Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 325: Chương 325
Mẹ Hạ nói với Ninh Kiều: "Chuyện của Vĩnh Ngôn nhà chúng tôi nhờ cháu giúp đỡ. Mấy ngày này nếu cháu rảnh, thì hỏi xem đồng chí La Cầm khi nào thuận tiện."
Hạ Vĩnh Ngôn: ???
"Được, được, được." Hạ Vĩnh Ngôn càng nghe càng hứng thú, "Khi nào có thể hẹn cô ấy ra gặp mặt?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì ông cụ Giang đến.
Hai người bọn họ thật sự có thể đánh nhau.
"Cô nói với cô ấy là tôi rất chân thành." Hạ Vĩnh Ngôn vội vàng nói.
Những chuyện này, ông cụ Giang hoàn toàn không biết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Năm thứ hai Ninh Kiều sống ở hòn đảo, vẫn náo nhiệt như vậy.
"La Cầm là ai?" Mẹ Hạ Vĩnh Ngôn đến tìm con trai, không tiện vào thẳng nhà phó đoàn trưởng Giang, chỉ đứng chờ ngoài cửa. Khi có cơ hội, bà ta liền chen vào nói, "Đồng chí La Cầm này nghe có vẻ rất được!"
Ninh Kiều quay lại thấy mẹ Hạ Vĩnh Ngôn, liền đứng dậy đón bà ta vào nhà.
Thật đúng là không phải người nhà không vào cùng một cửa mà!
Ninh Kiều hơi sợ.
Cô chỉ đang đùa với Hạ Vĩnh Ngôn thôi mà! (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông cụ Giang ho một tiếng, mạnh miệng nói: "Tất nhiên là tôi biết."
Trong nhà này, ngay cả Ninh Kiều cũng không thể nói chuyện đàng hoàng được.
Tâm trạng của ông cụ Giang vẫn rất phức tạp.
Khóe miệng Ninh Kiều cứng đờ, khó mà cười nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng dù tức giận, ông cụ vẫn nhớ nhung.
Vợ của phó đoàn trưởng Giang thật xinh đẹp, nói chuyện lại nhẹ nhàng, nghe rất dễ chịu. Cô mềm mỏng như vậy, bạn của cô làm sao có thể kém được?
Mẹ Hạ rất chân thành, nói một tràng những lời tốt đẹp.
Trước kia ông cụ Giang dẫn binh đánh trận, không than khổ không than mệt, bây giờ từ Kinh Thị xa xôi đến Tây Thành, lại chuyển thuyền hai tiếng, tinh thần vẫn phơi phới, thậm chí không cần th* d*c, sức khỏe rất tốt.
Khóe miệng Giang Hành nhếch lên nụ cười, giang tay ra tỏ ý không thể giúp gì.
Còn nghe nói, Giang Kỳ thường chạy đến trước cửa tiệm cơm quốc doanh, nói muốn vào làm bếp phụ, không cần lương cũng được. Giám đốc tiệm cơm gần như bị lòng thành của cậu ấy cảm động, sau đó Ninh Kiều phải đích thân đến nói chuyện, không biết nói gì mà giám đốc đổi giọng, nói rằng vào đơn vị bọn họ, không chỉ cần chịu khổ mà còn phải có bằng cấp. Bằng cấp không cần cao, nhưng ít nhất phải tốt nghiệp trung học cơ sở. Giang Kỳ nghe vậy có thêm hy vọng, ngày nào cũng đếm từng ngày, dù sao cậu ấy chỉ còn một năm rưỡi nữa là tốt nghiệp, có thể chờ được.
Mong được đến thăm cháu trai, cháu gái và cháu dâu, nhưng khi nói chuyện với các đồng chí cựu chiến binh ở Càn Hưu Sở, ông cụ lại xua tay nói rằng đám trẻ này đứa nào cũng khiến ông cụ lo lắng, ông cụ cũng không nhớ nhung nhiều.
Thật sự phải làm mai cho Hạ Vĩnh Ngôn và La Cầm sao?
"Được, tôi sẽ nói với La Cầm." Ninh Kiều cười tươi nói.
——————————————
Lúc này nghe xong, ông cụ ngạc nhiên, lông mày hơi giãn ra.
"Cựu thủ trưởng, trước đây ông không nghe nói sao?" Một thím hỏi.
Ông cụ tuổi cao nhưng trí nhớ vẫn tốt, thường nhớ lại cảnh gần hai năm trước, đám trẻ khiến ông cụ tức đến mức dựng râu trừng mắt.
Nói rằng Giang Quả Quả thi được hạng ba cả lớp, học hành rất hăng say, trước Tết, cô giáo chủ nhiệm lớp còn đặc biệt đến thưởng cho cô bé một cục tẩy mua từ Cung Tiêu Xã về, khích lệ cô bé học hành chăm chỉ.
Lúc này vào khu người nhà, nhiều người nhà quân nhân nhận ra ông cụ, sau khi chào hỏi, còn kể cho ông cụ nghe những chuyện gần đây của đám trẻ.
"Tôi phải hỏi xem cô ấy có đồng ý hay không đã." Ninh Kiều nói.
Còn Giang Nguyên, từ sau lần dũng cảm cứu người, trong lòng cậu ấy đã nảy sinh ước mơ trở thành một công an. Ninh Kiều và Giang Hành đã tìm hiểu, trường công an trung cấp chuyên đào tạo công an, rất phù hợp với nguyện vọng của cậu ấy, nhưng ngoài kiến thức văn hóa đạt yêu cầu, còn phải rèn luyện thể chất. Vì vậy, cậu ấy cũng tập trung nỗ lực. Dù các thím trong khu người nhà nói rằng thi vào trường trung cấp rất khó, cậu ấy chắc chắn không đỗ được. Nhưng lần này Giang Nguyên không dễ dàng từ bỏ giấc mơ vì lời nói của người khác, vì cậu ấy biết rằng nếu chỉ vì lời chỉ trích của người ngoài mà từ bỏ, thì giấc mơ của cậu ấy quá nhẹ.
Chương 325: Chương 325 (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều sững người.
Bằng cách này, cha mẹ sẽ không phải lo lắng tìm kiếm khắp nơi và anh ta cũng có thể tìm được người phụ nữ phù hợp với mình.
Mẹ Hạ vỗ tay Ninh Kiều, càng nhìn càng thích.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.