Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Chương 67
Lưu Lệ Vi thích lên mặt dạy đời, vài người không đủ đanh đá không dám phản kháng, bị giáo d·ụ·c đến rớt nước mắt, nuốt ấm ức vào lòng. Nhưng Lưu Lệ Vi cũng hiểu chọn quả hồng mềm mà ức h**p, giống Tô Thanh Thời, bà ta chỉ dám lén lút chỉ trích Tô Thanh Thời không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, lại chưa bao giờ giáp mặt nói, có thể là sợ đá phải ván sắt.
Lưu Lệ Vi muốn phản bác nhưng lời đến bên miệng lại ngập ngừng, bây giờ đáp trả thế nào cũng giống thẹn quá thành giận.
Lạc Thư Lan từng nghe mấy người cùng tuổi trong khu người nhà oán giận, nói dáng vẻ của Lưu Lệ Vi đâu giống giáo viên mà ngược lại giống “mẹ chồng”, gặp cô gái nào cũng gây sự.
Nghe nói trước khi đến khu người nhà, Lưu Lệ Vi là giáo viên cấp 1, dạy học mười năm, cũng xa chồng mười năm. Sau đó có một khoảng thời gian, mẹ của Lưu Lệ Vi bệnh nặng, Lưu Lệ Vi xin nghỉ về nhà chăm mẹ. Trong thời gian Lưu Lệ Vi xin nghỉ, trường học có mời một giáo viên dạy thay.
Nhưng mà, Ninh Kiều mở miệng trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy thím xem náo nhiệt vô cùng hăng say. Cứ cảm thấy cô dâu mới không phải người dữ dằn, nhưng chính là mềm mại như thế ngược lại càng khiến cho đối phương bị đè nén.
Giang Hành chú ý tới, ánh mắt dừng ở trên mặt Lưu Lệ Vi, nhưng cũng không dừng lại.
Lạc Thư Lan nhìn dáng vẻ của Lưu Lệ Vi, trong lòng vui sướng.
Cô nhẹ nhàng nói: “Em biết, chị Thư Lan, thím Ngô, bác sĩ Trịnh, chị Tú Lan, còn có Vân Phỉ.”
Ninh Kiều chú ý trên tay Giang Hành có cầm theo túi, theo bản năng muốn cầm giúp anh.
Không biết đang nói cái gì.
“Tôi ——” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ bỏ sót một người.
Lưu Lệ Vi có bằng cấp hai, trong khu người nhà đã xem như là có học vấn cao, nhưng sau khi bị bọn nhỏ tổn thương mặc dù ở hải đảo có trường học, cũng không muốn tiếp tục nghề cũ. Chẳng qua, trước nay bà ta đều vô cùng tự hào với nghề nghiệp trước đây của mình, xem người trong khu người nhà như “học trò” của mình, đặc biệt là những cô gái mới gả vào.
Chờ đến khi Lưu Lệ Vi bình tĩnh lại muốn xuất kích lần nữa, Lạc Thư Lan cười hỏi: “Không còn sớm, bà không về nhà nấu cơm sao?”
Sau khi mẹ của Lưu Lệ Vi qua đời, Lưu Lệ Vi trở lại trường học, học sinh không muốn giáo viên dạy thay rời đi, thế mà trực tiếp lên văn phòng hiệu trưởng ồn ào. Làm lớn chuyện đến ngay cả hiệu trưởng cũng biết tác phong thường ngày của Lưu Lệ Vi có vấn đề, nói Lưu Lệ Vi vài câu, chuyển lớp cho bà ta. Lưu Lệ Vi cho rằng bản thân toàn tâm toàn ý với bọn nhỏ, thậm chí hy sinh cơ hội đoàn tụ với chồng mình, kết quả bọn họ lại rét lạnh tâm bà ta, dưới sự tức giận, trực tiếp từ chức tuỳ quân theo chồng.
Mấy năm nay, người nào gả vào Lưu Lệ Vi cũng không xem trọng, có không thông minh, có quá lười, có cả ngày kẻ mày vẽ mắt, theo bà ta nói, vừa thấy đã biết không phải người đứng đắn.
Mấy thím càng thêm hăng say nhìn.
“Không cần.” Anh nói, “Quá nặng, để anh cầm được rồi.”
Chương 67: Chương 67 (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Hành đi tới, liền phát hiện trong sân có không ít người.
Đáy mắt Giang Hành nhiễm ý cười, đến bên cạnh Ninh Kiều, giới thiệu mấy gương mặt quen thuộc cho cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại xem cô dâu mới của nhà họ Giang không chút nóng nảy, vẻ mặt thong dong, cả chân mày cũng chẳng nhíu lấy một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Lệ Vi mím môi, muốn nói với đồng chí Tiểu Giang một tiếng. Cho cậu ta biết, vợ của cậu ta không biết lễ phép, không tôn trọng người khác.
Nhà bọn họ, vì Ninh Kiều mà trở nên ấm áp náo nhiệt.
Tựa như đời trước.
Lưu Lệ Vi còn chưa kịp lên tiếng, khoé mắt thấy được Giang Hành.
Vợ của doanh trưởng Giang mới vừa gả vào một ngày, nhất định là Lưu Lệ Vi quan sát thấy người ta ngoan ngoãn dễ nói chuyện, liền lên mặt dạy đời. Nhưng nào ngờ, cô gái nhỏ cũng không mềm mại như mặt ngoài, cũng biết không để bản thân có hại.
Lưu Lệ Vi bị chặn họng không nói nên lời.
Ở trong đoàn, cấp bậc của chồng bà ta cao hơn Giang Hành, nhưng người trẻ tuổi có dũng có mưu, hơn nữa thân phận của ông nội Giang Hành, ngay cả chồng bà ta: phó đoàn trưởng Tiền đều nói Giang Hành có tiềm lực, rất khách sáo với anh. Lưu Lệ Vi tạm thời còn không có tư cách cậy già lên mặt, lời nói dạo một vòng trong đầu, cuối cùng cũng không nói nữa.
Tâm trạng của Giang Quả Quả vô cùng tốt, ngưỡng mặt nhỏ, vẻ mặt sùng bái nhìn chị dâu nhỏ của con bé.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.