Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Chương 71
Ninh Kiều lấy giấy và viết từ trong rương ra, ngồi vào bàn, viết thư cho mẹ cô.
Ninh Kiều lại không phải con nít, đêm tân hôn sẽ xảy ra chuyện gì, Tiêu Xuân Vũ đã sớm nói với cô. Hiện tại nếu có thể trốn tránh thì đương nhiên phải trốn……
Cô lay cơm, do dự gật đầu, hàm hàm hồ hồ mà lên tiếng “Đúng vậy”.
Nhưng nếu nói những lời này ra, phỏng chừng chọc cho Ninh Kiều càng thêm thẹn thùng.
Nói tóm lại, thật khiến người khác thèm.
“Ở phòng em nha ——” Giọng của Giang Quả Quả truyền ra từ trong phòng bếp, hai tay còn chưa kịp lau khô, đã dò ra đầu, “Nếu chị dâu nhỏ không có chỗ ở thì ở cùng em đi!”
“Được!” Giang Quả Quả lôi kéo Ninh Kiều chạy về hướng phòng mình, giúp chị dâu nhỏ tránh thoát một kiếp.
“Rầm” một tiếng, cửa phòng của Giang Quả Quả bị đóng lại.
Tay của Ninh Kiều nhẹ nhàng nắm góc áo của bản thân: “Căn phòng kia, thật sự không thể ở được sao?”
Đêm tân hôn, Ninh Kiều cùng Giang Quả Quả ở chung một phòng.
Trên ghế sô pha bằng gỗ, Ninh Kiều cùng Giang Hành ngồi ở hai đầu.
Ninh Kiều đứng lên, nhẹ giọng nói: “Để chị đi.”
Mỗi một giây trôi qua, đều lộ ra xấu hổ.
Chàng trai trẻ lộ ra dáng vẻ tự đắc, đôi mắt sáng ngời hơn cả sao trời, như là phát sáng.
Hai thím dùng sức xua tay, xoay người phải đi, tầm mắt ngoài lướt qua canh gà nước dừa cùng thịt kho tàu, còn dừng ở mấy mâm hải sản.
Hai em trai cắn răng nắm chặt tay.
Thật đúng là để bọn họ mân mê ra một bàn đồ ăn đầy đủ màu sắc hương vị.
Không so sánh thì sẽ không đau thương, hai thím sâu kín thở dài một hơi.
Vẫn là không nói tốt hơn, nhìn cô vui vẻ vì tránh được một kiếp, anh cũng muốn cười.
Dù sao duỗi đầu cũng là một đao, rụt đầu cũng là một đao.
Ninh Kiều nhìn về phía Giang Hành hỏi: “Được không?”
Chương 71: Chương 71
Giang Nguyên, Giang Kỳ cùng Giang Quả Quả đã lớn, không có hứng thú chơi đùa với nước. Nhưng anh cả cũng không phải người dễ nói chuyện như vậy, một ánh mắt đảo qua, tuy không mở miệng, nhưng rõ ràng là vô tình mà sai bọn họ đi phòng bếp.
Giang Nguyên, Giang Kỳ, Giang Quả Quả lập tức giật mình, dùng sức lắc đầu.
Sau khi ăn bữa cơm chiều mỹ mãn, phải rửa chén đũa.
Mắt Ninh Kiều sáng rực lên một chút.
Giang Hành nói một cách rầu rĩ: “Anh sẽ đi tìm người sửa, mấy ngày nữa sẽ tốt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời nói đều đã nói ra, không thể phủ nhận.
Nhưng thời buổi này, nào có người đến nhà người khác ăn ké canh gà với thịt kho tàu, nói ra phải bị người trong khu người nhà chê cười họ không hiểu chuyện.
Giang Kỳ càng cao hứng, quay đầu nhìn về phía em gái cùng các anh trai khoe khoang.
Ánh mắt Ninh Kiều nhìn về phía phòng ngủ ở chỗ ngoặc lầu hai, đó là phòng của Giang Hành. Nhưng thực không biết cố gắng, Ninh Kiều có chút hồi hộp, lúc này không thèm để ý đều là giả vờ.
——————————————
Nhưng người ta ngoan ngoãn mà gọi cô “chị dâu nhỏ”!
Ninh Kiều “Ồ” một tiếng, muốn bao nhiêu câu nệ liền có bấy nhiêu câu nệ.
Cũng không biết là hải sản ngon hay là Ninh Kiều ăn đến quá ngon lành.
Giang Quả Quả gục xuống đầu: “Mệt mỏi quá……”
Bọn họ nhanh chóng vào phòng bếp, tiếng rửa nồi chén gáo bồn truyền đến phòng khách. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều không có quen thuộc với Giang Kỳ như vậy, cũng không muốn biểu hiện ra quá thân thiện.
Thì ra, không phải đồng chí nam sẽ không xuống bếp, mà là đàn ông trong nhà họ đã quen hai tay chắp sau lưng không làm một việc, cái gì cũng ném cho họ.
———————————
Giang Quả Quả mời rất chân thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vẫn là dứt khoát một chút đi, không thể ngại ngùng nữa.
Nhìn một màn này, hai thím muốn rơi cả cằm xuống.
Thật ra Giang Hành muốn nói, không cần thấp thỏm như vậy, anh, sẽ không miễn cưỡng……
Rửa xong, sau đó là thời gian nghỉ ngơi.
Giấy hôn thú mới lãnh vẫn còn “nóng hổi”, tư tưởng của Ninh Kiều không thời thượng như anh trai mình, nếu đã kết hôn thì phải sống cùng một người cả đời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Kiều không biết người khác bị ép duyên thì hai vợ chồng sẽ ở chung thế nào. Hoặc là, thời buổi bây giờ, ép duyên đã sớm ít ỏi không còn.
Ninh Kiều còn chưa kịp nuốt đồ ăn trong miệng, lại đột nhiên bị Giang Kỳ hô một tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy em ở chỗ nào?” Cô như thấy c.h.ế.t không sờn mà hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.