Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77: Chương 77

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77


Chương 77: Chương 77

“Cậu quản người ta?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sao có thể nói là rải muối lên miệng vết thương được?” Lâm Tiểu Văn cười nói, “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, té ngã ở chỗ nào thì phải đứng dậy từ chỗ đó.”

Nhiều tiếng “Chậc” như vậy, cậu ta làm thế nào mà có thể dùng một hơi nói ra như thế? (đọc tại Qidian-VP.com)

Người bắt nạt kẻ yếu quá nhiều mà Tô Thanh Thời cũng là một trong số đó.

Hạ Vĩnh Ngôn chột dạ nói: “Không nói, không nói.”

Bên cạnh có một người đồng nghiệp khác đẩy nhẹ đối phương: “Sao cứ rải muối vào miệng vết thương của người ta vậy?”

Đúng lúc bây giờ là giờ nghỉ trưa, Lâm Tiểu Văn lôi kéo La Cầm từ đơn vị chạy ra ngoài: “Để tôi mượn chủ nhiệm chiếc xe đạp, chúng ta đến khu người nhà nhìn xem.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người đều biết La Cầm thích một quân nhân tên Giang Hành, suốt ngày xuất hiện trước mặt anh, mặc dù bị từ chối, cũng là càng cản thì càng hăng. Nếu nói dễ nghe là dám yêu dám hận, nói khó nghe là muốn cho người khác chê cười.

“Chậc chậc chậc chậc chậc ——” Hạ Vĩnh Ngôn nheo lại đôi mắt.

Mà Giang Hành yên lặng ở dưới đáy lòng học chiến hữu phát ra âm thanh “Chậc chậc”.

“Sao đồng chí La Cầm lại không đi cùng?”

Bánh ngọt có giá cả không rẻ, đây là thiệt tình nhận lỗi.

Đồng nghiệp trong đơn vị cũng bàn tán về cô ta.

———————————— (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy rằng không nhận ra có gì đặc biệt, nhưng mặt nhỏ nghiêm nghị, cũng đủ để hù người.

Một người dám nói, một người không dám phản bác, phỏng chừng là thật sự.

Cái này hoàn toàn giống với cốt truyện, nam chính bằng lòng hạ thấp điểm mấu chốt, vì Tô Thanh Thời mà hy sinh vô điều kiện.

Trong khu người nhà, mấy thím phân tán ở các góc đã sớm dựng lỗ tai nghe.

“Anh nói với Tô Thanh Thời.” Ninh Kiều nghiêm túc nói, “Nếu có lần sau, tôi trực tiếp báo công an.”

Mấy tháng nay, mọi người chỉ cảm thấy tính tình của Tô Thanh Thời kỳ quái, nhưng vẫn là tiêu sái, không nghĩ tới, thế mà có thể ở sau lưng làm ra mấy chuyện xấu xa, lén lút như vậy.

“Doanh trưởng Giang từ chối con gái người ta, làm tổn thương trái tim người ta, hiện tại cô ấy đều chuyển ca không tới quân khu.”

Lâm Tiểu Văn lên xe, vỗ vỗ ghế sau bảo La Cầm nhanh ngồi lên, chạy như bay đến khu người nhà.

“Nhìn cái gì?”

Nói thật dễ dàng, kết hôn là chuyện chỉ cần động mồm mép là có thể thành sao?

Phiền nhất mấy kẻ thối tha thích khoe khoang!

Mà sắc mặt Đường Hồng Cẩm ngưng trọng, ngay sau đó gật đầu đáp ứng.

Ra khỏi nhà ăn của đơn vị, Hạ Vĩnh Ngôn tình cờ bắt gặp mấy đồng chí bên trạm phát thanh cùng nhau đi đến.

Tổ trưởng tiểu tổ biết tâm tư của La Cầm, cũng không miễn cưỡng, chỉ khuyên cô ta đừng để ý.

Hạ Vĩnh Ngôn duỗi dài cổ nhìn một vòng.

“Cô không muốn xem bộ dáng của cô ta như thế nào sao?” Lâm Tiểu Văn tiếp tục nói, “Lần này là không chiến mà bại, nhưng dù có thua, cũng phải biết bản thân thua ở chỗ nào chứ.”

Ninh Kiều học theo chị Tú Lan lúc trước, dùng sức kiểm tra bánh sau xe đạp.

“Chưa từng.”

Lại làm bộ chưa nghe thấy cái gì, sôi nổi dùng ánh mắt trao đổi tình báo.

“Không có lần sau.”

Có chút tài năng đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Hồng Cẩm vá lốp, bơm hơi cho xe đạp xong còn tiện đường vòng đến Cung Tiêu Xa mua một ít bánh ngọt mà con gái thích ăn mang về cho Ninh Kiều.

Hạ Vĩnh Ngôn nghiến răng nghiến lợi, tức giận nắm chặt chiếc đũa, cướp một miếng thịt trong mâm của Giang Hành.

“Cô nói đúng.” Đường Hồng Cẩm sửng sốt một chút, “Không có lần sau, tôi đảm bảo.”

Cũng không biết thật sự bất bình thay cho La Cầm hay là bản thân vội vã xem náo nhiệt.

Đường Hồng Cẩm cũng ngượng ngùng, thấy lúc này không ai nhìn qua, liền căng da đầu nói: “Đúng thật là không cẩn thận, lần sau nhất định ——”

Cái gọi là truyện ngọt sủng.

————————————

Nhưng vấn đề là, cô ta được lợi ích gì?

“La Cầm, cô có gặp qua đối tượng của doanh trưởng Giang chưa?”

Thật xấu tính.

La Cầm quay đầu sang một bên, không lên tiếng.

Bản thân La Cầm cũng không quan tâm người khác có chê cười mình hay không, trái tim của cô ta sắp tan nát rồi thì làm gì có tâm trạng để ý người khác nghĩ như thế nào.

Giang Hành trở nên nghiêm túc: “Đừng lấy đồng chí nữ ra vui đùa.”

Đã mấy ngày La Cầm không đến quân khu Thanh An.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Chương 77