Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Thu Hoạch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thu Hoạch


Nghe có tiếng động. Cô gái quay mặt lại lộ rõ vẻ cảnh giác với hắn. Lúc này Hào mới có thể nhìn rõ được dung nhan của cô. Một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp với nước da trắng toát lên sự quý phái nhưng lạnh lùng, kiêu sa.

Nói một chút về thẻ bài này thì hình dạng của nó tương tự như bài Yugi-oh. Khung trên cùng là tên thẻ, tiếp theo là sao. Có vẻ như số lượng sao đại diện cho độ hiếm của thẻ đó. Ví dụ như tấm thẻ lê ở đây có một sao tượng trưng cho độ hiếm thông thường của nó. Tấm ảnh hình quả lê với số lượng nằm ở góc trên bên phải tấm hình. Cuối cùng là dòng chữ " Thẻ thực phẩm " nằm trong khung.

Thu nhặt chiến lợi phẩm xong hắn liền tìm một chỗ để nghỉ chân. Đi suốt buổi sáng rồi còn gì. Tuy nhiên Hào lại không muốn nghỉ trong rừng bởi ai biết được là hắn sẽ bị thứ gì đánh lén chứ.

Hai người đối mặt với nhau sau vài giây và có lẽ sẽ còn kéo dài nếu cái bụng của cô gái không reo lên tiếng ọc ọc. Cô nàng xấu hổ ôm lấy bụng của mình, mặt ửng đỏ nom trông thật dễ thương. Hào biết đối phương đang đói bụng nên lấy ra một quả lê rồi ném nó cho cô.

Quay trở lại với nhân vật chính của chúng ta. Hào lúc này đang đánh nhau với một con sói, không hiểu tại sao trong rừng lại có sói nhưng chuyện đó không quan trọng bằng chuyện này. Đó là tại sao chỉ mới chuyển cảnh có vài phút mà tên này đã được buff kinh khủng đến như vậy? Phải biết một con sói đi một mình thì khả năng săn mồi của nó rất mạnh. Vậy mà bây giờ con sói đó với thân hình đầy máu đang nằm hấp hối trước mặt Hào.

Độ hiếm: Hiếm (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên nhỏ con nhất lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Không ngờ ở nơi này lại có chỗ đẹp như vậy!

Độ hiếm: Thông thường (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay lập tức một chiếc hộp gỗ đen với nhiều họa tiết khó hiểu xuất hiện trong tay Hào. Hắn mở nắp hộp rồi cho ba thẻ bài vào trong. Khi đóng nắp lại chiếc hộp cũng biến mất. Hào tiếp tục tưởng tượng rằng quả lê đang ở trên tay mình.

Tạo ra một loại tơ dính cực chắc ở đầu ngón tay. Có thể kết hợp với thẻ tơ độc để giăng bẫy. ]

Chương 2: Thu Hoạch

Biến đôi mắt của người sử dụng thành đôi mắt của loài c·h·ó sói. Giúp nhìn được trong bóng tối. ]

Xác của loài c·h·ó sói Bắc Mĩ, có giá trị nghiên cứu cao. Thịt có thể ăn được. ]

[ Thẻ kĩ năng: Tơ độc (chủ động)

Đọc xong mấy dòng thông tin này Hào tiếp tục biến quả lê thứ hai thành thẻ bài. Lần này thay vì biến thành thẻ thứ hai thì nó lại gộp chung với thẻ trước. Lá bài hình quả lê bất chợt xuất hiện con số 2 ở góc phải. Vậy là các vật phẩm cùng loại sẽ được gộp chung vào một thẻ bài.

Hào nhủ bụng. Cắn hai phát vào quả lê rồi vứt đi. Ăn uống no nê rồi, bây giờ là lúc đi thu thập các thẻ bài mới.

[ Thẻ kĩ năng: Tơ dính (chủ động)

Hóa ra là do trong lúc di chuyển, Hào không biết vô tình hay cố ý mà g·iết một con nhện độc. Ai ngờ vì thế mà hắn có được hai thẻ kĩ năng mới.

Độ hiếm: Hiếm

Phóc !

- Nè!

[ Thẻ kĩ năng: Lang nhãn (chủ động)

Hào nhìn quanh một lượt, khi chắc chắn rằng không có bất kỳ ai ở đây nhìn thấy mình hắn liền phóng thẳng tới phía trước. Việc đầu tiên mà hắn cần làm là tránh càng xa những người sưu tầm khác càng tốt. Bởi Hào muốn hành động một mình. Hắn không tin tưởng vào ai vì đều sẽ có nguy cơ bị phản bội.

....

[ Thẻ thực phẩm: Lê Đài Loan.

- Khi nãy em thấy có một con nhỏ cầm cung nhìn xinh lắm. Hay mình cứ đi quanh xem biết đâu lại gặp !

- Hộp chứa !

[ Thẻ vật phẩm: Xác c·h·ó sói

Nhờ vào chúng mà Hào dễ dàng áp chế và đánh bại con độc lang này. Tất nhiên hắn vẫn có thu hoạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô gái chụp lấy quả lê. Mắt hết nhìn vào lê lại nhìn vào hắn dò xét như sợ sẽ hãm hại cô ta vậy.

- Đừng lo, không có độc đâu!

....

- Đại ca ! Bây giờ mình đi kiếm thêm vài đứa nữa đi. Chứ chơi một đứa chẳng đã gì cả !

- Chỉ có mày là hiểu ý tao nhất đấy ! Nhưng biết tìm đâu ra bây giờ ?

Một loại trái cây thuộc họ Pyrus, có thể ăn được, mang màu vàng vị ngọt. ]

Hào mặt khó hiểu. Trong đầu hắn bây giờ là ba dấu chấm hỏi to đùng. Tự hỏi tại sao mà hệ sinh thái ở thế giới này lại lẫn lộn với nhau như vậy. Sau một lúc đắn đo suy nghĩ mà vẫn không nghĩ ra được. Hào đành cho rằng do đây là một thế giới khác cho nên kiến thức về địa lí ở Trái Đất không phù hợp và hắn tạm tin vào giả thuyết đó. Chỉ cần những hiểu biết về sinh vật học của hắn còn dùng được là tốt rồi.

- Vậy là chỉ cần nghỉ trong đầu là có thể lấy được đồ vật ra !

Trong khi đó ở phía đông, cách nơi Hào đang đứng vài cây số. Một cặp nam nữ đang ân ái với nhau. Nói là ân ái chứ thực ra phải gọi là c·ưỡng h·iếp mới đúng. Cô gái bị một gã đàn ông to béo đè sấp vào cái cây. Gã điên cuồng đưa cái dùi cui thịt của mình vào bên trong cô gái. Tiếng thét của cô ta vang vọng khắp rừng. Kế bên đó là hai gã khác cũng bặm trợn không kém, chúng đang khống chế một người đàn ông trẻ. Có lẽ đó là chồng của cô gái này. Anh ta nói liên tục trong khi khóc:

Tạo ra một loại tơ chứa kịch độc ở đầu ngón tay. Độc này không gây hại cho người sử dụng. ]

Nói xong Hào lấy ra một quả khác rồi cho vào miệng. Phải mất một lúc quan sát, khi thấy hắn ăn mà không có bất kỳ triệu chứng nào cô mới yên tâm thưởng thức quả ngọt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng phóc vang lên. Một quả lê đang ở trên tay của hắn.

Hào không biết rằng chỉ một hành động tử tế của mình mà hắn và cô gái này đã mắc vào một sợi dây định mệnh. Đó là khởi đầu cho những tình huống bi hài xen lẫn tình cảm.

Đi thêm một đoạn thì cuối cùng Hào đã thoát được ra khỏi khu rừng. Trước mặt hắn là cả một cánh đồng hoa hướng dương trải dài như vô tận.

Hào hái hết toàn bộ lê đã chín trên cây xuống để làm lương thực dự trữ, mặc dù hắn không biết để trong thẻ bài có thể bị hư không nhưng mặc kệ. Tổng cộng có tất cả là 274 quả được chia ra thành ba thẻ do mỗi thẻ chỉ có thể chứa tối đa 100 quả. Thu thập xong hắn liền hô lên:

Độ hiếm: Thông thường

- Anh xin lỗi ! Anh xin lỗi !

Ba gã kia có lẽ rất phấn khích khi nghe anh ta nói vậy. Tiếng cười của lũ s·ú·c sinh đó nghe thật ghê tởm. Sau khi hành sự xong chúng bỏ đi, để mặc đôi trai gái tự sinh tự diệt.

Hào bất giác mở miệng. Có lẽ cảnh quan thiên nhiên này đã chinh phục được hắn. Bước đi trên con đường mòn dẫn về phía trước. Bất chợt hắn dừng lại, một bóng người đang ngồi giữa cánh đồng hoa. Đó là một cô gái trẻ, có vẻ như bằng tuổi Hào. Kế bên cô là một chiếc cung cùng vài mũi tên. Chắc là trong lúc tập bắn cung cô đã được đưa đến đây.

Độ hiếm: Thông thường

- Sống sót trong một tuần à. Thú vị rồi đây!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thu Hoạch