Thế Giới Chó Độc Thân
Hoàng Sơn Sơn Sơn Sơn Sơn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39
Chủ em mèo Ragdoll hôn mèo xong thì quay lại mời Bác sĩ Kiều đi ăn tối nhưng anh từ chối.
Nhưng mà quan hệ gần gũi hơn thì mặt tốt mặt xấu gì cũng đều lộ ra hết, phong cách cao ngạo lạnh lùng của Bác sĩ Kiều vỡ tan tành.
Chủ em mèo Ragdoll dí mặt vào đầu nó, hôn mấy cái vang dội.
Đúng là họ nên tức giận, cô nghĩ thầm.
“Cô không chịu được nữa sao?” Bác sĩ Kiều hỏi cô, “Nói một đằng làm một nẻo trước mặt cha mẹ thì đâu có gì mất mặt.”
Pappy: “Hồi cấp 3 chị có học nghiêm túc vầy không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Pappy nói xong yên lặng từ dưới chân cô đứng dậy, chậm rãi đi tới bên chân chủ mèo Ragdoll, dùng chân cào cào chân cô ấy.
“Anh với ba mẹ mất bao lâu mới hòa giải được?”
Mèo Ragdolllà tên mộtgiống mèovới đôi mắt màu xanh dương vàbộ lông hai màu tương phảnđặc trưng. Nó là giống mèo to lớn, với cơ bắp rắn chắc và bộ lông mềm mại và hơi dài.Chúng cũng được biết đến là giống mèo hiền lành, dễ bảo và dễ thương. Mèo Ragdoll được một người gây giốngHoa Kỳtên làAnn Bakerphát triển, và cái tên Ragdoll xuất phát từ thói quen rũ người ra và thả lỏng cơ thể khi được bế lên của các cá thể mèo đời đầu tiên.
Chương 39
Việc kinh doanh ở phòng khám của Bác sĩ Kiều không tệ, thu phí thấp nên thu hút được những chủ nhân thú cưng khu vực xung quanh. Dĩ nhiên không thiếu người đến vì vẻ đẹp trai của anh, ví dụ như người khách hiện giờ.
Cho dù mua không nổi nhưng Tiêu Kha Ái vẫn lén đưa tay s* s**ng. Em mèo được chăm sóc kỹ lưỡng, bộ lông mềm mượt làm tâm trạng Tiêu Kha Ái cực kỳ phức tạp, một mặt chủ em mèo là đối thủ tiềm tàng, một mặt cô lại mê em mèo của đối thủ cạnh tranh này.
Bác sĩ Kiều từng nói qua với cô, em mèo này có giá cao vô cùng.
Chủ mèo Ragdoll: “Sau đó tôi lại cho nó ăn cá hồi mới chịu ăn một ít. Hôm nay không biết sao lại không chịu ăn cá hồi.”
Tiêu Kha Ái lại xoa đầu nó.
“Nhà chị có thiếu c·h·ó không?”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
“Đồ hư, kén ăn.”
Mèo Ragdoll: “Meo~”
“Nói tình hình cụ thể xem?” Bác sĩ Kiều ôm em mèo, xoa xoa.
Tiêu Kha Ái: “Sao tôi không thể làm một con cá muối ăn no chờ c·h·ế·t? Mua tờ vé số phất nhanh một đêm cũng tốt mà.”
Tiêu Kha Ái: “…”
“Không.” Tiêu Kha Ái lắc đầu, “Chị phải làm việc mình muốn làm.”
Bác sĩ Kiều: “Cô chỉ lười thôi, còn phải để tôi đặt mục tiêu mỗi ngày cho cô.”
“Chị hối hận sao?” Pappy hỏi cô, “Nếu thật sự không chịu nổi thì nhắn wechat hoặc điện thoại đi, mềm mỏng vô.”
Đặc điểm đặc trưng thường gặp ở Ragdoll chính là nét quyến rũ, quý phái. Đôi mắt to tròn màu xanh dương bóng, khiến bao người mê mẩn khi ngắm nhìn. Tùy theo từng màu mắt: Tím, xanh ngọc, vàng,… mà giá của Ragdoll Cat có sự chênh lệch nhau.Mèo nhập từ Thái Lan có giá rẻ hơn tầm 11-15tr một em đã triệt sản, chỉ nuôi làm thú cưng. Mèo nhập từ các nước Châu Âu, có hồ sơ gia phả có giá từ 20-40tr đồng/em.
Hai người nói mấy câu, Tiêu Kha Ái chợt nghĩ tới việc, cứ nói chuyện kiểu đùa giỡn thế này thì không giống như kiểu nói chuyện giữa nam nữ mập mờ tình cảm, đừng nói tới chuyện quan hệ tình cảm không thể xác định được mà có khi còn có thể kết nghĩa anh em luôn. Cho dù bây giờ cô không vội kết hôn nhưng mà yêu đương vẫn muốn có, cho dù chỉ là nổ tiếng pháo vô dụng cũng được, xem như là làm cuộc sống phong phú hơn.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Chỉ trong một tuần cô đã làm mười đề thi, để tránh việc cô lười mà chép đáp án, bác sĩ Kiều âm thầm so sánh lại, thường xuyên dùng wechat “ân cần quan tâm” theo dõi tiến độ học tập của cô. Khiến cô mỗi tối phải đọc sách, ghi chép làm bài, sau đó báo cáo tiến độ học tập với anh. Vì để đối tượng mình yêu mến hài lòng, mỗi ngày Tiêu Kha Ái học hành tới tận 2 giờ sáng.
Cuối cùng Bác sĩ Kiều cũng ngước lên nhìn cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cứ đà này thì tôi có đột tử không?” Tiêu Kha Ái ôm sách gục ngã lên ghế sô pha trong phòng khám, “Bây giờ tối tôi nằm mơ thấy toàn bình chữa cháy.”
Bác sĩ Kiều liếc dài sọc, “Tôi còn muốn được phú bà bao nuôi đây, cô nằm mơ đi.”
Cô ấy ôm con mèo Ragdoll trong tay, bước vội tới, nhét con mèo vào lòng Bác sĩ Kiều.
Pappy: “Nó nói muốn ăn cá hồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Toàn bộ ý chí chiến đấu của cô hóa thành nước đong đầy trong hốc mắt.
Tiễn khách đi, Bác sĩ Kiều lại để bài thi trước mặt cô, “Tiếp tục đi.”
Tâm tình thiếu nữ hoài xuân của Tiêu Kha Ái bị đám đề thi như sóng biển đánh tan tác không còn một mảnh.
Tiêu Kha Ái dùng gót chân khẽ đẩy Pappy, ý bảo phiên dịch online lên sàn.
Chủ em Ragdoll phàn nàn: “Hôm qua tôi mua tôm hùm cho nó, hấp lên xong thì lại không chịu ăn dù trước kia rất thích món đó.”
Thêm vài em
Pappy í lên một tiếng, trốn sau chân cô, “Cô ấy hôn mèo, cô ấy đánh B-Box sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu Kha Ái vò đầu nó.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Giống mèo này có bộ lông với nhiều màu sắc bắt mắt như: Socola, trắng, xanh xám và màu kem. Mỗi một màu sắc được pha trộn từ nhiều màu khác nhau, chính vì vậy mà bộ lông của Ragdoll rất ít khi đơn sắc.
Pappy: “Nó nói muốn ăn tôm hùm.”
“Cũng đâu để cô mãi như thế được.” Bác sĩ Kiều nhìn cô, “Chỉ một tháng thôi, cắn răng vượt qua.”
Tiêu Kha Ái: “…”
Tiêu Kha Ái tự nghiền ngẫm, hóa ra cô có thể học hành nghiêm túc đến thế này.
Một conmèo Ragdollđực khi lớn lên, nặng khoảng 5.5 – 9kg còn mèo cái chỉ nặng 3.5 – 7kg. Hầu hết, những chú Ragdoll trưởng thành đều có ngấn mỡ ở bụng và cổ, đây là dấu hiệu hết sức bình thường.
“Sao anh giống chủ nhiệm lớp 12 của tôi vậy, cắn răng là tương lai rực rỡ.”
Pappy: “Chiều nay em còn có được đi hẹn hò với Lạp Lạp không?”
Cô làm bài được một lát thì không nhịn được, muốn tìm Bác sĩ Kiều trò chuyện, chiều cuối tuần rảnh rỗi, tại sao cứ phải làm bài thi, không thể ngồi tâm sự sao? Cô nghĩ vạy.
“Tôi cũng không muốn, đọc tin tức QQ, Douyin một lát, lướt qua mấy cái video, nghỉ ngơi lướt qua một lát mà chớp mắt đã một tiếng đồng hồ.” Tiêu Kha Ái thở dài, “Khó quá.”
Tiêu Kha Ái: “…”
Tiêu Kha Ái hừng hực ý chí chiến đấu, âm thầm lên kế hoạch sang năm sẽ tiếp tục đấu tranh như vậy, nhưng mà trước hôm cô thi một ngày, điện thoại cô nhận một tin nhắn.
“Làm bài đi, đầu óc được kiến thức lấp đầy thì cô sẽ quên việc không quen đó đi.”
“Nếu tôi không ép cô thì tám mươi phần trăm năm nay cô lại bỏ cuộc.” Bác sĩ Kiều nói, “Tôi không hiểu, đọc sách thôi mà làm gì như đòi mạng vậy?”
“Không không.” Tiêu Kha Ái quét mắt qua màn hình điện thoại trống trơn, “Tôi chỉ không quen với việc đột nhiên không bị oanh tạc wechat nữa thôi.”
Tiêu Kha Ái thuật lại sơ lược tình hình mèo Ragdoll cho Bác sĩ Kiều. Chủ em mèo Ragdoll cương quyết đòi chụp CT, chắc chắn là không có vấn đề gì mới được.
*
Tiêu Kha Ái: “…”
Pappy: “Quên đi, chị mua không nổi con mèo này đâu.”
Pappy: “Kịch bản ban đầu của chị cũng giống vậy, cảnh này quen quá.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô khá quen thuộc với vị khách nữ này, ngoài cô là người nạp 3800 thì người khách này là người nạp hẳn 10.000, biến thành ngôi sao sáng trong chiến công của Bác sĩ Kiều.
Mèo Ragdoll: “Meo~”
Cô đang nghĩ chuyện thay đổi quan hệ với Bác sĩ Kiều thì ngoài cửa có khách đến.
“Bác sĩ Kiều, mèo nhà tôi gần đây không chịu ăn.” Chưa thấy mặt người đã nghe tiếng nói.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cũng bởi vì có kích thước lớn nên Ragdoll có bộ lông dài tương xứng với cơ thể. Lông rậm, mềm mượt và có hai lớp. Lớp bên trong mỏng nhẹ giúp giữ ấm toàn thân, lớp bên ngoài siêu dày, bao quanh toàn cơ thể. Bộ lông của Ragdoll dễ bị xù khi không được chải chuốt mỗi ngày.
Tiêu Kha Ái lập tức bị em mèo Ragdoll thu hút, dù đã xem rất nhiều ảnh trên mạng nhưng khi nhìn thấy con mèo thật ngoài đời, cô vẫn phải mê mẩn trước vẻ đẹp em mèo. Bộ lông dài bồng bềnh xõa tung ra, đôi mắt to xanh biếc, lúc cô nhìn qua thì kêu meo meo lên, rất ngoan hiền.
Tuy nói là học tới tối tăm trời đất nhưng cũng có chỗ lợi, vì giao lưu tiến độ học hành mà quan hệ hai người lại kéo gần hơn không ít, ít nhất hiện giờ Tiêu Kha Ái có thể nói đùa với anh.
Em mèo bị hôn lên đầu nhún vai, nhìn cô vẻ sống không còn gì luyến tiếc.
Nhưng mà không thể nói chuyện không liên quan, cô nghĩ nghĩ.
“Tôi không nhớ chính xác thời gian lắm.” Bác sĩ Kiều vùi đầu vào sách, “Chỉ là đến một ngày đó, điện thoại tôi nhận được tin nhắn, báo là tôi nhận được một khoản tiền vào tài khoản, ghi chú là ‘tiền không đủ tiêu thì báo với mẹ’”.
[Cố gắng thi tốt! Tiền đủ xài không?]
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.