Thế Giới Trò Chơi
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Blind drive - bịt mắt lái xe (6)
Vấn đề của nó tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái thứ quan trọng như thế mà nó cũng để hụt.
Xì... Bụp.
Né, né, né. Cuối cùng sau hàng chục lần né xe thì nó đã thành công.
- Tính ra game cũng còn một tí lương tâm... (đọc tại Qidian-VP.com)
Né qua một cái xe đạp.
Âm thanh đã bị chặn bởi một lớp kính dày như bản mặt của mấy thằng thiếu nợ mấy tháng không chịu trả tiền.
Chưa cần ai trả lời thì nó đã chắc chắn hơn 100% là c·hết luôn chứ không còn cái con đường nào để mà vất vưởng tồn tại trên cái cõi đời này được nữa.
Nói thì nói vậy chứ thằng Sinh vẫn phải tập trung để tiếp tục hành trình của mình.
Cái xe kem mà nó đâm phải hồi mấy màn trước cũng có thể gọi là một ví dụ của thời gian giảm sóc.
Hít sâu một hơi, thằng Sinh đảm bảo nếu không phải là do làm ồn và gây ảnh hưởng tới những cái âm thanh bên ngoài còn tồn đọng lại được trong tai nó bây giờ thì nó sẽ rống lên thật lớn.
Lại lạc đề, thằng Sinh nhanh chóng hướng sự chú ý của nó quay trở lại cái địa ngục ác ôn kế tiếp.
Đầu nó vẫn còn rất là tỉnh táo. Ai biết được có thằng nào đó đang quan sát toàn bộ người chơi hay không cơ chứ. Lỡ mồm lỡ miệng có khi bị thọc cho một phát lên đường luôn cũng nên.
Chương 28: Blind drive - bịt mắt lái xe (6)
À hem, quên quên, tớ đếch phải một nhà báo. Quay lại quay lại bình thường.
Bây giờ thử thách của nó là phải lái cái xe vừa chạy vừa né chướng ngại vật kèm theo cái cửa sổ đã đóng kín. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tốt nhất là hỏi hệ thống coi có mấy cái tà thuật hay tế đàn gì đó không sẵn tiện lập đàn hiến tế 7 7 49 ngày luôn cho bọn nó đời đời không được siêu thoát.
Thằng Sinh mới mở mồm khen nhẹ cái ban tổ chức trò chơi mấy câu mang tính giao tiếp xã hội (mà người ta hay gọi là xã giao đó).
Đó là bay.
Với loài côn trùng, việc đập cánh của chúng nhanh tới mức sẽ tạo ra tiếng vo ve trong không trung. Ví dụ như muỗi kêu vo ve, không phải là do con muỗi nó sủa hay gì mà là do nó đang thực hiện hoạt động vung vẩy bộ phận cơ thể với tốc độ cao để có thể di chuyển được trong môi trường không khí mà không bị lực hấp dẫn kéo xuống đất thôi.
Thở một hơi dài thườn thượt, thằng Sinh phải cố gắng bỏ qua sự tồn tại đầy ức chế của cái thứ sinh vật đang liên tục di chuyển xung quanh nó. Lâu lâu còn sà xuống và lê lết trên cái cơ thể, mà cụ thể hơn là cơ mặt của nó.
Mọi thứ đang dần đi vào ổn định. Với cái đà này thì qua màn chỉ là vấn đề của thời gian.
Mặc dù đang bị làm ồn và cực kỳ bực bội, nhưng với kinh nghiệm lâu năm lâu đời của mình, thằng Sinh vẫn bình tĩnh né đường cho các phương tiện còn lại di chuyển.
- Tao đã rất thấu hiểu và cực kỳ thông cảm với nhân vật chính của trò chơi gốc.
Chính là nó, cuối cùng thời của cái cửa sổ đã tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tốt, một cái xe với lớp kính cửa sổ cách âm, kèm theo một con côn trùng nào đó đang bay xung quanh và liên tục phát ra những âm thanh vo ve ồn ào.
Dẹp bố nó mấy cái kiến thức sinh học qua một bên, thằng Sinh nhận ra là phần thưởng của nó giờ mới tới.
Sau khi đi qua khỏi cái thử thách dưới nước thì xe của thằng Sinh đang chạy trên một con đường khá là bình thường. Không có gì quá đặc biệt ở đây.
Thằng Sinh tự nhủ với cái bản thân của mình là sau khi ra khỏi cái không gian thế giới trò chơi thì nó phải nguyền rủa cái bọn đã tạo ra cái không gian này thật nặng.
Chưa dứt hết câu thì có thể do số phận, hoặc ban tổ chức trò chơi, hoặc cmn thằng tác giả khốn kiếp đã vả cho nó một cái đơ luôn cả người.
Và đó là vấn đề. Vâng, vấn đề không lớn, chỉ cực kỳ lớn thôi.
Nhủ thầm trong đầu nếu sau này nó có moi móc được thằng bày đầu cái băng đảng tổ chức ra cái không gian trò chơi này thì chắc chắn thằng đấy c·hết không yên lành.
- Tao nguyền rủa đứa nào phát minh ra cái màn này aaa! Không không, phải là đứa nào phát minh ra cả cái game này!
- Nếu mà vừa đóng cửa sổ vừa bật nhạc thì sẽ như nào nhỉ?
Mọi người vẫn nhớ đến cái cửa sổ xe chứ?
Tuy hơi ức chế nhưng cái đầu óc của thằng Sinh lại nhớ về mấy cái ngày mà nó đi xe hơi đường dài với gia đình để đi du lịch. Cạnh cửa sổ có một nút bấm để kéo kính xe lên xuống. Đó là đối tượng rất hay bị sự phá phách của đám trẻ em lẫn trẻ trâu tìm tới, trong đó có cả nó.
Vừa điều khiển cái vô lăng nhẹ nhàng nhường đường cho mấy anh thanh niên phóng nhanh vượt ẩu, nó vừa tưởng tượng tới một cái viễn cảnh kinh hoàng.
Thằng Sinh lấy lại bình tĩnh, né qua cái xe c·ấp c·ứu đang hú còi inh ỏi.
Hầu hết các trường hợp thì những con đường này sẽ đóng vai trò như một nơi giảm sóc qua mỗi màn. CÓ thể có hoặc không có những phần thưởng cho người chơi.
Tại sao thằng Sinh không nguyền rủa luôn ban tổ chức một thể cho vui nhà vui cửa?
Sau khi số chỉ màn chơi vừa nhảy từ 3 lên 4 thì cũng là lúc lớp kính xe từ dưới bắt đầu kéo lên, phát ra âm thanh xì xì quen thuộc.
Không biết bằng một cách thần kỳ cổ tích nào đó, một con ruồi, hoặc muỗi, hoặc ong, hoặc bướm, hoặc một con thuộc nhóm sinh vật mà người ta gọi là côn trùng đột nhiên xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bay là gì? Bay là hành động thực hiện động tác hoạt động đôi cánh, một bộ phận xuất hiện ở hầu hết các sinh vật biết bay (trừ cái đám vi sinh vật ra)
Rùng mình về cái viễn cảnh tận thế trong đầu, thằng Sinh cũng không quên tiếp tục kéo vô lăng qua một bên để né chiếc xe tải đang ầm ầm lao tới.
Vừa lái xe mà quả tim của thằng Sinh lại bắt đầu tập chơi trống. Giờ thì ngoài đi khám tai chắc nó phải sẵn tiện ghé ngang luôn chỗ của khoa tim mạch để kiểm tra luôn một lần cho nó chắc ăn.
- Lương tâm cc bà mẹ nó!
Đơn giản là vì nó rén.
Nhưng tác giả say no baby!
Cố gắng tụng niệm, quán chiếu đời là vô thường, được đó rồi sẽ mất đó, bla bla.
Tuy là sau khi lớn hơn thì nó cũng dần bỏ đi cái tật này nhưng lâu lâu vẫn khá ngứa ngáy tay chân. Vả lại sau này mấy ông chú tài xế toàn khóa hết đám nút bấm đó rồi nên dần dần nó cũng không thiết tha tới cái hoạt động p·há h·oại đó nữa.
PS: Xin lỗi nhà phát triển LoFiPeople vì lời nguyền rủa bất đắc dĩ. Nói trước khỏi họa, ai biết được có đứa nào đó trong đội ngũ phát triển đọc được tiếng Việt rồi sao đúng không. :)
Việc của nó bây giờ là phải dùng tới công lực mấy tỉ năm của mình để điều cái xe cho đúng hướng.
Lớp kính dày cộm với hiệu quả cách âm cực kỳ chất lượng đã hoàn toàn lấp kín cái cửa sổ. Đảm bảo cho tài xế và hành khách bên trong có một không gian cực kỳ thoải mái và yên tĩnh, không chịu sự q·uấy n·hiễu của những tiếng ồn ngoài môi trường xung quanh.
Xong vụ này chắc nó phải đi bệnh viện kiểm tra cẩn thận xem đôi tai quý báu của nó có xảy ra vấn đề gì chưa.
Thật là an ủi khi không phải toàn bộ mọi thứ đều bị cái hiệu quả cách âm khốn nạn kia ngăn cản ở bên ngoài, vẫn có một phần nhỏ lọt vào trong.
Thằng Sinh bùi ngùi chia sẻ.
Và ác mộng tiếp theo của thằng Sinh, tới.
Và thực hiện cái hành động di chuyển cơ bản mà tụi nó thường dùng.
Cuộc đời bằng phẳng thênh thang như thế thì pu em đâu có trưởng thành được chứ, phải hông?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.