Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 32: Blind drive - bịt mắt lái xe (10)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Blind drive - bịt mắt lái xe (10)


Suy nghĩ suy tư một hồi thì nó đã nhận ra màn này. Vẻ mặt nó lúc này cũng không thay đổi gì quá nhiều. Không vui không buồn, một màn bình thường, có miếng độ khó, nhưng không nhiều, cũng gọi là tàm tạm.

Nói xong nó lôi từ trong đám đồ nó mua lúc trước khi vào trò chơi ra một cái hộp nhỏ màu xanh, sau đó không do dự ấn cái nút duy nhất nằm lẻ loi trơ trẽn trên cái mặt của cái hộp.

- Đệt cái trò chơi khốn kiếp, không cho cái bảng xếp hạng gì luôn rồi làm sao mà chơi!

Sau khi thấy mọi thứ ổn thỏa thì thằng Sinh thở phào một tiếng, may mắn là không có cái mẹ gì quái dị xảy ra. Lỡ mà cái hộp nó vừa dùng chỉ dịch chuyển nó mà không dịch chuyển cái xe thì đéo biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.

- Cmn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đơn giản thì đây chỉ là một đường hầm và người chơi chỉ việc chạy và né như bình thường. Có một chút hạn chế nho nhỏ ở đây là đường hầm này hẹp hơn mấy đường chạy thông thường nên bẻ lái gắt quá là đảm bảo sẽ đâm thẳng vào rào chắn. Và tiện thể đi luôn một mạng.

Chậc chậc cảm thán, thằng Sinh vừa lắc cái vô lăng, thành công né cái xe máy bên phải nó. Nó mà đè đè cái vô lăng như mấy màn trước là không được rồi, nên giờ nó chỉ có thể thực hiện cách khó hơn.

Chương 32: Blind drive - bịt mắt lái xe (10)

- Tiếc thiệt sự, nãy mua có 1 cái, không là mình sướng rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu mà nó không dám dùng bậy bạ mấy thứ đồ nó mua trước đó.

Khả năng nó có về với ông bà hay không phụ thuộc khá lớn vào cái màn cuối cùng này, lo thì không quá lo nhưng nó có hơi chút thấp thỏm.

Thao tác là phải vô cùng chuẩn xác, mấy này mà chỉ cần lỡ tay một tí là đảm bảo mấy cái xe kia sẽ quệt cho nó một cú ngay lập tức.

Bỗng nhiên nó cảm giác cái xe hơi sóc nảy một chút, âm thanh xung quanh cũng bắt đầu thay đổi. Nó nghe tiếng động cơ xe của nó cứ văng vẳng vọng lại tùm lum từ bốn phía xung quanh.

Suy nghĩ về vụ này cũng chả có ích lợi gì lắm, nên thằng Sinh quyết định làm việc khác. Không phá được nhà phát triển thì nó đành phải phá tung cái trò chơi này lên tạm vậy.

"Hệ thống đang trong quá trình phát triển, chưa có tính năng này."

- Hộp dịch chuyển, lên!

Cái hộp kêu tít tít mấy tiếng, sau đó đùng một phát biến thành một màn sáng bao bọc toàn bộ cái xe của nó, sau đó cả cái xe biến mất tại chỗ.

Một hạn chế không quá đáng kể khác là trong đường hầm này có hơi vang, âm thanh của mấy cái xe sẽ bị phản xạ tứ tung lên một tí nên hơi khó đoán hướng, cơ mà đối với một đứa người chơi lâu năm như nó thì vấn đề này không phải là vấn đề.

Tít, tít, tít... Ầm!

Sau đó thì mọi thứ đơn giản hơn nhiều. Con nào láo nháo đi ngang thì nó chỉ cần bấm cái nút trên remote, cây s·ú·n·g bên cạnh nó sẽ nhấc nòng lên, khạc ra một viên đ·ạ·n, sau đó rụt về để nạp đ·ạ·n mới.

Rồi từ từ thì cái cảm giác tuyệt vời của xe kem cũng dần rút đi, thằng Sinh lại buồn bã tiếp tục nắm vô lăng chờ đợi màn chơi quyết định.

Than thở tiếc nuối một tí rồi nó cũng bình thường trở lại, dù sao vẫn còn đống thứ nó chưa thử nghiệm ở đây cơ mà, tiếc gì mấy cái hộp dịch chuyển.

Nghĩ nghĩ một hồi bỗng dưng cái đầu có IQ vô cực của nó lóe lên, lập tức lôi ra trong đống đồ một thứ khác.

Nó đành bất lực, đầu óc thì dự tính là sau này mạnh mạnh phải moi cho ra mấy đứa trong ban tổ chức sau đó đập tụi nó xanh xương.

Phía trước cách đó hơn trăm mét, một lồng sáng lòe lòe bốc lên. Sau khi ánh sáng biến mất để lộ ra cái xe của thằng Sinh vẫn không hề hấn gì mà vẫn tiếp tục phóng vèo vèo.

Mà kể cũng lạ, vì thằng Sinh chắc mẩm cái thế giới trò chơi quỷ quái này là một game sinh tồn, nhưng có mấy hành động không quá áp lực sinh tồn cho lắm. Nó có cảm giác cứ thiếu thiếu cái gì đó ở đâu đó, nhưng cũng đếch biết thiếu cái gì.

Sau vài chục lần né trái tránh phải thì cuối cùng nó cũng cảm thấy xe của nó lại sóc nảy thêm cái nữa. Vậy là cuối cùng nó cũng đã qua được màn này.

PS: Map này sẽ xong sau khoảng từ 1 tới 2 chương nữa tùy vào việc trí nhớ của tác có thiếu gì đó hay không.

Thấy xong xuôi mọi thứ thì thằng Sinh lôi thêm ra cái remote, bấm vào cái nút trên remote thì hệ thống nhanh chóng thông báo hỏi nó lựa chọn một khẩu s·ú·n·g để bắt đầu điều khiển. Trên danh sách thì có đúng một cái nên nó chọn luôn vào đó.

Mà thôi vụ đó để đám tổ chức mấy trò này giải quyết, nó một nghèo hai yếu chả động được mẹ gì vào tụi kia thì cũng chỉ có thể nhận mệnh làm theo thôi chứ giờ làm gì được nữa giờ.

Còn cái hệ thống g·ian l·ận của nó thì ba chớp ba nháng lúc tin được lúc không, nên nó cũng không trông mong gì được cái con hàng đó vào lúc này. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ây không phải cái này không phải cái này không phải cái này... À đây rồi! Đ·m xử c·hết mẹ tụi nó cho tao, s·ú·n·g điều khiển từ xa!

Thở phào xong thì nó nhanh chóng xem xét điểm số, đúng như nó dự đoán điểm của nó bây giờ phụt lên một đoạn dài so với lúc nãy.

...

Nghĩ nghĩ một hồi thì nó cũng cố gắng trấn an bản thân, đã phóng qua hàng chục thứ vô cùng mất dạy rồi, bây giờ chỉ còn màn cuối cùng là nó sẽ bước vào tuyến an toàn, kèm thêm full mạng và cái ice cream shield nữa thì lo làm mẹ gì cho tốn thời gian.

Nãy quyết định là ráng chơi tới màn 11 12 gì đó cho an toàn, nhưng giờ nó bực rồi, không nể nang gì nữa.

Vèo vèo...

Chơi cái này lắp một khẩu là chưa đã lắm, nhưng với tình trạng như này thì nó cũng không đòi hỏi gì được nhiều.

Răng rắc ken két...

Mà s·ú·n·g thì nó sẽ không bắn được vì tay đang bị xích.

- Xuất hiện đi mấy món đồ chơi của ta a ha ha! (đọc tại Qidian-VP.com)

Xe của nó bắt đầu lái vào một cánh đồng, tiếng xào xạt thỉnh thoảng vang lên xung quanh. Nhưng giờ nó không quan tâm lắm tới vụ đó.

Cái hộp bắt đầu lòi ra một đống bộ phận từ bên trong, bắt đầu tự động lắp ráp thành một khẩu s·ú·n·g bự chảng, nòng s·ú·n·g cao ngang cái cửa sổ xe đang thò mồm ra ngoài.

Đúng như những gì mà thằng Sinh dự đoán, cả triệu người trên thế giới đã và đang bị quăng ném vào một cái trò chơi còn chưa phát triển xong, còn đang lở dở từa lưa hột dưa.

Thứ này trong bản game gốc dùng để điều khiển từ xa, nghĩa là chỉ cần nằm chung trên một bản đồ thì nó có thể điều khiển khẩu s·ú·n·g xổ đ·ạ·n ra khi đứng ở bất kỳ chỗ nào khác. Sau khi năng lượng về 0 thì khẩu s·ú·n·g tự hủy và p·hát n·ổ gây sát thương cho mấy đứa ở gần, còn nếu muốn thì nó có thể cho nổ luôn cũng được chả sao cả.

Kiểu kiểu như nó đang chơi một trò chơi beta chưa đủ tính năng vậy, cảm giác cứ sơ sài hời hợt vô cùng.

Vụt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một cái hộp nhỏ màu đen xuất hiện trong tay nó. Nắm cái hộp quay qua quay lại một lát xong nó quăng xuống một bên của cái xe.

Ở chỗ này nó không né xe nữa, nó phải né qua mấy con s·ú·c động vật đang phi lang thang trên đường ruộng. Nghe con bò vừa phóng ngang mình với cái lúc lắc trên người, thằng Sinh cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, rất muốn cho mấy con s·ú·c sinh này vài viên kẹo đồng. Dù sao hồi trước lúc nó chơi game này cũng hay bị bọn bò gà này phá đám nhiều lần.

Bò ò leng keng...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 32: Blind drive - bịt mắt lái xe (10)