Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Endless runner – người chạy vô tận (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Endless runner – người chạy vô tận (2)


Đúng 5 phút, nó thở phào nhẹ nhõm, tiện tay lụm cái luồng sáng bên tay trái. Thang treo.

Thật may mắn khi đây là một đồ dịch chuyển, giữ lại cái này có thể cứu mạng nó trong một số tình huống đặc biệt. Nó đã bắt đầu thấy tốc độ chạy nhanh dần dưới chân và cần một cái gì đó để giảm tốc.

Nó nhanh chóng lướt qua một bên làm sao để hai món đồ có khoảng cách tới vị trí của nó gần bằng nhau, sau đó với thao tác thần sầu, nó lướt qua, lụm, lướt qua và tiếp tục lụm.

Với một tố chất của một game thủ chuyên cần nhưng không hút cần như nó thì chỉ trong tích tắc nó đã tìm thấy sợi dây treo của cái hố. Không do dự quá lâu nó tung người nhảy lên sợi dây đó.

Sau khoảng vài giây căng thẳng thì cuối cùng nó cũng thoát khỏi cái hố kia, hai chân đặt xuống mặt đất. Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì một cái hố lửa bỗng xuất hiện ngay trước mặt.

- Được vài giây nghỉ ngơi.

- Chỉ có con nít mới chọn. Tao muốn hết.

- Hơ, thời gian này tương đương với độ khó bình thường, không quá lo lắng.

Một cái hố nước, loại hố có thể nhảy qua được. Tới bây giờ nó chợt nhận ra là mình chưa test thử thời gian nhảy là bao lâu để canh, nhưng chắc không sao. Chân nó bắt đầu đạp lên những hòn sỏi nhọn hơn, báo hiệu cho nó rằng đây là nơi rất gần miệng hố. Nó đã bắt đầu cảm thấy ẩm ướt do nước từ dưới đó bắn lên, không thể không phủ nhận độ chân thật của trò này khá tốt.

Bỏ qua những kỷ niệm mơ hồ dán kia, nó bắt đầu tập trung vào con đường phía trước của mình. Một công tắc đã xuất hiện, đồng nghĩa với việc sau đó nó phải mở cửa.

Một hố… Vâng, là hố có gió, có thể nhảy qua được. Với cái tốc độ như vầy, nó nghĩ mình nên nhảy sớm hơn. Quan trọng là canh thời cơ vào lúc nào để nó không bị rớt xuống đó.

Đồ giảm tốc, cảm xúc của nó không thay đổi quá nhiều. Có cũng được, không có thì nó vẫn sống. Trò chơi này dựa vào thao tác, nhưng một phần cũng dựa vào may mắn, và một phần nữa là dựa vào ý chí.

Phóng qua bên trái bấm cái công tắc mà trong lòng cứ thắc mắc không biết cái lực quái quỷ nào lại khiến một cái công tắc có thể lơ lửng trên trời được. Ngừng lại việc cảm thán cuộc đời thật kỳ quái, nó nghe thấy tiếng kẽo kẹt của tay nắm cửa phía trước, cách một chút xíu về phía bên phải.

Hỏi thời gian chơi của nó từ hệ thống, 4 phút 27 giây. Một tí nữa thôi nó đã có thể không quá lo lắng, buông tay thoải mái quậy phá rồi. Dù sao tận 1 triệu người không lẽ không có đứa nào bị loại? Hmm, có thể có trường hợp đó thiệt. Dù sao trò này nó chơi nhiều, không quá liều lĩnh sẽ vẫn sống khỏe.

Một vật phẩm, à không hai cái. Một cái ở đây, và một cái phía trên kia cách một khoảng bên phải, khá xa. Nếu nhặt một cái ở đây thì sẽ không đủ thời gian để nhặt cái ở đằng xa kia.

Qua mỗi bước chạy của nó sợi dây lại rung lên một cái làm nó muốn chửi thề. Vừa cố gắng giữ bình tĩnh nó vừa rủa thầm thằng nào để diện tích cái dây nhỏ thấy mẹ như vầy.

Việc nó cần làm hiện tại là không sợ hãi, để cho hai chân tự động phóng đi trên cái sợi dây này mà không run rẩy, vì chỉ cần cơ thể nó lệch qua một bên cũng có khả năng khiến nó té xuống cái hố đang thổi những luồng hơi lạnh toát sống lưng vào hai mạn sườn của nó.

Với tốc độ nhanh chóng của mình, nó bay qua khỏi cái hố. Lụm ngay vật phẩm xuất hiện trước mặt. Trời thương nó nên cuối cùng nó lụm được đồ giảm tốc. Tốc độ đã thong thả trở lại.

Luật hoa quả lại bắt đầu ứng nghiệm trên cơ thể mong manh yếu ớt của nó. Tăng tốc x2. Như được gắn thêm quả mô tơ sau mông, nó bắt đầu phóng với tốc độ bằng tốc độ của một thanh niên vừa chọc một con c·h·ó và bị cả đàn c·h·ó dí theo.

Chương 4: Endless runner – người chạy vô tận (2) (đọc tại Qidian-VP.com)

Cạch!

Yo, lại một chuyện kỳ dị đã xảy ra, cánh cửa lẫn bức tường biến mất tiêu. Đoán trước được điều này nên nó không quá quan tâm, thứ nó quan tâm bây giờ là nó nghe thấy tiếng rôm rốp của cái sợi dây, chứng tỏ một cái hố siêu to khổng lồ đang chắn trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Cản bố mày, còn non lắm. Nhảy!

Nó nhớ có một lần đang chơi game, một vật phẩm nằm ngay phía trên một cái hố mà nó phải nhảy qua, vậy là nó vừa nhảy vừa lướt tới chụp ngay. Nhưng không hổ là những câu nói linh nghiệm của ông bà ông vải thật sự quá chuẩn, “tham thì thâm”. Thứ mà nó lụm được lại là đồ giảm tốc trong khi nó vẫn đang trong quá trình phóng qua phía bên kia của cái hố. Và với tốc độ đột ngột giảm xuống như vậy thì nó không thể qua tới bờ bên kia và rơi thẳng xuống dưới. Thế là thua thôi! (đọc tại Qidian-VP.com)

Một luồng sáng nữa xuất hiện đâu đó phía bên phải, nhanh chóng nhích qua. Đầu nó đang cầu mong rằng nó không nhặt trúng những thứ dở hơi đại loại như đồ tạo hố. Nó thì vẫn có thể né nhưng cảm giác bị troll là một cảm giác rất cay và không vui chút nào.

Chạy qua một vũng nước, không có gì quá đáng kể. Địa hình của game này thay đổi cho vui chứ cũng không giúp ích hay có hại gì lắm. À tính ra cũng có ích, nước làm trôi bớt tí bụi bẩn trên chân nó nãy giờ. Đi qua vũng nước làm nó nhớ về hồi còn nhỏ lúc trước, nó rất thích vọc nước hàng tiếng đồng hồ mỗi khi tắm, và tưởng tượng đến đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Tính ra nó còn nhiều thói quen khá dị hợm vẫn giữ trong một thời gian dài, tới khi nó lớn rồi vẫn không bỏ hẳn, và vụ vọc nước này cũng nằm trong số đó. Thỉnh thoảng nó vẫn vọc nước sau đó nhận ra rằng thay vì tốn cả tiếng đồng hồ trong nhà tắm để làm một hành động trẻ trâu không ra trẻ em thì nó nên tắm lẹ lên, thứ nhất là nó sắp bị chửi, thứ hai là nó sắp bị cảm và thứ ba là nó mất thời gian!

Tiếp tục cuộc hành trình thì trước mặt nó lại là một vật phẩm, lụm.

- Nhảy!

Cạch!

- Tao sợ mày chắc, nhảy! (đọc tại Qidian-VP.com)

Tung người nhảy qua hố lửa, nó còn cảm thấy hơi nóng lướt qua dưới thân, mặc dù nó biết lúc rơi xuống dưới thì chỉ có đập đầu c·hết chứ không có bị lửa nướng c·hết, nhưng nó cũng hơi sợ một tí. Ai biết thằng tổ chức nó làm cái gì cái trò chơi này rồi.

Để chắc cú nó quyết định 30 giây sinh tồn cuối cùng sẽ không lụm bất kỳ thứ gì xuất hiện. Nó vẫn chưa an toàn tuyệt đối, nên nó vẫn khá là sợ.

- Móa, xiếc đi trên dây miễn phí không cần ngồi xem chỉ cần diễn là đây chứ đâu nữa.

Khi bạn b·ị b·ắt chạy với tốc độ không đổi về phía một bức tường thì bạn sẽ có cảm giác gì? Nếu là thằng tác thì nó đã lạnh teo hết cả người. Trò chơi trở nên chân thật khiến áp lực tâm lý cũng được nâng lên một tầm cao mới. Vừa phóng về phía tường nó vừa tung chưởng nhấn vào cái tay nắm cửa kia.

- Móa xui vãi. Giờ cố thôi chứ sao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rắc!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Endless runner – người chạy vô tận (2)