Thế Giới Trò Chơi
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Kết giới (2)
- Mày mà như nó là mày xong từ đời nào thì có. Kết luận, kỹ năng dở ẹt, năng lực quái lạ, thêm cái khúc gỗ lúc ẩn lúc hiện nãy nó cầm nữa thì có khi nhóc này sở hữu hai nguyên tố.
Xa xa trên cái cây cổ thụ gần bàn cờ đang vắt vẻo mấy bóng người, đây là những người duy nhất quan tâm tới cái quả cầu kia.
Dán đột biến lúc này đã tỉnh lại sau cơn giật điện thì nhanh chóng chồm lên tính ngoạm vào cái chân đang đàn áp cái cơ thể của mình.
Bóp mạnh.
- Ui ui ui...
Con dán đang hoạt động kịch liệt bỗng từ đâu ra một cảm giác tê rần từ chân truyền tới với tốc độ cực nhanh khiến nó giật lên vài cái sau đó thõng đơ cả người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì hình như dạo gần đây nó chưa cắt móng tay nên trên chân con dán bắt đầu xuất hiện vài cái vết trầy. Đương nhiên điểm sức mạnh và thể chất cao gấp đôi con dán cũng đóng góp một phần trong chuyện này.
Chương 46: Kết giới (2)
Vừa nhìn nhìn mấy dòng lum la chạy trên cái đồng hồ cô gái vừa lẩm bẩm.
- Mày thấy sao hệ thống?
Vậy là với cái sự linh hoạt đến từ bàn tay của một đứa học piano lâu năm kiêm game thủ lâu năm kiêm luôn cả độc thân lâu năm, các khớp ngón tay của nó nhanh chóng hoạt động hết công suất. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Sao rồi chị đại, nhóc này như nào?
Con dán giật thêm vài lần sau đó nằm im không nhúc nhích gì thêm.
- Ơ khứa này gà thật đấy, em mà như nó là con dán xong từ đời nào rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi thỏa thuận một hồi với cái hệ thống thì cuối cùng thằng Sinh cũng bắt đầu làm cái gì đó mà nó định làm.
- Rồi, mày thắng. Thằng nhóc bem c·h·ế·t con dán rồi.
[Quái nhận lượng tấn công phép thuật đáng kể mất 50 HP]
Trên chóp của mấy cái móng tay bắt đầu lóe lên vài tia điện li ti mà mắt thường khó thể nhìn thấy.
- Xem xong chả biết nó đi đường nào luôn á trời, vật lý không vật lý phép thuật không phép thuật.
- Chị cứ đùa, nhìn thằng nhỏ cốt cách kinh kỳ, bảo đảm sau này sẽ làm nên trò trống Chậc, cho mượn xem tí.
Nghe âm thanh thông báo của hệ thống xong thì thằng Sinh mới buông tay ra, ngồi phịch xuống đất thở phào một hơi. Không quên moi vài bình thuốc trong túi đồ ra đổ vào mồm.
Vừa lúc đó hai tay thằng Sinh từ trên chụp xuống, một tay nắm lấy chỗ tiếp giáp giữa thân và đầu dán, một tay khác túm lấy phần thân trên nằm dưới hai cái chân trên cùng.
- Thử thêm tốc độ phản ứng với tinh thần nữa xem như thế nào rồi từ từ tính.
[-25, -23, -23, -21, -19...]
Phạm Dũng ngồi nép một bên rúm ró lặng lẽ nghe hai người kia nói chuyện.
Thằng Sinh cảm nhận được thứ đang ngọ ngoạy nãy giờ đã dừng lại thì cũng không vui mừng gì mấy. Thanh MP của nó thì đang ào ào tuột dốc và nếu giữ như vầy tiếp thì chỉ chưa tới vài giây nữa là nó sẽ toang.
Xoạt.
Một tay chống gậy, tay kia của thằng Sinh thì quơ về phía trước theo bản năng.
Tách, tách, tách, rẹt...
- Thằng bé hơi lạ, dữ liệu cho thấy chỉ số cơ thể đã tới giới hạn nhưng nó vẫn chưa đạt tới cấp E. Thường dù muốn dù không thì bây giờ nó phải ở cấp E rồi chứ, trừ khi là người cải tạo. Mà người cải tạo thì làm quái gì có ai dưới cấp E bao giờ, đám kia cũng không có bị khùng. Dở dở ương ương như này thì nghề nào nhỉ?
Chỉ thấy con dán run run vài cái, lập tức đầu gậy của thằng Sinh đã lệch hẳn quỹ đạo ban đầu.
Hàng chục chữ số tuôn ra từ cái hệ thống một cách ồn ào khiến thằng Sinh phải gầm lên trong đầu bảo hệ thống của nó đừng thông báo nữa.
Thằng Sinh ngoái đầu qua lại một thoáng thật nhanh, sau đó cây gậy trên tay nó biến mất.
Bàn chân mang theo 10 điểm sức mạnh của nó va thẳng xuống cái thân to tướng đang nằm một đống trước mặt. Đương nhiên là cũng không có hiệu quả gì mấy.
Ở bên ngoài khuôn viên trường học, có một quả cầu màu xám nằm chình ình cạnh dãy ghế đá, nhưng kỳ lạ là ai đi ngang cũng tự động bỏ qua sự tồn tại của một thứ to đùng như thế mà không mảy may để ý.
Đồng thời tay bên kia của nó cũng buông thõng ra khỏi cái con dán đột biến.
Từ hai lòng bàn tay tuôn ra hai dòng điện cao áp phụt thẳng vào người con dán. Thằng Sinh đang mím môi tiêu hết phần lớn lượng MP còn sót lại trong người.
- Mẹ nó đánh con quái nhức đầu thiệt chứ!
Vài ba ngón tay của nó nhanh chóng bấm chặt về phía một cái chân đang ngoe nguẩy của con dán.
[Được thôi.]
Con dán chưa thoát khỏi trạng thái tê liệt nên nhanh chóng rớt xuống đất, thằng Sinh tranh thủ cơ hội giơ chân lên dẫm về phía thân con dán.
Cô gái lúc này đang đeo một cặp kính dày cộm trên mặt vừa nghe thanh niên xấu trai bên cạnh hỏi han thì đưa tay tháo cặp kính xuống.
Thằng Sinh thì cũng chả cần hiệu quả hay gì, nó chỉ muốn giữ con quái lại một lát để dễ xử lý hơn thôi.
Xoạt.
Bụp.
Thấy tình hình rất là tình hình, thằng Sinh vội vàng bẻ cổ tay hướng gậy về phía mặt đất.
Áp lực sống còn làm con dán dần dần dãy mạnh hơn mà mấy ngón tay của thằng Sinh bắt đầu có dấu hiệu hơi mỏi mỏi. Thằng Sinh bắt đầu nhắm thấy níu như thế này miết cũng không ổn cho lắm, lúc lắc đầu một lát thì bỗng não nó lóe lên một suy nghĩ.
Tuy nhiên nếu dễ dàng như thế thì cái con quái trước mặt nó đâu cần bị gọi là dán đột biến làm gì cho mệt.
Bịch.
Đột nhiên nó cảm thấy hình như nó mới vơ trúng thứ gì đó.
Con dán thì nó chỉ hơi ngu chứ không hoàn toàn mất não nên vẫn cảm thấy đau, nó bắt đầu kịch liệt dãy dụa, vung vẩy mấy cái chân còn lại, hai cánh, cả cái đầu của nó với mục đích cuối cùng là thoát khỏi cái bàn tay quái ác trước mặt.
Thanh niên vừa nói vừa với tay lụm luôn cặp kính trên tay cô gái, mặc kệ luôn cô nàng có đồng ý hay chưa.
...
Nhoáng một cái cả cây gậy đã đột ngột dài gấp hai lần lúc nãy, đầu gậy cắm xuống đất tạo ra lực cản triệt tiêu mất lực quán tính còn lại.
- Kệ bố nó tao còn thuốc, xử xong con chóa này rồi tính sau!
[Ký chủ nhận được 50 kinh nghiệm.] (đọc tại Qidian-VP.com)
PS: Ôi... Cuộc sống... :(
Cô gái lúc này cố nén xúc động muốn đấm thanh niên bay rớt xuống đất lại rồi nhìn về phía một cái đồng hồ trên cổ tay.
Thanh niên bên cạnh sau khi cầm lấy mắt kính đeo lên thì không quan tâm tới cô gái nữa mà ngồi ngơ ra một hồi sau đó tháo cặp kính xuống.
Ở đây đang hiện diện 3 người, một thanh niên xấu trai, cô gái tự tiện tông cửa đã từng xuất hiện ở vài chương trước đó, và Phạm Dũng.
Bụp.
Hít một hơi thật là sâu, nó nhắm chặt hai mắt, mấy sợi gân trên mấy ngón tay giữ chân con dán bắt đầu nổi lên vằn vện. Tay chống gậy của nó nãy giờ vẫn nắm chặt cán gậy chống đất làm trụ chứ nếu không thì với cái trọng tâm bất ổn của bản thân thì nó tin chắc là có khi con dán sẽ kéo nó chứ không phải nó kéo con dán như nãy giờ nữa.
Đầu óc vận chuyển với tốc độ bàn thờ, thằng Sinh nhanh chóng đưa ra một kết luận là không 9 thì 10 là nó đã quệt tay trúng con dán đột biến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xì xì xì...
[Cũng được đó ký chủ nhưng khống chế tinh vi như vậy thì tiêu hao tinh thần sẽ hơi lớn chút.]
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.