Thế Giới Trò Chơi
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Ảo cảnh tụ hợp thể
Hai mắt thẳng Sinh mở lớn.
Rất gần, đang rất gần...
Nó nghe được tiếng thở quen thuộc.
Bóng người dãy dụa muốn tránh né, nhưng bị bàn tay đang bóp cổ giữ chặt tại chỗ.
[Đinh! Thực hiện thất bại. Đang thử lại...]
Thằng Sinh không làm gì thêm, nó đứng đó, mặt đăm đăm hướng về phía mặt đất trước mắt. Thật kỳ lạ khi gương mặt của nó hiện lên một nụ cười, nhưng sâu trong hai mắt vẫn chỉ là sự c·h·ế·t lặng. Từ đầu tới cuối.
Nó biết rằng người con gái ấy đang chờ đợi nó.
...
Vừa lẩm bẩm nó vừa giơ một chân lên dẫm tới.
...
- Cuối cùng thì em đã có thể khống chế được nỗi đau trong lòng mình rồi. Cảm giác thật tuyệt vời, em không ngờ là nó mạnh tới như vậy luôn.
[Đinh! Cảnh báo! Ký chủ xuất hiện trạng thái đột phát không rõ.]
Thấp thoáng phía xa, nó có thể cảm nhận được. Đúng vậy, mặc dù nó không thấy, cũng không nghe được gì, nhưng nó biết.
Thằng Sinh vừa đứng vừa lẩm bẩm.
- Ừm, là thiệt.
Những cảnh tượng mà nó đã chôn rất sâu vào tiềm thức, những cảnh tượng mà nó không bao giờ muốn nhớ lại.
...
Thằng Sinh đang dựa người chống hai tay vào vách của cái kết giới để nghỉ mệt. Lần này không b·ị t·hương tích gì mấy, nhưng sau một loạt hoạt động kịch liệt thì cái đám xương khớp trong người nó muốn rủ nhau rụng ra hết cả.
Thằng Sinh run rẩy bước về phía trước, bước qua hàng trăm hình ảnh, âm thanh, cảm xúc của chính nó.
Vừa nói nó vừa ngáp một cái.
... (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước về phía người con gái mà nó đã gần như muốn quên.
Những đường nứt màu đen xuất hiện càng ngày càng nhiều.
Dần dần toàn bộ bóng người hòa tan thành những bọt khí xanh, những bọt khí này cuối cùng cũng bốc khói rồi vang lên vài âm thanh yếu ớt sau đó biến mất.
Những vệt màu xanh liên tục hằn lên, bốc khói, phát ra âm thanh kẽo kẹt xì xào, sau đó biến mất, lại hằn lên, bốc khói... (đọc tại Qidian-VP.com)
Bốp!
- Thật không thú vị gì cả, có tí thời gian cũng không được chơi vui.
[Hệ thống đã bị chặn hoàn toàn quyền truy cập vào thông tin của ký chủ.]
...
PS: Không đọc chương này trước và sau khi ăn. Không đọc chương này trước và sau khi ăn. Không đọc chương này trước và sau khi ăn. (Thật ra thích thì đọc thôi chả vấn đề gì)
Phốc!
Luồng sáng va thẳng vào những vệt màu xanh, bốc lên một làn khói với những âm thanh kẽo kẹt như có hàng trăm tiếng động cùng vang lên.
[Ký chủ g·i·ế·t c·h·ế·t ảo cảnh tụ hợp thể cao cấp (LV 15) nhận được 150 kinh nghiệm.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả một phần cơ thể của bóng người bị chân nó dẫm bẹp xuống sàn, bên trong chỉ liên tục phun ra rất nhiều chất lỏng đặc quánh.
Ầm!
[Đang tiến hành lấy lại quyền truy cập...]
- Lâu rồi không gặp lại ha. Mà tại sao chị không biến mất luôn đi! (đọc tại Qidian-VP.com)
[Ký chủ đã lên LV 6]
Bóng người đang nằm dưới đất bỗng xuất hiện hàng chục vết hằn màu xanh, cơ thể cũng có dấu hiệu nhúc nhích.
- Bên này nè.
- Nó lagquá mày ơi!
Chương 48: Ảo cảnh tụ hợp thể
Vừa nói bàn tay của nó vừa lóe lên những tia sáng màu xám tro.
Không gian xung quanh bây giờ bắt đầu lóe lên những đường nứt màu đen đang nhanh chóng lan ra tứ phía.
Vẻ mặt thằng Sinh nhanh chóng trở nên dữ tợn, tay còn lại của nó giơ lên.
Thằng Sinh sau khi xác nhận bóng người trước mặt nó hoàn toàn bất động thì buông tay đang bóp cổ ra.
- Aaa!
Những tia sáng trên tay nó tuôn thẳng về phía mặt đất, thật trùng hợp là đột nhiên những vệt màu xanh trên thân của bóng người nằm dưới đất cũng đột nột hằn lên lần nữa.
Bỗng nhiên nó thấy tầm mắt đột ngột tối sầm lại.
Như nhận ra điều đó, nó nhanh chóng khựng người lại.
- Ồ nhớ òi, chị không trả lời được. Thôi kệ em cứ kể nha. Kể y như cái cách em hay nhắn với chị hồi đó á.
Nó không thể tin được những gì mình đang chứng kiến.
Hai mắt thằng Sinh đã chuyển thành một màu xám tro, bên trong chỉ còn sự c·h·ế·t lặng. Cánh tay giơ lên lúc nãy của nó đang bóp lấy cổ của bóng người đứng trước mặt mình.
Thân hình của người con gái ấy đang đứng trước mặt nó, thật gần.
Phốc phốc!
- Để em kể cho chị nghe, lần đầu tiên cảm nhận được năng lượng của thế giới này em đã vô cùng vui mừng. Rốt cuộc thì lý thuyết của em đã được chứng minh là đúng rồi á.
Bàn tay nó giơ lên, nó muốn ôm người con gái ấy.
[Đinh! Thực hiện thành công. Đang quét hình thông tin hiện tại...]
Bóng người đổ ập về phía sau, đầu đập thật mạnh xuống đất.
- Ấy ấy đừng biến đổi hình thái như thế. Ở yên đó để tao nói chuyện với chị của tao một chút.
Giơ lên, giơ về phía trước.
PS: Có ai thấy không khỏe trong người như tác hong? :)
Cuối con đường, có một người con gái. Dường như đang đứng chờ nó.
[Do điểm trí lực và tinh thần của ký chủ không đủ để chống cự hiệu quả của kỹ năng, ký chủ rơi vào trạng thái ảo giác.]
Nó uể oải giơ hai bàn tay về phía trước.
Phụt!
Nó nghe thấy rất nhiều tiếng gì đó văng vẳng hòa trộn lẫn nhau, đang từ xa lại gần.
- Sao chị lại im lặng, em nhớ là bình thường mỗi khi em kể gì đó với chị là chị sẽ trả lời mà?
Bóng người muốn nói gì đó nhưng không thể nói được. Sau vài giây kịch liệt run rẩy, nhanh chóng xụi lơ không hoạt động nữa.
[Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ trả nợ.]
- Chậc, hello, chị.
...
Thằng Sinh thì cũng không nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, nhưng điều quái lạ là nó có thể cảm nhận được sự thay đổi của bóng người dưới đất.
Xung quanh bắt đầu xuất hiện những đốm sáng bay nhảy lung tung, dần dần tụ lại với nhau.
Nó có thể cảm nhận được hơi ấm quen thuộc mà nó từng biết.
Toàn bộ hình ảnh sụp đổ hoàn toàn, để lại bóng tối vô tận.
[Đinh! Ký chủ nhận ảnh hưởng từ kỹ năng ảo cảnh cao cấp - hạnh phúc.]
Màu xám tro và sự c·h·ế·t lặng trong đôi mắt của thằng Sinh cũng dần tan rã.
Phốc phốc!
Những âm thanh vẫn vang lên xung quanh đang xa dần khỏi nó, chỉ để lại những sự im lặng.
- Thôi, em thấy hơi buồn ngủ, nên là chị có thể đi rồi. À hy vọng là em sẽ không gặp lại chị lần nào nữa. Ấy nhưng mà hình như chị luôn ở gần em mà phải không? Thôi kệ, lỡ có gặp thì cho chị biến thêm lần nữa cũng không sao.
Hàng trăm mảnh gai liên tục phóng xuống cắm chi chít vào cơ thể đang nằm đó.
Thật vô lý, những cảnh tượng này không thể xuất hiện như vậy được.
[Đinh! Thực hiện thất bại. Đang thử lại...]
- Ngoan ngoãn yên tĩnh để tao nói chuyện nào!
- Cảm ơn chị nhé. Nhờ chị mà em mới tìm được phương pháp hữu hiệu như vậy. Cảm ơn vì thế giới này nữa.
Từng bước, từng bước một.
Mọi thứ cứ diễn ra như vậy cho đến khi...
Phốc!
Gương mặt của nó hớn hở như một đứa trẻ vừa tìm ra thứ đồ chơi mới, nhưng hai mắt vẫn c·h·ế·t lặng, nhìn đăm đăm xuống đất, không hề thay đổi.
- Mày, nói thiệt hả?
...
- Vui ha, đáng lẽ là em phải quên rồi đấy chị gái. Chậc chậc, đúng là mấy cái ảo cảnh cao cấp, không khác hiện thực là mấy.
Từ lòng bàn tay nhanh chóng mọc ra hàng lớp mảnh gai bắn về phía lồng ngực của bóng người trước mặt.
Những mảnh gai lúc nãy thì nhanh chóng sụp đổ thành một lớp cát bụi.
Toàn bộ xương ngực nhanh chóng lõm xuống, vùng bị những mảnh gai bắn trúng bây giờ xuất hiện một cái lỗ lớn đang liên tục phun ra chất lỏng không rõ.
- Thoi hông sao, cứ từ từ.
- Ê cẩn thận. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hello!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.