Thế Giới Trò Chơi
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Đi học
Sống lưng nó bắt đầu lạnh toát, hai chân run rẩy. Nhưng rất nhanh, nhờ IQ vô cực của mình, nó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Và…
Thỉnh thoảng trong không gian im ắng của lớp học vẫn vang lên những tiếng “Cạch cạch, rẹt” của học sinh đang làm bài văn. Thằng Trần Sinh thì làm xong từ thời khủng long mới đẻ rồi nên hiện tại nó đang ngồi vu vơ nhìn về phía cái quạt trần của lớp, bỏ qua vấn đề là nó cũng chả nhìn được hình dáng của cái quạt như nào.
Sức mạnh: 4
[Nhưng gà thì còn tệ hơn cả vô đạo đức.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Thể chất: 3
Vừa nói nó vừa liên tục chọc một cái cây nhọn nhọn trên tay xuống một cái dụng cụ gì đó, đang kẹp một tờ giấy.
- Haizz ít nhất không quá ồn ào.
Đánh giá: Ký chủ là một con gà.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Trang bị: Không có
- Có thấy ai vô đạo đức như mày không cái hệ thống kia?
Theo ký ức của nó thì hiện tại là một ngày nào đó giữa tháng 1. Vừa mới hết Tết Tây và chuẩn bị ăn một quả Tết Ta. Nhưng trước đó nó vẫn phải đi học và bây giờ nó đang ngồi trên chiếc xe tay ga của mẹ nó. Sau này thì vì một số lý do gia đình mà thằng tác còn không muốn kể, thì từ việc chở nó đi học, mẹ nó đã chuyển sang dẫn nó đi bằng xe buýt, nhưng đó là chuyện của hơn nửa năm sau.
Chỉ số:
Đây là bảng và dùi. Bảng là một công cụ dạng… bảng, vâng thì nó gọi là bảng mà. Có thể mở ra và kẹp một trang giấy vào đó, sau đó dùng dùi để ghi những chữ nổi lên trên. Cách ghi chữ nổi bằng dùi thì ngược với cách đọc. Và đây là bộ truyện về siêu nhiên chứ không phải về cuộc sống của một thằng học sinh mù, nên chúng ta hãy bỏ qua một bên, mặc dù cảnh sống của nhân vật chính vẫn xuất hiện để tăng thêm nội dung cho truyện.
VÌ tính chất của một trường khiếm thị, nên hầu như học sinh ở đây toàn là những người lớn tuổi hơn bình thường. Một bạn học lớn hơn nó 3 tuổi là chuyện không có gì quá hiếm lạ. Tuy nhiên có quá nhiều lý do sâu xa để nó hạn chế giao tiếp với bạn mình hiện giờ, ít nhất là với một số thành phần đặc biệt. Bạn biết một nhận thức đầy đủ khi thiếu hai con mắt sẽ thành cái gì không? Sẽ thành một khái niệm mà có ghi hơn mấy chương cũng không hết nên nếu muốn biết thì bạn có thể tự tham khảo. Đương nhiên không phải ai cũng như vậy, nhưng đa số mọi người đều như vậy.
- Hơ làm văn? Với một học sinh chuyên xã hội như tớ thì tập làm văn lớp 4 là một cái gì đó vô cùng… Ờm, thôi, hạn chế lại, nhường hào quang cho bạn bè, khụ khụ.
[Đinh! Hệ thống có nhiệm vụ mới cho ký chủ, bấm vào để xem chi tiết thông tin của nhiệm vụ.]
Nhanh nhẹn: 3
Sau một buổi tối vất vả thì cuối cùng thằng Sinh cũng đã ngốn hết mớ thông tin của cả hai cái hệ thống. Về cơ bản thì không có gì quá khác biệt với mấy cái bộ truyện trên mạng, thế nhưng mà nó thì cũng không thấy cái gì quá hứng thú. Chỉ là tham gia thế giới trò chơi khiến cuộc sống của nó đỡ nhàm chán. Ngoài ra, việc hoàn thành trò chơi đầu tiên khiến nó ngờ ngợ ra cái gì đó, mà với IQ vô cực của nó cũng không biết là cái gì.
Cuối cùng thì nhân vật chính của chúng ta nhận ra đây không phải một cái hệ thống vô tri như trong một số bộ truyện. Mà đây là một cái hệ thống vô tri kèm khả năng cà khịa người khác.
Vừa đi nó vừa xem lại bảng thông tin nhân vật, với sự trợ năng bằng giọng nói của hệ thống và sự thể hiện bằng văn bản của tác giả thì cái bảng như này:
[Đinh! Thưa ký chủ, hệ thống vô đạo đức còn ký chủ là ký chủ của một cái hệ thống vô đạo đức.]
HP: 100/100 (0,01/s)
- Ô đệt, ma à?
LV: 1 (0/100) (đọc tại Qidian-VP.com)
…
Thanh niên nở một nụ cười mỉm, nhưng với gương mặt có hàng chục vết sẹo kia thì ai nhìn vào cũng tưởng ông này sắp đi g·iết người. Sau đó thanh niên biến mất.
[Thiên Huy LV 5]
Chương 6: Đi học
Trí lực: 9
Tinh thần: 10
- Bye mẹ!
- Ê mày ra khỏi đầu tao luôn đi.
- Hệ thống đọc giúp tao.
- Chạy!
…
Vật phẩm: Gói quà tân thủ x1
Thật ra là tác còn muốn làm một đoạn dài để miêu tả cái trường dưới góc độ của một thằng không thấy đường, nhưng mà thoi lười lắm nên chúng ta bỏ qua phần đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỏ qua thái độ bố láo của hệ thống, nó tiếp tục đi sâu vào khuôn viên trường, và đang tự hỏi tại sao dãy lầu của học sinh lại nằm ở cái vùng sâu vùng xa như này.
Giới tính: Nam
Nghe đồn trường nó học có ma, nhưng ngay cả kiếp trước nó cũng không thấy một con ma nào xuất hiện. CÓ thể nó không yếu bóng vía. Nhưng bản thân nó thấy nó vẫn hay sợ ma, nên chắc bóng vía của nó cũng không quá là mạnh.
Chủng tộc: Người
Sau một pha chạy trốn thót tim, nó đã thành công lên tới lớp mình. Lớp nó có tổng cộng… 8 học sinh. Hồi xưa lúc chưa đi học hòa nhập thì nó cảm thấy nhiêu đây là khá nhiều, nhưng khi tốt nghiệp Tiểu học và bước sang một môi trường lạ hoắc thì nó đã nhầm. Bao nhiêu đây học sinh không thấm tháp gì với cái lớp vừa đông vừa ồn của nó hồi nó học Trung học. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trường NDC nằm đâu đó ở quận 10, còn ở đâu thì đừng bao giờ hỏi nó. Với quả IQ vô cực của mình, nó cực kỳ h·ạn h·án với mấy cái thứ liên quan đến địa chỉ. Nhìn từ… gần, với đôi mắt hạn hẹp của mình nó có thể nhìn thấy một cái cổng màu xanh và cái bảng màu đỏ, còn trên bảng đó ghi gì nó cũng chịu.
Nó đang học lớp 4, và đừng ai hỏi tại sao 10 tuổi lại học lớp 4. Lớp của nó nằm trên một tầng lầu, vì vậy việc của nó hiện tại là phải đi về phía cầu thang ở phần sau của trường để lên lầu.
Nó tung tăng phóng thẳng vào trường, với một sự chán nản. Nguyên một ngày thứ hai đủ để nó hoài niệm mọi thứ ở đây rồi và hoài niệm một hồi thì cũng hết vui.
- Nà ní cái đeo gì đấy?
[Hệ thống cũng muốn lắm nhưng đã lỡ kết nối với linh hồn ký chủ nên một khi hệ thống rời khỏi não ký chủ là ký chủ sẽ ngủm. Ký chủ có chắc chắn muốn hệ thống rời đi không?]
[Thông tin nhân vật
Điểm chỉ số: 0
Tên: Trần sinh
Tuổi: 10
Kỹ năng: Không có
…
- Á à khịa bố mày. Ơ nhưng mà tao là ký chủ của một cái hệ thống vô đạo đức đâu có nghĩa là tao vô đạo đức đâu ơ kìa?
- Thôi thôi đi cho tao c·hết à. Nằm im đó và đừng mở mồm hộ tao cái.
Sau khi thằng Trần Sinh khuất bóng sau cầu thang, chỗ lúc nãy nó vừa bỏ chạy bỗng đột ngột xuất hiện hình ảnh của một thanh niên mặc một bộ đồ sờn cũ. Áo và quần của anh này hình như đã được sử dụng quá lâu nên nó trở nên bạc màu thậm tệ. Anh thanh niên còn mang một đôi dép cũ mà hai cái quai s·ú·c hết ra, phần mũi dép còn bị bong lên.
Một bảng trạng thái xuất hiện lơ lửng trên trời. Bảng trạng thái này thì nó không quá xa lạ, nó gặp cái này quá trời nãy giờ. Thường thì trên đầu của mọi người, từ khi nó có cái hệ thống g·ian l·ận, đều có cái bảng này. Nhưng tại sao một cái bảng trạng thái sáng trưng như thế lại nằm ở một nơi không có một người nào như vầy? Nó nhích lại gần, đi xuyên qua khu vực đó luôn nhưng cũng không thấy ai.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.