Akira ngồi thẳng lưng sau giấc ngủ kéo dài hàng giờ đồng hồ, hắn xoa vần trán của mình liền nối các thông tin lại với nhau để hiểu rõ ý muốn các của giấc mơ, bên cạnh đó hắn còn chú ý đến sự hiện diện của Raphel nằm kế bên đang thở ra từng nhịp yên bình
[Có lẽ con bé đang thật sự chìm đắm trong những giấc mơ trồng chất nên không nhận ra mình vừa đứng dậy]
Akira quan sát cô lâu hơn một chút với nhiều tâm trạng trong lòng
"Có lẽ mình thật sự đã hiểu rõ hành vi của nữ hoàng Vương Quốc Không Vua, cô ấy đã âu yếm mình bởi Lava thật sự đọc được cảm xúc thầm kín nhất, sự trống rỗng từ không gian đó khiến bản thân luôn mơ màng trống rỗng để kiểm soát và bảo vệ...Đúng là, tình yêu của con bé có nhiều thể loại mà."
"Con bé đã làm một cách nào đó ảnh hưởng đến mình khiến giấc mơ vừa rồi lại là một mẩu ký ức lần đầu cả hai gặp mặt, có lẽ con bé sắp sửa ra sân nên đây có được xem là màn ra mắt trước không? Dù gì thì cái thế giới ấy cũng sắp được kích hoạt rồi."
[Nhưng mình tò mò là vì sao bản thân Akira đó lại ngờ nghệch đến vậy, một sự khôn lỏi trẻ tuổi thường thấy. Không lẽ mỗi lần đi gần đến vũ trụ Beta sẽ là một lần quên đi hầu hết ký ức quan trọng? Hay vì là một cụm mới nên không liên quan gì đến cụm cũ?]
Năng lượng giao động càng lúc càng mãnh liệt hơn, đến mức nó đã ảnh hưởng đến không gian bốn chiều làm dòng chảy như chậm lại. Thời gian được tính bằng giờ nếu hắn không nhận ra sớm hơn thì cơ thể sinh học của hắn sẽ chịu tác động của lão hoá
Hắn biết việc bản thân còn nhớ đến Vương Quốc Không Vua lẫn sự tồn tại của nó là một trục trặc của quỹ đạo, chính sự hiểu biết khiến quy luật tự nhiên thuận theo việc tiết lộ cho mọi thực thể hay Cây Thế Giới biết đến và đang bắt đầu tập hợp để bài xích quyền năng của Vương Quốc Không Vua. Chỉ một trục trặc nhỏ đã phá vỡ tính dây truyền làm sụp đổ các quỹ đạo, Akira còn cảm thấy những hệ số, hằng số xung quanh mình đang liên tục thay đổi chứng tỏ Entropy đang gia tăng đến trạng thái mất kiểm soát
[Quả nhiên...Biết đến sự tồn tại của Vương Quốc Không Vua cũng là một sự lây nhiễm đáng sợ]
Khi hắn bước vào vương quốc, hắn đã trở nên mơ màng nhằm bảo vệ bản thân như một cơ chế phòng vệ của nhận thức. Không gian đó cũng dang tay bảo vệ hắn khỏi các tác động xấu giúp bản thân Akira có thể an toàn rời khỏi cũng như không bị sụp đổ chính là nhờ vào sự quên lãng của Vương Quốc Không Vua. Vì hắn là người hiểu rõ nhất nên cũng chịu hậu quả nặng nhất, mối liên kết đã áp đặt hiện thực Akira với chiều không gian cấp cao như Vương Quốc Không Vua khiến Akira cùng lúc phải chịu đến ba cái hiện thực mở rộng cùng một lúc, việc hắn quên đi không gian ấy chính là một cách để bảo vệ sự tồn tại của bản thân
[Theo tiến trình hiện tại thì có lẽ nơi này là Điểm Kỳ Dị do bản thân Akira trước trồng lên. Đến khi mình rời khỏi vũ trụ ấy thì những gì có liên hệ chặt chẽ với mình đều sẽ trở thành Điểm Kỳ Dị. Nhưng lúc này mình không hề bị làm sao chứng tỏ tác dụng của Điểm Kỳ Dị đã đồng hoá Vương Quốc Không Vua, có nghĩa là...!]
Từng vùng không gian bị rung chuyển, các kết cấu mất đi tính ổn định nên bị rời rạc và biến mất, kể cả hắn có chiết tách thì thật sự Akira vẫn không tài nào thoát khỏi thứ gọi là mã Phân Rã Alpha. Liên quan đến hiện tượng trên là do sự sụp đổ của chiều không gian cấp cao, Vương Quốc Không Vua. Thứ đã ngăn chặn một phần mã độc và mã Nhận Thức luôn xâm chiếm đến tâm trí Akira từng phút từng giây, gây xáo trộn nhận thức về thực thể Akira trước một số góc nhìn được chỉ định và cũng là nguồn cung cấp nhận thức cho Akira hiện tại và tương lai nay đã hoà làm một với Điểm Kỳ Dị
Khi không còn sự bảo vệ, quy luật tự nhiên sẽ chèn ép bằng mã Phân Rã Alpha, một dạng nén thông tin của nguyên tử và phá sập nó, hơn hết thứ mã con ấy đánh cắp chính là thông tin của năng lượng mà Akira đang dùng đến
[Hai năm...Mình có thể vay mượn được hai năm nhưng giờ đây thì không còn gì nữa?]
Hắn mở to mắt ngỡ ngàng trước biến số to lớn đã xảy đến
[Không...Nếu là như vậy thì rõ ràng mình phải chịu bài xích từ mã Nhận Thức chứ không phải mã Alpha, theo luật tự nhiên thì mọi cân bằng đều đến từ năng lượng nhận thức nên ảnh hưởng đầu tiên nên là nhận thức chứ không phải phân rã? Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra...? Mọi thứ không đúng với những gì đã sắp xếp, quỹ đạo vốn sai lệch nghiêm trọng từ lúc nào!? Mã Alpha là một mã con không phải tự nhiên hình thành mà cần có các điều kiện để sinh ra nhưng lúc này lại không hề xảy ra các sự kiện đó, vậy mà nó lại đang diễn ra quá trình phân rã trong khi nó lại liên quan đến sự sáp nhập của Vương Quốc Không Vua với Điểm Kỳ Dị, vốn còn chẳng phải là một điều kiện]
Hắn căng thẳng lập luận đến nhiều giả thuyết, từ việc hỏi Aphelios cho đến tìm kiếm sự tồn tại của Raphel nhưng mọi thứ cứ như biến mất không một dấu vết. Akira âm trầm tìm tung tích của từng người nhưng đều trở nên lạc lỏng
[Mình...Không hề cảm nhận được sự tồn tại của họ. Tính liên kết vẫn còn đó, quỹ đạo thì hoạt động bình thường...Nhưng mình không thể tìm thấy bất cứ ai?]
Akira thả lỏng, hít thở đều trong lúc xoa vần thái dương. Trong thời gian nén nhận thức, trên đầu Akira đang bốc khói vì hệ số được hắn dùng đến quá nhiều trong một giây
[Nghĩ đi nghĩ đi...Nếu có ai tác động đến dù là giao động nhỏ nhất thì mình chắc chắn phải nhận ra. Nhưng nếu đây là thực tại giả tưởng hoặc hiện thực giả tưởng thì có thể hiểu tại sao dù không có giao động nào nhưng lại chẳng thấy sự xuất hiện của bất cứ ai. Chính là bởi có người biết đến sự tồn tại của con bé, loại trừ Aphelios là một phần nhân cách ổn định mà ngay cả những trường hợp nguy hiểm nhất đều không ai có thể tác động đến sự tồn tại của anh. Nếu biến mất thì chỉ nên làm mất đi sự tồn tại của Raphel chứ không phải là cả Aphelios, mà còn nữa...Mình đã bị đồng hoá từ lúc nào?]
"..."
[Khoan, sẽ ra sao nếu cấu trúc của nó vốn cực kỳ ổn định? Vậy hãy thử nghĩ sâu xa hơn thì đây là cấu trúc muốn trở thành cấu trúc ổn định nhất thường phải có mình ở bên trong. Một vật chất lạ như mình luôn được thèm khát dù là ở đâu vậy nên khi nó giam cầm mình vốn nên thiết lập một sự hoàn hảo nên chắc chắn nó phải tái hiện ra con bé. Trừ một khả năng nếu loại bỏ những kẻ ở bên ngoài vì lượng thông tin dựa vào tính liên kết có thể cho chúng biết đến sự tồn tại của con bé, từ đó nếu đây là không gian giả tưởng do chúng lập ra thì có thể khiến sự tồn tại của Aphelios biến mất nhưng giữ lại Raphel để củng cố cho niềm tin của mình rằng tất cả vốn là thực tế. Nhưng nếu đó là không gian do các thực thể bên trong gây ra thì sao...? Thế thì chúng không hề biết đến con bé nên vô tình tạo ra một cấu trúc hiện thực thiếu đi mắt xích quan trọng nhất, Raphel]
Nghĩ hàng đống câu hỏi và tự giải đáp, cuối cùng hắn lại bật cười trước mọi thứ đang diễn ra
"À...Hahaha...Phải rồi phải rồi!"
Ngay lúc này Akira mới nhận thấy đây vốn là hiện thực giả tưởng, đúc kết từ những phỏng đoán từ quá khứ, dưới các dạng tài liệu và dùng quyền năng của góc nhìn để quan sát thì hắn đã hiểu rõ cấu trúc hiện nay chỉ là sự giả tưởng nhưng tinh vi hơn và ổn định với loại thực tại Apollyon. Nếu có một liên hệ nào đó khiến cấu trúc ấy mất đi một phần thì nó cũng sẽ tự ổn định hoặc biến đổi đến một cấu trúc khác khá giống với nguyên lí của nguyên tử, chỉ khác với nguyên tử chính là nó không cần đến sự tương tác và va chạm để biến đổi
[Cấu trúc năng lượng của hiện thực mở rộng vốn là độc đáo, gần giống với dung hợp của bốn loại lực mà cũng như cách nó phá vỡ mọi logic vật lý thông thường]
Trong lúc hắn tìm ra lời giải thì giọng nói trong đầu hắn chợt vang lên điệu cười thoả mãn
*Haha! Mới đó mà cậu đã hiểu rõ nơi này rồi...Thật khó tin khi mọi thứ chỉ mới là vài giây. Tôi còn lo nếu cậu không thoát ra kịp thì tôi buộc phải can thiệp, khá tốn kém cho dịch vụ đó đấy anh bạn.
Nét mặt Aphelios cười trừ vì biết tâm trạng Akira lúc này đang không được như tự nhiên
*Xin lỗi vì đột ngột làm như thế nhưng chỉ còn cách nghiền ép cậu mới dẫn dụ được cái thứ ấy đến. Phải mượn sự thu hút của quyền năng Không Gian Dị Tượng nếu cậu mắc kẹt ở trong thì quyền năng ấy càng lộ rõ, vì vậy tôi mới tạo nên hiện thực càng bền vững thì quyền năng càng hiển hiện rõ.
"Hmmm..."
Hắn khoanh tay thầm nghĩ
[Các đối tượng có trong quỹ đạo sẽ nhìn thấy Raphel và cả hương vị của quyền năng Không Gian Dị Tượng, đây là một nhược điểm và cũng là ưu điểm của các vật thể thuộc sự kiểm soát trong quỹ đạo. Tuy nhiên Aphelios lại dùng nhược điểm để thúc đẩy thành công]
Vùng không gian sụp đổ vì bị Raphel phá vỡ, dùng khả năng chiết tách mạnh mẽ của cô để xé toạt không thời gian sau đó tóm lấy hắn nhằm tránh đi một làn Sóng đột ngột lướt ngang qua thực tại kéo theo lượng thông tin bị phân giải
"C...Cái!"
*Để dẫn dụ được thí nghiệm Alpha đến đây mà không bị phát hiện nên tôi đã dùng đến biện pháp cực đoan. Hiện tại quỹ đạo khá bất ổn nên rất có khả năng mọi chuyện sẽ không được như mong muốn bởi vậy tôi có thúc tiến thêm một chút. Hãy cố gắng cướp lấy quyền năng Chỉnh Sửa Hệ Số của nó, nếu hao hụt hết nhận thức thì mọi chuyện cứ giao lại cho tôi.
[Nói như vậy có nghĩa là anh thật sự chặn được quy luật tự nhiên tiết lộ cho toàn nhận thức về sự tồn tại của Vương Quốc Không Vua?]
*Nó không to tác gì khi tôi là nhân cách đầu tiên được cậu tạo ra. Còn nhớ anh chàng bán nước chứ? Là tôi đấy, lúc ấy còn đang tập tành với vai trò mà bản thân được giao nhưng để mà nói cho chính xác thì tôi là nhân cách đầu tiên của cụm vũ trụ này. Đừng hiểu lầm khi tôi nói như thể mình ngang vai vế với các bậc tiền bối trước~
[Được rồi, giờ đối phó Alpha như nào đây?]
*Trước tiên thì cứ để Raphel câu kéo vài giây đi, khả năng kiểm soát Mana cũng như con bé đã gần đạt đến cảnh giới toàn năng thì câu kéo một vài phút cũng là chuyện có thể. Khi đó cậu hãy thao túng thời gian kết hợp quyền năng Chuyển Đổi Vật Chất. Với mức năng lượng nhận thức hiện tại thì cậu có thể dùng được Ma pháp Đế cấp. Hay sử dụng góc nhìn để tìm ra quy luật của lực hấp dẫn để tiến cấp cho Ma pháp của bản thân đủ sức để biến dạng không gian.
*Khi đó, Alpha sẽ thao túng hệ số khiến mức năng lượng mà cậu tạo ra bị vô hiệu hoá, cậu sẽ có đúng một giây để mở không gian đúng toạ độ tôi ghi đè lên bộ nhớ của cậu. Mọi việc còn lại cứ để thứ đó đối phó, việc của cậu là chạy và chạy.
"..."
"Nhưng Raphel...Con bé là một biến số vô hạn, sự hữu hạn đối với khái niệm của con bé không có ý nghĩa gì nên phải làm sao nếu biến số mới xuất hiện?"
*Hmmm...Khó đoán. Dù đã điều chỉnh luật nhân quả để tôi sắp xếp tương lai theo ý mình muốn nhưng với con bé thì hiện tại chỉ duy nhất có một dòng thời gian nhất quán. Khó mà chắc chắn tương lai tôi thay đổi có chính xác được hay không vì suy cho cùng thì xác xuất vẫn là xác xuất và biến số mà con bé ảnh hưởng do góc nhìn hiện tại của nó chỉ duy đến một dòng thời gian.
Vừa chớp mắt, hắn và Aphelios liền nghĩ ra một ý tưởng
"..."
*Trừ một cách, khá mạo hiểm nhưng nếu là phạm trù thời gian thì có thể...Maybe?
Akira rơi vào trầm tư với nhiều suy nghĩ đắn đo được lập ra
Hắn thoát khỏi dòng suy nghĩ để điều khiển Mana tăng đấu khí cho bản thân, bổ sung các giác quan đến cao cấp chỉ dựa vào số Mana ít ỏi của lõi Cam đậm và cách hắn thao tác. Akira ngay lập tức lấy một số đạo cụ đã điều phối trước đó liền viết ra một văn tự chú ngữ bằng những dung dịch bên trong lọ, ăn gian tốc độ của Mana giúp hắn ngay lập tức cảm nhận sự chuyển động trong lõi ra xung quanh bắt đầu tăng tốc, vừa rồi còn khó khăn khi kiểm soát dòng chảy Mana nhưng hắn lập tức thích nghi và thăng cấp mọi thứ lên Thượng cấp bằng năng lượng mà lõi hắn đang giao động
Điều khiển Mana cũng như tinh luyện nó đến nồng đậm giúp hắn thao tác nhanh chóng các kỹ thuật đòi hỏi cần đến Mana. Thượng cấp, cấp bậc cao nhất của một kỹ thuật. Giác quan của hắn bây giờ đã có thể phán đoán tình huống và phản xạ kịp tốc độ khủng khiếp của Alpha, mọi thứ chỉ tiếp tục gia tăng khi lượng Mana của hắn cũng biến thiên thuận. Trong nén nhận thức, dù mọi chuyển động đều chậm gấp hàng nghìn hay hàng trăm nghìn lần nhưng Akira vẫn thấy vết nứt không gian đang văng tung toé dữ liệu của hiện thực đủ để xé thêm những khoảng không bị mảnh vỡ của vết nứt bay đến và va chạm đến hiện thực mở rộng gây thêm vết rách ở nhiều nơi
Một hình dáng chui lọt ra khỏi vết rách liền thao tác khiến nơi này không bị sụp đổ bởi hắn, nó nhanh chóng phán đoán khả năng nếu Akira có ra tay thì sẽ bị nó ngăn chặn. Củng cố cấu trúc hiện thực mở rộng bằng năng lượng nó thu thập chứa trong các khối Matrix đen đậm đặc, phần hiện thực vừa bị xé rách liền khôi phục trở lại ban đầu bằng năng lượng, củng cố cho không gian ngăn các biến số hữu hạn ập tới
Không để Akira kịp thi triển Ma pháp Đế cấp, Alpha sử dụng đấu khí và sử dụng quyển năng Điều Chỉnh Hệ Số để chỉnh sửa sự biến đổi giúp nó không bị hao Mana cho việc mặc lên lớp đấu khí vừa nãy. Cơ thể nó được gia cố cứng cáp đến mức dù có bị lực nén đến vài triệu tấn thì Alpha vẫn không bị tổn hại, còn sức mạnh nó sở hữu lại áp đảo nhận thức thế giới khiến mỗi cú đấm được Alpha tung ra luôn mang theo xung kích làm không gian phập phồng như túi ni long
Dạng sóng từ thế giới đập vào hắn nhưng Akira đã chống cự được mỗi cú đấm của Alpha. Dựa vào Raphel ngăn chặn mọi ma sát bằng cách cắt đi quyền kiểm soát lực điện từ xung quanh Alpha, cô mượn quyền năng Điều Khiển Thời Gian, Chuyển Đổi Vật Chất để tăng tốc chuyển hoá năng lượng mà Alpha đang bắn qua Akira đến một cấu trúc vật chất khác trong vài micro giây, ném vào các chiều không gian bên cạnh như đang nhồi nhét khiến không gian đó bội thực mà sụp đổ
Từng tác động đầy quyền năng của Alpha khiến thế giới ngã nghiêng theo chiều hướng của nó, Akira bình tĩnh chạm vào năng lượng thời gian Alpha đang dùng, cắt nó khỏi sự kiểm soát của Alpha rồi đảo ngược năng lượng nó sử dụng. Đấu khí bị thu hẹp do Akira đang đảo ngược mật độ bên trong nó, thấy vậy Alpha liền phá hủy sợi dây năng lượng đang khống chế bản thân, cắt đứt mạch thời gian do Akira thêm vào
Nhận thấy hắn khó ăn, Alpha hít một hơi thật sâu rồi dùng quyền năng Thao Túng Hệ Số. Cơ thể vật chất vốn được tạo nên bằng các nguyên tử vốn là hệ số, lượng thông tin đó được nó kiểm soát giúp số thông tin nó bị đánh mất do Raphel gây sụp đổ được phục hồi ngay lập tức bằng việc lấy quyền năng Thao Túng Hệ Số như vật trung gian giúp nó có thể sử dụng năng lượng tối để bổ sung lượng thông tin bị thiếu sót. Lợi dụng khả năng phục hồi vô hạn của mình, Alpha đã gây ra cơn chấn động xung quanh nhận thức Akira chỉ bằng cách gây áp lực lên hiện thực Akira
Lượng thông tin bị Alpha chèn ép quá nhanh chóng khiến Akira không kịp lọc nó ra ngoài khiến hắn nôn oẹ sang một bên
Lợi dụng khoảng khắc đó, Alpha chuyển đổi hệ số xung quanh giúp nó gia tốc bản thân vượt ngưỡng vận tốc âm thanh gấp hàng trăm nghìn lần. Lượng năng lượng bộc phát đủ để đập tan từng tế bào, nguyên tử của Akira trong phút chốc thậm chí bản năng của hắn còn không kịp gửi tín hiệu vì đã bị Alpha cướp lấy hệ số đó
Trong khi mọi thứ đang diễn ra vô cùng nhanh thì Raphel lại để ý thấy từng khối Matrix Alpha mang bên cạnh luôn chứa năng lượng tối đậm đặc đến cực đoan. Cho dù cực đoan đi chăng nữa thì mỗi lần Alpha dùng một lần quyền năng thì một khối cầu Matrix sẽ tan vỡ biểu thị cho lượng thông tin được Alpha chèn vào nơi sụp đổ được chiết xuất từ năng lượng của khối Matrix
Trong lúc đánh lừa Alpha bằng cơ thể vật lý, Akira dùng chính góc nhìn của khái niệm để bản thân được lưu trữ dưới một dạng nhận thức độc lập tách biệt khỏi không gian. Ý thức vừa là cổ máy sản sinh ra hệ số nhưng cũng vừa tách biệt khỏi lượng thông tin đồng hoá của thế giới do sự xâm phạm khác là năng lượng Nhận Thức. Vì vậy muốn sụp đổ một loại tồn tại thì chỉ có thể gây nên sự sụp đổ hiện thực của tồn tại đó hoặc một vài điều kiện khiến tồn tại đó mất đi khái niệm bản thân đang tồn tại. Chí ít trường hợp vừa được nêu trên chỉ áp dụng đối với các tồn tại cấp cao còn tồn tại bình thường thì chỉ cần đánh vỡ tâm trí họ là đã thoã mãn điều kiện
Alpha là một chủng loại được Akira tạo ra, chính vì nó luôn lạc trôi giữa các chiều không gian bên trong Vùng Tuyệt Đối, sâu thẳm là Điểm Kỳ Dị và bên trong Điểm Kỳ Dị ấy lại tồn tại Điểm Hư Vô. Nó luôn tóm lấy sợi xích chính là mỏ neo thực tại để trèo lên từ chính cái Điểm Hư Vô ấy cả nghìn lần rồi lang thang khắp vùng đất, chính vì dựa vào bản năng nên nó không hề biết cách thức để gây sụp đổ cho loại tồn tại đặc biệt như Akira mà chỉ đơn thuần làm theo linh cảm của một thợ săn mách bảo
*Fufu~Chính vì vậy tôi mới dám đưa nó đến chào cậu đấy Akira, đến đập tay với nó đi. Nếu để lâu và chạm mặt nó cùng với các thực thể khác thì có lẽ nó đã học được cách gây sụp đổ cho loại tồn tại như ta, đến lúc đó thì quá khó coi rồi.
Akira chạy đến toạ độ được Aphelios chỉ điểm. Trước đó hắn phân thần tập trung tạo ra một trạng thái khác của bản thân, dựa vào Aphelios giúp Akira thiết lập được kế hoạch nhanh chóng tạo ra một trạng thái khác đi đến toạ độ đã được Aphelios thiết lập ở một không gian xa lạ đầy nguy hiểm. Ở nơi đó Akira trạng thái khác chỉ có một mình và phải tự lực cánh sinh, sinh tồn bên trong cùng với những ký ức được hắn mã hoá trong tài liệu vào nhận thức Akira trạng thái khác. Akira đó được đưa về nơi xuất phát là một cánh rừng mà hắn gặp gỡ Goblin, tự thăng cấp lên Ma thuật sư và tiến đến Học Giả Yone, sau đó tự mình sinh tồn cô độc suốt nhiều năm nhằm tiến hoá thành một thực thể độc đáo và chạm tay lên bia tự cổ mà Aphelios thiết lập
Giữa bầu trời tím đỏ hội tụ vô vàn những tia sét chói sáng rợn người, cứ cách 2 giây thì không gian lại vang lên tiếng sấm và tia sét như lưỡi dao sắc bén đầy rẫy trên những tầng mây đỏ thẫm như ngày tận thế. Địa điểm cả hai đang đứng là trên một mỏm đá nhỏ hẹp, phía dưới là từng tầng mây sẫm uất đầy rẫy dòng điện hỗn loạn. Hai tầng mây tập trung tại mỏm đá như thế bánh mì kẹp thịt, dị tượng tiếp theo đã xuất hiện biến vùng không gian Akira đứng trở nên mềm mịn tựa như các nguyên tử mất dần đi tính liên kết, từ đất đá trở thành bông gòn từ bông gòn bỗng chốc thành dung nham
[Khó tin khi dị tượng do mình tạo ra lại có thể ảnh hưởng đến mình]
Lúc này hắn nhớ đến một dạng tài liệu tuyệt mật, chỉ có Akira nắm giữ quyền năng Không Gian Dị Tượng mới được quyền truy cập và biết một phần của nó. Cấp độ bảo mật của tổ chức chỉ dừng đến cấp 5 tức cũng là cấp độ Omega, cấp độ ấy chỉ có 3 thành viên được biết mà nay, loại tài liệu liên quan đến quyền năng Không Gian Dị Tượng lại không hề được phân cấp bậc, cũng chẳng ai biết kể cả các nhân cách khác ngoại trừ Aphelios
Một tài liệu liên quan đến nghiên cứu ra "trạng thái" một loại giả tưởng được kết hợp bởi khái niệm cùng với quyền năng Không Gian Dị Tượng. Chỉ có quyền năng đi vào góc nhìn của nó mới có thể triển khai được tài liệu kể trên
Đầu tiên Akira phải mang theo một cuốn sổ, một cây bút có mực và cùng lúc phải tưởng tượng ra một cây viết có màu mực đỏ nhằm khắc vào tâm trí hắn rằng thứ bút hắn cầm rất đặc biệt đến mức hằn sâu vào tiềm thức của bản thân, đặt lên nó dạng khái niệm không có thật. Chẳng có khái niệm nào là không có thật, chỉ cần một ý nghĩ của một cá thể liền sinh ra khái niệm nhưng Akira không cần phải nghĩ nhiều như thế. Chỉ cần niềm tin, hắn tin chắc bản thân đã tạo ra một khái niệm không có thật chỉ dựa vào niềm tin
Mọi luật lệ, khái niệm và tất cả đều được vận hành bởi năng lượng nhận thức. Thứ chi phối được tất cả kể cả là chính nó. Akira viết lên tờ giấy một dòng chữ màu xanh, "thử nghiệm 1". Rồi sau đó đặt quyển sổ xuống, tiếp đến hắn tập trung vào suy nghĩ rồi cầm lấy ra một quyển sổ bằng trí tưởng tượng. Trong đầu Akira không hề nghĩ đến hình dáng, kích thước hay cảm giác gượng ép mà hắn tin rằng mình chỉ đang ghi chép diễn biến của thời gian thực
Bút hắn viết lên con chữ màu đỏ, hắn tin rằng mình chính là đang viết và không áp đặt trí tò mò lên bản thân
Tiếp theo hắn bắt đầu đi đến cái hộp cát tông to như một căn phòng nhỏ, nằm bên trong và ngay giữa phòng trắng hắn đang đứng. Mọi thứ đều có form màu trắng nhưng liệu bên trong có phải là màu trắng? Akira đã nghĩ như thế trước khi đi vào thử nghiệm. Trước khi nâng độ khó của cuộc thử nghiệm thì hắn chỉ nên đặt niềm tin vào những thứ đơn giản, dễ thích ứng của tiềm thức. Hắn tin rằng bên trong đó là màu đỏ liền đưa một bản thân bằng trí tưởng tượng ở trong chiếc hộp kín, hắn không nghĩ mình sẽ bước từ từ vào hộp cát tông mà chỉ tin rằng mình đã ở trong đó từ khi thử nghiệm chỉ đang ở dạng tài liệu. Sau đó hắn liền bỏ suy nghĩ, mặc cho bên trong có diễn ra thứ gì thì khi mở chiếc hộp ấy lên thì mọi thứ là chính nó nhưng thực chất đã có hai kết quả xảy ra, khá giống với thí nghiệm con mèo Soldinger. Khi ấy chắc chắn bản tưởng tượng đã nhìn thấy một hiện tượng khác mà nó vốn không tồn tại
Hắn tự mình đặt ra nhiều câu hỏi, tiếp đến là chờ đợi bản thân hắn tự trả lời vào mặt giấy. Rất tiếc là vẫn chẳng có hiện tượng nào xảy ra, ít nhất thì người khác sẽ nói như thế nhưng Akira tin tưởng bản thân đã đưa ra câu trả lời vào trang giấy báo cáo xét nghiệm này. Sau nhiều lần thử thì lúc này Akira biết điều kiện để trạng thái khác tồn tại chính là nó không thể giao tiếp đến bất cứ thông tin nào tồn tại ở hiện thực mở rộng mà hẳn nó phải giao tiếp với một hiện thực mở rộng nhưng là trạng thái khác, một trạng thái mà thông tin như hệ số, hằng số và không gian đa thức không thể ảnh hưởng lên nó
Theo khái niệm đơn thuần, người quan sát phải là một người có khả năng nhận biết, ghi nhớ và tư duy. Ví dụ khi nhìn vào một hệ lượng tử, người quan sát phải biết điều gì diễn ra sau đó suy luận ra nguyên tắc chi phối đằng sau và ghi nhớ để kể lại. Nhưng dựa theo tài liệu có viết, mọi thứ chỉ là ảo tưởng nên sẽ chẳng có khái niệm người quan sát nào khả thi nếu áp đặt lên thử nghiệm trạng thái khác của Akira. Dựa vào nghịch lý trên giúp hắn thành công phát triển phương án tiếp theo từ việc đặt nền móng của thử nghiệm ảo tưởng trạng thái, sau đó suy xét đến các điều kiện ở nhiều vũ trụ tiếp theo để tổng kết thành công những quy luật và sáng tạo ra một khái niệm mới, một cách vận hành mới của luật tự nhiên
.
.
.
.
Bây giờ hắn đang dùng đến nhận thức của các đứa trẻ nhân tạo, hàng nghìn đứa bé sinh ra chỉ là một vỏ rỗng chứa năng lượng nhận thức. Hắn rút cạn bọn chúng trong một khoang sự sống và tái tạo ra cả thực tại, hiện thực giả tưởng giúp hắn hình thành nên một con đường tạm thời. Bên trong chui ra nửa cơ thể của Akira nhưng quan sát kỹ thì gã lại không có thân, thứ đang được kết nối với gã lại là chiếc lưỡi của một sinh vật ghê tởm khổng lồ. Hay nói đúng hơn thì đó là một thực thể đã trải qua tiến hoá của sự thăng hoa, một thực thể cấp Apollyon vượt ngưỡng chiều cao mà giới hạn không gian cho phép, chạm mức hàng ngàn mét khiến cho vùng không gian xung quanh khi gã bước vào trở thành tử địa cho lũ sinh vật cấp thấp. Lượng áp lực do sức ép của cấp độ thảm hoạ đè lên nhận thức của từng cá thể đã có thể đánh sập những cá thể Euclid Cao cấp ngay lập tức
Luồng aura bộc phát khiến đại đa số cá thể bên dưới chân gã trở nên mất trí nhớ, một số còn bốc hơi khỏi hiện thực để lại những mảng thông tin được gã nắm lấy. Hàng triệu chiếc chân dài chọc thủng bầu trời, dựa vào khả năng điều khiển mã Nhận Thức giúp gã thu hoạch tất cả thông tin của những cá thể bị sụp đổ rồi quy tụ chúng thành năng lượng nhận thức
[Hình dạng rết rất giống với lần Aphelios đã cấy ghép ý trí Akira vào con rết hoang dại. Không nghĩ đến anh ta đã trở thành một thực thể mạnh mẽ đến vậy]
Bản thân gã sử dụng mã Nhận Thức để tạm thời đánh lừa người quan sát là Akira nhằm lôi kéo thực thể Alpha thành công vào trong hiện thực giả tưởng được gia cố bởi các lớp thực tại mạnh mẽ. Trước đó Aphelios đã sắp xếp hình chiếu lịch sử, phỏng chiếu theo một trạng thái khác của Akira đang trong hình thái biến dị mang cấp độ Metron
Alpha bị đánh lừa và nghĩ rằng Akira trạng thái khác là thật liền bị kẹt vào hiện thực giả tưởng do hắn tái thiết lập và gã phụ trách nhiệm vụ đánh lừa góc nhìn của Akira khiến thực thể Alpha dựa theo góc nhìn của quyền năng Không Gian Dị Tượng được thông qua bởi góc nhìn Akira Metron khiến nó nhầm lẫn hiện thực mở rộng với hiện thực do hắn tái thiết lập
Trước đó còn xảy ra từng cơn chấn động bao phủ khắp không gian nhưng chỉ ngay giây sau mọi thứ được trả về hiện trạng cũ, lục phủ ngũ tạng của cô bị lòi ra ngoài do không thời gian của thế giới bị ảnh hưởng khiến nó xảy ra lỗi. Hắn không nghĩ kế hoạch sẽ thành công nên tính đến tạm thời gây nên sụp đổ biến số lớn nhất là Raphel sau khi Alpha xuất hiện nhằm tránh tăng thêm nhiều hiện tượng kỳ quái có hại cho bản thân hắn
Chỉ là Akira không nỡ khi nhìn người bạn đồng hành của mình đầy trung thành và hoàn hảo sẽ tiếp tục chịu đựng nỗi sợ của việc bị sụp đổ nên bây giờ hắn thầm thở phào khi hắn không thể đưa ra quyết định đó, bây giờ Akira có thể thở phào thầm nghĩ -Hẳn anh ta đang rất chật vật với Alpha. Một thực thể cấp cao đối đầu với thực thể bí ẩn đã chui ra khỏi Điểm Hư Vô? Đó là một sự kiện hết sức vô lý nhưng đã thành sự thật-
Ngay giây sau, hắn cảm thấy một lượng thông tin đột ngột tràn vào đầu mình, một nhân cách mới xuất hiện và tự xưng bản thân là :"Soloensis giỏi thích nghi, nhân cách của thực thể Sáng Tạo Ra Định Luật!". Cô có hình dáng của một thực thể gần giống với nữ giới, khuôn mặt nghiêm trang cúi đầu chào hắn rồi quay sang chào Aphelios. Khi thực hiện đầy đủ nghi thức rồi thì cô bước đến chiếc bàn dài và ngồi xuống trầm lắng
*Hô! Hô! Chào người bạn lâu ngày của tôi!
Gã cười toe toét trong chiếc mặt nạ mỏ quạ, chạy tới niềm nở bắt tay Soloensis nhưng cô không có vẻ gì là nhung nhớ, cô chỉ nhìn xuống bản thân rồi ngước nhìn mọi thứ. Tất cả quá xa lạ đối với cô, từ hơi thở, cảm nhận cho đến tính cách của Akira đều quá khác biệt
Biểu cảm của cô có chút lúng túng, gượng gạo nhưng vì lâu ngày mới trở lại nên Soloensis cố tỏ ra mình cực kỳ chuyên nghiệp trông như cô có thể bình tĩnh xử lý các vấn đề trong mọi trường hợp. Aphelios cũng ngồi xuống và ra hiệu cho Akira cũng làm theo, anh giới thiệu
*Như cô ấy đã giới thiệu. Soloensis, nhân cách của Kẻ Sáng Tạo Ra Định Luật cũng như đại diện cho sự thích nghi. Còn tôi thì đại diện cho nhân cách nhà tham mưu vĩ đại của kỷ nguyên đầu tiên trong đa vũ trụ.
[Nói vậy có nghĩa là bóng đen trước đó tôi gặp là Kẻ Sáng Tạo Ra Định Luật cũng chính là mang khuôn mặt này!?]
*Không hẳn, mỗi vũ trụ đều sẽ có một người đóng vai trò đó nhưng không nhất thiết phải có giới tính. Khuôn mặt này chẳng qua là của Delta, một thành viên số bốn và con bé đã trở thành người đóng vai đó ở vũ trụ 07. Còn tại sao lại là nhân cách của kẻ sáng tạo thì theo sự vận hành của tự nhiên thì Soloensis phải thích nghi mới có thể sáng tạo ra định luật cũng như là loại tồn tại có khả năng thích nghi với hầu hết các hiện tượng sẽ xuất hiện. Bây giờ cậu cũng có thể tạo ra những bộ luật cho riêng mình rồi đấy, Akira.
Hắn nghĩ đến thông tin vừa được đưa vào đầu mình bèn nghĩ đến thực thể Akira vừa xuất hiện
[Xem ra gã đó đã chết rồi. Ít nhất thì anh ta đã cướp về cho mình quyền năng Thao Túng Hệ Số nhưng Alpha có vẻ như chẳng có mấy thương tổn...]
"Haizzz..."
Hắn thở dài
[Cũng phải, cấp bậc Apollyon chẳng qua chỉ là thông qua tiến hoá cơ bản nhất, giọt thăng hoa. Dù có kết hợp với Akira Metron thì cũng chỉ gãi ngứa vì hắn luôn tập trung vào một lĩnh vực còn Akira Apollyon thì chỉ được cái vẻ ngoài. Đáng lý bây giờ nên xuất hiện con bé Beta và những hiện tượng được sắp xếp trước đó nhưng biến số đã khiến tình cảnh này lệch đi một chút. Giờ con bé Beta chắc đang ở đâu đó tại toạ độ gần Vực Thẳm, nếu mà Beta đến kịp thì mình hoàn toàn có thể xử lý được mầm mống tai hoạ Alpha rồi]
Akira móc trong không khí một mảnh giấy, nó là dạng tài liệu từ nhận thức của hắn được Akira hiện thực hoá ra bên ngoài bằng năng lượng xung quanh
[Sắp rồi]
Một bên hắn đang âm thầm suy tính đến bước tiếp theo, một bên hắn đang bận an ủi Raphel vì các chấn thương nặng nề vừa rồi. Ánh mắt cô rầu rĩ vì giờ đây cô không còn nhìn thấy quỹ đạo trước kia nữa mà mọi thứ cô có thể làm lúc này chính là đi theo Akira, làm bia đỡ đạn cho hắn mỗi lúc gặp nguy hiểm. Riêng việc không còn nhìn thấy quỹ đạo đã khiến cô lo lắng, cô biết vai trò mình đã kết thúc, trách nhiệm nửa vời ấy khiến cô không thoả mãn bởi cô còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần để biết bản thân đã không cần phải làm gì kể từ bây giờ
Cô được Raphel Yandere nhắc nhở cô vẫn còn giá trị nhưng không phải là lúc này, bây giờ cô đã hiểu được Akira trước đó đã hoang mang như thế nào khi trong đầu hoàn toàn trống rỗng, mù mịt. Không biết bản thân nên làm gì và sẽ ứng phó như thế nào đối với tình huống kế tiếp
0