The Wild Darkness Survival
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Mê cung vô tận ( 3 )
"Quái vật cấp bậc lĩnh chủ trong hầm ngục dành cho người mới?" Alex ngồi xuống thở dài một hoi, hắn cũng không có quản nhiều như vậy chỉ còn sống là may rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa chạy trong lòng hắn vừa thầm than may mắn, nếu kỹ năng [ Rào chắn ] không may mắn kích hoạt vậy hắn chỉ có một con đường c·hết, chạy tới địa điểm đám người hẹn ước ban đầu, thì thần dược cũng vừa hay hết tác dụng.
"Mãng xà cổ đại! Chiến lực ít nhất cung Lĩnh Chủ cấp!" Kim Hanji tùy ý trả lời.
"Liên quan gì tới tao?" Alex hời hợt trả lời một câu, đứng dậy đi tới chỗ đồng đội của mình, hắn chưa bao giờ gặp phải hạng người trơ trẽn như vậy, hắn cũng chẳng quan tâm đám người này sống c·hết.
Rất nhanh đã tới trước cột đá bên trên đúng là có một ổ quái vật, nhưng không có lấy một con nào, đám người cẩn thận tiến gần phát hiện không có bất kỳ con quái vật nào mới an tâm lấy hết những túi đồ ăn.
Đám người cũng nhìn thấy Alex đưa cho đồng đội của mình thần dược phục hồi liền nhao nhao tiến tới đòi hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên hết họ cũng chỉ xem trọng lương thực của bản thân hơn nhũng vấn đề nhỏ nhặt này, đám người rất nhanh thu thập đủ tất cả lương thực, lúc này Kim Hanji mới tiến lên nói:
Lời giải thích chỉ vì bảo toàn nhân lực cùng theo lời của đội do thám không có nhiều nguy hiểm, Alex cảm thấy đám người này ăn no rừng mỡ không có gì làm mới bắt đầu đi như vậy.
Alex có điều không hiểu nhưng hắn vẫn gật đầu, tiếp tục đi theo chỉ dẫn của đám người, trên đường đi đoàn người cũng đụng độ không ít quái vật nhưng cũng không nguy hiểm nhiều, không có ai b·ị t·hương hay t·hiệt m·ạng!
Mọi người nhanh chóng lấy ra thần dược uống vào, nháy mắt ba người bỗng biến mất như là tan vào trong không khí, mắt thấy cảnh này đám người kia chỉ hét lớn:
Nhưng không thể không công nhận đám người này đều có bản lĩnh nổi bật của riêng mình vì vậy mới được đi cùng, đám bốn người Alex đi tụt lại phía sau, Kim Hanji tới gần hắn nói nhỏ:
"Khi tới nơi nhanh chóng lấy ra thần dược tàng hình."
Alex cũng định đưa cho họ nhưng vừa nghe thấy lời này hắn lền rụt tay lại, ánh mắt tràn đầu lửa giận cùng lệ khí, cánh tay hắn run run, nắm chặt cây búa xương chuẩn bị vung lên, nhưng hắn nhanh chóng hồi phục lại tâm tình, lạnh lùng nói:
"Vậy mấy người không chịu đưa?" Alex lạnh nhạt lên tiếng, nếu mấy người này không định giao ra phần của bọn họ thì Alex cũng không ngại cầm hết hộ bọn chúng, mấy ngày liên tục chui rúc tại nơi này khiến cho tinh thần của hắn không được ổn định, hắn sẵn sàng g·iết người nếu cần thiết.
Đám người lúc này thể lực cũng xuống đáy, chỉ còn Alex cùng Kim Hanji vẫn như cũng chỉ thở dốc vài hơi, vẫn đứng đằng trước tiêu diệt quái vật.
"Làm sao mà!"
"Tất cả làm theo kế hoạch!"
"Alex cẩn thân!" Lyli hét lên một tiếng khi vừa thấy một cái lưỡi hái hướng chỗ Alex bổ tới, hắn không tránh mà vung lên cây búa, cây búa nháy mắt đánh nát lưỡi hái của một con bọ ngựa.
"Tất cả mọi người chuẩn bị!"
Nhìn lại hai người đồng đội của mình chật vật chống đỡ quái vật Alex cũng tiến tới trợ giúp, hắn lấy ra một bình thần dược phục hồi đưa cho hai người, rồi lại tiếp tục lao vào đống quái vật.
Đám người nhanh chóng đề cao cảnh giác, từ từ tiến vào căn phòng, Alex cũng lẳng lặng lấy ra thần dược tàng hình phân phát cho từng người, đám người trao đổi ánh mắt chỉ cần có điều gì không ổn là cùng nốc thần dược chạy trốn.
[ Rào chắn: xác xuất xảy ra 2% tạo ra một màn chắn miễn nhiễm mọi sát thương trong 1s ]
"Nếu mọi việc xong rồi thì nên đưa chúng tôi thứ chúng tôi nên được chứ nhỉ?"
Anh ta đưa tay chỉ lên trần nhà, chỉ thấy số lượng lớn quái vật đa thần là nhện cùng những con rết khổng lồ, chúng chẳng biết từ khi nào đã bâu kín trần nhà.
"Đưa cho chúng tôi một trai thần dược! Nhanh lên!"
Alex trong lòng tuyệt vọng chỉ có thể đứng nhìn cái đuôi quất tới, nhưng ngay lúc sắp xửa bị đập thành bánh thịt thì xung quanh cơ thể hắn một màn chắn do nhiều hình lục giác nhỏ tạo thành chặn lại cái đuôi ở phía trước.
"Thằng khốn mày nghĩ mày là ai mà dám đặt ra điều kiện như vậy? Nên nhớ chúng mày tới đây và chẳng g·iết một con quái vật nào! Tất cả chỗ này phải là của tụi tao mới đúng vì tui tao đã tìm ra được đống này!"
Nhưng nỗng nhiên có một cái đuôi lớn quật tới, Alex giật mình không kịp tránh né, vội đưa cây búa ra đỡ, nhưng cây búa của hắn chỉ vừa chạm vào lớp vảy đen kịt liền như thủy tinh nhanh chóng vỡ nát. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sinh vật đó là gì?"
Thời gian cứ như vậy trôi qua, quái vật tiến vào bên trong căn phòng ngày càng ít, Alex gẫm lên từng đống xác c·hết phi thẳng tới chặn đầu, áo giáp của hắn nhiều chỗ đã vỡ tan nhưng thân thể chỉ có những vết cắt nhỏ cùng chi chít vết xước, nhưng với hắn không thấm vào đâu.
"Mắt tao! Mắt của tao!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng đồng tử của hắn bỗng co rụt lại, chỉ thấy những cái xác không có biến mất mà dường như rơi vào cái gì đó, chớp mắt một cái miệng đỏ lỏm hiện ra trước mắt hắn.
"Tại sao chúng tôi phải chia cho các người tận ba phần thức ăn trong khi chúng tôi có nhiều người cần tới nó hơn?"
Chương 46: Mê cung vô tận ( 3 )
Đám người sắc mặt chợt trở nên khó coi, một người trong bọn họ chợt lên tiếng:
"Không có! Nếu có tôi cũng không đưa!"
"Tao biết là mày có! Mày không biết quý trọng mạng người à? Bọn tao là chỗ dựa duy nhất cho hơn 100 người nếu bọn tao c·hết thì trăm người đó cũng c·hết theo!"
Gã đàn ông trung niên trên mặt nổi gân xanh, ôm cánh tay cụt nghiến răng nói.
Có thứ gì đó khổng lồ đã cuốn lấy cột trụ, một cái đầu lớn với lân giáp đen kịt trồi lên, một con rắn khổng lồ!
Quái vật như vô cùng vô tận triến tới, Alex đánh bay một con rết dài tới 10 mét xuống dưới vực, tiếp tục lao tới t·ấn c·ông, trong đám người hắn là kẻ có phòng ngự mạnh nhất vì vậy liền xung phong tới trước.
Thời gian trôi rất nhanh chẳng mấy chốc đoàn do thám đã trở về, đoàn người nhanh chóng chuẩn bị, đám Alex tưởng việc trọng đại như vậy căn cứ này sẽ cử đi nhiều người nhưng ngược lại tính cả đội trưởng của nơi này chỉ vỏn vẹn 10 người.
"Từ từ!" Kim Hanji đưa tay trấn tĩnh Alex lại lạnh nạt nói:
Nhưng lúc này đột biến mới xảy ra, căn phòng bỗng rung lên kịch liệt, cột đá lắc lư khiến đống xác quái vật bị rơi xuống dưới hố sâu không ít, Alex ghế mắt nhìn theo một mảng xác c·hết lớn giống như những đám mây rơi xuống.
Đôi mắt màu hổ phách lớn nhìn chằm chằm vào đám người, chỉ một con mắt mà đã che kín tầm nhìn của đám người, lúc này Kim Hanji chợt la lớn:
[ Sức sống của Chimera level 6 > 7 ] (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng biết từ lúc nào Hanji đã nhân cơ hội lũ quái vật tràn vào nhanh tay cuỗm mất toàn bộ đống lương thực, nhét vào cái túi vô cực ở bên hông, còn làm ra một điệu bộ vô tội, đám người chỉ cười một tiếng.
Tên bị ném chai thủy tinh vào mặt, bị những mảnh thủy tinh nhỏ cắm sâu vào da thịt, hắn vội vã ôm mặt quỳ xuống la hét:
Thời gian từng phút trôi đi nhưng đối với đám người giống như một vòng lặp vô tận, xung quanh xác quái vật nấp kín lối đi, máu tươi từ xung quanh chảy xuống hố sâu giống như thác nước.
Bên trong căn phòng từ cửa vào chỉ có một cây cầu đá dài nối tới cột đá giữa căn phòng, Alex c·h·ó chạy tới ngõ xuống bên dưới nhưng chỉ thấy một màu đen kịt, có người cũng thử thả cây đuốc xuống nhưng ánh đuốc cũng nhanh chóng bị bóng tối nuốt trọn.
Alex lúc này đã tàng hình, hắn hướng cửa ra mà lao tới, thân thể của con rắn rất nhanh bắt đầu siết chặt cây cầu, bên trên xuất hiện từng vết nứt lớn, Alex bật người nhảy qua một cái thân lớn, cắm đầu chạy.
Đánh nát hộp sọ của con quái vật cuối cùng, Alex thở dài một hơi, ngồi xuống trên một đống xác chất thành núi nhỏ phía trước cây cầu, hắn đưa mắt nhìn về phía mười người kia, bọn họ lúc này vô cùng chật vật trên người kẻ nào cũng đầy rẫy v·ết t·hương, nếu không nhanh chóng xử lý sẽ rất dễ nhiễm trùng, hoặc dại.
"Vậy trước tiên phải sống sót vượt qua đám này đã!"
Alex thân trên áo giáp toái phiến, lộ ra phần ngực, hắn cũng không để ý mà nhìn về phía đám người, mỉm cười một tiếng rồi hướng Hanji hỏi:
Alex không để ý đám người, hắn đang tận hưởng chiến đấu, nhìn trước mặt điên cuồng thông báo, hắn tại nơi này đã hấp thu số lượng lớn cổ tự, ỷ vào kỹ năng có lợi cho chiến đấu lâu dài, hắn muốn mạnh lên càng nhanh càng tốt, nhảy lên lao thẳng vào đống quái vật đang tiến tới.
"Tôi không quan tâm tôi chỉ lấy thứ chúng tôi nên nhận được!" Kim Hanji lạnh lùng lên tiếng.
"Không kỳ lại tại sao đám quái vật chạy đâu hết rồi sao?" Lyli là người đầu tiên lên tiếng, nhưng những ngời xung quanh cũng đâu ai biết đám quái vật rời đi nơi nào và tại sao.
[ Black skin levl 3 > 4 ]
"Phía trước rẽ trái chúng ta sẽ tới một căn phòng, có một cây cầu lối tới trung tâm căn phòng, ở nơi đó chính là ổ quái vật!"
"Hai người này là quái vật hả?"
Alex thân thể không chịu được lực va liền b·ị đ·ánh bay về phía lối thoát, hắn đập mạnh thân thẻ vào một bờ tường, bộ giáp, méo mó sặp hỏng, chật vật đứng dậy, nhìn cũng khôn thèm nhìn lại quay người chạy đi.
[ Xương cứng level 2 > 3 ]
[ Bền bỉ level 2 > 3 ]
Đám quái vật đông nghẹt tràn vào bên trong căn phòng, tạo thành một làn sóng khổng lồ, đám người nhanh chóng lâm vào chiến đấu, bốn người Alex nhanh chóng thụ họp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.