Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Đại trưởng lão đền tội, Nam Cung Uyển Đình!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Đại trưởng lão đền tội, Nam Cung Uyển Đình!


" Ngũ trưởng lão, ngươi sai người đi đến các khu vực dân cứ xung quanh Đại La Thiên Tông xem xét thiệt hại, chúng ta bỏ vốn đền bù tổn thất cho họ đợi sau khi nhận được bồi thường của La Sát Giáo sẽ bù lỗ sau".

Chỉ có Đại trưởng lão Trần Côn khi nhìn thấy là hắn đến thì trên mặt liền biến sắc hoảng sợ lùi lại hai bước chân. Hôm đó hắn đã từng nhìn thấy khuôn mặt Mặc Câu Trần, dù sao hắn thân là người mạnh thứ ba trong tông, tu vi Đại thừa hậu kỳ cũng vẫn có thể miễn cưỡng nhìn trộm một hai.

Phía bên dưới có một vài người trong lòng vẫn còn đang để bụng chuyện này nhưng thấy lão tổ nhà mình không cậy già lên mặt mà còn như thế sảng khoái thừa nhận cũng khiến họ tiêu tán hết. Ánh mắt lại thêm mấy phần sùng kính.

Mặc Câu Trần....

Mặc Câu Trần ngồi yên một chỗ thỉnh thoảng lại trêu đùa vài câu với vị phong chủ Hoa Linh Phong Nam Cung Uyển Đình này.

" Hừ, Đại La Thiên Tông không chứa chấp những tên phản phúc như này". Mặc Câu Trần lạnh lùng nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc Câu Trần chỉ là sâu kín nhìn hắn, rồi đột nhiên thi triển ra một môn bí thuật bên trong Bất Diệt Thiên Công có tên là Thấu Hồn Đại Pháp, mạnh mẽ phá hủy thần hồn đối phương lục soát toàn bộ kí ức.

Thiên hạ đến triều thánh, nghĩ cũng thật kích thích.

Lúc này Nam Cung Uyển Đình đang ân cần đứng bên cạnh hắn nhẹ nhàng cẩn thận pha nước rót trà, thỉnh thoảng sẽ lại cười cười e thẹn trước những câu đùa vô sỉ của hắn, ánh mắt thì mị mị nhu tình không dám nhìn thẳng. Nếu đám người chưởng môn và đệ tử của nàng nhìn thấy sẽ cực kì kh·iếp sợ, được xưng ghét nam nhân cùng băng lạnh nữ phong chủ thế mà lại như vậy có biểu cảm e lệ đáng yêu.

Ở cửa ra vào của đại điện, một cái lười biếng áo trắng thanh niên mỉm cười từng bước từng bước đi vào.

" Chúng ta tất cả Đại La Thiên Tông xin cảm tạ lão tổ đã đứng ra giải nguy cho tông môn".

Một vị thánh nhân còn sống tương đương với đạo thống địa vị đi lên không biết bao nhiêu lần, so với thế lực đế binh truyền thừa còn muốn nhỉnh hơn.

Ồn ào một lúc lâu mọi người mới thảo luận xong xuôi, tất cả đều nhất trí sẽ tổ chức một cái buổi tiệc lớn, mời đông đảo các chư đạo thống gần xa trên Thiên Nguyên Đại Lục, đồng thời nhân đó có thể thật tốt sử dụng uy danh của thánh nhân.

Mặc Câu Trần hiển nhiên cũng không chú ý đến mà là thỉnh thoảng sẽ trêu chọc nàng:" Tiểu Đình Đình ngươi có hay không đang yêu ai, tiểu Đình Đình cười thật đẹp, cười lại cho lão tổ xem nào...".

Nghĩ đến đây hắn không rét mà run cũng vội vàng chạy lên phía trước cung cung kính kính nói:" Lão tổ người vừa mới nãy đại triển thần uy, ta nhìn thấy mà chấn động như gặp thân nhân vậy".

Dù cũng trông mà thèm cái vị trí này nhưng hắn biết mình tư chất kém cỏi nếu phân tâm vào chuyện khác thì chắc chắn cả đời này khó tiến thêm một bước. Chính vì vậy từ trước tới nay hắn là một cái cuồng tu luyện, không quyền lực, không giàu có, không đạo lữ khổ tu sĩ.

Đám người chưởng môn cùng trưởng lão đều cung kính đứng phía dưới mời Mặc Câu Trần lên trên thượng toạ. Đối với việc làm cấu kết với La Sát Giáo của đại trưởng lão họ đều biết cả, chỉ là chưa hề lật mặt mà thôi.

" Cũng không cần phải cảm tạ ta, dù sao chúng đây cũng là vì ta mà đến gây phiền phức, nếu không phải cái cây La Sát Phiên kia có thể phát ra chiến lực cấp đại thánh thì dựa vào các ngươi cũng chưa chắc không thể quyết một trận". Mặc Câu Trần ngồi ở trên thủ vị chưởng môn như thế nói ra.

Khi chúng đang chuẩn b·ị b·ắt đi cô bé gầy yếu ấy thì hắn đã kịp thời hiện thân g·iết sạch đám c·ướp, sau đó đưa nàng về Đại La Thiên Tông tu hành. Mặc Câu Trần cũng không thể ngờ tới cô bé đáng thương nhút nhát năm ấy bây giờ đã trở thành một phương cao thủ luyện hư kỳ, làm chủ của cả một toà đại phong tương ứng với một loại truyền thừa, đồng thời cũng thành một cái tuyệt thế mỹ nữ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chưởng môn Lý Mạn Thanh rất nhanh phân phó nói.

" Đúng đúng, ngài càng là hiển lộ thần uy khiến tông ta địa vị nâng cao không biết bao nhiêu lần đâu". Nhị trưởng lão cũng là tiến lên nịnh nọt nói.

Bắt đầu từ chưởng môn Lý Mạn Thanh cúi đầu trịnh trọng nói ra, đám người xung quanh cũng là vội vàng cúi đầu cảm tạ.

Sau đó mọi người liền bắt đầu bàn luận nên như thế nào phát dương tông môn, thật tốt lợi dụng lực ảnh hưởng của một vị thánh nhân để nâng cao lực ảnh hưởng, thật tốt thu thập tài nguyên.

Đương nhiên môn bí pháp này cũng chỉ có thể thi triển khi ngươi có tu vi cùng thần hồn tuyệt đối áp đảo đối phương.

Nàng vốn là do hắn trong một lần đi ra ngoài du lịch khoản hơn tám trăm năm trước thu về, hắn vẫn còn nhớ cái bóng dáng gầy yếu nhỏ bé mà bất lực quỳ trước t·hi t·hể phụ mẫu. Xung quanh là một đám giặc c·ướp hung tàn đang tàn sát cả thôn làng.

Trong lòng mọi người đều hiện lên một câu hỏi như thế. Dù sao trận đại chiến vừa nãy tuy họ được chứng kiến tận mắt từ đầu đến cuối nhưng quả thật là với tu vi của bọn họ cũng khó mà nhìn thấy dung mạo của lão tổ. Cũng chỉ biết đó là một thân ảnh hiên ngang, người khoác bạch bào vô cùng mạnh mẽ quét ngang cường địch.

Hắn cũng không do dự trực tiếp ngồi lên. Sống sáu ngàn năm ở Đại La Thiên Tông đây có lẽ là lần đầu hắn ngồi lên thủ vị của trưởng môn.

"Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão các ngươi đều phụ trách chuẩn bị hậu cần".

" Thanh niên này lại là lão tổ của chúng ta sao"

Lục trưởng lão thì tiến lên nhẹ giọng:" Chưởng môn, đại trận hộ tông cùng các kiến trúc bị đám La Sát Giáo phá hư không ít, chúng ta cũng cần tu bổ lại thêm mấy phần hoành tráng".

" Nhận thấy kí chủ cần thật tốt trải nghiệm cuộc sống nhân sinh muôn màu muôn vẻ, hệ thống đưa ra một cái nhiệm vụ đặc biệt, nhiệm vụ cải trang thành một cái đệ tử của Đại La Thiên Tông, sống và sinh hoạt cùng người khác, sẽ có nhiều nhiệm vụ bất ngờ kèm theo sau đó".

Mặc Câu Trần ngồi tại thủ vị nghe đến sẽ làm một cái đại tiệc hẳn là cũng vì mình, hắn cũng là không có ý kiến gì phản đối, hắn nghịch thiên sống ra đời thứ hai khiến tâm tính cũng là quay về thời trẻ. Lúc đó hắn quá cuồng tu luyện cùng sợ hãi mà bỏ qua rất nhiều thứ, giờ đây cần hảo hảo hưởng thụ một phen.

Chưởng môn Lý Mạn Thanh nghe vậy thì không cho là đúng nói ra:" Lão tổ lời ấy không đúng rồi, ngài là lão tổ của Đại La Thiên Tông, kẻ khác tìm đến ngài gây phiền phức cũng chính là đang gây phiền phức cho chúng ta, toàn tông đều sẽ vì ngài mà đoàn kết chống trả". (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 5: Đại trưởng lão đền tội, Nam Cung Uyển Đình

Chương 5: Đại trưởng lão đền tội, Nam Cung Uyển Đình!

" A". Đại trưởng lão chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi ngay lập tức hai mắt hắn trống rỗng vô thần ngã lăn ra đất.

Mọi người xung quanh nghe vậy thì đều trong lòng khẽ giật mình khó tin vào con mắt của bản thân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc Câu Trần mặc dù tư chất không ra gì, đối với đại đạo lí giải cũng không sâu nhưng hắn lại lấy cần cù bù thông minh, bất cứ khi nào cũng đều thủ sẵn một cuốn sổ tay ghi lại bất cứ thứ gì có thể tham khảo trong tu luyện.

" Ừm, vậy việc này ta giao cho lục trưởng lão ngươi đi làm". Chưởng môn nghe vậy liền gật gật đầu đồng ý.

Tất cả ngươi ở đây lúc đầu còn thấy kh·iếp sợ nhưng sau đó liền hả hê. Đại trưởng lão bình thường ở trong tông luôn cậy quyền cậy thế, đè ép những người khác, con cháu của hắn ở đây cũng là dạng hoàn khố cũng tử ngày ngày đem cha ông ra để làm điều xằng bậy.

Ting~ (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc đầu mọi người còn chưa thể nhận ra đây là ai nhưng chưởng môn Lý Mạn Thanh cùng Hoa Linh Phong phong chủ Nam Cung Uyển Đỉnh và nhị trưởng lão là một mặt cung kính nhanh chóng đi ra làm một cái lễ.

Hắn bây giờ đang rất là sợ hãi, dù sao tên lão giả được cắt cử canh chừng chỉ cần đợi lão tổ c·hết đi thì ngay lập tức báo lại cho hắn đó đã vô thanh vô tức biến mất, khí tức cũng là bặt vô âm tín không dò ra được chút gì.

Cũng chính vì đạo tâm kiên định như vậy hắn mới có ngày hôm nay, trở thành một vị Thánh Nhân trong thời đại Vương Giả cũng khó mà xuất hiện này. Nếu đem ra viết thành một cuốn sách thì chắc chắn sẽ trở thành thần tượng của không biết bao nhiêu phế vật mong ước một ngày quật khởi.

Ân, lại là một cái rất có tiêu chuẩn vỗ mông ngựa.

Đúng lúc này tiếng thông báo của hệ thống vang lên.

" Nhị trưởng lão, ngươi chuẩn bị thư mời cho các thế lực lớn nhỏ khác nhau cùng đến đây dự tiệc".

Ở đây rất nhiều người thời trẻ cũng từng gặp qua vị lão tổ này, được hắn chỉ điểm một hai giúp đột phá bình cảnh nên vẫn coi hắn là một nửa ân sư của mình.

" Cung nghênh lão tổ".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Đại trưởng lão đền tội, Nam Cung Uyển Đình!