Thí Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6 : Đêm đen huyết tinh
"Thứ nhất, đánh c·h·ó phải ngó mặt chủ, ngươi đã quyết định làm đến cùng, mặc kệ tất cả thì nhất định cũng phải nhận lấy chút trừng phạt..."
Cùng lúc đó, khi cơ thể của hai thiếu niên tách ra khỏi người phụ nữ thì từng dịch thể nhầy nhụa màu trắng ẩn chứa dưới đấy cũng theo đó mà bắn vương vãi khắp nơi, thậm chí còn văng lên cả vào người của Trầm Tranh.
Tràng cảnh huyết tinh vô cùng khiến thịt mỡ trên mặt Đường Vân run rẩy kịch liệt, hắn khẽ nuốt một ngụm nước miếng, cố gắng để cho giọng nói của mình hoà hoãn nhất có thể : (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ là, Trầm Tranh cũng không có ý định chạy trốn vì chạy cũng không chắc là chạy được và đã quyết định động thủ rồi thì phải giải quyết chuyện này cho tới cùng.
Trong chớp mắt, Trầm Tranh liền vọt tới bên cạnh người của Đường Vân rồi giơ tay thành trảo, bóp chặt lấy đỉnh đầu của hắn. Theo đó, một vòng xoáy màu đỏ cũng xuất hiện, chỉ thấy khí huyết toàn thân của Đường Vân dần dần bị hấp thu, nhìn mắt thường cũng có thể thấy được rằng cơ thể béo mập gần trăm cân của hắn đang gầy đi nhanh chóng.
"Không sai, lí do này đã đủ, ta sẽ không ra tay g·iết ngươi..."
Sau đó, một ba động nhỏ bé chợt xuất hiện trong thoáng chốc nhưng lại khiến Trầm Tranh đột nhiên biến sắc :
Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là thân thể mập mạp của Đường Vân, sau đó là bóng dáng gầy gò của một người phụ nữ đang nằm giữa hai tên thiếu niên cường tráng, không mảnh vải che thân...
"Cho ta một lý do để không g·iết ngươi..."
Người này chăm chú nhìn Trầm Tranh trình bày một hồi thì khẽ gật đầu :
"Bình tĩnh, mọi chuyện không phải như ngươi nghĩ đâu, có gì thì từ từ nói..."
Sau đó, Trầm Tranh lại bắt đầu vung tay lên, một đại thủ hư ảnh to lớn do linh khí tạo ra cũng xuất hiện rồi đem mấy cỗ t·hi t·hể không đầu vẫn còn đang chảy máu ròng ròng kia trực tiếp hoá thành bột phấn.
Chỉ thấy bàn tay người này hoá chỉ thành chưởng, theo linh khí mỏng như tơ lụa sôi trào thì bàn tay người này đã uyển chuyển hướng thẳng vào bụng của Trầm Tranh mà đánh tới. Động tác của hắn nhìn nhẹ nhàng như liễu rủ nhưng sức lực lại nặng tựa ngàn cân khiến thân thể Trầm Tranh bay đi như tên bắn rồi đập thẳng vào bức tường đá phía sau làm chúng vỡ ra thành từng mảnh, đổ ầm ầm xuống.
Hắn có vẻ gấp gáp nhưng trong lòng lại vô cùng do dự khiến bước chân không nhịn được mà chùng xuống.
Chỉ là con đường mà hắn sắp tới này dù rất xa lạ, trước giờ chẳng mấy khi đi qua này cũng rất ngắn ngủi, Trầm Tranh dù có trì hoãn thì cũng chỉ mất có một lúc cũng đã tới được đích đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa tiếp xúc với ánh mắt của người này thì ngay lập, Trầm Tranh đã phát hiện bản thân không cách nào động đậy, hắn biết, đây là một bí pháp tinh thần nào đó của đối phương gây nên. Chỉ thấy người này từ từ giơ hai ngón tay lên, điểm thành chỉ, đặt trước trán của Trầm Tranh, bình thản nói :
Theo tiếng thét tràn ngập phẫn nộ của Trầm Tranh thì một sợi dây xích dài chứa đầy gai nhọn hoắt do linh khí tạo thành cũng đột ngột xuất hiện, tiếp đó, nó trực tiếp vòng qua yết hầu của Đường Vân rồi như một con linh xà, lần lượt tìm tới những người còn lại, nhấc bổng tất cả lên rồi quăng thẳng xuống dưới mặt đất.
Đây là một tiểu viện nhỏ rất khang trang, trước sân còn có hai gốc cây cao rợp bóng mát. Không chỉ sạch đẹp, rộng lớn mà xung quanh tường nhà, mái nhà xung đều được trạm trổ đủ loại hoa văn tinh xảo, so với gian nhà rách nát kia của hắn thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Không được bao lâu, một thân ảnh với choàng áo dạ hành đen kịt như màn đêm tĩnh lặng cũng đã xuất hiện ở trước cửa phòng, chậm rãi đi vào trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trầm Tranh đã chạy rất nhanh, so với trước kia thì nhanh hơn gấp mấy lần nhưng hắn biết, đây vẫn không phải tốc độ nhanh nhất của mình.
Cuối cùng, theo từng tiếng thở đều đều vẫn luôn quanh quẩn ở trong phòng thì Trầm Tranh cũng chậm rãi tiến về phía trước, lại gần những bóng người thấp thoáng ở trên giường nhỏ.
Những người kia nhìn khí thế kinh khủng từ người thiếu niên với khuôn mặt nát bấy, đầy sẹo đang dần biến hình, vặn vẹo tới mức không ra hình thù gì thì bị dọa sợ đến toàn thân phát run, động cũng không dám động.
Nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Trầm Tranh thì Đường Vân biết thuyết phục suông là không được nên liền chuyển giọng, lớn tiếng quát :
Ánh đèn dầu hiu hắt cùng ánh trăng mờ thỉnh thoảng len vào cửa sổ không ngăn trở được con mắt của Trầm Tranh, hắn nhanh chóng thu căn phòng tương đối lớn với một giá sách phủ bụi ở góc bên trái cùng vài loại bánh ngọt, hoa quả bị cắn dở, vứt vương vãi ở trên mặt bàn vào tầm mắt.
Tuy vậy, Trầm Tranh vẫn n·hạy c·ảm nhận ra được tinh thần mình cũng đã chịu ảnh hưởng khi dần rơi vào trạng thái phấn khích khó hiểu, có một loại xung động muốn g·iết người, khao khát thấy máu. Trầm Tranh biết Luyện Huyết Thôn Linh Thuật do Cổ lão đưa cho hắn chẳng phải là thứ tốt đẹp gì thế nhưng, hắn vẫn quyết định dùng nó vì muốn xử lí Đường Vân trong thời gian ngắn nhất mà vẫn để cho tên này phải c·hết thảm nhất, chịu đau đớn tột cùng nhất.
"Bẩm sư huynh, hôm nay sư đệ đi đốn củi sau núi vô tình gặp phải Yêu thú, thời khắc sinh tử đột phá tới Thông Mạch cảnh, may mắn thoát thân. Quản sự Đường Vân tưởng rằng đệ đ·ã c·hết nên nhân cơ hội để làm nhục thân nhân, dĩ hạ phạm thượng, theo môn quy thì có thể trực tiếp ra tay xử quyết!"
Trong chớp mắt, dưới ý niệm của Trầm Tranh, dây xích với vô số gai nhọn trực tiếp xuyên thủng cổ họng của chúng rồi xiết chặt khiến từng chiếc đầu lâu mang theo vô hạn hoảng sợ cứ như vậy mà phóng lên cao rồi lần lượt rơi lịch bịch xuống mặt đất.
Theo đó, kinh mạch trong cơ thể Trầm Tranh cũng bắt đầu tản mát ra quang mang kh·iếp người, từng đạo linh khí cũng nhanh chóng xuất hiện ở trên tay của Trầm Tranh rồi ngưng tụ thành một sợi dây xích dài chứa đầy gai sắc nhọn.
“Đường Vân!!!!!”
Trong lúc đá vụn bay tứ tung, bụi cuốn mù mịt thì Trầm Tranh cũng chỉ kịp nôn òng ọc ra một ngụm máu tươi xen lẫn với vụn n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, một chưởng đó đã khiến phân nửa xương sườn của hắn gần như đã gãy nát rồi đâm thẳng vào ruột gan khiến máu trong người cứ liên tục trào ngược ra khỏi cuống họng và lỗ mũi của hắn.
"Ta khuyên ngươi hãy cân nhắc thật kỹ, khó khăn lắm mới có thể trở nên hơn người thì phải biết quý trọng, đừng nóng giận mà mất khôn...”
Trầm Tranh vừa thu bàn tay lại thì đã cảm nhận được thay đổi đang diễn ra trong thể nội. Kinh mạch không những được rộng mở khiến việc hấp thu, chuyển vận linh khí trôi chảy hơn mà theo khí huyết chảy vào thì cả thân thể hắn, bao quát da thịt, xương cốt đều trở nên đậm đặc, cứng rắn hơn một chút.
Cùng lúc đó, chỉ thấy Đường Vân lặng lẽ thò tay vào trong túi áo... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thế nhưng... Tội c·hết có thể miễn, tội sống lại khó tha..."
Trầm Tranh làm xong hết thảy nhưng vẫn chẳng hề thả lỏng chút nào mà chăm chú quan sát tấm Truyền tin phù còn sót lại đang ở trên tay mình, ánh mắt dần trở nên bất định. Vật này đối với hắn mà nói thì chẳng là gì cả nhưng đặt vào vị trí của những người ở đây thì rất không đơn giản, chứng tỏ Đường Vân cũng có địa vị không tầm thường, dường như có liên quan đến tỷ tỷ của hắn...
Trầm Tranh quay đầu lại, nhìn bóng dáng yêu kiều đó vẫn còn nằm yên, dường như đã b·ất t·ỉnh, quan sát kỹ hơn thì có thấy trên má vẫn còn đọng lại hai vệt nước mắt chưa khô cùng thân thể trắng như tuyết đã xuất hiện không ít vết sưng đỏ, bầm tím...
"Trầm Tranh, ngươi hẳn cũng đã nghe, tỷ tỷ của ta là tiểu th·iếp của Thường trưởng lão! Muốn g·iết ta thì ngươi cũng sẽ phải trả một cái giá đắt đấy!
"Không tốt, là Truyền tin phù!"
“C·hết đi!!!!”
Chương 6 : Đêm đen huyết tinh (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo vài hơi thở trôi qua, cuối cùng, Đường Vân cũng hóa thành một bộ thây khô, không những vậy còn dần dần xẹp xuống, cuối cùng chỉ còn sót lại một bộ da người mỏng manh, bay phất phơ trước gió.
Pháp quyết này là cách dẫn động linh khí khuấy đảo tất cả n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, xương cốt, máu thịt của đối phương tới mức vụn vỡ ra thành từng mảnh rồi hoá thành những đạo huyết khí tinh thuần nhất để hấp thu. Có thể nói, dù xảy ra rất nhanh chóng nhưng đau đớn mà nó gây ra không hề kém cạnh gì lần tái tạo kinh mạch kia của Trầm Tranh.
Đã là ban đêm nên hai đệ tử tạp dịch đứng canh ở ngoài sớm đã trở về phòng nghỉ ngơi nên Trầm Tranh cứ thế tiến vào bên trong mà không gặp phải bất kì trở ngại nào. Đi sâu vào hậu viện, tới trước cửa một gian phòng với nhiều hơi thở đang tụ hội nhất, thoáng chần chừ trong chốc lát rồi Trầm Tranh cũng quyết định đẩy cửa gỗ kẽo kẹt ra để bước vào bên trong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.