Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thí Tiên

Unknown

Chương 9 : Hiển lộ thiên phú

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9 : Hiển lộ thiên phú


“Đều đứng lên đi!”

"Vù!Vù!Vù!"

Lý trưởng lão cười cười.

“Thú vị thật, đúng là càng ngày càng náo nhiệt!”

Theo kim quang trên bầu trời xuất hiện thì một bóng người cũng từ trên thiên không chậm rãi bước xuống. Đó là một người trung niên nhìn qua chỉ có hơn bốn mươi tuổi, có một đạo ấn ký màu vàng kim nhàn nhạt ở giữa trán, chắp hai tay sau lưng, phong thái không giận tự uy.

"Ngươi nhìn đi, nếu hiển lộ ra thiên phú của mình thì những thứ này đều sẽ thuộc về ngươi... Lúc này vẫn còn chưa muộn đâu, dẫn động linh khí, chạm tay lại vào bia đá kia đi..."

Ở phía xa xa, trên sườn núi cách đó vài dặm, từng bóng người trẻ trung, gồm toàn những nam thanh nữ tú đột ngột xuất hiện. Bọn họ cũng chính là những thiên tài hàng đầu của Thiên Thuỷ Môn, vừa thấy động tĩnh khác lạ ở khu khảo thí thì đã nhanh chóng tới đây.

"Xem ra chúng ta mà không cố gắng nhiều hơn nữa thì sẽ bị vượt qua mất..."

Cuối cùng, khi thiếu niên kia rút tay ra thì quang mang đầy trời cũng biến mất khiến tất cả mọi người mới bắt đầu tỉnh táo lại.

“Không có khả năng, không có khả năng, đây là ảo giác, ta đang nằm mơ...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh âm nhỏ lại tràn đầy dụ hoặc mê người của Cổ Lão cũng chậm rãi vang lên trong thể nội.

Vô số điều kiện để cho người ta trố mắt nghẹn họng lần lượt được đưa ra khiến những đệ tử Ngoại môn gần đó không khỏi hâm mộ vô cùng, chỉ hận chính mình không thể thay thế thiếu niên kia mà nhận lấy tất cả.

“Bẩm môn chủ, đệ tử tên là Kinh Mộng, Hoành Kinh Mộng!”

Lúc này, năm đại trưởng lão vẫn vây quanh thiếu niên kia đèn kéo quân, liên tục đưa ra những điều kiện hấp dẫn rồi tranh nhau tới đỏ mặt tía tai. Thậm chí, có hai người còn bay thẳng lên trời, phóng thích ra tu vi Hóa Khí cảnh, tựa như muốn đại chiến một trận.

Những đệ tử Ngoại môn khác vốn đang cười đùa, trò chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng nhìn Trầm Tranh với ánh mắt chế giễu cùng thương hại thì ngay lập tức, khi trông thấy cột sáng kinh thiên kia thì nụ cười trên gương mặt của bọn họ cũng bắt đầu ngưng kết, từng người đều ngây ra như phỗng, há hốc miệng, không nói lên lời.

Bây giờ, Mục lão cũng đã đi tới trước mặt người thiếu niên kia, trong mắt tràn ngập hưng phấn, không còn vẻ lạnh nhạt như thường ngày nữa : (đọc tại Qidian-VP.com)

“Các ngươi đều là Đại trưởng lão của tông môn mà ra tay tranh đoạt với nhau như đám trẻ con, không làm gương cho chúng đệ tử! Như vậy thì còn ra thể thống gì?”

Người này chính là môn chủ của Thiên Thủy Môn, Hóa Khí cảnh tam trọng, Lệ Thủy Tâm .

“Khoan đã!!!”

“Đi theo ta thì nữ đệ tử, cháu gái, con gái của ta mặc cho ngươi chọn!”

Chỉ là chưa kịp để cho hai trưởng lão kích động tới mức thực sự ra tay với nhau thì từ phía xa đã truyền tới một cỗ uy áp khổng lồ, nặng tựa núi cao, trực tiếp đè xuống khiến cả hai không khỏi lùi lại. Uy áp cường đại khiến cho không ít đệ tử Ngoại môn gần đó biến sắc, khuôn mặt tái nhợt, không còn một giọt máu, (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi hấp thu linh khí vào thể nội thì hắn sẽ chuyển vận lên Thủ Mạch ở trên tay rồi chia chúng ra làm hai phần là tinh hoa được chắt lọc và phần cặn bã còn lại. Cuối cùng thì hấp thu tinh hoa rồi thả đám linh khí dặt dẹo, đầu thừa đuôi thẹo, mười không được một kia ra ngoài là xong.

Mục lão nhìn cảnh tượng đang diễn ra trên bầu trời cũng không nhịn được mà có chút thất thố, dùng sức vuốt vuốt lại ánh mắt của mình, sợ rằng bản thân đang gặp ảo giác.

“Ta có vài bản Hoàng giai công pháp!”

“Tham kiến môn chủ!”

Theo đó, thân hình của hai lão già cùng một phụ nữ trung niên cũng hiện ra. Ngũ đại trưởng lão của Thiên Thuỷ Môn vậy mà đã tề tựu đông đủ, không sót một ai.

Chuyện này tưởng như đã chấm dứt tại đây thì bất ngờ, tiếp sau Trầm Tranh thì cũng có một đệ tử tạp dịch khác đi tới để khảo thí. Trầm Tranh cũng không nhận ra người này, có lẽ là đệ tử của một trong ba khu vực tạp dịch khác tới.

“Vong Vũ vừa mới đến không lâu thì đã lại có một tên yêu nghiệt khác xuất hiện rồi sao?”

“Các ngươi có quan sát được hay không? Hình như quang mang đó đã phủ kín.... Hai, hai dặm? Có nghĩa là... Thiên phú của người này so với đệ nhất thiên tài trong tông môn ta từ trước tới nay còn mạnh hơn gấp đôi?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 9 : Hiển lộ thiên phú

“Được, Kinh Mộng, trước mắt, đối với việc Ngũ đại trưởng lão đều muốn thu làm đồ đệ thì ngươi cũng an tâm, bái nhập vào môn hạ người nào đối với ngươi mà nói thì cũng là trăm lợi một hại..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả đệ tử ngoại môn vừa thoáng nhìn qua bộ dạng của người này liền quỳ xuống mặt đất khiến không ít đệ tử tạp dịch cũng vội vàng làm theo.

“Tham kiến môn chủ!”

Trong đó, thiếu niên áo đen kia cũng có mặt trong đám người này. Mới ban đầu nhìn qua, trông thấy bóng dáng của Trầm Tranh ở dưới cột sáng đó thì hắn cũng không nhịn được mà kinh ngạc trong thoáng chốc nhưng quan sát kỹ lại liền lắc lắc đầu :

Theo đó, một lão giả áo tím cũng đã xuất hiện ở trước mặt mấy người Trầm Tranh.

Chỉ là giọng nói nhàn nhạt của Trầm Tranh vẫn khiến lão phải nhanh chóng ngậm miệng lại :

“Ngươi tên là gì?” lúc này, Lệ Thủy Tâm cũng quay sang hỏi người thiếu niên kia.

Chỉ thấy đây là một thiếu niên thấp bé, khuôn mặt thường thường không có gì lạ nhưng khi bàn tay hắn vừa chạm vào bia đá thì bỗng nhiên, một cột sáng chói mắt đã phóng thẳng lên trời cao! Ngay lập tức, phạm vi hai dặm xung quanh Thiên Thuỷ Môn đã bị quang mang bao phủ...

Về cơ bản thì bia đá này được dùng để khảo nghiệm chất lượng, cường độ của linh khí được phóng xuất ra sau khi vào trong cơ thể của đệ tử mà thôi. Linh khí càng đậm đặc, tinh khiết thì chứng tỏ thiên phú càng cao và ngược lại. Thấy vậy thì Trầm Tranh cũng chẳng mất bao nhiêu công sức liền nghĩ ra cách qua mặt phương thức khảo thí đơn sơ, lạc hậu này.

"Chỉ là, dù sao ngươi cũng là thiên tài hiếm có của tông môn nên ta vẫn sẽ đặc cách cho ngươi một cơ hội! Sau ba tháng, khi Ngoại môn thi đấu diễn ra, chỉ cần ngươi có thể giành được một trong năm vị trí đầu thì ta sẽ trực tiếp thu ngươi làm đệ tử thân truyền, dốc lòng bồi dưỡng!”

Khi Mục lão còn chưa nói dứt câu thì một giọng nói già nua ở phía xa đã truyền đến :

“Bái nhập môn hạ, ta liền đưa ngươi Hoàng giai Linh Bảo!”

“Không dám, không dám, chỉ sợ thiên tài tuyệt thế bị hoa ngôn xảo ngữ của ai đó lừa gạt rồi dần mai một thì thật đáng tiếc!”

Qua vài hơi thở, lại có ba đạo cuồng phong cũng đột ngột xuất hiện khiến Trầm Tranh đứng gần đó trực tiếp bay ra ngoài, các đệ xưng quanh cũng không chịu được mà ngã trái ngã phải.

"Tiền bối đã lớn tuổi rồi nên có lẽ hay quên... Ngài không nhớ ra rằng ta đã từng đạt được những vinh hoa mà tất cả mọi người ở đây cũng không cách nào tưởng tượng được hay sao?"

“Ngươi có bằng lòng trở thành đệ tử thân truyền của...”

Lệ Thủy Tâm lạnh giọng nói khiến Ngũ đại trưởng lão đều không dám ngẩng đầu.

"Còn tưởng sư đệ sẽ khiến ta phải mỏi mắt chờ mong một hồi..."

Ngũ đại trưởng lão trông thấy người này thì sắc mặt cũng như mướp đắng, ủ rũ cúi đầu :

“Họ Lý, cái mũi của ngươi vẫn còn rất thính...” Mục lão thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng.

Việc này nói qua thì có vẻ rất dễ dàng nhưng đối với đại đa số người ở đây thì đúng là không tưởng vì nó đòi hỏi khả năng chưởng khống, điều động linh khí chuẩn xác tới mức rợn tóc gáy. Những thiên tài có khả năng làm điều này thì hiển nhiên là cũng không có lí do để che giấu thiên phú như Trầm Tranh, thậm chí, nếu biết được nguyên lí hoạt động của bia đá kia thì không chừng, họ sẽ còn dùng nó để trục lợi cho riêng bản thân mình.

Khi vừa nhìn sơ qua tấm bia đá này thì hắn cũng đã hiểu bản chất của nó là gì. Đó chỉ là một loại khoáng thạch phản ứng với linh khí, bên trong cũng có một vài trận pháp đơn giản được bố trí thêm để bảo dưỡng viên khoáng thạch này cũng như tận dụng nó làm vật chứa để lưu giữ linh khí trong khoảng thời gian dài nhằm cải biến hoàn cảnh xung quanh hoặc tăng tốc tu luyện.

Lúc này, dưới ánh sáng rực rỡ đó thì mỗi một vết sẹo trên khuôn mặt của Trầm Tranh tựa như cũng đang phát tán ra hào quang.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9 : Hiển lộ thiên phú