Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thích Eo Nhỏ

Chấp Thông Nhất Căn

Chương 100

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100


Tin tức này vừa được đăng lên đã dấy lên một làn sóng.

Tình hình như vậy, tuy trợ lý thầm biết rõ trong lòng nhưng lại khó mở miệng ra, chỉ nói là bận bịu.

Cuối cùng Cố Duyên Chi vẫn mặt người thân c·h·ó.

Đợi đến khi hoàn thành xong nhiệm vụ bên phía Long Miểu, trợ lý xoay người lại gặp phải chuyện khó giải quyết.

“Sao vậy?”

Cố Duyên Chi nhớ lại lần đầu tiên gặp cô, đến bây giờ anh vẫn không thể quên được.

Cố Duyên Chi hơi đau đầu, lấy tay xoa trán, “Mẹ.”

“Được, vậy sáng mai gặp.”

“Nó đang bận làm gì, ngay cả tôi cũng không được thấy?”

Hộp canh của mẹ Cố rơi xuống đất.

Gần đây giới giải trí thật náo nhiệt ngay khi đỉnh lưu và ảnh đế cùng đăng tải tin tức.

Hóa ra thoáng một cái đã lâu như vậy.

Nhưng Cố Duyên Chi cảm thấy như vậy cũng không tệ.

Dù có bình tĩnh đến đâu cô cũng không thể che giấu được hàng mi dài đang khẽ run lên.

Trong tiếng gọi “Mẹ” của Cố Duyên Chi, cô vội vã che quần áo lại.

Cố Duyên Chi đưa cô đi ăn tại nhà hàng, anh thấy Long Miểu rất thích, không chớp mắt lấy mấy trăm ngàn để đặt phòng bao trong vòng một năm tại đó dưới danh nghĩa là con dâu nhà họ Cố. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ Cố đã chuẩn bị cho Long Miểu một căn phòng đơn, nói rằng sau khi cô kết hôn thì gian phòng đó coi như là khuê phòng của cô.

Không biết Long Miểu nghĩ gì trong lòng, dường như cô đang mơ một giấc mơ.

“Hai bọn con là bạn học cùng cấp ba, sau đó gặp lại rồi ở bên nhau.” Cố Duyên Chi cố tình cắt hết nội dung, bỏ qua nhiều chi tiết, “Tình cảnh gia đình của cô ấy không được tốt lắm, từ nhỏ đã được bà nội nuôi nấng, sau đó bà cũng mất. Cô ấy đã quen ở một mình, không có cảm giác an toàn nên con không muốn ép.”

Trước đây hai người họ đã từng ở cạnh nhau, như lần đến thăm đoàn làm phim của Cố Duyên Chi, Long Miểu tự do ra vào văn phòng của Cố Duyên Chi, vân vân…

Trong căn bếp, một cô gái đang ngồi trên bệ nấu ăn, Cố Duyên Chi đang đứng g*** h** ch*n cô, ôm hôn cô.

Trong giấc mộng này, những khoảnh khắc từ khi cô gặp Cố Duyên Chi đến nay dần dần trở về.

Trên mạng bùng nổ cùng tìm đường của hai người họ.

Căn nhà này vẫn như lúc trước.

(*) Kim ốc tàng kiều: dùng để chỉ ngôi nhà đẹp, sang trọng, bên trong cất giấu giai nhân hoặc người tình.

Cố Duyên Chi cau mày, muốn ngăn cản rồi lại cảm thấy mình và Long Miểu đã ở cùng nhau ngần ấy năm… (đọc tại Qidian-VP.com)

Giường của Long Miểu nhỏ, hai người không thể cùng nằm sóng vai nhau được.

Anh hơi mím môi, khuôn mặt lạnh lùng rồi chuyển tay lái.

Cố Duyên Chi nhanh chóng nghiêng người ngăn cô lại rồi khóa cửa lại mới lái xe đi.

Khi anh học cấp ba tính tình rất cáu gắt, sau khi anh trở về nước dường như đã hòa hoãn hơn nhưng không nghe lời ai.

“Em lại muộn một giây, chúng ta có thể ăn cơm sáng rồi đấy.” Cố Duyên Chi đợi rất lâu, thấy Long Miểu vẫy tay chào diễn viên nam trong đoàn, giọng điệu khá giận dỗi.

“Trước khi tôi tới đây đã nghe thấy bảo hôm nay không có cuộc họp nào cả cơ mà?” Mạ Cố xách túi, khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

“Nhìn xem anh bao nhiêu tuổi rồi.” Long Miểu thu hồi tầm mắt, bắt đầu lấy son ra bôi.

Đầu óc Cố Duyên Chi run lên, anh vươn tay đỡ lấy bả vai cô, ôm chặt hơn.

Theo động tác của hai người, chiếc giường gỗ vẫn tạo ra nhiều tiếng ồn như trước đây,

Anh và Long Miểu hóa ra còn có duyên phận là bạn học cấp ba?

“Mẹ nói thân thể ai có vấn đề cơ?”

Rồi sau đó, anh nhìn Long Miểu, chậm rãi gật đầu.

Cô cho rằng tối nay hai người sẽ về nhà anh nhưng kết quả cô thấy họ đang ở căn nhà mà cô và bà từng ở lúc trước.

“Bây giờ không cần phải chịu đựng.”

Lúc này bà rất tức giận do Cố Duyên Chi vùi đầu vào công việc, nói gì cũng không trở về nhà.

Long Miểu nghe được chuyện này, tò mò nhìn trợ lý của Cố Duyên Chi rất lâu.

Ngày trước Cố Duyên Chi là người rất nổi tiếng.

Bà tin tưởng con mắt của con trai mình mình cho nên lúc đầu đã đối xử với cô rất tốt, sau đó phát hiện ra cô gái này rất đúng mực, không nói nhiều, không có tính kiêu ngạo gì.

Cho nên chặng đường xa như vậy chắc chắn sẽ cần rất nhiều chi phí đi đường, Cố Duyên Chi chưa từng nghĩ sẽ để Long Miểu bay qua.

Sau khi hai người ăn xong, xe chậm rãi đi vào màn đêm.

Lần nào cô cũng chịu đựng, che miệng lại, sợ bà nội nghe được.

Long Miểu cũng bị cuốn vào đợt bùng nổ này.

Long Miểu bước vài bước, vòng tay qua ôm eo anh, “Em nghĩ, em đã may mắn tới mức nào mà đời này có thể gặp được anh.”

Giọng anh cũng không ổn định.

Sau khi được Long Miểu mang vào phòng, cô chậm rãi xoa bóp cho anh.

“Hiện tại em cảm thấy…” Long Miểu nhìn anh, “May mắn tính cách của ba mẹ anh không giống anh.”

Giám đốc của Cố thị không phải là Cố Duyên Chi hay sao.

[Tập đoàn Cố thị: Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi và cô ấy đã ở bên nhau, đều là mối tình đầu của nhau, ba mẹ đã tán thành, chuẩn bị hôn lễ @Long Miểu]

Cố Duyên Chi nghe thấy động tĩnh, trừng mắt nhìn bà.

Bà kinh ngạc nhìn lên.

Long Miểu vốn định ngồi xuống, nghe anh nói vậy lập tức xuống xe.

Nóng bức, hanh khô.

Long Miểu rất ít khi nói những lời thế này.

“Khi học đại học, anh không để em tới chỗ anh.”

Hôm nay hai người hẹn nhau đi ăn cơm chiều.

Anh hừ lạnh, trực tiếp lật người cô lại, mạnh mẽ đâm vào, “A, ý của em là như vậy sao?”

Tối nay hai người có chút khó khăn.

Sau khi bà nội qua đời, Long Miểu không hề trở về, chỉ để lại trong ký ức.

Lúc này Long Miểu nhìn sang, cô lớn tiếng là vì ai cơ chứ?

“Nếu có bản lĩnh thì anh nhẹ tay một chút được không?”

Hai mắt Long Miểu đẫm nước mắt, “Cố Duyên Chi!”

Mẹ Cố cảm thấy Cố Duyên Chi không biết cố gắng nhưng vẫn vỗ vai anh, “Mẹ sẽ giúp con.”

- --

Từ rất lâu về trước, lần đầu tiên anh đến nhà cô là vì bị thương ở bả vai do chơi bóng rổ.

Là từ sâu trong nội tâm, cực kỳ thành tâm.

Đến khi xe dừng lại, Long Miểu nhìn ra cửa sổ, không rõ nguyên do.

“Ngủ đi.” Sau khi anh thấy vậy liền cảm thấy mình nên đòi hỏi một chút quyền lợi, “Trước đó, em bóp vai cho anh đã.”

Cả một ngày dài bà không đến chỗ đoàn phim của Long Miểu thì cũng mời hai người tới Cố trạch ăn cơm.

Nhưng bề ngoài Cố đại thiếu gia lạnh lùng nhưng bên trong đã cồn cào ruột gan.

Cậu trợ lý miêu tả rất chi tiết như thể cậu đích thân ở đó vậy.

Nhưng Cố Duyên Chi đang chờ cơ hội hành động.

“Cố ý mang canh tới cho con, uống ngay lúc còn nóng.”

Bởi vì mấy hôm nay Cố Duyên Chi không về nhà nên mẹ Cố đã tự đến công ty, muốn vào văn phòng của anh, (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi xuống xe, cảm xúc của Long Miểu lúc lên lúc xuống, rõ ràng có dao động.

Bỗng nhiên anh nghe thấy một tiếng thở dài.

Đột nhiên có người kéo cô vào trong phòng, mạnh đến mức khiến cô phải hét lên.

“Em nhìn anh làm gì?” Anh khó khăn nói.

Hiện tại Long Miểu không phản ứng gì.

Haiz, ông chủ đã phân phó, bọn họ chỉ có thể làm theo.

Còn nữa, lần xem mắt trước, anh không hề coi trọng bên nhà gái, mẹ Cố phải đến dạy dỗ anh,

Sau khi tư vị tan biến, cả hai bắt đầu nói chuyện với nhau.

Ký ức quen thuộc quay về, cô vô thức muốn chịu đựng nhưng Cố Duyên Chi đã chặn tay cô lại.

Mẹ Cố vừa dứt lời, đi vào trong mấy bước thì đột nhiên dừng lại.

Sống chung một thời gian lâu, ngược lại mẹ Cố rất thích cô gái này.

Cho tới bây giờ, bởi vì có anh (em) là điều may mắn của em (anh).

Không giống như bị bắt buộc hay là qua loa trước mặt người lớn.

Cô duyên chi dùng hành động để phản bác cô, mạnh mẽ lăn lộn cùng cô một lát.

Tuy nhiên, Cố Duyên Tùng nghe xong liền cười, “Cuối cùng đứa trẻ này cũng lớn rồi, có suy nghĩ của riêng mình.”

Mà Long Miểu không có người thân, tuy rằng cô không nhắc tới, không cần tỏ ra đáng thương nhưng mọi người đều biết về gia cảnh của cô… Trong tin nói rằng ba mẹ đồng ý… chính là ba mẹ Cố sao!

“Em nói cho anh biết, em nghĩ gì vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Duyên Chi không thích nghe như vậy, hơi nhíu mày.

“Lúc trước là mẹ không tốt, giới thiệu cho con một dàn con trai, là mẹ hiểu lầm con, nhưng đó là chuyện bất đắc dĩ, tại con không vừa ý cô gái nào, mẹ có thể không suy nghĩ nhiều sao!”

Khi bà nghe thấy Cố Duyên Chi nói anh không muốn ép cô, “Chính con không cho nó cảm giác an toàn! Còn nói cái gì mà con bé quen ở một mình chứ!”

Mẹ Cố thầm suy đoán trong lòng, luôn cảm thấy có gì đó sai sai, một lát sau bà hỏi thời gian Cố Duyên Chi trở về chung cư từ trợ lý, sau đó đun lại canh rồi đi.

Ở phía trong gần chỗ huyền quan còn có một đôi giày cao gót nữ.

“Thật xinh đẹp, thật xinh đẹp!”

Hiện tại bà thật sự nghi ngờ.

“Ai da, bác gái gì chứ, gọi mẹ!” Mẹ Cố kích động, “Nhiều năm qua nó không có chút động tĩnh gì, mẹ còn thật sự nghĩ rằng thân thể nó vấn đề, không nghĩ tới con trai mình còn chơi kim ốc tàng kiều (*)!”

Năm nay là năm gì đấy, chẳng là là năm đào hoa của giới giải trí hay sao!

Năm đó, so với khách sạn, anh thích làm ở phòng cô hơn.

Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Cố Duyên Chi xoay người đi xuống, nằm nghiêng qua một bên.

Hiển nhiên lời nói của ba Cố có hàm ý.

Sắc mặt đối phương vẫn rất bình thường nhưng trong lòng như đang hồi tưởng từng cảnh quay.

- --

Coi như anh bận việc hoặc là không ở trong phòng làm việc, Cố Duyên Chi cũng sẽ không để người ngăn bà lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói đến đại học, Long Miểu nhớ tới một sự kiện.

Ngoài cửa sổ, tiếng ve kêu râm ran, từng cơn gió thổi hiu hiu.

Sau khi xong việc, Cố Duyên Chi v**t v* bờ vai mảnh khảnh của Long Miểu, hai mắt thâm trầm.

Sau đó, Cố Duyên Tùng phải nói trước, bảo khi nào hai người rảnh hãy tổ chức lễ kết hôn.

- --

“Phu nhân, chuyện này… Giám đốc Cố đang làm việc…” Đầu trợ lý chảy đầy mồ hôi, cậu cố gắng ngăn bà lại.

Boss nhà mình còn có thể bận gì chứ.

Khi đó, trường Cố Duyên Chi được nghỉ dài hạn, sau khi anh về nước đã lái xe đưa cô về gặp bà nội.

Long Miểu ngước mắt, mỉm cười.

Trên mạng đã như vậy, hai người đều từng trải qua mưa to gió lớn hơn, không hề cảm thấy sao cả, cứ để mặc mọi người thảo luận.

“Cái giường này sao vẫn ồn ào như vậy?”

Lông mi cô bị hôn khiến cô cảm thấy nhột.

Lần nào cũng là anh bay về gặp cô.

Còn chưa cất bước, Cố Duyên Chi cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của cô.

“Hôm nay chúng ta ở đây đi.” Cố Duyên Chi nói, “Anh đã cho người sửa sang lại phòng em, sau này rảnh rỗi anh sẽ lại đưa em đến.”

Mẹ Cố thật sự đã làm những gì bà nói để giúp đỡ anh đến cùng.

Cố Duyên Chi lập tức bất mãn, nhíu mày, “Em có ý gì? Tính tình của anh làm sao?”

Mặt Long Miểu đỏ lên, đang thở gấp thì lại bị Cố Duyên Chi chặn lại.

Long Miểu không muốn nói gì, từ từ chìm vào giấc ngủ.

Khi học đại học, hai người ở trong phòng này làm không ít lần.

Long Miểu nhắm mắt, ngửi mùi tùng hương dễ ngửi trên người anh.

“Có thể nói ai chứ, con đó!” Mẹ Cố trợn mắt nhìn anh một cái rồi nhìn Long Miểu, “Hai đứa hẹn hò sao không nói với mẹ một tiếng, nói đi đã bao lâu rồi, đến mức độ nào rồi, khi nào kết hôn?”

“Anh hỏi em, em làm sao biết được?” Long Miểu thậm chí còn cảm thấy động tĩnh lần này còn lớn hơn trước kia.

Hiện tại Cố Duyên Chi đã có thể quang minh chính đại tới đón Long Miểu.

Khi đó Cố Duyên Chi không hé răng, nghiêng người dựa vào ghế sofa nhìn phản ứng của Long Miểu.

Năm đó khi Cố Duyên Chi đến đây, Long Miểu và anh cũng làm trên chiếc giường gỗ này.

“Không có gì, tự anh nghĩ đi.” Long Miểu lười biếng, sau khi đẩy anh ra muốn đi ngủ trước.

Cố Duyên Chi nghe xong, xoay người qua liền thấy ánh mắt u ám của cô.

Thật xin lỗi, Cố đại thiếu gia anh không có khả năng này.

Bà cất giọng gọi, “Con trai, mẹ tới rồi.”

Mấy lần hẹn đầu anh chỉ nói vi, còn mấy lần tiếp theo chỉ toàn cho họ leo cây.

Cùng nhau ổn định lại.

Cố Duyên Chi không nói cho cô biết thật ra anh không hề đau đến thế, chỉ là muốn tìm một lý do để theo cô về nhà.

Chương 100

Long Miểu không có người thân, nhưng người nhà họ Cố đã thật sự coi cô là con gái khi ở chung với nhau một thời gian.

Bà đã biết mật khẩu nhà Cố Duyên Chi.

Mẹ Cố cảm thấy Long Miểu đáng thương đến mức khiến người ta đau lòng, “Cô gái xinh đẹp như vậy…”

Thỉnh thoảng bà thấy cô bé này có cãi vã với con trai mình, đều là ở trên bàn cơm, khiến cho ma vương Cố Duyên Chi nghẹn họng không nói nên lời, chỉ cần có điểm này đã khiến mẹ Cố cảm thấy thoải mái.

Dường như hai người quay về mùa hè khi hai người tốt nghiệp.

Cố Duyên Chi dùng sức lần cuối rồi nằm lên người cô.

Một lát sau, một bàn tay ấm áp đặt lên vai anh, nhẹ nhàng xoa bóp.

Nếu Cố Duyên Chi đến thì anh sẽ phân giường với cô thật sao?

Tối hôm đó, vành tai của đại thiếu gia đỏ đến nỗi có thể nhỏ máu.

“Khi đó em bận chụp hình quảng cáo còn phải chăm sóc bà nội.” Cố Duyên Chi dừng một lát rồi nói, “Anh đã hứa với bà sẽ chăm sóc em, anh không thể tranh với bà được.”

“Bác gái.” Long Miểu thường thấy tình cảnh này nhưng đối diện với sự nhiệt tình của trưởng bối, đặc biệt người trước mặt này còn là mẹ của Cố Duyên Chi, cô có chút không quen.

Anh có chút không tình nguyện nhưng vẫn đồng ý.

Long Miểu im lặng một lúc lâu, sau đó cô quay người lại, ôm lấy anh, “Trước đây cảm thấy sau khi có được rồi thì sẽ mất đi cho nên em không muốn.”

Cậu nói bà cứ để canh lại, chút nữa cậu sẽ mang vào cho anh.

Trên chiếc giường cót két, trong mắt cô chỉ có anh.

Đương nhiên là bận cùng Long Miểu…

Lần này Long Miểu lại từ chỗ trợ lý biết được anh không đi xem mắt.

- --

Mẹ Cố không nghe anh, tiến lên nhéo tai Cố Duyên Chi kéo anh vào trong thư phòng.

Sau khi bà ấn mật khẩu vào cửa, đập vào mắt bà là giày của Cố Duyên Chi ở huyền quan.

Tối hôm đó, lần đầu tiên đại thiếu gia phải giặt quần áo vào sáng sớm.

“Em bị sao vậy, vừa rồi không phải vẫn hình thường sao?” Long Miểu bị anh hôn tỉnh, mở hai mắt.

Kết quả, mẹ Cố càng thấy kỳ lạ hơn.

Ngày hôm ấy, hai người ở lại Cố trạch.

Cố Duyên Chi vội vã thu dọn, mẹ Cố ngồi ở trên ghế sofa nhiệt tình nắm tay Long Miểu, quan sát từ trên xuống dưới.

Bà giữ chặt hộp canh, lúc về đến nhà đã nói sự nghi ngờ của mình cho ba Cố.

Trong những năm này, giữa hai người đã có xích mích, chiến tranh lạnh rất nhiều lần, nhưng họ chỉ có nhau mà không có bất cứ ai xen vào.

Mắt hồ ly, má hồng đào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100