"Ầm ầm!"
Trần Nguyên đang ngồi trong đại điện, câu ta đang định ngồi đợi đến nửa đêm, vì lúc nửa đêm là lúc hệ thống mở khoả công năng cho phép người chơi tiến vào.
Thì bên ngoài cửa chính của toà nhà, có tiếng đập cửa phát ra, Trần Nguyên nghe vậy cũng không có phản ứng gì, vì cậu ta cũng quá quen cái tiếng này rồi, đây thường thường là cái bọn đen thui kia đập cửa đòi vào.
Trần Nguyên lúc này đi đến Chó Nhỏ đang nằm, bình thản ôm lên nó.
Theo như thường ngày, thì chỉ cần ôm lên Chó Nhỏ thì tiếng đập cửa sẽ tự động ngừng.
Nhưng hôm nay bất đồng, chỉ thấy tiếng đập cửa chỉ ngừng lại đúng một giây, một giây sau, lại có một tiếng đập cửa phát ra, lần này ẩn ẩn còn dữ dội hơn.
Đúng lúc này kỹ năng bị động của Trần Nguyên bỗng nhiên kích hoạt lên, tim cậu ta bắt đầu đập nhanh hơn bình thường, cậu ta lúc này cảm nhận được một tia nguy hiểm.
Trần Nguyên nhờ có thiên phú thân cận ma lực nên phát hiện được ma lực bên ngoài đang bắt đầu tích tụ lại tạo thành thứ gì, Trần Nguyên không cần đoán cũng đã biết.
"Đám đen thui đó vậy mà có đứa biết xài thần chú?"
Trần Nguyên lúc này rơi vào lúng túng, cậu ta dù không sợ hãi nhưng lại luống cuống tay chân, suy nghĩ mãi không ra là mình đã làm sai ở chỗ nào.
Thì đúng lúc này, có một giọng nói từ bên ngoài đại điện vang lên.
"Trần đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Giọng nói kết thúc thì có một thân ảnh đi vào, vì cái đại điện rách cũng không có cửa lớn, nên mọi người có thể vào bằng cái khung cửa trống.
Trần Nguyên hơi liếc qua liền biết người vào là ai.
'Radix?'
Lúc này Radix đang bước tới gần Trần Nguyên, biểu cảm trên khuôn mặt hắn lúc này vô cùng sợ hãi.
Trần Nguyên lúc này mới nhớ ra từ Dofl chỗ đó nghe được một việc, là những sinh vật hắc ám kia sẽ tấn công sinh linh chúng nhìn thấy vào ban đêm và đặc biệt là nơi tụ tập đông sinh linh.
Trần Nguyên : 'Hiểu rồi, mình tụ tập hợp 6 người ở chung một chỗ hèn gì bọn đen thui kia chả bu lại, lúc trước vì quá vui mừng mà quên mất có vụ này.'
Cậu ta lúc này mới nhìn xuống Chó Nhỏ, thầm nghĩ.
'Hồi xưa cứ tưởng chỉ cần ôm Chó Nhỏ là có thể đuổi bọn kia đi, bây giờ mới biết được nó chỉ có tác dụng khi mình ở một mình.'
Lấy lại tinh thần Trần Nguyên, lại nhìn về Chó Nhỏ nói nhỏ.
"Chó Nhỏ ngươi có thể cho người lạ ôm sao?"
Chỉ thấy chú chó gầm lên một tiếng tỏ ý bất mãn hoặc là không đồng ý.
Trần Nguyên thấy vậy cũng coi như thôi.
Ngoài cửa tiếng ầm ầm bạo hưởng của ma pháp lại xuất hiện.
Nhưng Trần Nguyên dù nghe được tiếng bạo hưởng ma pháp, nhưng khi lao đến đến đại sảnh thì thấy cách cửa vậy mà vẫn chưa vỡ?
Trong đầu Trần Nguyên có hai phương án
1 có thể cách cửa này không phải phàm vật, 2 là bọn đen thui bên ngoài quá gà mờ.
Tất nhiên cậu ta sẽ thiên hướng đáp án số 1.
Nắm bắt tình hình nguy cấp Trần Nguyên làm thật nhanh quyết định, chỉ thấy cậu ta dùng giọng nói trầm thấp nói cho Radix đang đứng cạnh, rằng.
"Radix mau gọi mọi người để họ mặc lên giáp da cùng nhặt lên vũ khí, nếu cánh cửa bị phá ngươi và bọn họ có thể chọn tham gia chiến đấu, ta sẽ tranh thủ phá ra con đường máu để họ chạy trốn hoặc họ có thể chọn ở lại lầu trên tử thủ đến cùng."
Radix nghe được vậy hơi bất ngờ, vì nếu như theo suy nghĩ của hắn về kẻ mạnh, nếu như bình thường thì vị này sẽ kêu bọn họ đi làm tốt thí để có thể phá ra một con đường máu để chạy trốn, nhưng kì lạ là vị này lại chọn xung phong làm tuyến đầu?
Trần Nguyên cũng không thèm để ý vẻ mặt khó tin của Radix.
Cậu ta lúc này niệm lên thần chú vì có mỗi Ma Pháp Đạn nên cũng chỉ có thể niệm nó vào lòng bàn tay.
Radix lúc này cũng lấy lại tinh thần quay người lao về phía cầu thang.
Một lát sau
Cánh cửa lúc này đã bắt đầu xuất hiện vết nứt, hắc khí bắt đầu tuông vào đại sảnh.
Trần Nguyên sắc mặt bình thản, 5 người bên cạnh cậu thì ngược lại, có vài người khuôn mặt toàn là sợ hãi, cơ thể hơi rung nhẹ, trong 5 người này chỉ có mỗi 2 người lúc xưa đã từng là thợ săn, nhưng vì không phải sử dụng cung nên sức chiến đấu của họ cũng không quá cao.
Chó Nhỏ cũng rất bình tĩnh phẩm chí nó còn đi tản bộ hoặc tập giãn cơ (dù nó không có cơ để giãn)
Khi cánh cửa có vết nứt 5 người kia còn bị giật mình không biết làm sao, Chó Nhỏ thì đã đứng trước cửa, nó dùng cặp mắt lửa lam thẳm của mình nhìn chằm chằm vào khe cửa nứt.
Lúc này chỉ nghe thấy bên ngoài có một tiếng hét giận dữ, cánh cửa lại bị bạo đánh càng thêm dữ dội.
Trần Nguyên hơi cau mày, cũng không có đi tìm hiểu, lòng thầm nhủ.
'Haiz chưa kịp đánh lên tên tuổi ở thế giới này, đã muốn làm mồi nhấm cho bọn đen thui kia, đúng là làm nhục nhã cho người xuyên không mà.'
Trần Nguyên đang nghĩ ngợi bay xa, thì bị âm thanh của của hệ thống kéo về hiện thực.
'Keng!'
Khi Trần Nguyên nhìn lại, thì trước mắt của hắn có một tấm bảng trong suốt.
-Trò Chơi Tử Vong Quân Đoàn đã được khởi động.
- Người chơi đang tiến vào thế giới này, mời ký chủ hãy sử dụng kỹ năng Triệu Hồi Tử Linh (Undead) để tạo lên cơ thể vật lý cho họ.
-Vì ký chủ có chưa quá nhiều ma lực nên chỉ có thể triệu hồi 6 người chơi tham gia.
-Hẹn Trước Nhân Số : 7
"00h rồi sao?"
Trần Nguyên hơi bất ngờ nên chỉ thốt lên một câu, giây lát sau cậu ta mới kịp phản ứng, lấy lại tinh thần liền ngay lập tức kích hoạt kỹ năng.
Lúc này trong đại sảnh có một luồng không khí bị nghịch chuyển, từ không khí biến thành ngọn lửa màu lam nhạt thêm chút đen hiển hiện, không khí xung quanh cũng vì vậy mà bị xoay chuyển tạo nên cơn lốc nhỏ.
Từ trong trung tâm của cơn lốc lửa đi ra một bộ xương, cơ thể hắn trần truồng, nhưng vì hắn chỉ là bộ xương nên cũng không sao.
Lúc này lại có một ngọn lửa xuất hiện, nó cũng làm y chang ngọn lửa lam, nhưng ngọn lửa này lại có màu đỏ nhạt có được tí đen.
Rồi có một ngọn lửa màu trắng pha chút đen
Tiếp theo là một ngọn lửa màu vàng nhạt có chút đen.
Từ bốn trung tâm của ngọn lửa đi ra 6 đạo thân ảnh.
Bọn họ có thống nhất một chủng tộc đều là Tử Linh, chỉ là có một điểm khác biệt, là họ có những màu mắt khác nhau.
Trần Nguyên hứng thù nhìn về tên Tử Linh đầu tiên, mắt của hắn màu lam nhạt.
/Danh Tính/: Đá Gà Sợ Cóm
/Chủng Tộc/: Tử Linh (Undead)
/Thân Phận/: Vật Triệu Hồi
/Chức Nghiệp/: không
/Cấp Bậc/: 1
/Đặc Tính/: Undead, Lam Hoả Nhãn
Undead : Có mọi đặc tính mà một tử linh nên có. . .
Lam Hoả Nhãn : Đôi mắt là ngọn lửa lam
/Thiên Phú/: Minh Mẫn Đại Sư
Minh Mẫn Đại Sư : Có thể luôn tỉnh táo trong mỗi trường hợp, không thể dính Debuff trong mỗi khoản thời gian.
Trần Nguyên : 'Phế như vậy, cái này khác gì những người kế bên mình?'
Trần Nguyên còn chưa kịp nói cái gì, thì trong đại sảnh 6 người kia đã bắt đầu mồm năm miệng mười.
Đá Gà Sợ Cóm : "Đù, đây là game sao?"
Hắn vừa nói vừa chạy một vòng đại sảnh, vừa chạy vừa nhảy, cười ha hả, như thằng vừa trốn khỏi bệnh viện tâm thần một dạng.
Nhất Định Vô Địch : "Tụi bây thử nghe, thanh âm đập cửa này cũng quá thật đi."
Người này thì bình thường hơn một chút, nhưng không hiểu sao hắn lại bắt đầu trồng cây chuối.
Lúc này lại có tiếng hú hú của một thằng tiếng hoá ngược nào đó.
Một bên khác
Đức với cặp mắt màu trắng pha tí đen, lại bắt đầu đi cảm nhận hết thảy, hắn thấy được toà đại sảnh cũ nát, và chỉ có một tí ngọn lửa nhỏ được đặt ở gần 6 nhân loại kia, ánh sáng đập vào thị giác, độ chân thật này quá là hoàn hảo.
Cảm nhận độ chân thực của tiếng đập cửa không thể chuẩn hơn, quá thực.
Sau khi chú ý đến cánh tay của mình, hắn liền biết xúc giác, khứu Giác, vị giác là không hiện thực, ai lại làm ra con game cho một bộ xương khô có đủ ngũ giác?
Có thị giác cùng thính giác đã là được rồi, nhưng nếu không đủ ngũ giác sẽ rất xung đột với độ chân thực 100% như đã nói.
Thì đúng lúc này bên cạnh hắn, có tên Tử Linh có ánh mắt màu vàng nhạt lại điên cuồng cắn một cái gỗ mục, lúc này chỉ thấy hai mắt hắn càng thêm sáng lên, hô.
Đặc Vụ 0175 : " Người anh em thử cắn hoặc ăn khúc gỗ xem, tao cắn vậy mà có vị gỗ thật!"
Đúng lúc này bên cạnh hắn đi đến một tử linh có đôi mắt màu đỏ nhạt, ý vị thâm trường nói.
Hủ Tiếu Khô: "Người anh em cắn có thể cắn bậy, chứ nói không thể nói bậy được đâu."
Người tên [ Đặc Vụ 0175 ] nghe ngữ điệu này không cần hỏi cũng biết là ai, liền hướng hắn la mắng lên.
Đặc Vụ 0175 : "Im ngay thằng mặt l*n, cứ thích khịa miết."
Hủ Tiếu Khô : "Khụ khụ, vậy lời mày nói là thật à, bộ xương cũng có vị giác?"
Đặc Vụ 0175 : "Tao lừa mày làm gì hả thằng mặt lờ."
Hủ Tiếu Khô : "Đù thú vị, xương khô cũng có vị giác sao, tí tao phải lên Website của game viết một bài mới được, đây cũng quá không chân thực rồi.
Đặc Vụ 0175 : "Thế thì mày cút!"
Hủ Tiếu Khô : "Ha ha, thông cảm tao chỉ đùa tí, à mà đúng rồi, mày có thấy giao diện game đâu không?"
Đặc Vụ 0175 : "Ừ đúng ha giao diện game đâu? Với cả nút đăng xuất đâu? Không lẽ tụi mình xuyên không thật rồi?"
Hủ Tiếu Khô : "Bớt đùa, game không có giao diện này cũng không phải lần đầu gặp, đi tìm NPC dẫn đạo chắc hẳn sẽ biết cơ chế của con game này."
Dứt câu [ Hủ Tiếu Khô ] cũng không lại trò chuyện với thằng bạn nữa, mà là nhìn về phía Trần Nguyên, dù không biết làm sao nhưng trang bị của Trần Nguyên rất giống NPC dẫn đạo, hắn đeo kính, khuôn mặt không tệ, khoác áo choàng đen, bên hông lại có một thanh đoản đao cùng với một chiếc túi nhỏ, nên bị người chơi nhìn bằng con mắt khác.
Lúc này một bên khác có người chơi bắt đầu cảm thán lên.
Đá Gà Sợ Cóm : "Vậy mà tao có thể ngửi được mùi ẩm mốc của cái đại sảnh này, lúc đầu không để ý, giờ mới cảm nhận được bộ xương vậy mà khứu giác tụi bây ơi, nhà làm game quá đỉnh."
Nhất Định Vô Địch: "Mọi người chạm vào đồ vật thử xem, dù hơi khó cảm nhận, nhưng nếu như cẩn thận nếm thử, chúng ta vậy mà có thể cảm nhận được xúc giác."
Đức Tức Giận : "Đúng vậy thật, nhưng nếu như vậy sẽ rất xung đột với thiết lập, game thiết lập chúng ta là Tử Linh và là một bộ xương, bộ xương có đủ ngũ giác sao?"
Đá Gà Sợ Cóm : "Không có gì là lạ cả, dù gì đây cũng chỉ là game, bộ xương có đủ ngũ giác đã là gì, vẫn quá bình thường."
Nhất Định Vô Địch : "Đúng đúng, điều quan trọng ở đây là game vậy mà mô phỏng được chân thực như vậy cũng quá bá đi."
...
Sau một hồi nói nhảm, thì lúc này 6 người chơi đã đứng trước mặt Trần Nguyên, chờ đợi Trần Nguyên kích hoạt nội dung cốt truyện.
Radix bọn người, thì lúc này đã bị đám người chơi doạ sợ đồng loạt lui về sau vài bước, họ cũng không dám nhìn người chơi, nên đồng loạt cúi đầu.
Trần Nguyên thấy vậy cũng không giải thích làm gì, hướng về phía 6 người chơi hơi trầm tư bắt đầu viết lên nội dung cốt truyện trong đầu, và tổ chức ngôn từ một lát, một lúc sau mới lên tiếng.
6 người bọn họ dù đợi hơi lâu cũng không có trách móc gì, vì đây chỉ là Alpha Test hơn nữa bọn họ cũng không bỏ tiền, nên chỉ cần trải nghiệm game và tìm BUG liền được.
"Hỡi những thuộc hạ trung thành của ta, ta là người đã triệu hồi các ngươi đến với thế giới này, để các ngươi giúp đỡ ta trùng kiến thế lực, lập lên một cái tân Tử Vong Quân Đoàn."
Hơi ngừng lại, Trần Nguyên lại chỉ tay về phía chiếc cửa nứt, trầm giọng nói.
"Và bây giờ hỡi những thuộc hạ trung thành của ta, các ngươi hãy bối hợp với ma sủng của ta anh dũng chiến đấu với những tên Hắc Ám Sinh Linh bên ngoài, chỉ cần thủ vững đến trời sáng, các ngươi liền chiến thắng, ta sẽ tự thân ban thưởng cho các ngươi."
Trần Nguyên diễn thuyết như vậy hơi có một chút miệng đắng lưỡi khô.
0