0
Hoàng đế cuối cùng băng hà vào một trăm hai mươi năm trước.
Hậu thế nói rằng, đó là trời muốn diệt một triều đại vô đạo. Quan ngoại, man tộc sùng bái Tát giáo thẳng tiến đến Trường Thành, quan nội, Hà Nam tháng mười tuyết lớn, nạn châu chấu lại càn quét Hồ Bắc, thuế má nặng nề, lao dịch khổ sai, tai ương khắp nơi, dân chúng đổi con mà ăn, chặt xương mà nấu, chồng bán vợ, cha bỏ con, cảnh tượng thê thảm, không nỡ nhìn.
Tình cảnh này đã tạo nên một vị anh hùng——
Nộ Vương trùng quan, thiên hạ chấn động!
Có câu rằng :
Hận hôn Trụ một mảnh hỗn độn,
Kháng bạo Tần kiếp hoả rụi thiêu.
Dựng trời đất, vung vẩy đao thương,
Tân càn khôn không còn người đói khổ.
Nghĩa quân do quần hào võ lâm tạo thành công phá kinh đô ngay sau đó phải đối mặt với man tộc Tát giáo hùng mạnh cùng Thiết Kỵ Trường Thành cuối cùng do Đại Tướng Quân Du Trường Bạch thống lĩnh.
Trận đại chiến Hồng Hà Quan, Nộ Vương, Man Vương, Du Trường Bạch ba nhân vật trọng yếu đồng thời bỏ mạng. Tát giáo đồ lui về quan ngoại, nghĩa quân rắn mất đầu, các quân phiệt cát cứ, các phái võ lâm hoặc nương tựa lẫn nhau, hoặc tung hoành ngang dọc, từ đó mọc lên nhiều thế lực, Thần Châu không còn vương triều.
Mười năm sau, quân phiệt cuối cùng Tả Lượng Bật bị tứ đại gia vây công tại Điểm Thương Sơn mà c·hết.
Hai mươi năm sau nữa, Chưởng môn Thanh Thành phái Cố Lang Gia triệu tập cửu đại gia tại Côn Luân cộng nghị, chế định quy củ giang hồ, nếu có kẻ vi phạm, quần hào cùng tru diệt.
Kể từ đó, võ lâm không chỉ ở võ lâm, mà còn ở dưới trời.