Thiên Đạo Chi Tranh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47: Nhị nữ nói chuyện
- Đúng vậy, Như Ngọc thực sự yêu thiếu gia. Nhưng thiếu gia có vẻ không để ý tới Như Ngọc.
- Thật vậy sao, ta có vẻ đoán không sai… Liệu Lăng cô nương có thể nói cho ta biết, vì sao cô lại yêu vị hôn phu của ta chứ?
- Tiêu tiểu thư, th·iếp thân tên là Lăng Như Ngọc, là người của thiếu gia.
Tiêu Nhận Tuyết cùng Lăng Như Ngọc dành một khoảng thời gian để nói chuyện trong căn phòng này… Cho tới lúc Lăng Như Ngọc rời đi, không biết cả hai đã nói gì trong thời gian đó.
Lăng Như Ngọc liền lên tiếng đối với Băng Linh, giọng nói nàng hiện tại ngọt ngào hơn lúc trước một chút, giang tay ra muốn Băng Linh bay vào ôm nàng như bình thường.
Trong lúc hắn còn đang không biết thế nào, Băng Linh liền thông tri hắn một tiếng. Sau đó liền bay từ trong không gian pháp bảo của hắn ra ngoài.
- Dù sao tỷ cũng lớn tuổi hơn muội, muội sẽ gọi tỷ là tỷ… Dù sao trong khoảng thời gian tiếp theo, hy vọng Như Ngọc tỷ có thể thay muội bảo hộ cho hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lăng Như Ngọc dù biết người trước mắt là người có thân phận như hôn thê của thiếu gia, dù trong lòng vẫn khá buồn nhưng quy củ vẫn phải tuân theo. Nếu nàng có ý đồ xấu, chỉ sợ Thiên Vân cũng không thể bảo toàn cho nàng được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù tên kia mất cánh tay nhưng lại không ảnh hưởng tới căn cơ, với tài lực ở Thần giới, chữa trị một bộ phận bị mất thì rất đơn giản. Đến cả tài nguyên đúc lại thân thể cũng không ít.
Lăng Như Ngọc liền mỉm cười, nhẹ giọng nói. Sau đó không biết vì sao, cả hai nữ bằng cách thần kỳ nào đó liền trở nên yên tĩnh.
- Mừng thiếu gia cùng Tiêu tiểu thư trở về.
Lăng Như Ngọc liền lên tiếng dẫn đường cho Tiêu Nhận Tuyết đến chỗ nghỉ qua hôm nay, còn Tiêu Nhận Tuyết thì lười để ý đến Thiên Vân, trực tiếp đi theo.
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện, đến khi dạo hết vài nơi sầm uất của Bạch Tiêu Thành, mới vui vẻ trở về Thiên gia.
Nàng cũng đã từng nghe qua cái tên nàng, Lăng Như Ngọc cùng Lăng Nhất, hai hắc mã tại đợt chiêu sinh của Thiên Đạo Thư Viện.
Với Tiêu Nhận Tuyết, Thiên Vân có trả lời hay không thì nàng cũng không để ý, chủ yếu do nàng có chút tò mò mà thôi, biết hay không đối với nàng không quá quan trọng. Mỗi người mỗi tính, nàng cũng không quản quá nhiều.
Dẫu thế giới này không ép buộc phải gia đình 1:1 nhưng gặp phải người đang muốn thể hiện tình cảm với vị hôn thê của mình, nói nàng không ghen thì không thật sự đúng lắm.
Dù trước giờ Tiêu Nhận Tuyết không quá để ý trong việc chăm sóc ngoại hình nhưng không ít lần nàng nghe người khác đánh giá mình là một mỹ nữ hiếm gặp, ấy vậy mà hiện tại nàng lại gặp một người có sắc đẹp không thua kém gì mình.
Lăng Như Ngọc vẫn mặc bộ đồ màu tím đơn giản như lúc nãy, đến trước phòng Tiêu Nhận Tuyết gõ cửa vài cái.
- Không ngờ Lăng cô nương không chỉ xinh đẹp, mà thiên phú tu luyện cũng tốt như vậy. Chỉ đáng tiếc, cô nương không lựa chọn tham gia Thiên Đạo Thư Viện bọn ta, mà lại chọn thành người hầu cho phu quân tương lai của ta.
Nếu là ban ngày, hắn sẽ tập luyện hoặc ra ngoài làm việc gì đó khi không có lệnh từ gia tộc, còn về đêm, hắn sẽ chỉ ở trong phủ đệ tu luyện hoặc lạ thử coi một số công pháp thích hợp, có thể hắn sẽ tắm rửa, dù sao một số thói quen ở kiếp trước hắn vẫn chưa bỏ được.
Còn ở Thiên gia, đặc biệt là chỗ ở của Thiên Vân, hắn lại cho người bố trí trận pháp để phân định ngày đêm, mục đích cũng là vì, thói quen cũ.
Còn với những ai tu luyện công pháp liên quan tới bóng tối, lại có những chỗ tu luyện thích hợp, ví dụ như… Quỷ giới.
Lăng Như Ngọc nghe vậy thì có chút bất ngờ, đắn đo một lúc, nàng mới từ từ nói ra mọi chuyện. Bắt đầu bằng chuyện cả hai gặp nhau do chuyện của tiểu đệ nàng, cho tới những việc mà cả hai đã trải qua trong khoảng thời gian qua.
- Nếu ngươi không muốn trả lời cũng không sao.
Chương 47: Nhị nữ nói chuyện
Lời nói của nàng trong suy nghĩ của Thiên Vân thì rất bình thường, “người” cũng như là thuộc hạ, người phục vụ,… dưới trướng hắn mà thôi. Cả hai dù sao cũng có quan hệ như vậy từ trước giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu Nhận Tuyết thầm nghĩ tới vài tên nàng từng gặp, với tính kiêu ngạo của bọn hắn, điều nàng nói có vẻ cũng không sai. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngươi… cũng có tình cảm với Tiểu Vân.
Thiên Vân liền trả lời câu hỏi trước, hắn nói nửa thật nửa không. Thực chất một phần lý do hắn không muốn làm cũng là do hắn đến từ thế giới có luật pháp đầy đủ, việc chém g·iết rất hiếm khi xảy ra.
Thân ảnh tiểu cô nương với mái tóc trắng cùng ánh mắt xanh thâm thúy với bộ đồ công chúa đáng yêu lập tức hiện ra giữa ba người. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Pa pa, con muốn ra ngoài chơi.
Không biết là do cảm thấy không khí không ổn hay do cả hai người đều có giá trị nhan sắc quá cao, Băng Linh bình thường vốn thích nữ nhân xinh đẹp, nay thấy hai nàng thì lại tỏ ra khó chọn, chần chừ, sau đó liền bay về phía Thiên Vân, nằm ngoan trên ngực hắn.
Tiêu Nhận Tuyết tò mò hỏi, với một số người mà nàng biết, thường rất ghét bị kẻ khác khinh thường. Nếu có ai dám làm vậy, chắc chắn sẽ bị họ cho ăn trái đắng. Còn Thiên Vân lại khá nhẹ nhàng.
Còn sát vực mà hắn luyện ra, cũng nhờ vào tầng ba của Chiến Thần Thập Biến, mà sát vực của hắn cũng chưa quá mạnh như một số người trong gia tộc. Chỉ đủ để đánh với vài người mà thôi, gặp người đã trải, hắn hoàn toàn không có cửa thắng.
- Thần th·iếp Lăng Như Ngọc gặp qua Tiêu tiểu thư.
Lăng Như Ngọc không biết mục đích nàng ta gọi mình đến đây, dù có thể liên quan tới thiếu gia, hoặc là việc khác.
- Nàng ta là?
- Đa tạ Tiêu tiểu thư đã quan tâm, Như Ngọc cũng là do thiếu gia lúc nhỏ cưu mang mới sống tới tận bây giờ, vì vậy nên không thể nào phản bội lại thiếu gia. Dù sau này có như thế nào, Như Ngọc cũng vĩnh viễn lựa chọn ở bên ngài ấy.
Tiêu Nhận Tuyết nghe thấy lời nói mỹ nhân thì liền chú ý, đánh giá nàng một phen.
Tiêu Nhận Tuyết có thể nói Thiên Vân là vị hôn phu, tại sao lại dùng từ phu quân tương lai, tất nhiên là muốn tỏ thái độ. Dù sao nàng cũng là người danh ngôn chính thuận trước hai thế lực trở thành thê tử của hắn, còn Lăng Như Ngọc thì lại chưa thể như vậy.
Lời này của Tiêu Nhận Tuyết làm cho Lăng Như Ngọc bất ngờ, dẫu vậy, nàng cũng là nữ nhân mạnh mẽ, trực tiếp thừa nhận:
Lần này gặp mặt, nàng không khỏi bất ngờ với nhan sắc của nàng ta.
- Có vẻ như nàng ấy thích thiếu gia hơn chúng ta.
- Nàng thắc mắc sao?
Do trong khoảng thời gian đó, Tiêu Nhận Tuyết còn đang bận bế quan nên không thể gặp mặt, tin tức về Lăng Như Ngọc nàng cũng thoáng nghe qua chứ chưa có tự mình xác thực.
Thần giới vốn không có phân định ngày đêm, nhưng với một số gia tộc hoặc một số người lại có sở thích phân chia như vậy, tạo thành một trận pháp để chia ra ngày đêm cho dễ nghỉ ngơi.
Dù một số chuyện cũng là do Thiên Vân quan tâm nàng như những người khác, nhưng đối với Lăng Như Ngọc, đó là một loại cảm giác khiến trái tim nàng như có thêm sức sống.
Tiêu Nhận Tuyết nhẹ nhàng nói, nàng hiện tại đang mặc bộ đồ ngủ, phần da thịt trắng trẻo để lộ ra nhiều hơn so với bộ y phục thường ngày. Đến cả Lăng Như Ngọc cũng phải thầm cảm thán làn da của đối phương, quá là xinh đẹp.
- Tiêu tiểu thư có gì muốn nói, nếu không Như Ngọc xin rời đi quay lại chỗ thiếu gia.
Thiên Vân khó hiểu vuốt mũi, vẫn là bế Băng Linh quay lại nơi mình đang ở.
Và hắn cũng là người rất tuân thủ luật pháp ở thế giới trước, vì vậy dù xuyên đến thế giới này cũng rất lâu rồi, số người hắn g·iết thực chất còn chưa có ai… Có vài lần cũng là đối chiến đấy, nhưng đa số đều là hư ảnh.
Còn về phía Lăng Như Ngọc, nàng vốn phải phục vụ cho Thiên Vân, nay lại bị Tiêu Nhận Tuyết gọi qua, có vẻ như lúc nãy nói chuyện, vẫn là chưa đủ. Nhị nữ vẫn còn khá nhiều việc để bàn.
--Hết chương 47--
- Vậy sao. Suy nghĩ của ngươi thật khác người. Nếu là những kẻ ta từng gặp, tên đó chắc chắn cũng sẽ bị xử rất nghiêm trọng.
Thiên Vân còn trưa kịp trả lời câu hỏi của Tiêu Nhận Tuyết, Lăng Như Ngọc lập tức đáp lại:
Lúc đó cũng có không ít đạo sư hứng thú với thể chất của Lăng Như Ngọc, còn đang muốn tranh giành nàng về dưới lớp mình. Cái kết là còn chưa kịp tranh giành xong, nàng ta đã lựa chọn từ bỏ khảo thí, tiếp tục quay phục vụ cho Thiên Vân.
Người nói chính là Lăng Như Ngọc, hiện chỉ có nàng còn đang ở đây làm hầu nữ cho Thiên Vân, còn Lâm Mộng cùng Lâm Tình thì đang củng cố tu vi sau khi đột phá, tầm vài ngày nữa là xuất quan.
Những chuyện mà Lân Chấn làm sau đó, Thiên Vân không biết và cũng không cần biết.
- Vào đi.
- Tiểu Vân, đây là Thiên Địa Hóa Linh của ngươi sao, thật đáng yêu. Có thể cho ta ôm được không?
- Tại sao ngươi chỉ làm mất một cánh tay của tên đó? Không phải hắn đã coi thường ngươi sao?
Thiên Vân liền hỏi lại, bởi từ khi cả hai chiến đấu xong rồi ra ngoài đây đi dạo, Tiêu Nhận Tuyết cũng không có ý kiến nào, vậy mà câu mà nàng muốn hỏi lại xoay quanh vấn đề này.
Tiêu Nhận Tuyết nghe được lời này thì có chút suy tư trong vài giây.
Đối với hắn, đây cũng là một cuộc dạo chơi, xui xẻo gặp phải một tên làm mất hứng thú mà thôi.
---
Cốc! Cốc!
Người trong cuộc hiểu tình hình, người ngoài cuộc thì không. Khi cả hai nữ đang nội đấu thì Thiên Vân ở ngoài không biết nói gì cả, hắn dù thấy sắc mặt hai người vẫn rất tốt, có điều không hiểu sao hắn lại cảm thấy lạnh sống lưng.
Nghe xong mọi chuyện, Tiêu Nhận Tuyết thầm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng thở ra một hơi, liền nhẹ giọng nói:
- Băng Linh, lâu rồi tỷ không gặp muội.
Với nàng, địa vị của Thiên Vân hiện tại còn quan trọng hơn tiểu đệ của mình, việc nàng rời khỏi Thiên Đạo Thư Viện và quay về Thiên gia, cũng chỉ vì thiếu gia của mình mà thôi.
- Mỗi người một vẻ mà thôi, có khi sau này ta cũng như bọn hắn, biết đâu được.
Từ bên trong, Tiêu Nhận Tuyết liền biết người ở ngoài chính là Lăng Như Ngọc, nàng không chần chừ mà lập tức cho vào.
- Không cần câu nệ, dù sao chúng ta cũng không quá xa lạ.
Và tất nhiên, lời của Lăng Như Ngọc nói, cũng như muốn thể hiện một thái độ với nàng. Dù nàng ta hiện đang là người của Thiên Vân, nhưng cũng có ý với hắn.
---
- Đơn giản vì ta thấy, chém chém g·iết g·iết nhiều quá cũng không tốt mà thôi. Không biết nàng thì sao, ta cũng không quá ưa thích chém g·iết, nếu cần thì mới phải ra tay. Với lại phụ thân Lâm Dật cũng là một cường giả Thần Quân đỉnh phong, nếu có đủ tài nguyên và thời gian thì có thể đột phá Thần Vương, gây thù chuốc oán cũng không phải là quá tốt.
Cả hai người mới trở về Thiên gia được một lúc, một thân ảnh xinh đẹp liền xuất hiện trong tầm mắt cả hai, hôm nay nàng mặc một bộ quần áo màu tím trơn nhẵn đơn giản, càng làm nổi bật lên cơ thể quyến rũ của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.