Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 141: Mạnh Tiểu Tự Bạo

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141: Mạnh Tiểu Tự Bạo


Thấy cảnh này, cho dù là Mạnh Tiểu đang điền cuồng cắn nuốt cũng không thể không bỏ cuộc vội vàng chạy trốn. Hắn đem hai tay đập mạnh vào đầu Tuyết Tinh Xà mượn phản lực nhảy lùi về phía sau.

Lời nói cuối cùng của Mạnh Tiểu vang lên bên tai tất cả mọi người.

Đứng ở cách đó khác xa, Hoàng Nam đột ngột gục xuống hai tay ôm đầu. Hắn cảm giác như có hàng trăm cái chuông đồng đang không ngừng âm vang đến mức thất khiếu đều chảy ra máu tươi, ngay cả khôi lỗi linh giai đang điều khiển cũng rơi xuống mặt đất.

“Xì! Xì!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhân cơ hội đó, Mạnh Tiểu giống như lúc trước dùng hai tay bám lên khôi lỗi để tạo đà. Hướng đi của hắn không ngờ chính là nhắm thẳng tới phần đầu to lớn của Tuyết Tinh Xà.

Tuyết Tinh Xà sau khi đập đuôi giận dữ liền hướng tới Tử Huyền ở gần đó t·ấn c·ông. Nhưng mà lúc này nó đột nhiên ngừng lại, trong mắt sát khí càng đậm nhìn về phía đạo hắc quang từ trong cửa động chui ra.

Thế nhưng thực tế trên đời này làm gì còn tồn tại hai từ “nếu như” đâu. Vậy nên giờ khắc này, bản thân Tuyết Tinh Xà dưới màn tự bạo của Mạnh Tiểu liền bị trọng thương. Khắp thân thể của nó đâu đâu cũng là máu tươi bê bết.

“Chơi lớn vậy sao?”

Thảm thiết la lớn một tiếng, cái đầu của thế thân to lên như sắp sửa nổ tung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuyết Tinh Xà không thể nghi ngờ là đã sở hữu loại võ kỹ đặc biệt này và gần như là khắc tinh của mọi tu giả thiên về tinh thần.

Phía xa xa, Tử Huyền, Hoàng Nam và Tử Uyên đều đồng thời thổ huyết. Hai người trước thì đứng gần tâm chấn không cách nào bảo vệ hoàng mỹ bản thân nên đều thụ thương phải nhờ linh bảo phòng hộ tự thân mới miễn cưỡng xem là bình an. Còn như Tử Uyên thì vừa đem vòng xoáy thi triển cơ hồ đã tiêu hao hơn tám phần nguyên lực của nàng. Cũng may trong lúc nguy cấp Lạc Thiến Thiến đã dùng số viên ngọc còn lại chống đỡ mới có thể duy trì đến bây giờ.

Đợi khi tất cả âm thanh dần tan đi, Tuyết Tinh Xà mới ngóc đầu ra. Đôi mắt đỏ như máu của nó nhìn lên thân thể, một cổ phẫn nộ thao thiên không cách nào trút hết. Nó tức giận vung vẫy chiếc đuôi b·ị t·hương của mình xuống đất.

Không cần phải nói, mọi chuyện diễn ra quá ư bất ngờ cho nên dù đến cả Mạnh Tiểu cũng không kịp phản ứng.

Tại nơi Mạnh Tiểu tự bao, xung quanh bắt đầu nổi lên phong cương. Những vách đá dựng đứng tức thì hóa thành một phấn, nước chảy trên thác giờ khắc này đều tung tóe sang bốn phía, nương theo gió lốc hóa thành long quyển phong tàn phá mọi thứ. Cây cối trong phạm vi trăm trượng bây giờ chỉ còn lại là gốc cây vỡ vụn.

Xuất Hồn Nhập Xác kiêng kỵ nhất chính là những võ kỹ loại sóng âm thế này. Trừ phi hắn và thân thể đã hòa hợp tuyệt đối ra, nếu không tổn thương so với người bình thường đều là lớn gấp bội.

Chính vì như thế, ngay khi Mạnh Tiểu tự bạo, Tuyết Tinh Xà không muốn bỏ chạy mà đem thân thể hứng trọn. Lớp da của nó bằng mắt thường có thể nhìn thấy bong tróc từng mảng lớn, máu tươi màu xanh thẫm ồ ạt chạy ra mơ hồ còn để lộ cả những đốt xương trắng bóc.

“Coi như trước khi c·hết, ta cho ngươi nợ ta một cái ân huệ.”

Tử Uyên trong mắt lóe lên thương cảm hung hăng gật đầu đồng thời tay phải nhấc lên. Chỉ thấy trước mặt Mạnh Tiểu chợt xuất hiện một cái vòng xoáy màu xanh lục phát ra ánh sáng rực rỡ mà đường kính của nó so với trước đó còn lớn hơn gấp bội.

“Aaaaa!”

Vậy nhưng, cái đuôi Tuyết Tinh Xà lúc này lại giống như trường tiên biến hóa khôn lường, lúc nãy thì đâm mạnh như thương giờ lại hóa thành đại côn quật xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kinh ngạc kêu lên một tiếng, Mạnh Tiểu vừa mới định thoát khỏi thế thân liền lần nữa nhập vào. Ngay khi trên tráng xuất hiện ấn ký tử sắc trở lại, gương mặt của hắn liền hiện ra kinh hãi vô tận.

“S·ú·c sinh. Nếu lão tử đã không chạy được thì ngươi cũng đừng hòng lành lặn. Hai vị tiên tử, nhất định phải thay ta trả thù.”

Trong lúc nguy cấp, trong mắt thế thân đột nhiên hiện ra lam quang sẫm màu, ấn ký màu tím tức thì tiêu biến. Theo đó, một đóm sáng dần dần thoát ly ra khỏi thân thể chỉ còn một nửa kia.

Tử Huyền là đệ tử của Hợp Hoan Tông, dù không bằng nhiều ngươi nhưng có thể liệt vào hàng thiên tài. Huống hồ nàng đã có gan động chạm Tuyết Tinh Xà mạnh hơn mình phải đương nhiên phải có chút nội tình mới được. Món ti thao kia là một linh bảo phòng hộ được dệt từ tơ của linh thú hình nhện, độ bền chắc là không cần bàn cãi, lại thêm khả năng đàn hồi tốt nên mới có thể triệt tiêu đi phần lớn đòn công kích của Tuyết Tinh Xà.

Cái đuôi Tuyết Tinh Xà lấy thế như sấm sét liền đánh nát một phần thân thể thế thân của Mạnh Tiểu. Hạ vị trực tiếp mất đi nhưng hắn không hề buồn bực. Dù sao chỉ là một cái thế thân, chỉ cần có thời gian luyện hóa lại là được.

Mạnh Tiểu thoáng hiện vẻ ngưng trọng nhưng rồi vẫn lựa chọn phi vào bên trong. Cùng lấy ấy, thân thể của hắn chợt phồng lên, tất cả phù văn tại thời khắc này đều chuyển sang tử sắc. Một luồng khí thế khủng bố siêu viễn cảnh giới Thiên Huyền ầm ầm bộc phát.

“Khốn kiếp. Ngưng Thần Nhũ của ta.”

Trong lúc tuyệt vọng, đột nhiên Mạnh Tiểu lộ ra nét mặt điên cuồng. Hắn không những không tiếp tục bỏ chạy mà xoay người lại đồng thời gào lớn: “S·ú·c sinh. Ta liều mạng với ngươi! Hoàng Nam. Tạo đà giúp ta!”

Vậy nhưng, Tuyết Tinh Xà đã nhận ra điểm khác thường. Mạnh Tiểu đã thành công kéo cừu hận của nó cho nên lúc này gần như mọi sự chú ý đều đặt lên hắn.

Mà Tuyết Tinh Xà ở nơi đó cũng đã nhận ra sự việc khác thường. Trong tình thế nguy cấp, nó lập tức cuộn tròn lại, đem đầu lâu vùi sâu vào bên trong để bên ngoài làm lá chắn. Mà lại, tất cả lớp vảy tại thời khắc này đều sáng lên rực rỡ như có vô số hào quang tản ra bốn phương tám hướng.

Trong lúc ấy, Tuyết Tinh Xà vừa được tự do liền huy động vỹ xà. Cái đuôi của nó giống như một thanh lao to lớn tức thì đâm xuyên.

“Hóa ra từ trước tới nay ta luôn nhìn nhầm ngươi. Mạnh Tiểu, ngươi là một kẻ đáng được ta kính trọng.”

Nghe lời nói của Mạnh Tiểu thoáng qua trong đầu của mình, Hoàng Nam bất giác cắn chặt môi dưới. Từ trước tới nay hắn chưa bao giờ tin tưởng tu giả ma đạo nếu không nói là có hiềm khích ngay từ tư tưởng. Thế nhưng hôm nay, hành động của Mạnh Tiểu đã làm hắn phải có đôi chút thay đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thanh Ba Võ Kỹ?”

Còn như Mạnh Tiểu thì chỉ có thể dùng một chữ thảm để hình dung. Hắn đã mất đi một nửa thân thể, bây giờ hồn phách không thoát ly được, độ hòa hợp lại không cao cho nên càng thêm thống khổ.

Mạnh Tiểu chửi thề một tiếng. Cùng lúc đó, thân thể thế thân của hắn đã tới ngay trước mặt của Tuyết Tinh Xà.

Hoàng Nam vốn dĩ đang đau đớn tổn cùng nhưng khi nghe thấy cảnh này lại nhìn ra Mạnh Tiểu quyết tử liền vội vàng cắn mạnh đầu lưỡi. Bản thân thanh tỉnh đôi chút, liên kết với khôi lỗi lần nữa được khôi phục.

Tu vi Đoán Cốt, tinh thần lực của Thần Chiếu. Tất cả tại thời khắc này đều như toàn lực tán khai muốn cùng linh thú ở trước mặt đồng quy vu tận.

Tiếng kêu tựa hồ không mấy dữ dội lại đang phát ra sóng âm kinh khủng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm!

Hai tay nhanh chóng kết ấn, khôi lỗi kia tức thì đứng dậy. Chỉ với một cái nhảy, nó đã tới ngay trước mặt Mạnh Tiểu.

“Nghệ thuật… chính là nổ tung!”

Tuyết Tinh Xà dựng thẳng thân thể lại, trong miệng nó phát ra âm thanh gầm gừ. Tiếp theo sau, nó đột ngột há rộng miệng.

Nói cho cùng, dù mạnh mẽ cỡ nào đi nữa thì Tuyết Tinh Xà chỉ mới là linh thú cấp bốn. Nếu như nó đang là một đầu linh thú trưởng thành thì có lẽ chỉ chịu chút thương tổn mà thôi.

Đáng sợ nhất chính là phải nói tới Tuyết Tinh Xà bên dưới. Để bảo vệ thạch động, nó cơ hồ cuộn tròn ở trước cửa dùng thân thể che chắn. Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ chính là chí bảo đối với nó nên không được để nơi này sụp đổ được.

Chương 141: Mạnh Tiểu Tự Bạo

Nhưng mà hơi muộn một nhịp.

Phía bên này, toàn bộ phù văn trên thân thể Mạnh Tiểu cũng tương tự tán ra tử sắc quang mang. Thân thể cứ như vậy mỗi lúc càng to ra. Cho đến khi chùm ánh sáng màu tím ấy đạt đến trình độ chiếu rọi thương khung khiến mọi người che đi tầm mắt thì một t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc vang lên.

“Ta mà lại cần mấy tên chính đạo các ngươi kính trọng ư. C·h·ó má gì vậy?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141: Mạnh Tiểu Tự Bạo