Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 165: Có Nhiều Vẫn Tốt Hơn
Còn như Lạc Thiến Thiến lo lắng bởi vì người đặt câu hỏi không phải ai khác mà chính là Mạnh Tiểu. Giống như là…
“Nhưng mà…’
“Tu vi Trúc Cơ tầng bảy nhưng thân thể lại rất rắn chắc, đã vậy tinh thần lực còn đạt ngưỡng Đoán Cốt. Tiểu tử, ngươi à đệ tử của môn phái nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt Mạnh Tiểu như có như không nhìn về phía Mạc Thiên Sinh rồi nói: “Ta cảm nhận được bốn khối, vì sao nơi này chỉ có ba.”
Lạc Thiến Thiến hoàn toàn bất ngờ trước câu hỏi của Mạc Thiên Sinh.
Mạnh Tiểu đột nhiên ngửa mặt cười lớn. Sau đó hắn nhìn nàng với ánh mắt mỉa mai: “Thỏa mãn sao? Đương nhiên là thỏa mãn chứ. Có điều…”
“Ý Niệm Dò Xét. Tinh thần lực của hắn…”
Mạc Thiên Sinh chợt bước lên một bước ngẩng đầu nhìn Mạnh Tiểu. Và rồi, hắn mỉm cười nói: “Nếu như ta c·hết thì liệu hai người bọn họ có thể sống không?”
“Nhưng mà xin lỗi nhé. Ta làm việc trước nay luôn có một nguyên tắc chính là không được để lại tai họa ngầm.”
“Thì ra là thế…”
Lạc Thiến Thiến nhìn Mạnh Tiểu, trong lòng dâng lên vô số dấu chấm hỏi. Hình ảnh hắn ta tự bạo vẫn còn khắc sâu ở trong đầu của nàng.
“Vậy thì ta hiểu rồi.” Mạc Thiên Sinh gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đây là tất cả những gì ta có. Ngươi cầm lấy đi.”
“Chính vì thế nên sư phụ mới bảo ‘nhược nhục cường thực’ sao?”
“Nhưng mà tại sao hắn lại còn sống?”
Tiểu Dạ lùi về sau đồng thời vang lên thanh âm gầm gừ. Mạc Thiên Sinh trầm mặc không nói.
Lạc Thiến Thiến có nghe kể về Mạc Thiên Sinh. Trước năm mười bảy tuổi từng bị người khác coi là phế vật, bị đệ tử của Hợp Hoan Tông tới từ hôn. Chỉ vài năm lại đây mới bắt đầu tu luyện. Thế nhưng thời gian chưa đầy mười năm đã có thể đạt tới cảnh giới này thì không thể nào tầm thường được. Đó mới là điều khiến nàng khó hiểu.
Lời nói đó là suy nghĩ của Lạc Thiến Thiến nhưng có lẽ vì quá sốc bởi Mạnh Tiểu nên bất giác thốt ra.
Vậy nhưng, ba động kia lại làm cho nàng vô cùng kinh sợ, hô hấp trở nên dồn dập hơn.
Mạc Thiên Sinh im lặng không đáp. Dường như hắn cũng đã nhận ra được ác ý bên trong câu hỏi kia.
Lạc Thiến Thiến âm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Cũng may là hắn còn kiêng kỵ Hoàng Dược Cốc.”
Vả lại, những tu giả làm được điểm ấy tất nhiên phải có nội tình không nhỏ. Tỉ như công pháp tu luyện tinh thần và được người khác chỉ điểm.
“Thế nào? Ngươi hiểu cái gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mạnh Tiểu gật gù rồi lại bày ra gương mặt khó xử.
“Hắn là sư đệ của ta.” Lạc Thiến Thiến vội vàng c·ướp lời.
Một loạt âm thanh nho nhỏ vang lên thành chuỗi dài. Mạnh Tiểu kinh ngạc đưa mắt nhìn trước ngực của mình. Máu đen chảy ra kèm theo vết bớt màu tím đang nhanh chóng lan rộng khắp người hắn.
Cuối cùng, Mạc Thiên Sinh ngẩng đầu nhìn Mạnh Tiểu nói: “Ta chỉ là…”
“A! Còn có một con Ám Kim Sư Hổ con nữa này.” Tham lam trong mắt Mạnh Tiểu phát ra càng đậm.
“Sư đệ của ngươi?” Ngươi hỏi là Mạnh Tiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đệ tử của chính phái ai cũng cao cả như vậy sao?” Mạnh Tiểu nhìn Mạc Thiên Sinh với ánh mắt như thể rất thú vị.
Bề ngoài thì nhìn có vẻ như rất thân thiện nhưng ẩn giấu bên trong bộ dạng tiếu dung kia là một thứ gì đó vô cùng kinh khủng. Ngay cả Mạc Thiên Sinh ở bên cạnh cũng cảm giác được nó.
Còn như Lạc Thiến Thiến lúc này đã vô cùng gấp gáp. Nàng m·ất m·ạng cũng chẳng sao nhưng không thể để Mạc Thiên Sinh vì cứ mình mà bỏ mạng vô ích.
Mạnh Tiểu thuận tay bắt lấy rồi nhìn Lạc Thiến Thiến với gương mặt vô cùng hài lòng: “Vẫn là Lạc cô nương thức thời. Có điều…”
Người kinh ngạc nhất trong đó có lẽ chính là Lạc Thiến Thiến. Nàng nhận ra nguồn nguyên lực này! Nhưng mà, đáng lý nó không nên xuất hiện ở đây mới đúng. Hoặc là nói, nó không còn tồn tại nữa.
Trong lúc Mạc Thiên Sinh còn đang trầm mặc thì Lạc Thiến Thiến nổi giận quát lớn: “Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ chỉ có bốn khối, ngươi đã lấy ba khối rồi còn không thỏa mãn sao?”
Phía bên này, Tiểu Dạ vốn cùng Mạc Thiên Sinh tâm linh tương thông nên ngay khi hắn phát động t·ấn c·ông liền phi thân tới cạnh Lạc Thiến Thiến.
“Rụp!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mạnh Tiểu nói không sai. Khương Tử chính là người đã nhốt Lạc Thiến Thiến và Hoàng Nam ở bên trong thạch động sau đó mới tìm tỷ muội Tử Uyên và Tử Huyền. Cho nên nếu hai người và Mạc Thiên Sinh bây giờ có c·hết đi chăng nữa thì theo lời kể của hai đệ tử Hợp Hoan Tông kia thì Vạn Độc Môn mới chính là h·ung t·hủ.
“Ngươi…”
“Dù trả lời như thế nào thì ta cũng đã bị hắn chú ý.”
Mà lại, càng như thế lại càng khiến Mạnh Tiểu nhìn Mạc Thiên Sinh kĩ hơn.
Lạc Thiến Thiến thoáng kinh ngạc nhưng nhiều hơn là một tia lo lắng.
“Ngươi… Mạnh Tiểu?” Lạc Thiến Thiến run giọng.
Đúng thế. Mặc dù chưa tới nơi này nhưng uy áp không chút che giấu nào mà đối phương tỏa ra lại vô cùng rõ ràng.
“Hắn đã chú ý đến Mạc công tử? Không được. Ta không thể để Mạc công tử dính dáng vô chuyện này được.”
Mạnh Tiểu đưa mắt nhìn theo ba người đang cưỡi thú chạy trốn, khóe miệng chậm rãi nhếch lên thành một đường cong tà dị: “Chơi trò đuổi bắt một chút cũng không tệ.”
“Đây là khối còn lại.” Mạc Thiên Sinh bình tĩnh nói, thần sắc không lộ chút nào thất thố.
Nhìn phía xa xa có một chấm đen lao tới đây còn có lưu ảnh phía sau khiến tâm thần Mạc Thiên Sinh và Lạc Thiến Thiến đều rung động.
Vậy nhưng nguyên lực của nàng lúc này chỉ có thể miễn cưỡng đứng vững nào có khả năng chống lại Mạnh Tiểu đâu. Ngay cả khi toàn thịnh còn không được huống hồ bây giờ đối phương đã là cao thủ Thiên Huyền. Dù cho Hoàng Nam có tỉnh lại cũng chẳng có tác dụng nào.
Mạc Thiên Sinh và Mạnh Tiểu đồng thời nhìn nàng.
“Người này… Rất mạnh.”
Gương mặt hắn đanh lại rồi nói: “Có nhiều vẫn tốt hơn vừa đủ mà đúng không? Vậy nên…”
Lúc này, chấm đen kia đã ngưng lại ở không trung. Đó là một nam tử với thân hình lực lưỡng, trên vai còn vác theo cái hòm nhỏ vừa đủ một t·hi t·hể hài đồng nằm bên trong.
“Độc ư?” Mạnh Tiểu trầm ngâm lên tiếng.
Gương mặt Mạc Thiên Sinh bất giác trầm xuống. Trúc Cơ so với Thiên Huyền giống như đom đóm so trăng, chênh lệch đến mức nghiêng trời lệch đó.
Phập! Phập!...
“Trước sau gì cũng c·hết cho nên… Liều vậy.”
Đúng lúc ấy, Mạnh Tiểu lại nhếch mép lên tiếng, trong mắt còn kèm theo một tia lãnh đạm: “Con người của ta ấy. Nếu đã thích cái gì thì không bỏ được. Hoàng Dược Cốc hẳn là sẽ không nghi ngờ là ta ra tay nếu như không ai trở về báo tin đâu nhỉ. Dù sao kẻ nghi vấn hàng đầu vẫn là Khương Tử cơ mà.”
“Thì ra là Lạc cô nương. Thật ngại quá, lúc trước đi mà không kịp chào hỏi nên ta mới quay lại.” Thế thân của Mạnh Tiểu quay đầu nhìn Lạc Thiến Thiến rồi bày ra nụ cười nói.
Chương 165: Có Nhiều Vẫn Tốt Hơn
Mạnh Tiểu cười khẽ một tiếng. Và rồi, gương mặt hắn chợt khựng lại sau đó vỗ đùi cái bép nói: “Phải rồi. Suýt nữa quên. Lúc nãy ở xa xa ta cảm giác được có bốn khối Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ ở đây cho nên ta tới để nhận phần của mình.”
Nhìn tới Hoàng Nam đang b·ất t·ỉnh trên vai của mình, Lạc Thiến Thiến thở dài sau đó đem ba khối Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ vừa mới thu vào ném về phía Mạnh Tiểu.
Cao thủ Thiên Huyền!
Mạc Thiên Sinh cũng đồng dạng lao tới nhấc bổng nàng ta cùng Hoàng Nam đang b·ất t·ỉnh đặt lên lưng của Tiểu Dạ sau đó phi nhanh vào rừng.
Ngay sau đó, gương mặt Mạc Thiên Sinh lập tức biến thành băng lãnh. Một tia sáng ý màu đen kèm theo tử quang đọng lại trên đôi mắt của hắn. Hai tay không biết từ lúc nào đã phóng ra mười thanh phi châm nhắm đến trước ngực của Mạnh Tiểu.
“Mạnh Tiểu. Ngươi đừng có quá quắt.”
“Một thân thể cường tráng như vậy, nếu đen luyện hóa thành thi khôi thì chắc chắn có uy lực không tồi đâu. Đáng tiếc hắn lại là đệ tử của Hoàng Dược Cốc.”
Kinh ngạc bởi vì khi mới ra ngoài nàng không có tâm trạng dò xét Mạc Thiên Sinh nên khi nghe nói nội tình của hắn nàng liền bất ngờ không thôi. Tinh thần lực vượt qua tu vi một đại cảnh giới, điều này không phải bất kì tu giả nào cũng làm được.
Nghe thấy lời ấy, trong lòng Lạc Thiến Thiến lập tức hoảng sợ. Ở cách xa như vậy nhưng biết được nơi đây có bốn khối Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ. Điều này chỉ có một khả năng.
“Này. Lạc cô nương. Sao lại nói một cách vô tình như thế. Ta còn sống chẳng phải là chuyện tốt hay sao?”
Chưa kịp nói hết câu, một khối thạch nhũ trắng như bạch ngọc liền bay tới nơi. Mạnh Tiểu chụp được rồi nhìn về phía Mạc Thiên Sinh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.