Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 212: Trợ Thủ Đồng Hành

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 212: Trợ Thủ Đồng Hành


Chương 212: Trợ Thủ Đồng Hành

Những ngày qua, Mạc Thiên Sinh đi thu hoạch linh thảo nhưng không hề bỏ bê tu luyện. Một bên di chuyển, một bên hắn vẫn không ngừng vận nguyên lực, tập trung thi triển Tử Cực Ma Đồng để tăng cường tinh thần lực.

Vị trí thứ hai thuộc về Nhạc Thừa Chí, thứ ba Hồ Lam Khanh. Vương Phú Hào vì không có quá nhiều thay đổi nên bị tuột xuống thứ tư. Những người phía sau hầu hết đều là những cái tên mới và liên tục có biến động.

Có một điều khiến Mạc Thiên Sinh thấy cổ quái. Nơi đây trước kia có rất nhiều linh thú, vậy mà thời gian phía sau hắn lại không gặp được bất kỳ con gì nhảy ra ngăn chặn.

Mạc Thiên Sinh để lại Tiểu Giao Long ở đó rồi quay người rời đi. Bước chân của hắn tương đối chậm chạp như là chờ đợi điều gì.

Cũng chính vì lí do này mà những thí sinh b·ị c·ướp mất điểm tích lũy một lần nữa điên cuồng tìm kiếm những kẻ khác làm hành động tương tự.

Trong khi đó, ở trong sâm lâm lúc này vẫn còn một bóng ảnh chưa rời khỏi.

Mạc Thiên Sinh khẽ nhún người, thân thể cứ như một cái lò xò đàn hồi phóng đi. Thoắt cái, hắn đã đứng ổn định bên trên cành cây lớn.

“Chẳng lẽ là do Tiểu Giao Long?”

Phi thân xuống đất, Mạc Thiên Sinh đem một gốc linh dược ném qua cho Tiểu Giao Long rồi ngẩng đầu nhìn trời. Mặc dù vẫn là một màu âm u như thế nhưng hắn vẫn nhận biết thời gian rất chuẩn.

“Xì!”

Vừa nghe thấy Tiểu Giao Long lên tiếng, Mạc Thiên Sinh liền quay lại, ánh mắt nhìn Tiểu Dạ.

Bất quá, bởi vì nằm trong cường bản, vì thế bất kỳ nơi nào họ đi qua cũng đều gặp phải tu giả thèm khát vây quanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói rồi, Mạc Thiên Sinh lấy ngọc bài trên tay, nhìn những cái tên và vị trí trong thập cường biến động, gương mặt lộ vẻ căng thẳng. Hắn không có quên trước khi đi đã được Trác Phàm dặn dò điều gì.

Chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, Nhạc Bất Quân này đã cùng đồng bọn càng quét tứ phương. Thậm chí Võ Băng Kỷ và một số tên tuổi khác đều bị rớt hạng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà lại, địa hình sau khi vượt qua sâm lâm có phần đổi khác. Thay vì bóng đêm tối tăm thì giờ đây những thí sinh đang bị một tầng sương độc che phủ đến mức đưa tay trước mặt cũng không cách nào nhìn rõ.

Tuy nhiên, sự việc không có đơn giản như bề ngoài. Phải biết một khi mất đi ý thức thì đồng nghĩa với việc bị kẻ khác nhắm tới. Chỉ cần đối phương là người am hiểu trận pháp liền có thể tung tăng đi lại. Hoặc nếu là luyện dược sư có thể luyện chế giải dược thì còn dễ dàng hơn nữa.

Trác Phàm biết thực lực của Tần Đồng Long tất định không yếu nhưng càng về cuối đáng lẽ nên cố gắng chứ không phải mất dạng như thế này. Hắn quay đầu nhìn lên một tấm thạch phù lớn cao tới trăm trượng. Phía trên đó khắc vẻn vẹn một trăm cái tên và không ngừng biến động, đặt biệt là từ vị trí thứ hai mươi trở về sau.

“Hai tháng đã qua rồi sao? Ta đã trì trệ ở đây khá lâu, xem ra phải tăng tốc mới được.”

Dựa theo những gì biết được thì đây là khốn trận cấp sáu của Hoàng Dược Cốc chuyên môn bày ra để vây khốn thí sinh trong đợt tuyển chọn. Tất nhiên không hề có nguy hiểm gì, khi hít phải khí độc thì cùng lắm chỉ có b·ất t·ỉnh nhân sự, sau khi kết thúc tuyển chọn sẽ được uống giải dược.

Lại qua thêm nửa tháng, khi mà thời gian tuyển chọn đã đi qua hai phần ba thì một tin tức chấn động chợt truyền ra. Hai tên hộ vệ của Vương Phú Hào đụng độ Nhạc Bất Quân thì bị loại, bản thân Nhạc Bất Quân b·ị t·hương nặng, còn như Vương Phú Hào thì được Chu Nhã Băng và Dương Cơ Hàn thành công trốn thoát, giữ được số điểm tích lũy.

Mạc Thiên Sinh biết huyết mạch của Tiểu Giao Long không tầm thường, đã tiếp cận đến cấp chín cho nên những loài khác nhìn thấy hiển nhiên phải sợ hãi rồi. Bất quá, dù sợ hãi thì cũng không nhất định cách xa trăm dặm không thấy mặt mũi như thế.

Ở bên ngoài, nhóm người Trác Phàm vẫn đang không ngừng quan sát. Bởi vì hầu hết thí sinh đang ở bên ngoài sâm lâm nên mọi trận thức đều đổ dồn về phía ấy.

Sau khi được thần niệm câu thông, Mạc Thiên Sinh liền hiểu được Tiểu Giao Long muốn nói gì. Đại khái số lượng linh thảo quá nhiều, để bên ngoài rất dễ hỏng, còn bao tử của nó lại có hạn không thể ăn một lần được. Chưa kể đó, dược lực từ linh thảo không phải ngày một ngày hai là tiêu hóa hết toàn bộ nên nó cần vận động một chút.

Nhưng có một điều ít ai hiểu chính là phong cách hành sự của Nhạc Bất Quân tương đối kì lạ. Thay vì lấy toàn bộ điểm tích lũy, hắn sẽ chừa lại mười điểm như cách để con mồi của mình bắt đầu lại.

Không thể không nói, Tần Đồng Long ẩn nấp vô cùng tốt. Ngay cả trận pháp quan sát cũng chỉ bắt được hình ảnh của hắn vài ba lần, mỗi lần đều không quá ba tức.

Ví trí đầu tiên không phải Vương Phú Hào mà thuộc về một người khác tên là Nhạc Bất Quân. Nói tới danh tự này khiến ai nấy đều khó tránh khỏi kh·iếp sợ bởi vì tốc độ thăng tiến của đối phương.

“Được rồi. Được rồi. Ngươi là nhất. Vậy nên đoạn đường phía sau nhờ ngươi bảo hộ ta vậy.”

Trác Phàm lẳng lặng nhìn xem. Cái hắn muốn thấy không phải là Mạc Thiên Sinh mà là tình hình của Tần Đồng Long.

Trong lúc suy nghĩ, Mạc Thiên Sinh đem ngọc bài cất đi, hướng thẳng ra bên ngoài sâm lâm.

Và như thế, bên cạnh Mạc Thiên Sinh lại có thêm trợ thủ đắc lực. Tiểu Giao Long với thực lực tiếp cận cấp năm, cho dù tu giả Thiên Huyền cũng phải tốn không ít sức mới áp chế được nó.

“Quả nhiên là linh thảo cấp sáu.”

Tiểu Giao Long nhìn đống dược liệu dưới đất, đôi mắt lập tức phát sáng lên. Mạc Thiên Sinh giữ chữ tín khiến nó đối với hắn vô cùng hảo cảm.

Đến đây, hắn nhìn Tiểu Giao Long rồi nói: “Tiểu đông tây, đây là phần của ngươi. Nhớ là ở đây ăn hết rồi mới trở về, nếu để bị phát hiện thì sẽ bị người khác tịch thu đấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Thiên Sinh cúi người nhổ gốc linh thảo lên đồng thời đưa vào bên trong chỉ giới. Đa phần tu giả đến đây không cách nào nhìn thấy, trừ phi là cao thủ cảnh giới Thần Chiếu thì may ra. Chính nhờ ở trên cao như vậy nên linh thảo mới phát triển tốt như thế.

Hai tháng sắp sửa trôi qua, cả vạn đệ tử bây giờ chỉ còn lại chưa tới năm trăm người mà danh tự thập cường theo đó đã biến hóa nghiêng trời lệch đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Suy cho cùng, sâm lâm là nơi xem xét khả năng phối hợp giữa các thí sinh. Còn ở nơi này, bọn họ phải học được cách sinh tồn một mình. Đây chính là dụng ý của vòng thứ ba.

“Vậy thì cùng ta đi ra ngoài. Bất quá, linh thảo nhiều như vậy, bên ngoài còn rất nhiều người xấu muốn c·ướp, ta sợ không bảo vệ nổi.” Mạc Thiên Sinh buồn bực thổn thức. Tiểu Dạ ở một bên bắt đầu thông dịch.

Khác với ngọc bài chỉ có danh tự của thập cường. Tấm thạch phù này khắc đầy đủ danh sách của một trăm người thứ hạng đầu tiên và không có cái tên nào tên là Mạc Thiên Sinh hay Tần Hồng Lan.

“Xì! Xì!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Thiên Sinh thầm thổn thức. Trong chỉ giới của hắn đã có hơn trăm gốc linh dược trên cấp năm. Bao nhiêu đó đủ để khiến bất kỳ luyện đan sư nào phải thèm đỏ mắt. Đấy là chưa kể còn vài trăm linh dược hạ phẩm chưa tính đến, mà những công sức này đều là nhờ có Tiểu Giao Long.

Mà vừa nghe thấy điều này, hai mang của Tiểu Giao Long lập tức phồng lên. Không những thế, tiếng kêu ồ ồ kèm theo giận dữ như đồ vật của mình b·ị c·ướp đi làm Mạc Thiên Sinh cười rộn trong lòng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 212: Trợ Thủ Đồng Hành