Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 309: Mạc Thiên Sinh Chiến Lữ Mạnh Hùng (4)
Không gian xung quanh gần như khô đặc, cho dù là Mạc Thiên Sinh cũng cảm thấy áp bức lạ thường.
Thiên Huyền Cảnh sở hữu thần thông Lăng Không Phi Hành. Mà Tam Tông Chi Hội quy định miễn là chân chưa chạm đất thì trận đấu vẫn chưa kết thúc.
Lữ Mạnh Hùng thu hai tay về phía trước như một chiếc quạt giấy đang gập lại, hai hư ảnh của hoả sư lập tức thay đổi quỹ đạo nhào về phía Mạc Thiên Sinh trước mặt. Chúng chạm nhau rồi nổ tung ở đó tạo nên dư chấn chói tai.
Có điều Lữ Mạnh Hùng đã quá khinh thường đối phương.
Một câu nghi vấn vừa mới thoáng qua trong đầu thì Mạc Thiên Sinh chợt cảm nhận được quyền phong ập tới. Sự nóng rát đặc trưng từ công pháp của Thánh Hoả Sơn khiến hắn như rơi vào luyện ngục.
“Vù! Vù!”
Điều đó cũng có nghĩa là kết giới kia thực chất chỉ là hạn chế không gian di chuyển mà thôi, đối với tu giả Thiên Huyền Cảnh thì mặt dất không có bất kỳ tác dụng gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Âm thanh trầm thấp nổ vang, mọi người đều nhìn thấy Lữ Mạnh Hùng hoá thành đ·ạ·n pháo bay ngược ra phía sau rõ ràng là đã bị trúng đòn của Mạc Thiên Sinh.
Mạc Thiên Sinh co rụt trong mắt phát hiện đối phương vậy mà đang đuổi theo bản thể với tốc độ vô cùng kinh khủng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế nhưng không. Đang rơi xuống giữa chừng, Lữ Mạnh Hùng bỗng nhiên khựng lại, thân ảnh cứ như vậy đứng giữa không trung.
Giây phút ấy, Mạc Thiên Sinh nhìn thấy rất rõ ràng ba phân thân của hắn ở ba hướng còn lại lần lượt ảm đạm rồi biến mất y hệt như bị nấu chảy.
Âm thanh kia rất nặng, một khi trúng phải thì chắc chắn không dễ chịu chút nào.
Mạc Thiên Sinh cũng đoán được điểm này vì thế cố tình để bản thân đập mạnh xuống nền sàn đấu mượn phản lực lộn người đứng dậy. Lúc này đây hắn đã không còn lo được sự đau nhức truyền tới sau cơn chấn động vừa rồi.
“Ha!”
Lúc này đây, sau lưng Lữ Mạnh Hùng lao ra một thân ảnh, cây thương màu đỏ với những đường vân màu vàng bắt mắt đâm mạnh tới.
Nham Tích Thương đan di chuyển xuống dưới bị lực đạo mạnh mẽ cưỡng bức đổi hướng quét ngang về phía mạn sườn của Lữ Mạnh Hùng.
Trong lúc nhất thời, một tia thương cảm bỗng nhiên hiện lên trên gương mặt của các đệ tử Hoàng Dược Cốc. Luật lệ này giống như chuyên môn nhằm vào Mạc Thiên Sinh vậy.
Khoảnh khắc ấy Lữ Mạnh Hùng chợt phát hiện, lốc xoáy kia vậy mà ảm đạm tan đi chỉ còn mỗi Mạc Thiên Sinh trên đầu mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phát hiện Lữ Mạnh Hùng thế như sấm chớp không kịp bưng tai lao tới, Mạc Thiên Sinh tiếp tục thi triển Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ. Lần này có hơi khác một chút, mười cái tàn ảnh lần lượt bao phủ xung quanh Lữ Mạnh Hùng.
“Cái gì?”
Hành động này như một lời cảnh tỉnh đưa đám đệ tử Hoàng Dược Cốc trở về với thực tại.
Biết được Lữ Mạnh Hùng lợi hại, lần này Mạc Thiên Sinh không dám cùng hắn ngạnh kháng mà lựa chọn né tránh. Mê Tung Quỷ Ảnh Bộ thuần thục khiến hắn như phân ra làm bốn đạo thân ảnh.
Lại một quyền chạm vào thân thương, Mạc Thiên Sinh theo đó bị đẩy ra cả chục trượng.
Bất chợt, trước mặt lại có một Mạc Thiên Sinh khác đâm tới. Cả trên không trung cũng xuất hiện thân ảnh bổ xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi thứ diễn tả thì rất dài dòng nhưng thực tế chỉ trong một khoảnh khắc. Ngay cả Mạc Thiên Sinh sau khi phát hiện Lữ Mạnh Hùng tiếp cận cũng không kịp phản ứng chỉ có thể tức tốc lùi lại.
Lữ Mạnh Hùng dừng lại trong giây lát, ánh mắt đảo qua một vòng. Tốc độ của Mạc Thiên Sinh khiến hắn cảm thấy thực sự rất đau đầu, cho dù muốn kết thúc sớm nhưng không tìm được bản thể cũng vô dụng.
Lữ Mạnh Hùng không quay đầu, cánh tay bọc đầy hoả diễm đưa ra phía sau chụp lấy cây thương nhưng thân ảnh kia bỗng chốc nhoè đi. Cùng lúc ấy, hai bên trái phải, hai Mạc Thiên Sinh lại lao ra từ c·ơn l·ốc x·oáy ảnh ảnh.
Lữ Mạnh Hùng b·ị đ·ánh bay, cơ thể đụng mạnh vào kết giới trận pháp rơi xuống. Và lý do các đệ tử Hoàng Dược Cốc hoan hô là vì vị trí đó là ở bên ngoài sân đấu.
Mà Lữ Mạnh Hùng bằng vào nhãn quan nhạy bén của bản thân nhanh chóng nhận ra được bản thể của Mạc Thiên Sinh nên lập tức lao tới.
Mặc dù nói có được thực lực của Thần Chiếu cảnh dựa vào bí pháp không có nghĩa là tinh thần cũng đột phá tuy nhiên việc nhận ra bản thể của Mạc Thiên Sinh không chỉ dừng lại ở chỗ cảm nhận.
“Vẫn chênh lệch lớn như vậy sao?”
Luồng nguyên lực hùng hậu của Lữ Mạnh Hùng biến bên trong sàn đấu trở thành hoả lò không ngừng thiêu đốt. Ở bên trong, Mạc Thiên Sinh di chuyển có thể nói là vô cùng hạn chế vì thế trong nháy mắt lập tức lộ ra khuyết điểm của bộ pháp.
Trải qua một đòn trước đó, Lữ Mạnh Hùng cực kỳ rõ ràng chiêu thức nhìn qua có vẻ bình thường này của Mạc Thiên Sinh ẩn chứa uy lực cực lớn nên không chống đỡ mà né tránh. Thân thể hắn nhẹ nhàng nhích sang một bên chỉ đợi Nham Tích Thương rơi xuống đất sẽ dùng chấn cước giữ chặt. Không có binh khí thì Mạc Thiên Sinh chẳng khác gì hổ không móng vuốt cả.
Mạc Thiên Sinh dù gì cũng từng cùng Trác Phàm giao đấu. Bao nhiêu kinh nghiệm đều được hắn tích luỹ qua những năm tháng ấy nên làm sao dễ dàng bị Lữ Mạnh Hùng bắt bài được.
Có Hoàng Long Chân Khí gia trì, mỗi v·ết t·hương trên người của hắn cơ hồ đều nhanh chóng được lấp đầy bởi chân khí. Cho nên dù thụ thương tương đối nhưng chiến lực của Mạc Thiên Sinh gần như vẫn giữ vững ở một mức độ nhất định.
Cả quảng trường im lặng trong giây lát rồi chợt oà lên như ong vỡ tổ. Những đệ tử Hoàng Dược Cốc thì hoan hô còn gương mặt của đệ tử Thánh Hoả Sơn thì trầm xuống. Ngay cả Lữ Nhất Khánh cũng không thể tin tưởng đại huynh của mình vậy mà bị trúng chiêu.
Phái bên này, Lữ Mạnh Hùng dường như không hề có chút dấu hiệu nào suy yếu, ngược lại càng đánh càng hăng. Hoả quyền khí thế hừng hực nổ vang một lần nữa sau đó mạnh mẽ đánh lên không trung.
Theo thời gian tiếp diễn, sự giằng co của hai bên bắt đầu có sự chênh lệch. Mạc Thiên Sinh trở nên yếu thế, Nham Tích Thương nương theo sự xuất hiện của hồng diễm dần dần bám chặt lấy thân thương.
Những phân thân liên tục di chuyển tựa như một cơn bão màu hoàng kim xen lẫn âm thanh vù vù chói tai.
Chương 309: Mạc Thiên Sinh Chiến Lữ Mạnh Hùng (4)
“Bịch!”
Mạc Thiên Sinh bị kình lực hung hăng đẩy lùi, thân thể lộn một vòng giữa không trung rồi rơi xuống đất một cách loạn choạng khiến hắn phải đâm mũi thương xuống đất mới miễn cưỡng đứng vững.
Lữ Mạnh Hùng hư lạnh, đưa hai tay bắt chéo trước ngực rồi mạnh mẽ vung ra. Hư ảnh của hai con hoả sư lao nhanh như mũi tên rời nòng xuyên qua thân thể của kẻ địch. Tuy nhiên, đó cũng chẳng phải là bản thể.
Lữ Mạnh Hùng biết Mạc Thiên Sinh có bộ pháp ảo diệu cho nên nếu không muốn rơi vào thế bị động thì buộc lòng phải liên tục công kích.
Lúc mà Nham Tích Thương sượt qua vai của Lữ Mạnh Hùng, Mạc Thiên Sinh đột nhiên xoắn người, thân thể không theo quy tắt vặn vẹo tung tung ra một cước vòng ngang đá mạnh vào thân thương.
Mà lại, Lữ Mạnh Hùng rõ ràng cố ý không để trận đấu kết thúc sớm nên chỉ đem Mạc Thiên Sinh đánh rơi vào giữa đài. Cùng lúc đó, tu vi của hắn bùng phát như viên hoả pháo tiếp tục lao nhanh không cho Mạc Thiên Sinh chút thời gian nghỉ ngơi nào.
“Ầm!”
Vốn nghĩ rằng có thể lừa gạt được Lữ Mạnh Hùng nhưng không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.