Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 325: Cứu người

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 325: Cứu người


Gương mặt Tần Đồng Long khẽ biến. Cũng không phải hắn lo lắng cho Lạc Thiến Thiến mà là biết được vị trí của nàng trong lòng Mạc Thiên Sinh. Nếu như muốn làm đồ đệ của Trác Phàm thì Mạc Thiên Sinh đồng nghĩa là sư huynh của hắn. Vì thế, ngay khi nghe Lạc Thiến Thiến đang c·hết dần không khỏi làm hắn trở nên căng thẳng.

Vương Phú Hào tò mò nhìn xem, chỉ thấy trước mặt hắn là một căn nhà gỗ thô sơ được dựng lên một cách tuỳ tiện. Khi mà Tần Đồng Long bước vào phạm vi chục trượng thì hắc long bỗng nhiên tách khỏi thân thể sau đó chui xuống mặt đất.

Đó là câu hỏi mà Vương Phú Hào không cách nào trả lời được. Chỉ biết so về độ tàn nhẫn thì chỉ sợ thủ đoạn của Tần Đồng Long chẳng thua gì lũ ma đạo tu giả kia. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn khẽ nhoáng người đã tới ngay bên cạnh Lạc Thiến Thiến sau đó nhắm mắt lại. Một luồng ý niệm nhanh chóng từ mi tâm lan tràn khuếch tán tứ phía rồi đổ dồn lên cơ thể của nàng ta.

Một màn này xảy ra quá mức bất ngờ khiến ba tên lang nhân còn chưa kịp phản ứng đã bị kình lực đẩy lùi ra phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đợi ta một chút.”

Đó là một nam tử mang chiếc mặt nạ hình sói, đầu đội nón vành tre, mái tóc xoã dài phiêu đãng. Hắn mặc một chiếc phi phong y đen sì rách nát tuỳ ý theo gió đung đưa.

“Theo sát ta.”

Hắn đưa tay chậm rãi tháo chiếc mặt nạ xuống.

“Đây… Đây là…” Vương Phú Hào kinh hãi đến thất sắc. Bằng vào hiểu biết của mình hắn có thể chắc chắn thứ kết giới kia không phải do trận pháp tạo thành. Điều này chỉ có thể giải thích theo một cách khác.

Vương Phú Hào gật đầu, động tác hơi chần chờ một chút nhưng rồi cũng cõng Chu Nhã Băng trên lưng đuổi theo phía sau.

Sát Lang Nhân. Một kẻ lang bạt gần đây đã lấy đi không ít tính mạng của đồng tộc lang nhân. Chỉ cần ngửi mùi máu tươi kia cũng đủ khiến ba tên lang nhân hiểu được có không ít đồng loại ngã xuống dưới tay của hắn ta.

Để lại lời nói ngắn gọn, Tần Đồng Long bước từng bước một tới gần ba tên lang nhân. Mà nương theo sự di chuyển của hắn, bầu không khí xung quanh càng trở nên quỷ dị khác thường.

Gương mặt Tần Đồng Long lộ ra rất rõ ràng. Bây giờ đây hắn không còn dáng vẻ của một kẻ lo trước sợ sau, thay vào đó là một tầng hàn khí băng lãnh bao bọc khiến hắn trở nên lăng lệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắc long vừa mới xuất hiện liền khiến cho sương vụ xung quanh từ từ dạt ra hai phía để lộ một lối đi thẳng tắp.

Một lúc sau, Tần Đồng Long từ từ mở mắt, gương mặt trở nên khó coi: “Nàng b·ị t·hương nặng quá, phải mau chóng chữa trị.”

Nghe âm thanh của Tần Đồng Long, Vương Phú Hào khẽ nuốt nước bọt rồi đuổi kịp.

“Gao ô…”

Vừa dứt lời, Tần Đồng Long đột nhiên phất tay. Một đoàng ánh sáng nhu hoà theo chỉ tay xâm nhập vào cơ thể Lạc Thiến Thiến. Khoảnh khắc ấy, gương mặt của nàng trở nên hài hoà hơn, vẻ đau đớn dần dần giảm bớt.

Sựt nhớ ra điều gì, Vương Phú Hào vội vàng nhảy tới nơi Lạc Thiến Thiến nằm gần đó. Nhìn gương mặt trắng bệch kia, hắn không khỏi lạc giọng: “Không xong rồi. Sinh sơ của Lạc sư tỷ đang giảm dần.”

Một cảm giác c·hết chóc đe doạ đến tận linh hồn khiến ba kẻ này thoáng chốc lạnh người.

Cùng lúc đó, Vương Phú Hào từ bên trong đ·ống đ·ổ n·át đã ngồi dậy. Khắp người hắn đều là linh bảo phòng hộ nên một kích vừa rồi của lang nhân không đủ lấy mạng.

“Đúng rồi. Lạc sư tỷ.”

Khứu giác của chúng vô cùng nhạy bén nên ngay lập tức ngửi được mùi huyết tinh nồng đậm trên cơ thể của kẻ vừa xuất hiện. Cả ba bất giác nhìn nhau không hẹn mà cùng lúc quay đầu bỏ chạy.

Chương 325: Cứu người

“Con người liệu có thể thay đổi khí chất đến mức ấy sao?”

Vậy nhưng khi chúng đi được vài bước thì lại phát hiện cái bóng dưới chân đã bị một màu đen bao phủ, mặc kệ ánh trăng chiếu xuống có sáng cỡ nào cũng đều không thấy được.

“Ta đã cho phép các ngươi rời đi sao?” Âm thanh òm òm mà nặng nề chứa đầy sát khí vang lên khiến ba tên lang nhân không cách nào cử động được nữa. Đó không phải là sự áp chế từ tu vi mà xuất phát từ tận linh hồn. Chúng đang cảm thấy sợ hãi đến tuột độ.

Đi tới tới bên cạnh Chu Nhã Băng đang ngất xỉu, Tần Đồng Long đưa tay chạm vào động mạch trên cổ. Phát hiện không vấn đề gì hắn liền thở ra một hơi.

Những hắc ti quấn quanh thân thể rồi kéo chúng vào cái bóng như rơi vào đầm lầy. Không cách nào mở miệng, đám lang nhân chỉ có thể phát ra âm thanh ư ử sợ sệt và rồi biến mất bên trong bóng tối.

Lúc này, phía sau lưng Tần Đồng Long hiện ra hư ảnh. Đó là một con hắc long với cặp mắt xanh dương.

Nhìn thấy một màn xảy ra trước mắt, Vương Phú Hào có chút mông lung. Tần Đồng Long bây giờ khác xa so với cách đây mấy tháng hắn từng gặp.

Từ phong thái đến dáng vẻ đều tạo cho người nhìn cảm giác đây là một người tuấn lãng dưới lớp mặt nạ. Tuy nhiên, trong mắt của ba tên lang nhân thì lại khác.

“Ngươi thật sự là Tần Đồng Long ư?” Vương Phú Hào quan sát từ nãy đến giờ nhưng vẫn chưa thể nào chấp nhận sự thật rằng người đối diện là đồng môn mà trước đây của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy rốt cuộc thì thực lực của hắn tới đâu cơ chứ? Thời gian qua hắn đã làm gì?”

Tuy nhiên, Tần Đồng Long lại không phản ứng quá nhiều trước thái độ của Vương Phú Hào dành cho mình. Sau khi ổn định tình trạng của Lạc Thiến Thiến, hắn liền quay đầu lại, cái bóng dưới lập tức bành trướng ra như thể đang thôn phệ mọi thứ trong phạm vi chục trượng.

Một tiếng động vang lên, Vương Phú Hào kinh hãi quay lưng lại.

“Ầm! Ầm!”

Chừng một canh giờ sau, hai người đã tới một nơi khác. Vương Phú Hào liếc nhìn xung quanh, chỉ thấy nơi đây sương vụ dày đặc, hàn khí lạnh buốt thổi qua, ngoại trừ một ít thực vật ra thì không có lấy khí tức của linh thú hay động vật nào cả.

Cho đến khi bọn chúng đứng vững và nhìn lại thì mới phát hiện nơi ấy chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một thân ảnh dưới ánh trăng phá lệ lãnh mang.

Tần Đồng Long đem chiếc mặt nạ hình sói đeo lên, khí tức thần bí lần nữa toác ra. Hắn tới và nhấc Lạc Thiến Thiến lên một cách cẩn thận rồi quay sang nhìn Vương Phú Hào hỏi: “Còn đi được chứ?”

Lang nhân có linh trí rất cao, mặc dù hiện tại chúng không nói được nhưng vẫn nhìn ra thân phận của đối phương.

Vương Phú Hào thầm nghĩ trong lòng. Tuy nhiên tình huống bây giờ không cho phép hắn nảy ra những nghi vấn vô bổ như vậy.

Mà Vương Phú Hào ở xa xa nhìn thấy đã hoàn toàn trợn tròn mắt. Phải biết thực lực của ba tên lang nhân vô cùng cường đại vậy mà Tần Đồng Long lại dễ dàng giải quyết đến thế.

Cùng với tử thần kề liềm ma vào cổ, ba kẻ này kinh hãi quay sang thì phát hiện những con linh thú đi cùng với bọn chúng đều đã bị phanh thây, t·hi t·hể bị bóng đen nuốt chửng vào bên trong chỉ còn tiếng ợ hơi đầy thoả mãn.

Toàn bộ sương mù vừa nãy còn tách ra đã lần nữa lồng vào nhau, kèm theo đó là một tầng kết giới màu đen bao bọc ngăn cản tác động của ngoại giới.

Chỉ thấy dưới chân ba tên lang nhân dần xuất hiện hàng chục hắc ti màu đen bao phủ toàn bộ thân thể cho tới khi hoàn toàn nuốt chửng. Toàn bộ quá trình chỉ từ năm đến mười tức nhưng đủ để khiến những kẻ này bày ra vẻ mặt sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lĩnh Vực Thần Hồn!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 325: Cứu người