Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 27: giao lưu với nhau

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: giao lưu với nhau


Xung quanh nàng lúc này trăm hoa bỗng nhiên đua nỡ như mùa xuân tới, còn nàng tựa như tiên nữ hạ phàm.

"Cái này, đây là pháp thuật hay là thuật che mắt?" Lam Bố Y lúc này mở miệng nói ra, đám người không biết, dù sao bọn họ chưa từng gặp qua hiện tượng như thế nào.

"Đây là Tịnh Tuyền, bạn Quân nhi, mười sáu tuổi Hợp Đạo cảnh."

Lam gia rất lớn, Lam Bố Y có bốn người con, Lam Nguyệt là con thứ ba. Con trai cả là Lam Minh,chính là Lam Minh kiếm tiên. Con thứ hai tên Lam Thần, làm rể của thứ sử Bình Châu. Đứa con gái út thì tên Lam Hoa, chính là nữ võ thần của Đại Lý, đang ở kinh đô.

Lam Bố Y thấy mọi người bối rối liền nói:

Mọi người lúc này đều tập trung về phía ba người bọ họ, thậm chí có người còn nhìn qua cô gái củ mặt kia, bước vào nhà người khác, lại còn ở đây đều là trưởng bối, mang khăn che mặt cũng quá mất lịch sự. Mẹ cậu giới thiệu nói:

Trương Quân nuốt nước miếng một cái, cậu cứ nghĩ tuyệt học mạnh nhất của sư muội là Đào hoa kiếm trận, cùng Đào hoa kiếm pháp. Không ngờ còn có thể chuyển lực lượng của những đóa hoa này làm sức mạnh cho mình, như một tên luyện thế.

Lam Hoa cởi áo ngoài ra, lộ ra hai cánh tay săn chắc, nếu là nam giới, cũng tự thẹn không bằng. Nếu đặt ở tu tiên giới, nàng chính là theo con đường luyện thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Tịnh Tuyền cười nói, bắt đầu chuyển lực lượng của những đóa hoa đang nở kia sang cơ thể mình, toàn thân bắt đầu bộc phát khí tức.

Cái gì?

Lam Bố Y cũng là trong bóng tối giúp đỡ con gái mình. Nếu không với công phù mèo quào của cha cậu, thì còn lâu mới có thể vững bước ở Dương Châu.

"Tịnh Tuyền gặp qua mọi người."

Nghe đến đây thì Lam Minh liền đứng dậy hoàn lễ. Mọi người thấy hành động này của Lam Minh thì ngạc nhiên. Phải biết một vị Hợp Đạo cảnh chính là cự đầu một phương, làm sao lại hoàn lễ với người trẻ tuổi này.

Ngồi đối diện là dì út của cậu, Lam Hoa, Sơn đỉnh cảnh, nữ võ thần Đại Lý, hai mươi chính tuổi.

"Đây là con trai ta, Trương Quân, còn cô nương này là Tịnh Tuyền. Trương Quân mau chào các cậu cùng dì đi."

"Đây, đây là...". Lam Minh hai mắt đỏ lên, đây là phương pháp ngự kiếm, trong một bí cảnh hắn đạt được bí tịch võ học, Thanh Lam kiếm pháp là do hắn từ đó mà học ra. Cảnh giới cuối cùng chính là ngự kiếm như thế này.

Lam Hoa chuẩn bị ra quyền thứ hai, đây là Hãm Sơn Quyền mà cô sáng tạo ra khi bước vào Sơn Đỉnh, khi cô vung đấm ra có thể khóa chặt lại một người, nhưng không ngờ thiếu nữ trẻ tuổi này có thể thoát ra.

Lúc đó mối quan hệ hai người bị phản đối quyết liệt, nhưng tính nết Lam Nguyệt từ nhỏ đã muốn gì sẽ làm bằng được, không ai ngăn cản được mẹ cậu.

Nếu như mười sáu tuổi Hợp Đạo cảnh chính là sấm sét giữa trời quang, thì nghe câu này của Lâm Tịnh Tuyền, mọi người đều có cảm giác thế giới này không phải là nơi bọn họ sống.

Trương Quân biết được mẹ của cậu năm đó đi theo cha cậu. Mà người Lam gia không thích cha cậu lắm, nói thẳng ra chính là không muốn hai người đến với nhau, vì không môn đăng hộ đối.

Mười sáu tuổi Hợp Đạo cảnh là khái niệm gì, chính là không có khả năng, mỗi một vị muốn tới Hợp Đạo đều là thiên phú tuyệt luân. Lam Minh bốn mươi Hợp Đạo, chính là tuyệt thế thiên tài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người liền phớt lờ đi, dù sau đứa cháu này bọn họ cũng không quen lắm. Chỉ có cha cùng ông ngoại cậu là tươi cười, cậu hai cậu vẫn là bộ mặt lạnh lùng như mẹ c·h·ế·t.

Đến cảnh giới của hắn có thể một kiếm chém một ngón núi nhỏ, nhưng hắn chưa bao giờ thấy thủ đoạn như thế, chắc chắc là đến từ bông lai đảo. Lam Minh càng thêm khẳng định.

Sau khi đi tế bái từ đường, mẹ cậu liền dẫn hai người đi tới sảnh lớn, nơi đây đã tụ tập rất nhiều người.

Lam Minh cũng không ngăn cản, mấy năm nay đứa em gái Lam Hoa này của hắn rất lướt sóng bay nhảy, tưởng rằng nó đã vô địch rồi. Đừng nói là Lam Hoa, cho dù là hắn tự mình ra tay cũng là không đánh nổi.

Cô không muốn dùng Đào Hoa kiếm trận, tu sĩ có thể biết thắng thua, chạm tới rồi dừng. Còn dì út này của Trương Quân, nhìn có vẻ rất sốc nổi, sẽ không dễ dàng chịu thua, mà còn có thể lấy cứng đối cứng.

Đám người nghe câu đầu thì không có gì xảy ra, dù sao thì Lam Nguyệt đã nói từ đầu. Nhưng nghe đến câu sau mười sáu tuổi, Hợp Đạo cảnh. Sấm sét giữa trời quang, bão tố nổi lên vào mùa xuân.

Lam Thực nhìn trồng trồng vào cô gái này, trong đầu cậu liền giống như những người xung quanh, cậu hai mười tuổi đã đạt tới tông sư, chính là có cơ hội như cậu mình, bốn mươi đạt tới Hợp Đạo, có thể còn sớm hơn.

Lam Bố Y cùng Lam Nguyệt đều không ngăn cả. Dù sau có đứa bạn lợi hại như thế, sau này ai còn dám khinh thường cháu ngoại/con họ.

Lam Nguyệt còn trẻ đi du lịch giang hồ, không ngờ một lần b·ị t·hương được Trương Sơn cứu giúp, sau thời gian dài bên nhau thì thầm yêu mến nhau.

Lâm Tịnh Tuyền lui về phía sau mấy bước, trong lúc hai người va chạm, khoảng khắc cuối cùng cô đã tế ra phi kiếm để đỡ quyền này.

"Hôm nay dì út con sẽ từ kinh đồ về, cả cậu ba con nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không ngờ còn trẻ như vậy đã đạt tới đỉnh của võ đạo, tỷ tỷ bị kẹt ở Sơn Đỉnh nhiều năm, không biết muội muội có muốn giao lưu một chút để giúp tỷ."

Bên tay trái là Lam Thần cùng vợ Bùi Như Ý, hai người có đứa con trai năm nay hai mươi tuổi, tên Lam Thực được gọi là tuổi trẻ thiên tài của Bình Châu, võ đạo đạt tới tông sư cảnh, cùng cô con gái Lam Mộng, tuy là nữ nhưng võ học cũng đã đạt tới hậu thiên, mười bốn tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ha, vậy thì quá tốt, nhưng mà Trương Quân là sư huynh của con, nên phải gọi dì là dì út mới phải."

Lam Hoa dùng tốc độ kinh người, như là ngọn núi di động, trên đường đi nếu có người ngăn cản cô, đều sẽ bị cô đè c·h·ế·t.

Trương Quân cũng là gào thét trong lòng, sư muội ngươi lại lợi hại như thế, chờ đã, cậu nghe trong tông môn ở Tiên Nữ phong có một đệ tử mới nhập môn mang thể chất tiên thể, chẳng lẽ chính là Lâm Tịnh Tuyền.

Thấy dì út này khởi động thôi mà có chút bá đạo như thế, với một người nhiều ngày ăn ngủ ở diễn võ trường như Tịnh Tuyền, cũng không thể để khí thế yếu kém được.

Lam Hoa cũng là hơi kinh ngạc, thủ đoạn rất giống quốc sư.

Đám người bắt đầu ra sân lớn phía trước, nơi đây là nơi tập võ của nhà họ, rộng rãi vô cùng. Do đây là một trận chiến cao thủ đỉnh cao, dù chỉ giao lưu, nhưng lực sát thương rất lớn, nên mọi người đều tránh ra. Chỉ có Lam Thực muốn đứng gần để quan sát, biết đâu có cảm ngộ.

Chương 27: giao lưu với nhau

Người ngồi bên tay phải gần cạnh ông ngoại Lam Bố Y là cậu hai Lam Minh, độc thân bốn mươi năm, cả đời si mê võ đạo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lam Thực không tin, nhưng người ở đây đều là không tin, nhưng Lam Minh đều hoàn lễ như thế, thì không tin là không được.

Trương Quân thầm nghĩ không ổn, nếu để cho Lâm Tịnh Tuyền ra tay, sợ rằng cả đời này dì út mình cũng là đạo tâm sụp đổ, muốn ra tay ngắn cản, nhưng mà đã chậm một nhịp.

"Trương Quân gặp qua ông ngoại, cha, cậu hai, cậu ba, dì út, cùng hai anh chị."

Toàn thân Lam Hoa căng cứng, bất động như ngọn núi, mỗi một quyền đánh ra đều như hủy thiên diệt địa.

Hai người va chạm vào nhau, xung quanh khói bụi mịt mù. Đám người quan sát từ xa nhưng cũng là bị ảnh hưởng đến. Lam Minh liền xuyên qua lớp bụi, nhìn vào bên trong.

Bùi Hoa hơi chút hứng thú nói:

Còn Trương Sơn cha cậu thì ngồi xa nhất.

Đám người lúc này mắt tròn xoe, ngay cả Lam Minh cũng là kinh đào hải lãng, hắn chưa bao giờ thấy võ đạo có thể làm được như thế.

Phải biết bọn họ tuy chưa từng gặp mặt đứa cháu này, nhưng cũng thường xuyên phái người đến thăm dò, biết đứa cháu này ngoài ăn chơi chính là ăn chơi. Làm sao bây giờ lại có một sư muội là Hợp Đạo rồi.

"Được được, Đại Lý chúng ta lấy võ vi tôn, giao lưu một chút cũng không sao."

Lâm Tịnh Tuyền bắt đầu giữ khoảng cách, trên miệng niệm vào câu, sau đó đầy phi kiếm ra.

Trương Quân cái này biết, liền trả lời cậu mình:

Lam Nguyệt bước ra khỏi cửa phòng, sau đó dẫn Trương Quân cùng Lâm Tịnh Tuyền đi tới chỗ từ đường bái tế tổ tiên.

"Đây là ngự kiếm thuật".

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: giao lưu với nhau