Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên
Unknown
Chương 47: Lôi đài
Trương Quân sáng hôm sau liền cầm 500 điểm công hiến đi mua sắm. Mặc dù điểm không nhiều, nhưng có thể mua được một ít da lông.
Phế kiếm: giá 300 điểm cống hiến, sản phẩm lỗi của Luyện Khí phong.
Cậu rưng rưng nước mắt bỏ ra 300 điểm cống hiến để mua thanh phế kiếm này. Tuy là sản phẩm lỗi nhưng chất lượng lại khá tốt.
Đặc biệt bên ngoài mỏng nhẹ, thân kiếm còn có đủ loại hình thù dị thú, trông rất bá khí. Nếu dùng để đi khoe khoang thì không còn cái nào hợp hơn.
Hai trăm điểm cống hiến còn lại, Trương Quân tạm mua mấy miếng phù chú, cùng một ít vật liệu bằng gỗ để có thể sử dụng Hình Nhân thuật.
Trương Quân đi ra khỏi nhiệm vụ điện, hai mắt muốn khóc, chỉ mới đi một chút thôi mà lại trở về làm tên ăn mài.
"Ai da, ở thế giới nào thì tiền bạc luôn làm người khác đau đầu mà."
Ở nhiệm vụ điện, ngoài điểm cống hiến, còn có thể dùng linh thạch để mua sắm, nhưng mà bây giờ cậu nghèo lắm, lại cũng chưa thật sự cần thiết, viên pha lê là không cần bán ra sớm.
Trương Quân thấy trời vẫn còn sớm, liền đi tới diễn võ trường. Nơi đây tập trung anh hùng hào kiệt, chính cậu cũng muốn thử chiêu thức mới của mình.
Diễn võ trường không hổ là diễn võ trường, xung quanh dày đặc mùi máu tươi. Chính là do các sư huynh sư tỷ đánh nhau tới ói máu.
Mặc dù không phải ai cũng thật sự ói máu, có người luyện tập thuật giả c·h·ế·t, chính là ói máu giả đánh lừa đối thủ.
Hoặc là có vị sư huynh kia thích sư tỷ nọ, nhưng vị sư tỷ đó tính tình bá đạo, liền rủ nhau lên lôi đài làm một trận. Sư tỷ kia sắp thua liền dùng khổ nhục kế ói ra máu, vị sư huynh kia đến đỡ thì ăn một đạp bay xuống đài. Đến đây duyên phận coi như hết.
Ban đầu đều sẽ có nhân viên sử lý mùi vị máu tươi này, nhưng lúc tông chủ mới lên thay, có nói phải giữ nguyên để đệ tử cảm nhận được mùi vị chân thật.
Từ đó đến nay liền cứ như vậy mà không thay đổi.
Trương Quân nhìn xung quanh, hôm nay rất náo nhiệt, chính là so với người ta đi kỷ viện còn nhiều hơn.
Cậu nhìn phái lôi đái số 1 phía trước, hai vị sư tỷ khí thế bá đạo, toàn thân cơ bắp, đang dùng nắm đấm đối đấm với nhau.
"Ặc, hình như người quen."
Trương Quân suýt chút nữa không nhận ra Lâm Tịnh Tuyền, cậu còn nhớ có lúc ở mạt pháp thế giới, Lâm sư muội cũng là dùng đấm đối đấm với dì Lam Hoa của mình.
"Lâm sư tỷ cố lên."
"Ấy dô, Lệ Chi sư tỷ tất thắng."
"Hừ, cái gì mà Lê Chi sư tỷ thắng, kêu Lệ Chi của ngươi về chống đẩy thêm ngàn lần đi, ha ha".
"Hả, tên này là tên nào mà ăn nói ngông cuồng như thế, có ngon lên lôi đài."
"Lên thì lên."
Trương Quân nhìn mất tên fan não tàn này cãi nhau, người đấm người đá, còn rủ nhau lên lôi đài, ở phía sau còn có mấy tấm bảng cỗ vũ nữa.
Quả nhiên con gái đánh nhau vẫn là kích thích nhất.
Trương Quân nhận ra vị Lệ Chi này, cũng cùng thời gian nhập môn với Tịnh Tuyền, hình như là tu luyện phù đạo.
Nhưng cậu không hiểu, một người tu luyện phù đạo, một người tu luyện kiếm đạo, sao lại dùng cách đánh nhau của người luyện thể.
Đúng lúc này phía sau Trương Quân liền có một bàn tay vỗ vào vai, cậu giật mình quay lại, thì thấy một thiếu niên nhìn mình tươi cười.
"A, Lôi Phong sư huynh."
Lôi Phong cười nhìn Trương Quân, nói ra:
"Đã lâu không gặp Trương sư đệ, ồ, mới đây mà đã Trúc Cơ."
Lôi Phong cũng không ngạc nhiên lắm, dù sao hắn năm đó tiến vào tông môn cũng là dùng thời gian mấy tháng liền có thể Trúc Cơ.
Năm nay tuy mới mười chín, nhưng cũng đã là Trúc Cơ đỉnh phong, cái đà nay, ba bốn năm nữa tiến vào Kim Đan cũng là có khả năng rất lớn.
"Haha, chỉ là may mắn, may mắn."
Trương Quân thầm khách sáo một tiến. Ở tông môn, cậu biết nhiều vị tuổi còn trẻ nhưng cảnh giới cao nhiều lắm.
Như là Trường Sinh sư huynh cùng Lục Nam sư huynh, đều là đệ tử của tông chủ, tuy mới hai mươi, nhưng đều là Trúc Cơ đại viên mãn.
Hoặc là trước mặt vị sư huynh Lôi Phong này cũng là Trúc Cơ đỉnh phong.
"Sư đệ đừng khách khí, ta cảm thấy lôi điện trên người đệ rất thịnh, có lẽ là Lôi Công đại pháp có tiến bộ đi."
Trương Quân thầm nghĩ, nào phải đâu là có tiến bộ, tuy không còn khả năng bật hack vượt cấp nữa, nhưng bây giờ đánh với Trúc Cơ trung kỳ vẫn là tám phần chắc thắng nha, chiến đỉnh phong hơi miễn cưỡng.
"Đúng là đệ có chút tiến bộ, nhưng vẫn là còn rất xa mới bằng sư huynh."
Nghe Trương Quân nói như thế, trên miệng của Lôi Phong nụ cười càng thêm xán lạn, không ngờ vị sư đệ này ăn nói lại dễ nghe như thế, rất tốt.
"Hay là chúng ta cùng lên lôi đài cọ xát thử vài chiêu."
"Ây, cái này, sư huynh tu vi đỉnh phong, cái này đánh nhau, đệ liền quá miễn cưỡng."
"Ồ, không phải sư đệ ngươi Lôi Công đại pháp liền có thể nâng lên một cái tiểu cảnh giới hay sao?".
Lôi Phong nghĩ lại hiệu quả này của Trương Quân mà thèm, dù gì ai cũng là người luyện môn công pháp này, cớ gì sư đệ ngươi liền có thể luyện ra như thế.