Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Chuẩn bị cho cuộc va chạm đầu tiên
Chắc chắn là theo ý của Diệc Thần!
Nếu có một con Thánh Thú trấn Suối Nguồn Sinh Mệnh, mọi thứ liền hợp lý.
Tên cô là Lạc Tiên, hay còn được biết đến với danh xưng Thiên Hà Quỷ.
Sau khi tên quỷ sai rời đi, Lạc Tiên mới truyền một luồng ma khí vào viên đá.
Diệc Thần vội vàng bước tới chắn trước mặt Kiều Trang và Khả Hân, giơ tay ngăn lại:
Chỉ duy nhất Thiểm Tình không được phép góp mặt.
Cạch!
Khả Hân đứng kế bên cũng gật đầu hùa theo, giọng trách yêu:
Cả Lạc Tiên và Vy Vy đồng thời biến sắc. Cặp mắt hờ hững thường ngày của Vy Vy giờ đây mở to, không thể tin nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không ai được quyền điều động Thiểm Tình thực hiện bất kỳ nhiệm vụ nào có thể ảnh hưởng đến tính mạng.
“Con sói đó… Để em đi tìm nó tính chuyện.”
Hai người kia quay lại, ánh mắt khó hiểu nhìn hắn. Nhưng Diệc Thần thì chỉ cười khổ trong lòng.
Quỷ khí của Lạc Tiên càng lúc càng mãnh liệt, mặt đất xung quanh nứt toác ra từng mảng, gió đen rít gào như những linh hồn đang gào thét.
Hai người vừa nói dứt câu thì từ xa một quỷ sai hớt hải chạy tới, quỳ một chân xuống:
Vậy thì không có gì quá phiền phức, Diệc Thần chỉ cần mang theo tất cả các nữ quỷ ở đây là đủ rồi.
Nhưng Thượng Thần thì sao ?
Thiên Thần Tộc - Chấp Pháp Điện. Đại Thiên Thần - Ngô Cương cũng bắt đầu hành động.
“Giải tỏa cái gì chứ? Anh không có cần em làm mấy cái chuyện đó.”
Lạc Tiên mở mắt. Quỷ nhãn của cô phát sáng như hai viên hắc tinh.
Vẫn tìm cách tiếp cận.
Bị thương. Không q·uân đ·ội.
“Vy Vy tỷ tỷ, quá khen rồi… Muội còn lâu mới bằng được tỷ ạ.”
Hắn nói về việc vô tình gặp con sói khổng lồ kia và chạy thoát khỏi nó. Nhưng lại không hề nhắc đến Tam Lang hay Con Mắt Hư Không.
Không khí trong căn phòng thoáng trầm đi một nhịp. Bất chợt, Khả Hân ngồi lên đùi Diệc Thần, khuôn mặt tỏ ra ngây ngô:
“Hứ, anh không muốn thì thôi…”
Phía bên kia thiên giới.
Hắn tái cấu trúc toàn bộ hệ thống phòng thủ quanh Suối Nguồn Sinh Mệnh.
Diệc Thần xoay ly trà một cách chậm rãi, đôi mắt như đang suy ngẫm điều gì đó sâu xa.Hắn nhìn về phía Vân Nghi, rồi lại quay sang Kiều Trang và Khả Hân, ánh mắt lạ thản nhiên đến lạ lùng.
Là Vệ Hồn Thượng Quỷ đặc biệt nhất dưới trướng Diệc Thần, Lạc Tiên không chỉ giữ trọng trách quản lý tất cả Quỷ Vệ Hồn, mà còn là người nắm giữ quyền quyết định mọi chuyện lớn nhỏ của các Quỷ Vệ Hồn …
Đó là sắc lệnh của Cổ Thần Điện.
Hắn đâu có sợ con sói đó làm hại họ. Hắn chỉ sợ hai con bé này không tìm được con sói kia, rồi lại giận dữ g·iết người vô tội.
…
“Là… Lâm Vân Nghi tiểu thư ạ.”
…
Tầng trời thứ 3 Suối Nguồn Sinh Mệnh là nơi trọng yếu của Thiên Giới Chắc chắn không thể chỉ có vài ba thiên thần cấp thấp canh gác.
Chỉ còn một khả năng. Đó là... Thánh Thú.
Mấy ngày trước khi Lâm Vân Nghi tiến sâu vào khu vực cấm kỵ để dò tìm tung tích của Suối Nguồn Sinh Mệnh.
Lạc Tiên gật đầu, giọng cô không chút gấp gáp:
…
Diệc Thần không đáp ngay, chỉ nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, giữ im lặng một lúc. Sau đó đưa tay lên, nhẹ nhàng vén vài sợi tóc của cô ra sau tai, động tác đầy thân mật.
Kiều Trang và Khả Hân lắng nghe, vẻ mặt vẫn đầy lo lắng.
“Dạo? Dạo cái kiểu mà người đầy ma khí thế này hả?” Kiều Trang bước tới, chạm nhẹ vào tay áo hắn, nhíu mày.
Ánh mắt hắn chợt tối đi, như lưỡi kiếm giấu trong vỏ đã bắt đầu rung nhẹ. Diệc Thần, kẻ khiến cả Thiên Giới phải dè chừng, giờ đang trong trạng thái suy yếu nhất.
Lớp thiên thần cấp thấp bị điều chuyển khỏi khu vực, thay thế bằng thiên thần bậc cao, từng người đều là chiến lực tinh nhuệ được tuyển chọn kỹ lưỡng. Không dừng ở đó, Hắn còn gửi mật thư sang Nữ Thần Điện, yêu cầu viện trợ khẩn cấp.
…
“Ngày mai anh muốn chúng ta đến Suối Nguồn Sinh Mệnh. Việc của bé An… không thể kéo dài thêm nữa.”
Diệc Thần bắt đầu suy luận một chút.
Một mệnh lệnh ban ra từ tầng trời thứ chín, mang dấu ấn của Luyến Tâm Cổ Thần.
Diệc Thần khẽ nheo mắt.
Lâu lắm rồi hắn chưa từng thấy Thánh Thú. Loài sinh vật cổ xưa sống dai nhất Thiên Giới.
Một nước đi mà vị Luyến Tâm đã chuẩn bị từ rất lâu.
“Ca ca, anh thật sự đã thay đổi nhiều quá. Từ trước đến nay anh chưa từng nhún nhường như vậy.”
Một hiểm họa thật đấy… Nhưng cũng là cơ hội vàng để lập công đầu.
“Muội siêng năng luyện tập quá. Sợ là sắp đuổi kịp tỷ rồi đấy.”
…
Bởi vì cô ta… là một quân cờ chưa lật.
Vy Vy nụ cười, giọng nói nhẹ nhàng vang lên:
Cô đứng dậy, đôi chân vừa chạm đất, hắc quang một lần nữa bùng lên, cô đã đột phá, tiến thêm một chút trong cảnh giới.
Và quân cờ ấy, tuyệt đối không thể c·hết trước thời điểm định sẵn.
Cũng chẳng thể là đối thủ của mấy nữ quỷ nhà hắn.
“Ca ca, anh vị tha quá rồi đó.”
“Hả ? Lâm tiểu thư, là Lâm Vân Nghi hay là Lâm Vân Linh ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệc Thần nghe tiếng Vân Nghi thì nheo mắt lại, hắn đứng im một chút, sau đó kéo cả Kiều Trang lẫn Khả Hân vào phòng khách.
“Vân Nghi là đang sợ anh yếu đuối sao?” Hắn lên tiếng, giọng trầm thấp và đầy ẩn ý.
Ngô Cương đã lập tức hành động ngay sau đó.
Hắn ngồi xuống kế Vân Nghi. Vân Nghi khẽ rót một ly trà đưa cho hắn. Diệc Thần nhận lấy ly trà cô rót cho mình, nhưng không vội uống. Hắn lặng lẽ nhìn ba nữ quỷ, rồi mới lên tiếng:
“Không phải ma khí thông thường, hình như phải là Bát Huyền Cảnh trở lên.”
“Anh có mệt không, hay là để em giúp anh giải tỏa nha…”
Nơi đó, không có gì để Quỷ Tộc khai thác. Không có ma khí, không có oán linh, càng không có tà ấn hay vật gì thuộc về Quỷ Giới.
Ít nhất cũng phải có thiên thần cấp cao, thậm chí là Thượng Thần trấn giữ.
Các thần vệ nữ dù không tình nguyện, nhưng vẫn tham gia bảo vệ khu vực linh thiêng này. Một khi Suối Nguồn Sinh Mệnh gặp nguy, chẳng ai trong Thiên Giới có quyền đứng ngoài cuộc.
Lạc Tiên nghẹn giọng, đôi mắt long lanh:
Cánh cửa vừa mở ra, hắn còn chưa kịp thở ra một hơi thì trước mặt đã hiện lên hai bóng người. Kiều Trang khoanh tay, lườm hắn một cái rõ dài:
“Cũng không thể để các em giải quyết rắc rối giùm anh hoài được.”
Không khí trong phòng thoáng chững lại, nụ cười trên môi Khả Hân cũng dần thu lại. Cả ba đều hiểu, đây không còn là chuyện chơi đùa nữa.
Một nữ quỷ tóc cam đang ngồi xếp bằng giữa đống hoang tàn, quỷ khí cuồn cuộn tỏa ra từ cơ thể cô ta, như thể đang nhấn chìm cả vùng đất vào trong bóng tối tuyệt đối.
Nhưng… Ngô Cương khựng lại.
“Giờ này không phải là ‘muộn’ nữa, là giữa khuya luôn rồi đó.”
Bỗng từ phía xa, một thân ảnh bồng bềnh xuất hiện trên đỉnh đá, một nữ quỷ xinh đẹp khác với mái tóc trắng dài như mây, dáng người thanh thoát, khí tức mạnh mẽ.
“Lạc tiểu thư! Có tin truyền gấp từ Lâm tiểu thư!”
Vân Nghi nhìn hắn, đôi mắt long lanh thoáng chút bất ngờ, nhưng rồi cũng nhẹ nhàng mỉm cười.
Khả Hân cũng bước tới, gật đầu phụ họa:
Rắc! Viên đá nứt ra, ánh sáng ảo ảnh bung lên như màn sương đen, tái hiện lại một đoạn ký ức hình ảnh của Vân Nghi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gương mặt đại thiên thần dãn ra, một nụ cười lạnh lẽo hiện trên môi. Và hắn đã có quyết định của mình.
“Anh không phải là vị tha, chỉ là không muốn rắc rối thôi.”
Ngô Cương thông minh vốn ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.
“Anh không yếu đuối, chỉ là cảm thấy mệt mỏi khi dính vào quá nhiều rắc rối thôi.”
“Ca ca… anh có biết em đã chờ khoảnh khắc này… hơn 500 năm rồi không?”
Nói rồi, cô liền thu hồi quỷ khí của mình lại, tên quỷ sai thấy thế mới dám lại gần. Hắn lấy ra một viên đá truyền tin phát ánh sáng u ám. Cung kính quỳ xuống nói:
“Ừm. Ngươi có thể đặt đá truyền tin xuống đất rồi lui đi.”
Chỉ có ba Vệ Hồn Thượng Quỷ bên cạnh.
Diệc Thần hơi khựng lại, biết không thể giấu được nữa, hắn do dự một chút, rồi cũng quyết định kể cho họ nghe.
“Anh… chỉ đi dạo một chút thôi mà…”
Suối Nguồn Sinh Mệnh là nơi linh thiêng của Thiên Thần Tộc, thứ linh lực chảy trong đó không chỉ là khởi nguồn tái tạo, mà còn là căn cơ cho tất cả sinh linh thuộc Thiên Giới.
Vậy mà cô ta vẫn đến.
Diệc Thần khẽ lắc đầu, nhấp một ngụm trà để giấu đi vẻ lúng túng vừa rồi.
Một cách đánh… bẩn thỉu và đáng sợ hơn bất kỳ c·hiến t·ranh chính diện nào.
“Được rồi, anh không có mượn hai em trả thù!”
Lạc Tiên nghiêng đầu, thu quỷ khí lại, cười nhẹ:
Hành tung của cô ta… đã bị ghi lại.
Hắn không cần công chiếm, cũng không cần tiêu diệt. Chỉ cần vấy bẩn. Khiến mọi thứ không còn tinh khiết, khiến các tầng trời tự sụp đổ từ bên trong.
“Ca ca… anh thật sự… đã trở lại rồi!”
Vy Vy lặng người. Vài giây sau, một giọt lệ lặng lẽ rơi xuống từ mắt cô. Cô khẽ thì thầm, như nói với chính trái tim mình:
Một giọt máu của Diệc Thần, có lẽ cũng đủ khiến nguồn nước thiêng liêng kia nhiễm bẩn.
Khi Diệc Thần trở về nhà thì trời đã về khuya, ánh trăng lặng lẽ hắt bóng qua cửa sổ, nhuộm cả gian nhà bằng một lớp ánh sáng bạc lạnh lẽo.
Không rõ bằng cách nào, nhưng Thiên Thần Tộc vẫn luôn có cách để theo dõi những kẻ x·âm p·hạm lãnh địa mình.
Khả Hân cũng cảm nhận được ma khí lạ lùng, sắc mặt cô lập tức thay đổi. Cô tiến lại gần hơn, áp mặt mình lên người Diệc Thần, rồi nói:
“Em cũng đi. Coi như trả món nợ nó dọa anh.”
Khả Hân bĩu môi, uốn éo đứng dậy như không có chuyện gì:
Cấp Cổ Thần thì có lẽ… là không, bọn chúng chắc không rảnh đến mức mà dạo chơi ở tầng trời thứ ba này.
Kiều Trang nghe xong thì sắc mặt lộ rõ sự khó chịu. Không chút do dự, cô xoay người bước thẳng về phía cửa, giọng nói trầm xuống:
Vân Nghi nhìn hắn, đôi mắt ánh lên vẻ ngạc nhiên, nhưng rồi ánh mắt đó cũng nhanh chóng chùn xuống. Cô nhẹ nhàng thở dài, đôi môi khẽ cong lên một nụ cười nhạt:
Diệc Thần mỉm cười nhẹ, nhưng nụ cười không thật. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu Suối Nguồn Sinh Mệnh thật sự bị ô uế hậu quả sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát. Hắn phải báo về.
Ngô Cương không giải thích lý do.
Nếu có thể tiêu diệu được Diệc Thần ngay lúc này… Ngô Cương có thể lập được đại công, đủ sức để lưu danh thiên cổ.
Phải lập tức thượng tấu lên Thiên Thần Vương.
Chúng có lẽ mạnh hơn cấp Thượng Thần một chút, nhưng không thể so sánh với cấp Cổ Thần. Một Vệ Hồn Thượng Quỷ của hắn dư sức lo được.
Thật ra… hắn cũng chẳng thể biết.
Đúng lúc này, giọng của Vân Nghi từ trong phòng khách vọng ra:
“Anh biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả?”
Diệc Thần hơi chột dạ, xoa gáy cười gượng:
Diệc Thần nhìn Khả Hân, đôi mắt không giấu nổi sự lúng túng. Hắn nhẹ nhàng đẩy nhẹ cô ra, nghiêm túc chấn chỉnh lại:
Lạc Tiên thấy vẻ hớt hả của hắn thì hỏi:
Vấn đề là… liệu có cấp bậc nào mạnh hơn cả Thượng Thần ở đó không ?
Tại một tinh cầu c·hết trong Dải Ngân Hà.
Chương 38: Chuẩn bị cho cuộc va chạm đầu tiên
“Chúng không thể khai thác… vậy là muốn làm ô uế nó.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngô Cương đứng lặng, ánh mắt sâu thẳm nhìn vào hư không
Sau vài giây im lặng, hắn đặt ly xuống, ánh mắt quét qua ba cô gái đang ngồi quanh, rồi chủ động chuyển chủ đề:
Mười một vòng ánh sáng hắc ám chậm rãi hiện lên quanh thân thể cô, mỗi vòng sáng là một biểu tượng cho sức mạnh được giải phóng. Đến vòng thứ mười một, cả tinh cầu dường như rung chuyển trong một cơn đ·ộng đ·ất dữ dội.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.