Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 113: Dừng bước
Nam tử đương nhiên hiểu rõ điều này, lập tức thi triển một loại đặc thù bí pháp, toàn thân thể bao phủ bởi dày đặc linh lực, hoá thành một đạo thanh sắc cự thương phóng về phía Đàm Sương, tốc độ nhanh đến cực điểm, so với Trần Dương Hoa Ảnh Bộ nhanh hơn rất nhiều.
Đàm Sương, tu vi Thối Thể nhất trọng đỉnh phong, nắm giữ một kiện thượng phẩm pháp khí Toàn Phong Phiến, chủ tu phong hệ thuật pháp.
Tần Vân Phong xác thực là một đối thủ mạnh, nếu là gặp người khác, hắn chưa hẳn không có cơ hội đi tiếp vào vòng thứ sáu, chỉ trách vận khí không tốt mà thôi.
Vòng thứ sáu diễn ra ngay sau khi vòng thứ năm kết thúc một canh giờ.
Đàm Sương sắc mặt chợt biến, tay vung vẩy Toàn Phong Phiến, hai đoàn phong bạo hiển hiện mà ra, vừa xuất không lâu hai đoàn phong bạo liền hợp thành một thể.
Từ phong bạo bên trong liên tiếp vang lên âm thanh to lớn, bên trong linh lực liên tục xuất hiện chấn động.
“Đàm sư tỷ hẳn là sẽ có lợi bên trong đoàn phong bạo này, tiểu tử kia chỉ sợ gặp khó”.
Từng đạo quyền ảnh liên tiếp giáng xuống, vị đệ tử kia căn bản chống đỡ không được bao lâu, kiên trì suốt một khắc thời gian rốt cuộc từ bỏ, Trương Du thuận lợi tiến vào vòng thứ bảy.
Phong hệ thuật pháp không ít người có thể sử dụng nhưng pháp khí hình quạt lại có chút hiếm thấy, toàn bộ Huyền Thương Môn người sử dụng pháp khí hình quạt chưa đến mười người, tại Đại Mạc cảnh nội bên trong chỉ sợ cũng không có bao nhiêu người.
Muốn nhìn xuyên phong bạo ít nhất phải có đặc thù thủ đoạn như các loại nhãn thuật chẳng hạn, hoặc là tu vi đạt đến Võ Tông cấp độ.
“Uy lực thật kinh khủng, may mắn sớm lùi về phía sau, nếu không đã bị trọng thương”. Lâm Vũ Thần âm thầm cảm khái, Tần Vân Phong chiêu vừa rồi mặc dù không có biến ảo gì nhưng uy lực thập phần khủng bố, Hắc Tinh Đao chém ra đao ảnh căn bản chống không nổi hai hơi.
Ngay sau đó, Đàm Sương cũng hiện ra thân ảnh, nàng mồ hôi đầm đìa, miệng thở dốc, trên thân v·ết t·hương cũng không ít.
“Lâm tiểu tử vậy mà dừng bước tại vòng thứ năm, quả thực có chút đáng tiếc, bất quá tính toán một chút, xem như không tệ, vừa đột phá ba tháng liền có thể cùng đám đệ tử lâu năm so tài”.
“Không cần phải như thế, Tần sư huynh kiếm pháp cao minh, sư đệ ta tự nhận không bằng, ta nhận thua”.
Tại võ đài bên trên, Liễu Hoàng ngồi tại ghế gỗ, nhàn nhã thưởng trà, ngoại môn thi đấu hắn đã xem không biết bao nhiêu lần, đã sớm nhàm chán.
“Lứa đệ tử năm nay quả thực xuất hiện nhiều anh tài, tiểu tử họ Tần này lại có chút đặc thù, kiếm pháp của hắn có chút quen thuộc, giống như đã từng nhìn thấy ở đâu”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Về phần nhãn thuật, nhãn thuật cũng thập phần hiếm thấy, độ khó tu luyện cũng rất cao, muốn lấy tu vi này tu luyện được nhãn thuật, căn bản là mơ mộng hão huyền.
Xuyên Vân Pháp, Huyền Thương Linh Pháp bí pháp một trong, tại công kích hoặc di chuyển đều có đại diệu dụng, bất quá Xuyên Vân Pháp độ khó luyện thành tương đối cao.
Đứng bên kia miệng hố là Tần Vân Phong, hắn mặc dù thân thể hoàn hảo như chưa có gì xảy ra, trên mặt cũng chỉ xuất hiện vài giọt mồ hôi, nhưng linh lực cũng suy yếu trầm trọng.
Một người khác lại lắc đầu. “Ta thấy chưa hẳn, Huyền Thương Linh Pháp thiên về tốc độ, bên trong phong bạo không gian càng hẹp hơn, Đàm sư muội chưa hẳn có lợi thế”.
Đàm Sương đối với phong hệ thuật pháp tương đối tinh thông, nghe nói nàng tiến vào Thối Thể cảnh đã có năm năm, với tư chất cùng ngộ tính của nàng đã sớm tu luyện đến nhất trọng đỉnh phong nhưng vận khí không tốt đụng phải bình cảnh, cho đến hiện tại vẫn bị giới hạn tại Thối Thể nhất trọng cấp độ.
“Xuyên Vân Pháp !!”. Dưới đài đám người ồ lên.
Hơn nữa, hắn có thể đi vào vòng thứ năm đã thoả mãn, ít nhất là so với dự đoán trước kia của hắn cao hơn không ít.
Suy nghĩ một hồi cũng không có nghĩ ra được cái gì, Liễu Hoàng liền từ bỏ, dù sao cũng không quá quan trọng đối với hắn, phất phất tay liền để cho trận đấu tiếp theo diễn ra.
Nam tử bên ngoài thân thể linh lực mang theo cảm giác vô cùng sắc bén, giống như chỉ cần đụng trúng liền có thể b·ị c·hém đứt.
Phong bạo xuất hiện rung chuyển dữ dội, kết cấu cũng dần suy yếu, linh lực đang tốc độ cao tiêu thất.
Tần Vân Phong tại vòng thứ sáu cũng không có triển khai bất kỳ chiêu thức gì mới, tuy vậy, kiếm pháp của hắn cũng không gặp khó khăn gì khi đả bại đối phương.
Đám người phía dưới cũng trầm trồ, hai người tại phong bạo bên trong hẳn là kịch chiến nếu không cũng không trông thảm hại đến mức như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đàm Sương nếu không cẩn thận dính một chiêu cũng có thể khiến nàng trọng thương, may mắn nàng chuyên về phong hệ thuật pháp, liên tục vung vẩy Toàn Phong Phiến, tạo ra liên tiếp mấy đạo gió lốc hộ thân.
Về phần Thế Thân Thuật, Phân Thân Thuật các loại, không đủ linh lực căn bản không thể sử dụng, Thế Thân Thuật cùng Phân Thân Thuật cũng có thể vận dụng bằng hồn lực nhưng Lâm Vũ Thần đột phá không lâu, căn bản không có thời gian luyện tập.
Trận thứ ba vòng thứ sáu, tâm điểm chính là một vị nữ đệ tử, điều này tương đối hiếm thấy, nữ đệ tử tại Huyền Thương Môn bên trong số lượng không nhiều, người có thực lực cao cường thì ít càng thêm ít.
Để hắn có chút ngoài ý muốn là, Lâm Vũ Thần vậy mà lắc đầu nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một đám tiểu tử đánh lộn căn bản không khiến hắn quá chú ý, trận đấu này ngược lại lại có chút thú vị.
“Đàm Sương thắng”. Từ trên cao, Liêu Hoàng âm thanh truyền xuống, kết thúc trận chiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 113: Dừng bước
Hắn chật vật bò dậy, miệng rỉ ra một chút máu tươi, linh lực suy giảm đáng kể.
Trương Du lần này không còn giấu bài, trực tiếp tế ra pháp khí Khốn Địa Chung, đối thủ của hắn sử dụng cũng là một kiện thượng phẩm pháp khí nhưng tốc độ của hắn tương đối chậm, căn bản không có cách nào tránh được Khốn Địa Chung kết giới.
Nhìn về phía Lâm Vũ Thần, tình hình cũng không khá hơn bao nhiêu, linh lực hao tổn rất nhiều, trên thân cũng xuất hiện nhiều v·ết t·hương.
Lâm Vũ Thần bên này thấy vậy cũng không nói thêm gì, ngồi bệt xuống đất, lấy ra một chút chữa thương đan dược đem nuốt vào.
Lúc này, ánh mắt của hắn bỗng nhiên hướng về Tần Vân Phong.
Thân hoá linh thương nam tử cũng trực tiếp xuyên qua phong bạo tiến vào bên trong, hai người lập tức biến mất ở trong tầm nhìn của đám người.
Khổng lồ phong bạo cao đến ba trượng cuốn lấy thân thể Đàm Sương, thân ảnh của nàng lập tức biến mất tại phong bạo bên trong.
Vòng thứ năm rất nhanh liền kết thúc, nhất bảng hiện tại chỉ còn lại sáu người, ngoài Trương Du cùng Tần Vân Phong, còn lại bốn người đều là đệ tử lâu năm.
“Một chiêu này quá hao tổn linh lực, nhìn mặt tích cực mà nói, uy lực lại có chút mạnh, có thể đạt đến Thối Thể tam trọng tiêu chuẩn”. Tần Vân Phong thầm nghĩ, một chiêu này của hắn lập tức hao tổn một nửa linh lực.
Võ Tông không cần nói đến, tu vi bọn hắn hiện tại chỉ dừng lại ở nhất trọng, muốn đến tứ trọng còn rất lâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối thủ của nàng cũng là một vị Thối Thể nhất trọng đỉnh phong, tu luyện chính là địa giai công pháp Huyền Thương Linh Pháp, thương pháp biến ảo, mỗi chiêu mỗi thức đều kèm theo dư ảnh, lực đạo tràn đầy.
Khói bụi trên võ đài dần dần tán đi, tại trung tâm võ đài là một cái hố lớn, sâu gần một trượng, xung quanh gạch đá đều vỡ nát.
Tần Vân Phong cười nói, hắn đối với hành động của Lâm Vũ Thần quả thực có chút nghi hoặc nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, mỗi người đều có suy nghĩ riêng, có thể là Lâm Vũ Thần kiêng kỵ cái gì hoặc là Lâm Vũ Thần tình huống cũng không như hắn dự đoán, dù sao hắn cũng không phải là hồn tu, đối với hồn lực căn bản không rõ ràng.
“Lâm sư đệ, hai chúng ta linh lực đã không có bao nhiêu, ngươi hồn lực hẳn là còn không ít, không bằng giống như Mạc Quân trước đó, một chiêu phân thắng thua đi”. Tần Vân Phong đưa ra đề nghị.
Kiếm pháp của Tần Vân Phong hầu như có thể chém đứt toàn bộ thuật pháp, ít nhất cho đến hiện tại không gì nó không chém được, đương nhiên trừ những loại thuật pháp đặc thù như sương mù của Mạc Quân.
Đám đệ tử liên tục bàn luận, nhưng tất cả đều chỉ là suy đoán, thực tế như thế nào bọn hắn cũng không biết được, bọn hắn không có thủ đoạn nhìn xuyên phong bạo, chỉ có thể chờ đợi kết quả.
Trương Du đối thủ vận dụng chính là thương pháp, thương pháp tốc độ mặc dù nhanh nhưng tại không gian hẹp nhận lấy rất nhiều hạn chế, căn bản không thể phát huy toàn lực.
Liễu Hoàng đăm chiêu suy nghĩ, đem ký ức của mình dần dần lọc lại, bất quá hắn đã sống hơn trăm năm, đã thấy qua rất nhiều chuyện đời, căn bản không thể nhớ hết được.
Hắn linh lực xác thực suy giảm trầm trọng, hồn lực mặc dù còn tại nhưng nếu cùng Tần Vân Phong so chiêu một lần cuối cùng, hắn cũng chỉ có thể vận dụng Trảm Hồn Thuật.
Lâm Vũ Thần bị lực xung kích của v·ụ n·ổ đẩy bay về phía sau, cả cơ thể đụng vào trận pháp của võ đài.
“A, phong bạo giống như suy yếu”. Một tên đệ tử hô lớn, kéo theo đó là ánh mắt của nhiều người.
Phương pháp duy nhất chỉ có thể là tìm cách phá vỡ kết giới, thoát khỏi địa bàn của Trương Du, nhưng Trương Du đương nhiên sẽ không ngồi im quan sát.
Một bóng người vụt ra bên ngoài, là nam tử kia, hắn trên thân y phục rách nát, trên thân cũng hiện lên vô số vết cắt, máu tươi chảy đầy người nhưng bởi vì hầu hết đều là v·ết t·hương nông nên cũng không có nguy hiểm về tính mạng, nếu phục dụng đan dược không qua bao lâu sẽ khỏi hẳn.
“Ha ha, Lâm sư đệ vậy mà tự mình buông bỏ, vậy ta liền đa tạ sư đệ, ngày sau lại mời sư đệ đi uống một chầu”.
Vị nam tử kia thương pháp mặc dù cao thâm nhưng không có cách nào tiếp cận Đàm Sương, thủ đoạn cho dù có mạnh đến bao nhiêu nếu không đánh trúng đối phương cũng là vô dụng.
“Ai, giao thủ thì không thể tại bên ngoài giao thủ sao, làm gì phải tại phong bạo bên trong giao thủ, hiện tại cái gì cũng không thấy”. Một tên đệ tử lên tiếng nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.