Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 115: Kết thúc
Đám người nghe vậy liền nhao nhao rời đi, đủ loại biểu cảm hiện lên trên từng khuôn mặt, có thất vọng, có hào hứng, có nghi hoặc, cũng có không cam lòng.
“Rốt cuộc cũng kết thúc, ta lọt vào mười hai người đứng thứ nhất, ban thưởng hẳn là không kém”. Lâm Vũ Thần nhìn từng người từng người rời khỏi quảng trường trung tâm, trong đầu lại suy nghĩ về phần thưởng.
Tần Vân Phong trường kiếm loé lên, một màn sáng chói rọi khắp võ đài.
“Kiếm Quang Phân Hoá”.
Bất quá một đạo kim sắc hộ thuẫn lập tức bao lại Tần Vân Phong, Trương Du cả thân thể khựng lại giữa không trung.
Trương Du không thèm để ý đến bàn tay trái bị đứt lìa, lập tức thi triển thân pháp tiếp cận, một chiêu cước pháp nhắm vào Tần Vân Phong đỉnh đầu.
………………………....................
Tần Vân Phong linh lực suy yếu nghiêm trọng, mắt thấy Trương Du tình trạng, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội, hắn xuyên qua màn khói bụi, trường kiếm nhắm thẳng xuống người Trương Du.
“Toái Bàn”. Trương Du chân phải dẫm mạnh xuống đất, võ đài lập tức bị dẫm nát một mảng lớn, đất đá bay tứ tung.
Liên tiếp năm đạo kiếm ảnh chém về phía Trương Du, cả năm đạo kiếm ảnh lập tức bị Khốn Địa Chung ngăn chặn.
Tần Vân Phong vừa mới đáp đất còn chưa ổn định thân hình, Khốn Địa Chung đã nhanh chóng tiếp cận.
Dù vậy chiêu này cũng không thể vận dụng nhiều lần, nếu không Tần Vân Phong cũng không cần đợi mỗi một lúc mới vận dụng.
Tần Vân Phong thấy vậy cũng muốn lùi ra xa nhưng nham thủ căn bản không cho hắn cơ hội đó, công kích đến liên tiếp căn bản không cho hắn thời gian bỏ trốn.
“Chuyện thường mà thôi”. Trương Du nhân cơ hội này cũng lao đến, muốn tiếp cận Tần Vân Phong, chỉ cần thu ngắn khoảng cách hắn sẽ có lợi thế cực lớn, cũng có thể hạn chế cực phẩm pháp khí.
“Phốc”.
Trương Du lại lấy ra một tấm phù lục, toàn bộ cơ thể đều căng cứng, Thối Thể cảnh võ sư so với phàm nhân võ giả mạnh hơn rất nhiều, nhục thân có thể nói là đao thương bất nhập.
Một đạo cự hình kiếm ảnh trên trời giáng xuống, khí thế mười phần, nếu là một vị Thối Thể tam trọng đứng trước chiêu này chỉ sợ cũng khó mà ngăn cản.
“Kiếm Quang Phân Ảnh”. Tần Vân Phong trường kiếm vung vẩy, chém ra bốn đạo kiếm quang, một cái nham thủ ngay lập tức bị chém thành nhiều mảnh vụn.
“Đến rồi sao ?”. Trương Du một tay che lại hai mắt, tinh thần cấp tốc kết nối với Khốn Địa Chung, kêu gọi nó trở về đỉnh đầu của hắn.
“Ngoại môn thi đấu Nhất bảng kết thúc, người chiến thắng chung cuộc là Trương Du, năm mươi người xếp hạng đầu tiên ở nguyên vị trí, còn lại có thể tán đi”.
Càng ngày càng có nhiều đạo kiếm ảnh lăng không mà đến, Trương Du trong tay xuất hiện một tấm phù lục, vận dụng linh lực đem phù lục xé nát, một đạo kim sắc hào quang bao phủ thân thể hắn.
Tuy vậy, đối với võ sư cấp độ mà nói, ba ngày không nghỉ ngơi căn bản không tính là gì, võ giả Chuyển Linh cảnh cũng có thể chịu được ba ngày không nghỉ ngơi nhưng đó là giới hạn, đến Thối Thể cảnh thì có thể chịu đựng được trong mười ngày.
Khốn Địa Chung không biết từ bao giờ đã bay về Trương Du đỉnh đầu, Trương Du quanh thân cũng được hư ảnh hình chung bao phủ, kết hợp cùng với Kim Thân Biến, lực phòng ngự tăng lên nhiều lần.
“C·h·ế·t tiệt”. Tần Vân Phong lần nữa vận dụng Lưu Quang Bộ thoát đi, may mắn hắn não động nhanh nếu không đã bị khoá lại một chỗ.
Võ đài bên dưới, quyền ảnh cùng kiếm quang giao thủ, quyền ảnh từng đạo từng đạo đều kèm theo một cỗ cuồng bạo chi khí, trọng trọng như núi, lực đạo mười phần.
Khốn Địa Chung, linh lực hộ thuẫn, phù lục hộ thuẫn, Kim Thân Biến, bốn đạo phòng ngự liền kề nhau, Trương Du hiện tại tựa như một bức tường thành vững chắc, không gì lay động được.
Liễu Hoàng lúc này nhìn về phía đám người dưới đài, hô lớn.
“Muốn thắng ta không dễ vậy đâu”.
Mấy chục năm về trước, thời điểm hắn còn trẻ tuổi, nhiệt huyết tràn đầy, tại Đại Mạc bên trong khắp nơi xông xáo, bằng hữu kết giao cũng không ít, trong đó có một vị gọi Hứa Vân.
Kiếm ảnh chỉ là câu giờ, chân chính sát chiêu còn tại phía sau.
Một đạo kim sắc kiếm khí lăng không mà đến, tốc độ so với những lần trước đó nhanh hơn rất nhiều.
Hứa Vân người này là một tên kiếm si, nghe nói từ nhỏ lớn lên đều cùng kiếm là bạn, hắn kiếm thuật tại Liễu Hoàng trí nhớ bên trong có thể nói là số một số hai.
“Không hổ là đại tộc tử đệ, trong tình trạng như vậy mà cũng có thể hoá bại thành thắng”.
“Kiếm chiêu kèm theo quang ảnh, lại thêm kiện pháp khí kia, có chút giống Hứa Vân trước kia vận dụng pháp khí”. Liễu Hoàng nghĩ thầm.
“Tiểu tử này có lẽ nào là Hứa Vân đệ tử hoặc là hắn đạt được Hứa Vân truyền thừa”.
Liễu Hoàng từ trên cao phiêu du mà xuống, mặt đầy ý cười, trong đầu lại thầm nghĩ. “Chiêu vừa rồi mặc dù nhìn qua chỉ là võ kỹ bình thường nhưng đã có thể tác động đến linh khí, xem ra sớm muộn tiểu tử này cũng sẽ tu thành linh kỹ, tiềm năng quả thực to lớn”.
“Quang Ảnh Tại Thiên”.
“Cũng không biết năm đó hắn có thật là rời đi Đại Mạc hay là vẫn âm thầm lưu lại Đại Mạc bên trong, hoặc là đã sớm toạ hoá”. Liễu Hoàng nhìn chằm chằm Tần Vân Phong, càng nhìn càng tin vào phán đoán của mình.
Đám ngoại môn đệ tử xem như đã có ba ngày không ăn không uống, không có một giấc ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoại môn khu vực, quảng trường trung tâm.
Ngoại môn thi đấu Nhất bảng đã diễn ra ba ngày, vì để không gián đoạn thi đấu, ngày thứ nhất đã có mấy vị nội môn đệ tử xuất hiện bố trí một toà đại trận, khiến khu vực xung quanh quảng trường trong suốt ba ngày đều là ban ngày.
Trương Du thân thể ngã xuống đất, hắn vội vàng bò dậy, hướng Liễu Hoàng cúi chào.
Trương Du hai tay chắn phía trước người, trực tiếp chặn lại lưỡi kiếm, toàn bộ lượng năng lượng còn lại của Kim Thân Biến đều bị hắn chuyển về hai tay.
Cự thủ vung vẩy trong không trung, từng đạo cự hình quyền ảnh hướng đến Tần Vân Phong.
Kiếm quang ngược lại nhẹ nhàng uyển chuyển, cuốn lấy dũng mãnh quyền ảnh, hai loại lực lượng cương nhu khác biệt, cùng triệt tiêu lẫn nhau.
Trương Du thấy vậy cũng mừng thầm trong bụng, Kim Thân Biến cũng sắp hết hiệu lực, nếu Tần Vân Phong linh lực còn nhiều sẽ là bất lợi cho hắn, không có Kim Thân Biến, hắn không dám chắc có thể đón đỡ cực phẩm pháp khí.
Trên không trung một lớp màn chắn từ từ biến mất, sắc trời cũng đột nhiên biến đổi, mặc dù vẫn sáng nhưng thái dương đã xuất hiện tại một vị trí khác.
Khốn Địa Chung xoay vòng tốc độ cao, cản phía trước người Trương Du.
Từ mặt đất trồi lên hai cái cánh tay, mỗi cánh tay dài đến một trượng, rộng năm thước.
Trương Du từ đám khói bụi bên trong phi thân mà ra, quanh thân thể hắn cự chung hư ảnh hiện lên một vết rách lớn, linh quang ảm đạm.
Tại Liễu Hoàng đám bằng hữu bên trong cũng chỉ có Hứa Vân cùng một vài người khác thành công tiến vào tông sư cấp độ, trong đó nổi bật nhất đương nhiên là Hứa Vân.
Kiếm ảnh chấn vỡ Trương Du ba lớp phòng ngự, dù xuyên qua ba lớp phòng ngự, khí thế của nó cũng không yếu đi bao nhiêu, trực tiếp xuyên qua Trương Du thân thể. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Vân Phong cực phẩm pháp khí uy lực cho dù có mạnh, nhất thời cũng khó mà phá huỷ được lớp phòng ngự này.
Vốn là Đại Mạc nổi danh tán tu nhưng không hiểu sao hơn ba mươi năm trước hắn đã biến mất khỏi giang hồ, một chút tin tức cũng không có, Liễu Hoàng cho là hắn đã rời khỏi Đại Mạc cảnh nội, vân du tứ phương.
Quảng trường bên trên chỉ còn lại năm mươi người, bọn hắn tụ lại một chỗ, kiên nhẫn chờ đợi, nhưng cũng không biết là chờ đợi cái gì.
Mắt thấy trường kiếm sắp xuyên qua tay phải, Trương Du lập tức xoay người, toàn bộ lực lượng của hắn đều dồn vào chân trái, chiêu này vừa ra linh khí xung quanh lập tức nhận lấy chấn động.
Tránh lặp lại sai lầm, lưu quang chia thành hai đạo, phân biệt bay ra hai hướng khác nhau, một trong đó hoá lại thành Tần Vân Phong, hắn rốt cuộc có chút thời gian thở gấp, vận dụng hai lần Lưu Quang Bộ tiêu tốn quá nhiều linh lực.
Kiếm ảnh dày đặc tựa như thác đổ, phát ra ánh sáng chói lòa, so với trận đấu trước đó với Lâm Vũ Thần dường như nhiều hơn gấp đôi.
“Ai, Thiên Nhân đối với ta mà nói là quá xa vời, tình trạng của ta hiện tại chỉ sợ khó mà tiến thêm được nữa, cho dù có tu luyện đến đệ thập trọng, ta cũng không nắm chắc vượt qua lôi kiếp, còn không bằng an hưởng tuổi già, lại thu cái đệ tử lưu lại truyền thừa”. Nghĩ đến đây, Liễu Hoàng trong đầu đột nhiên hiện ra Lâm Vũ Thần thân ảnh. “Tiểu tử kia cũng không tệ lắm, đám đệ tử mới đột phá đến Thối Thể cấp độ bên trong cũng chỉ có hắn gia nhập Trận Pháp Đường”.
Trương Du hai tay hiện tại có độ cứng ngang ngửa với một kiện thượng phẩm pháp khí, tuy vậy, cực phẩm pháp khí độ sắc bén cực kỳ cao, trong chốc lát đã cắt xuyên qua tay trái.
Trương Du vẻ mặt cảm kích, một tay nhận lấy. “Đa tạ trưởng lão”.
“Đây là Sinh Cốt Đan cùng Huyết Lộ Tán, kết hợp với nhau có thể nối lại tay, ngươi bí thuật cung cấp sinh mệnh lực rất lớn, trong quá trình nối tay nhớ vận dụng bí thuật, tốc độ hồi phục sẽ nhanh hơn một chút”. Liễu Hoàng từ giới chỉ bên trong lấy ra hai cái lọ nhỏ, đưa cho Trương Du.
Ầm.
Trương Du miệng nhổ ra một bãi máu tươi, trên bụng xuất hiện một cái lỗ máu, còn tốt hắn đang trong trạng thái Kim Thân Biến, sức hồi phục cùng sức chịu đựng tương đối cao, chỉ trong giây lát máu đã ngưng chảy ra ngoài.
Mắt thấy Khốn Địa Chung tình trạng, Trương Du lòng đau như cắt, linh quang chớp động thu hồi Khốn Địa Chung, một kiện thượng phẩm pháp khí nếu như cứ như vậy bị huỷ đi, hắn chính là lỗ lớn.
Mắt thấy Trương Du đã gần bên, Tần Vân Phong thân thể lập tức biến mất, hoá thành một đạo lưu quang bay ra một chỗ khác, lưu quang đáp đất hoá lại thành Tần Vân Phong.
Tần Vân Phong căn bản không nghĩ đến Trương Du động tác này, trực tiếp bị đá bay, trường kiếm rời tay, cả thân thể bị đánh bay đến rìa võ đài, gãy mấy cái xương sườn, miệng rỉ máu tươi.
Trương Du ngoài thân vậy mà xuất hiện vô số mảnh vỡ, chuyển động theo quỹ đạo.
Cung may Khốn Địa Chung câu được không ít thời gian, Trương Du thành công xuyên qua dày đặc kiếm ảnh, linh lực hộ thuẫn cùng phù lục hộ thuẫn vỡ vụn lập tức.
Nghe nói, võ sư cấp độ tầng thứ càng cao thì sức chịu đựng cũng theo đó tăng lên.
“Vậy mà có thể vận dụng thuật pháp cùng võ kỹ kết hợp, Trương sư huynh quả thực cao minh”. Tần Vân Phong thi triển thân pháp, nhanh chóng né tránh quyền ảnh, miệng vẫn không quên tán dương.
Một tiếng nổ lớn phát ra, hai loại ánh sáng giao thoa lẫn nhau.
Liễu Hoàng ngồi tại trên cao, ánh mắt chăm chú quan sát trận đấu bên dưới.
“Toàn bộ năm mươi người phía dưới nhanh chóng lên thuyền”. Một âm thanh to lớn vang dội khắp quảng trường.
Ầm ầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến việc Hứa Vân đã có thể toạ hoá, Liễu Hoàng lại thở dài một hơi, sống đến bằng này tuổi hắn đã sớm quen với việc này, bằng hữu năm đó hiện tại cũng không còn mấy người, hắn nếu không thể đột phá đến Thiên Nhân chi cảnh, sớm muộn cũng đi đến bước này.
Lưu Quang Bộ, Tần Vân Phong độc môn thân pháp, hắn ngày thường rất ít dùng đến nó bởi vì tiêu tốn quá nhiều linh lực, tuy vậy tốc độ lại rất nhanh, nếu đem Lưu Quang Bộ tu luyện đến đại thành có thể so với độn thuật.
“Nham Thủ”.
“Đa tạ trưởng lão khen ngợi, đệ tử chỉ là may mắn mà thôi”.
Chương 115: Kết thúc (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lên”. Trương Du chân dẫm mặt đất lấy đà, cả người phi thân về phía trước.
“Cũng không biết là loại thuật pháp gì, vậy mà có thể chém đứt lớp phòng ngự của Khốn Địa Chung”. Trương Du nghĩ thầm, Tần Vân Phong đã dùng qua chiêu này mấy lần, hắn có thể chắc chắn chiêu này không phải là cực phẩm pháp khí năng lực, chỉ là được cực phẩm pháp khí dẫn động nên uy lực mới tăng lên đáng kể.
Liên tiếp vài đạo kiếm ảnh hiện ra, muốn cản lại quyền ảnh nhưng đều bị đánh tan.
Một lát sau, bầu trời bỗng nhiên tối sầm, một chiếc phi chu khổng lồ phiêu du mà đến, dọa cả đám đệ tử một hồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hứa Vân tu luyện công pháp là một loại đặc thù công pháp, tên gọi Thiên Quang Kiếm Phổ, kiếm chiêu cực nhanh, tinh chuẩn đến cực điểm, trong quá trình xuất thủ cũng kèm theo quang ảnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.