Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 128: Trốn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 128: Trốn


“Ngươi có biết những kẻ như ngươi, ta đã g·iết không biết bao nhiêu người”.

Lâm Vũ Thần nghe vậy cũng không có tỏ ra sợ hãi, ngược lại lại bật ra tiếng cười.

Tiền Hữu Tài vừa thối lui vừa tránh né, hắn cũng không có lo lắng Lâm Vũ Thần có thể đánh bại hắn, hắn trên thân bảo vật đầy rẫy so với Lâm Vũ Thần chỉ có hơn chứ không có kém, tu vi càng là cao hơn một tầng không có việc gì phải lo lắng.

Một lúc sau.

“Không biết nhưng ngay cả khi ta đã vận dụng Phân Thân Thuật nhưng ánh mắt của nó vẫn hướng về chân thân của ta, ta đã phần nào đoán được, hẳn là bởi vì c·hất đ·ộc trên người ta”. Lâm Vũ Thần giải thích, trong tay hắc đao cũng không ngừng công kích Tiền Hữu Tài.

Tiền Hữu Tài chân dẫm phi hành pháp khí tiến lên theo hướng hắc cẩu trước đó rời đi, rất nhanh liền có một đạo nhân ảnh hiện ra trước mặt hắn, Tiền Hữu Tài trong tay hiện ra một kiện pháp khí khác.

“Không biết tốt xấu”.

Đột nhiên nó quay người về một hướng, bốn chân lấy đại địa làm bàn đạp phóng thẳng lên không, tốc độ cũng không chậm có thể so với tốc độ bình thường của Thối Thể nhất trọng tu luyện giả.

Lâm Vũ Thần nghe vậy liền nhíu mày, lẽ nào có người ra lệnh Tiền Hữu Tài đến bắt mình mà không phải là lấy đi mạng sống của mình, Lâm Vũ Thần trong đầu cũng chỉ nghĩ đến Kiều Nguyệt.

Lâm Vũ Thần không tiếp tục cùng Tiền Hữu Tài nhiều lời, hắn tay áo vẫy nhẹ phóng ra ba đạo hoả tiễn, thân hình quay ngoắt lại hướng về phía sau bỏ chạy.

U Độc Khuyển bị doạ đến giật nảy mình, vội vội vàng vàng quanh quẩn một hồi may mắn mới tìm lại được khí tức của Loạn Linh Tán, sau đó lần nữa phóng về phía trước.

Nhìn Lâm Vũ Thần vẻ mặt đột nhiên trở nên căng thẳng, Tiền Hữu Tài cười nói.

Trong khi đó, cách Tiền Hữu Tài vị trí hơn trăm trượng khoảng cách, Lâm Vũ Thần một tay che bụng, vừa di chuyển vừa vận chuyển linh lực chữa thương.

Khốn Phong Tác uốn lượn tựa như một đầu xà tinh nhanh chóng đem Lâm Vũ Thần quấn lấy, tứ chi đều bị khoá chặt, Lâm Vũ Thần ra sức vùng vẫy cũng không làm đứt được dây thừng, hai tay thi triển hỏa thuật cũng không có khiến Khốn Phong Tác tổn hại chút nào.

Phân thân trên thân cũng có mùi của hắn, U Độc Khuyển chưa hẳn nhận ra được, nói là nó tuỳ tiện nhìn trúng bản thể Lâm Vũ Thần căn bản không tin, Tiền Hữu Tài bộ dáng có vẻ như chuẩn bị U Độc Khuyển để đối phó hắn, nói rõ U Độc Khuyển có chút đặc thù. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Vũ Thần thân ảnh dần hoá thành từng điểm sáng biến mất không thấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 128: Trốn

Bởi vì lần trước bị Nghiêm Sâm dùng độc ám toán, lại được Thanh Dương Đan cứu nguy một lần, Lâm Vũ Thần sau lần đó trở về lại tìm mua thêm Thanh Dương Đan, chỉ để đề phòng những lúc như thế này.

“Nhanh chóng trở lại mới được”.

“Gâu gâu”.

“Sớm biết ngươi sẽ dùng chiêu này”. Tiền Hữu Tài vỗ nhẹ bên hông túi vải, túi vải mở rộng phóng nhàn nhạt quang mang, từ bên trong một đạo hắc ảnh phá không mà ra đáp xuống mặt đất bên dưới.

“Quên mất đám này”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong độn khoảng cách ngắn như vậy vô cùng dễ dàng, hắn lấy thân thể chặn lại Trảm Hồn Thuật, thượng phẩm pháp khí lại thêm linh lực hùng hậu gia trì, Trảm Hồn Thuật chỉ có thể để lại trên thân pháp khí một vết hằn.

“Ngươi biết U Độc Khuyển ?”. Tiền Hữu Tài ngạc nhiên hỏi.

“Truy tung, lần này đừng có chậm trễ”. Tiền Hữu Tài ra lệnh, đợi một lúc không thấy U Độc Khuyển di chuyển, Tiền Hữu Tài mới phát giác không đúng.

Lâm Vũ Thần một đường hướng về hướng Tây mà chạy, Mộ Vũ ba người đang ở đó, ít nhất ở đó còn có cơ hội chống lại Tiền Hữu Tài.

“Còn ngươi, chỉ là một tên vớ vẩn may mắn được tiến vào Huyền Thương Môn, chỉ là một tên mới tấn cấp Luyện Hồn nhất trọng vậy mà dám làm bẽ mặt ta trước mặt bảo bối của ta”. Tiền Hữu Tài lúc này đột nhiên biến phẫn nộ, chỉ thẳng Lâm Vũ Thần, nói.

U Độc Khuyển khó bắt được khí tức chỉ có hai lý do, một là Lâm Vũ Thần vận dụng bí pháp hay bí bảo gì có thể hoàn toàn che đậy khí tức, tất nhiên khả năng này là không thể nào, nếu có Lâm Vũ Thần cũng đã sớm làm.

“Bớt dãy dụa đi, cho dù sử dụng hắc đao của ngươi, muốn một hai đao chém đứt Khốn Phong Tác cũng không dễ dàng”. Tiền Hữu Tài đáp xuống mặt đất, ánh mắt lạnh lùng, hắn vươn tay ra muốn đặt lên đầu Lâm Vũ Thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắc ảnh thực chất là một đầu hắc cẩu, toàn thân đen tuyền, quanh thân nó lượn lờ một loại hắc vụ, hắc cẩu hai tai dựng đứng, mũi không ngừng hít vào thở ra từng ngụm không khí.

“Tiền Hữu Tài, lời ngươi nói là không sai, kẻ yếu muốn sinh tồn tất nhiên cần phải có hậu thủ vững chắc, với tu vi của ta hiện tại, gọi ta là kẻ yếu ta sẽ không phản bác”.

Trên thân Lâm Vũ Thần cũng không có giữ đồ vật nào của người khác, chỉ có thể là c·hất đ·ộc trên người hắn, hơn nữa U Độc Khuyển trên thân cũng bốc ra một loại hắc khí nhìn như độc khí vì vậy càng dễ suy đoán.

Tiền Hữu Tài đang muốn bám theo, từ phía sau đột nhiên từng khối đá lớn lao đến, Tiền Hữu Tài vội vàng tế ra hai tấm phù lục, hộ thuẫn xuất hiện ngăn lại phi thạch.

“Cao Khang tên kia làm người không tệ, thiên phú tạm được, tiền đồ cũng chưa hẳn sẽ thấp, đáng tiếc sai lầm của hắn là chắn đường của ta”.

“Đầu óc cũng không tệ nhưng ngươi coi là bản thân có thể đánh bại ta ?”.

Tiền Hữu Tài nhìn về thứ mà lúc nãy còn là t·hi t·hể của Cao Khang, thở dài một hơi, dáng vẻ giống như tiếc nuối.

Trung phẩm pháp khí Khốn Phong Tác.

“Cắt đứt thủ đoạn của ngươi là được”. Lâm Vũ Thần miệng niệm pháp quyết, một đạo hoả cầu che mất một vùng, tựa như thái dương hạ phàm, đánh vào hộ thuẫn của Tiền Hữu Tài, tay phải lại chém một đường.

U Độc Khuyển chủng hung thú này vô cùng hiếm thấy, phóng nhãn toàn bộ Đại Mạc chỉ sợ cũng chỉ có Tiền Hữu Tài có được nó, vì thế đại đa số người đều không hiểu được năng lực của U Độc Khuyển.

Kiều Nguyệt có thể là cảm thấy hứng thú với Huyễn Ma Ấn hoặc nguy hiểm hơn là nàng biết về Huyễn Hồn Ma Công.

“Nàng, không lẽ nàng thật biết Huyễn Hồn Ma Công”. Lâm Vũ Thần nghĩ đến đây đột nhiên cảm thấy nguy hiểm.

Có điều Thanh Dương Đan cũng không phải mặt hàng thông thường, cũng bị nhiều người mua sắm, Lâm Vũ Thần tìm khắp Vân Thanh đan các cũng chỉ mua được hai khoả.

Tiền Hữu Tài sau lưng một là Tiền gia, hai là Kiều Nguyệt, Lâm Vũ Thần không cùng Tiền gia tiếp xúc tất nhiên sẽ không có người rảnh rỗi muốn bắt hắn đi, chỉ còn lại Kiều Nguyệt hoặc là một thế lực nào đó mà Lâm Vũ Thần vẫn chưa biết đến nhưng khả năng này không cao.

Lâm Vũ Thần hiện tại tu vi so với lúc trước cao hơn nhiều, hạ phẩm đan dược dược lực hiện tại không đủ với hắn, may mắn Thanh Dương Chân Nhân sáng chế đan dược không đơn giản.

Tiền Hữu Tài đáp xuống mặt đất, vẻ mặt giận dữ nhìn về U Độc Khuyển.

Tiền Hữu Tài thi triển một chiêu phong thuật đem bụi đất cuốn lên không trung làm chặn lại tầm nhìn của đám Thôn Thạch Thú, hắn cũng không muốn tiếp tục dây dưa, lập tức quay người rời đi.

“Ngươi nếu thật mạnh như vậy, ngươi sẽ không trở thành một con c·h·ó quanh quẩn bên chân Kiều Nguyệt, bị nàng khống chế như đồ chơi, bản thân ngược lại dương dương tự đắc tự cho là mình nắm được mỹ nhân trong tay”.

Lần trước Kiều Nguyệt rất có thể đã thi triển thủ đoạn nào đó muốn khống chế Lâm Vũ Thần, cuối cùng bị Huyễn Ma Ấn phá hư, Lâm Vũ Thần chỉ có thể dựa vào những mảng ký ức mơ hồ hôm đó để suy đoán, kỳ thực đoán ra chuyện này cũng không khó.

Thanh Dương Đan trong tay hắn cũng chỉ là hạ phẩm đan dược, chỉ có thể hoá giải mười loại độc tố, Loạn Linh Tán tất nhiên không nằm trong số đó.

Tiền Hữu Tài hừ nhẹ, Quang Phách Ngân Châm lần nữa xuất thế, bốc lên một đạo quang ảnh xé nát ba đạo hoả tiễn, tốc độ kinh khủng cũng không có ngừng lại mà tiếp tục lao thẳng đến Lâm Vũ Thần, một chỉ xuyên qua Lâm Vũ Thần mi tâm.

Trảm Hồn Thuật một đường thẳng đến U Độc Khuyển, mắt thấy sắp chạm vào U Độc Khuyển một thân ảnh đột nhiên đứng ra, chính là Tiền Hữu Tài.

“Ngươi mạnh hơn ta, ta cũng đồng dạng không có phản bác, nhưng ngươi cũng không phải kẻ mạnh, một kẻ có thể khiến người khác hạ mình làm thuộc hạ, ít nhất trong mắt ta ngươi cũng chỉ là một kẻ yếu mà thôi”.

Hắc cẩu chủng loại là U Độc Khuyển, một loại hung thú chuyên về độc tố, thực lực mặc dù không mạnh nhưng kịch độc trên thân thể nó cũng không yếu, đặc biệt nó rất n·hạy c·ảm với c·hất đ·ộc, Lâm Vũ Thần trên thân có Loạn Linh Tán, cho dù hắn có vận dụng thủ đoạn ẩn nấp gì đều không thể trốn thoát khỏi cái mũi của U Độc Khuyển.

“Dám nói ra những lời như vậy, ngươi cho là ta không dám g·iết ngươi ?”.

Cho dù không thể giải được Loạn Linh Tán nhưng suy yếu độc lực của nó không phải vấn đề.

U Độc Khuyển bị một cước đá bay, cũng nhờ đó kiểm soát lại được thân thể, mũi khẽ động thân thể phóng nhanh về phía trước, sợ chậm một giây sẽ bị Tiền Hữu Tài g·iết c·hết.

Hắc cẩu đột nhiên hướng về bên cạnh sủa liên thanh, Tiền Hữu Tài phát giác được không ổn, chưa kịp thủ thế đã bị một thanh hắc đao hư không hiển hoá chém đến, còn tốt trên thân hắn còn có thượng phẩm phòng ngự pháp khí, thân thể chỉ b·ị đ·ánh lùi một đoạn khoảng cách.

“Hắn lẽ nào có thuốc giải độc”. Tiền Hữu Tài nghĩ thầm.

Lâm Vũ Thần mỗi một lời đều như ghim thẳng vào người Tiền Hữu Tài, Tiền Hữu Tài vẻ mặt vô cảm nhưng quanh thân hắn khí tức đã biểu lộ cảm xúc của hắn.

“Kẻ yếu thì nên nhận thức được vị trí của mình, phải biết được không có quyền lợi cho kẻ yếu ở thế giới này, kẻ yếu muốn sống sót cần phải tìm cho mình một chỗ dựa, có thể trở thành thuộc hạ của ta là vinh dự của ngươi”.

Tiền Hữu Tài linh lực vận chuyển, Khốn Phong Tác tựa như hoá thành một đầu hung thú có linh tính, tự mình phóng thẳng về phía Lâm Vũ Thần.

Thứ hai chính là c·hất đ·ộc đang suy yếu dần, Loạn Linh Tán mặc dù không nguy hiểm tính mạng nhưng muốn giải trong thời gian ngắn là không thể nào, có thể Lâm Vũ Thần đã phục dụng một loại thuốc giải nên c·hất đ·ộc đang từ từ phân tán.

Nhìn lại chỗ Lâm Vũ Thần vừa đứng, người đã không nhìn thấy nữa.

Lâm Vũ Thần trên đường cũng liên tục thi triển Thế Thân Thuật, Phân Thân Thuật mới có thể bỏ lại Tiền Hữu Tài một đoạn dài.

U Độc Khuyển đứng nguyên tại chỗ, thân thể run lên liên hồi, nó toàn thân căng cứng không thể cử động, hai mắt nhìn về một chỗ, ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

U Độc Khuyển sợ hãi ngoài ý muốn lại đến từ Tiền Hữu Tài, chủ nhân của nó vô cùng tàn độc, nếu làm việc không tốt tất nhiên sẽ nhận lấy t·ra t·ấn, nó hiện tại vô cùng lo sợ, dây thần kinh không ngừng cố gắng ra lệnh cho cơ thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Làm sao, khó xác định phương hướng rồi”.

Quanh thân Tiền Hữu Tài linh lực cuồn cuộn xoay chuyển, cho dù là đứng xa mười trượng cũng có thể dễ dàng cảm thấy sát khí nồng hậu.

Lâm Vũ Thần có thể ẩn mình bên cạnh chờ thời cơ, nói rõ hắn phần nào hiểu được năng lực đánh hơi của U Độc Khuyển.

Đám Thôn Thạch Thú hùng hổ xông lên, địch nhân quân số giảm xuống, đây tất nhiên là cơ hội của bọn chúng.

“Tinh thần công kích !! Khốn kh·iếp quả thực là phế vật”. Tiền Hữu Tài ngay lập tức nhận ra vấn đề, hắn tức giận một chân đạp vào người U Độc Khuyển.

“Hừ, chạy cũng nhanh đấy”.

“Biết sợ rồi sao, ngươi hiện tại không còn đường lui đâu, ngoan ngoãn để ta gieo xuống nô ấn, ngươi còn có thể giữ lại mạng nhỏ của mình”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 128: Trốn