Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 131: Nguyên Từ đại trận

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Nguyên Từ đại trận


Một ngày thời gian qua đi.

Vù vù.

Lâm Vũ Thần thu dọn đồ vật một chút, sau đó chuyển mình tiến vào hang động bên trong, để đề phòng hắn lấy sẵn mấy tấm phù lục quấn ở trên cổ tay, tuỳ thời liền có thể sử dụng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn bắt đầu nghiên cứu toà trận pháp này, Thiên Nhân bố trí trận pháp đương nhiên bất phàm, mặc dù phẩm cấp chắc chắn không cao nhưng cũng vô cùng khó lường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ trên trời rơi xuống hai cái bóng đen, là hai đầu dị điểu, bọn chúng thân thể v·a c·hạm với mặt đất ngay lập tức bị vỡ nát thành nhiều mảnh, máu tươi bắn tung toé bốn phương, nhìn qua bọn chúng là bị một chiêu chém thành hai nửa, bởi vậy mới có thảm trạng này.

Lâm Vũ Thần từ xa chạy đến, bởi vì thực vật ở đây thưa thớt, hắn không có chỗ dựa chân, Kinh Vân Bộ thi triển ra hiệu quả giảm xuống vậy nên hắn mới lựa chọn vận dụng thân pháp bình thường di chuyển.

“Hắc Tinh Thạch”. Lâm Vũ Thần ban đầu có chút sững sờ nhưng một hồi cũng nhớ ra khối đá này.

Lâm Vũ Thần tạo thành một vòng tròn từ những khối đá, diện tích có thể che kín miệng hang, trải dài một đoạn khoảng cách, hắn đi đến trung tâm vòng tròn bắt đầu vận chuyển linh lực thi triển một loại thuật pháp nào đó.

Hắn vận chuyển linh lực truyền vào bút lông, từ từ chậm rãi khắc hoạ một loại đặc thù ấn ký trên từng viên đá.

Lâm Vũ Thần lòng hiếu kỳ nổi lên, hắn đem giới chỉ cánh cửa không gian mở ra, từ bên trong một đạo hắc ảnh phóng ra, là một khối đá gồ ghề, bề mặt trơn nhẵn, toàn thân đen nhánh.

Huyền Thương Môn bên trong có rất nhiều sơ cấp trận pháp sư, sơ cấp luyện đan sư, sơ cấp luyện khí sư hay sơ cấp hoạ phù sư. Nhưng thượng cấp cùng đỉnh cấp kỹ nghệ nhân tài lác đác không có mấy.

“Phù, rốt cuộc cũng xong, quả thực phiền phức”.

Lâm Vũ Thần cũng không có để ý, hắn là nam nhân, trên cơ thể có một hai vết sẹo cũng không có vấn đề, không như nhiều nữ nhân giữ thân như ngọc, đừng nói là sẹo cho dù là một vết trầy cũng khiến tâm lý hoảng hốt.

Lâm Vũ Thần nhanh chóng tiến vào khu vực núi đá, nơi này có nhiều tảng đá lớn, che khuất tầm nhìn từ bên ngoài, là một nơi hoàn hảo để chữa thương, địa thế cũng cao ráo, hắn ở bên trên có thể sớm phát giác kẻ địch.

“Không lẽ bên trong lại có cơ duyên”. Lâm Vũ Thần thầm nghĩ, lần trước hắn tiến vào trong hang núi ở Thanh Huyền đại sâm lâm, may mắn phát hiện Huyễn Hồn Ma Công mới có tu vi như vậy ở hiện tại.

Lâm Vũ Thần hiện tại cũng có thể xem như là một vị sơ cấp trận pháp sư, bất kỳ một môn kỹ nghệ nào cũng như vậy, nhập môn tương đối dễ nhưng để có thể đi đến đỉnh đều rất khó.

Bút lông đi chầm chậm từng nét, lấy linh lực làm mực vẽ lên từng đường chỉ trên mỗi khối đá, có đôi lúc đường chỉ đứt nét, vốn dĩ phát ra lam quang đột nhiên chợt tắt.

Có điều cơ duyên tất nhiên đi kèm với nguy hiểm, hai lần trước đều suýt c·hết, lần này không biết thế nào.

Không có chần chừ thêm một giây một phút nào, Lâm Vũ Thần vội vàng lấy ra một đống Kim Tinh Thạch, đem bố trí một tòa Kim Giáp Trận.

Người quá cẩn thận, chu toàn đôi khi cũng sẽ bị cái gọi là cẩn thận đó của mình dọa sợ, cứ như vậy sợ hãi những thứ không có thật sản sinh ra trong tâm trí của mình.

Chỉ cần nhuần nhuyễn bố trí được vài bộ trận pháp đã có thể xưng là sơ cấp trận pháp sư, Lâm Vũ Thần chưa dám tự nhận có thể bố trí nhuần nhuyễn nhưng gọi hắn là sơ cấp trận pháp sư cũng không có vấn đề, dù sao danh xưng này quá đại trà, không có tạo được sức nặng.

Trận pháp này cũng là vận dụng Nguyên Từ Tinh Thạch đến bố trí tạo thành ngăn cách trận pháp, bên trong hẳn là còn một toà che mắt trận pháp nhưng không phải là vấn đề.

Đang lúc hắn muốn rời đi, đột nhiên hắn cảm thấy có thứ gì đó đang chuyển động.

Bây giờ lại phát hiện một cái hang đá khác, bên trong có chút bí ẩn, cho dù không có cơ duyên nhưng cũng có tỷ lệ lớn bên dưới có quáng thạch, hắn hẳn là đi dò xét một hai.

Có điều trái với ý nghĩ của hắn, hắn một đường tiến vào vô cùng thuận lợi, không có gặp bất kỳ trở ngại nào, dấu hiệu của hung thú cũng không thấy, điều này càng khiến hắn trở nên lo ngại hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngón tay hắn rung lên từng hồi, cũng không phải tâm lý hắn sợ sệt nên mới dẫn đến cơ thể trở nên run rẩy mà là trữ vật giới chỉ trên tay hắn.

Lâm Vũ Thần cũng chỉ nghĩ như vậy, dù sao nếu Tiền Hữu Tài có thủ đoạn khác để xác định vị trí của hắn thì sớm đã thực hiện, việc gì phải nhờ đến Loạn Linh Tán cùng U Độc Khuyển.

Lâm Vũ Thần cũng tìm hiểu được kha khá thông tin, hoá ra khối Hắc Tinh Thạch trong tay hắn cũng không phải là Hắc Tinh Thạch mà là Nguyên Từ Tinh Thạch, chỉ là bề ngoài giống nhau nên mới bị nhầm lẫn.

Linh lực bên trong đan điền cũng vô cùng ổn định, nói rõ Loạn Linh Tán đã sớm hết tác dụng. Loạn Linh Tán tất nhiên không phải kịch độc, thân thể mỗi người đều có thể bài trừ nó, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Lâm Vũ Thần vui sướng vô cùng, một mình hắn phát hiện chỗ truyền thừa này, nếu hắn phá giải được trận pháp, chẳng phải là một mình độc hưởng.

Lâm Vũ Thần cũng chỉ thở dài một hơi, sau đó lại làm lại từ đầu, gần một canh giờ sau, hắn rốt cuộc vẽ xong ấn ký trên mấy chục khối đá.

Lâm Vũ Thần từ trữ vật giới chỉ bên trong lấy ra mấy loại đồ vật, hắn cầm lấy một cây bút lông, cũng không phải một kiện pháp khí, chỉ là phàm khí, nhưng chất lượng cũng rất tốt.

Hang động kỳ thực cũng không có quá sâu, Lâm Vũ Thần chỉ mất vài phút đã đi đến tận cùng, ngoại trừ trần hang có chút cao, bên trong hầu như không có thứ gì, một chút quáng thạch cũng không có.

Mê Tung Trận là một loại huyễn thuật trận pháp, chủ yếu dùng để vây khốn kẻ địch, chỉ là bố trận có chút phiền phức, Lâm Vũ Thần gia nhập Trận Pháp Đường lúc chính là Liễu Hoàng đã tặng hắn bộ trận pháp này.

Hắn nhanh chóng thu thập một chút t·hi t·hể, nói gì thì nói, dù sao cũng là hai đầu hung thú cấp một dị điểu, móng vuốt, lông cánh các loại cũng có thể bán được một món hời, hoặc là nộp lên tông môn cũng có thể nhiều một chút điểm cống hiến.

Thậm chí có khả năng mua được một kiện cực phẩm pháp khí, nghĩ đến đây Lâm Vũ Thần cũng trở nên hăng hái hơn.

Lâm Vũ Thần quyết định trước hồi phục đến đỉnh phong rồi mới quan tâm đến cái hang này.

Nguyên Từ Tinh Thạch giá cả thị trường so Hắc Tinh Thạch đắt hơn rất nhiều, Lâm Vũ Thần xem như được một món hời lớn.

Mặc dù không chắc có thể phá giải được trận pháp này nhưng Lâm Vũ Thần cũng muốn thử một lần, dù sao bí cảnh bên trong rộng lớn, phá giải được toà trận pháp này sẽ thu hoạch được không ít, so với lang thang bên ngoài an toàn hơn nhiều.

Lâm Vũ Thần quan sát hồi lâu mới tiến đến gần dò xét.

Lâm Vũ Thần sau một hồi phản kích, một chiêu Trảm Hồn Thuật đem bọn chúng g·iết c·hết.

Khối đá từ giới chỉ bay ra tốc độ vô cùng nhanh, nhưng khi đến gần điểm cuối của hang nó lại dừng lại, lơ lửng giữa không trung, toàn thân run lên từng hồi, mũi đá cũng xoay chuyển liên tục, tựa như có lực cản vô hình nào đó khiến nó bị dừng lại.

Lâm Vũ Thần kiểm tra một chút xung quanh, không có phát hiện sơ hở nào mới trở nên vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh Dương Đan mặc dù không thể tiêu trừ đi Loạn Linh Tán nhưng cũng góp phần gia tăng hiệu suất bài trừ của cơ thể.

Nhưng nói như vậy cũng không thể không đề phòng.

Lại gần hai canh giờ trôi qua.

Lâm Vũ Thần hô to một tiếng, linh lực dần tản ra xung quanh, truyền về từng khối đá một, lam quang cũng ngay lập tức tiêu tán, những khối đá dường như trở về trạng thái bình thường của chúng, trên bề mặt ấn ký cũng gần như biến mất, chỉ để lại một vết hằn nhẹ.

“Phù, rốt cuộc xử lý xong, khốn nạn, bỏ trốn còn gặp phải c·ướp đường”. Lâm Vũ Thần tức giận lấy hai đầu dị điểu chửi bới một hồi, xem như để xả cơn giận.

Lâm Vũ Thần miệng nhả ra một ngụm trọc khí, hai mắt chậm mở, con ngươi ánh lên vẻ sảng khoái, tinh thần phấn chấn, linh lực sung túc.

Lâm Vũ Thần vì đề phòng Tiêu Kiệt có thể bắt kịp mình, hắn liên tiếp vận dụng hai tấm gia tốc phù lục, chạy không ngừng nghỉ hai canh giờ, linh lực đã nhanh cạn kiệt, thể lực cũng không tốt hơn là bao.

“Rốt cuộc hồi phục, cảm giác tốt hơn trước rất nhiều”. Lâm Vũ Thần quan nội cơ thể, hắn thương thế không nhiều, vết kiếm lúc trước Bạch Phong gây ra dưới sự tác động của đan dược đã khép miệng, để lộ ra một đường sẹo ngắn ở bụng.

“Cái này, giống như là bị một lực khác tác động lên”.

Tây Hải chuyến đi lần đó cũng là ở trong một cái hang đá, hắn thoát khỏi Thiên Nhân đoạt xá, thu được một kiện bảo vật.

Hắn từ xa di chuyển trên những tán cây, bị hai đầu dị điểu này nhìn thấy, bọn chúng k·hông k·ích q·uấy r·ối tương đối khó chịu, còn tốt tu vi cả hai đều không cao, chỉ là hung thú cấp một.

Hắn ngồi ở một bên miệng hang, lấy ra chữa thương đan dược, đem hai viên đan dược nuốt vào trong bụng, âm thầm vận chuyển linh lực, mũi miệng không ngừng hấp thu từng ngụm linh khí lớn.

Lâm Vũ Thần thử đi đến điểm cuối của hang động, không ngờ bản thân hắn vậy mà bị đẩy ngược lại.

“Rốt cuộc xong, có Mê Tung Trận tại, coi như Tiền Hữu Tài đến đây cũng sẽ bị khốn một thời gian, khoảng thời gian đó đầy đủ cho ta bỏ trốn”.

Lâm Vũ Thần đứng dậy, loay hoay chọn lựa mấy khối đá nhỏ chất thành đống ở bên cạnh.

Chương 131: Nguyên Từ đại trận

Dưới chân một toà núi cao, xung quanh thực vật bởi vì núi đá kìm hãm nên tương đối thưa thớt, tuy vậy nơi này là một nơi đón ánh sáng rất tốt, thực vật tại nơi này có thể phát triển cao đến mấy trượng, đương nhiên hầu hết là cây thân gỗ.

Di chuyển một hồi, Lâm Vũ Thần vậy mà phát hiện một cái hang động, miệng hang không lớn nhưng không gian bên trong lại không như vậy, hơn nữa còn có vẻ khá sâu.

Từng đạo ấn ký trên mỗi khối đá phát ra lam quang mờ nhạt, bọn chúng dần như liên kết với nhau tạo thành một kết cấu nào đó, lam sắc quang mang bao phủ toàn bộ miệng hang.

Điều này cũng nói rõ, nếu hắn phá giải được Nguyên Từ đại trận, cho dù bên trong không có thứ gì, chỉ riêng mấy khối Nguyên Từ Tinh Thạch thu thập được cũng đủ để hắn kiếm một món tiền lớn.

“Trận pháp !!!”. Lâm Vũ Thần kinh hô, nơi này lại có một toà trận pháp, có trận pháp nói rõ nơi này có cơ duyên, có thể là Huyền Nguyên Chân Nhân truyền thừa lưu lại.

Nguyên Từ đại trận mới là thứ ngăn cách Lâm Vũ Thần với truyền thừa, bởi vì không biết tên gọi nên hắn chọn cái tên này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai canh giờ sau.

Nhận thấy còn chưa đủ, hắn còn bố trí thêm một toà phòng ngự trận pháp cùng Tuyệt m Trận. Biến hang động này thành địa bàn của mình, như vậy mới có thể an tâm phá giải trận pháp, những việc này tiêu tốn của hắn thêm một canh giờ.

“Khởi !!”.

Nói đoạn, hắn đem đống đá đi rải khắp bốn phía, bao phủ một vùng xung quanh miệng hang, mỗi một khối đá đều được giấu kín trong từng ngóc ngách, kẽ hở nhỏ.

“Hiện tại Tiền Hữu Tài hẳn là không có tìm được ta”.

Lâm Vũ Thần bởi vậy cũng hiện lên vẻ thất vọng, phí phạm hắn bỏ ra thời gian bố trí Mê Tung Trận, rốt cuộc không có thu hoạch gì vào tay.

Tại Huyền Xa Đảo hắn có mua một chút vật liệu, trong đó có khối Hắc Tinh Thạch này, vốn nghĩ chỉ mua để đề phòng Hắc Tinh Đao nếu có hư tổn cũng có thể bớt một phần chi phí sửa chữa, thời gian đã lâu hắn cũng sớm quên khối đá này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 131: Nguyên Từ đại trận