Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 137: Thất Huyền Bạch Nguyên Hoa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 137: Thất Huyền Bạch Nguyên Hoa


“Lần sau trở về hẳn là hỏi Trần thúc một chút”. Lâm Vũ Thần thầm nghĩ, dù sao nó cũng tính là tiểu hắc miêu thân tộc.

Bí cảnh bên trong một chỗ khu vực.

Muốn trách cũng chỉ trách bọn hắn vận khí xui xẻo, vốn dĩ đội hình mười vị võ sư, hai ngày trước bắt gặp một đầu hung thú cấp bốn, mệnh tang hai người xem như đã xui xẻo, lần này sáu người trực tiếp m·ất m·ạng, hơn nữa một chút phản kháng cũng không có.

Thanh âm to lớn truyền khắp cả một vùng, chấn động thương khung, đại địa đều theo đó run rẩy.

“Là ta”. Lâm Vũ Thần đáp nhẹ, gặm nốt miếng thịt cuối cùng trên tay hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm ầm.

Hung thú phát ra tiếng gầm chấn động bốn phương, nó tay phải nắm chặt tung ra một quyền về phía trước.

Tiểu hắc miêu tiềm lực đột nhiên biến lớn khiến cho Lâm Vũ Thần cũng cảm nhận được một chút áp lực, tiểu hắc miêu tương lai càng mạnh đương nhiên là chuyện tốt với hắn, nhưng tiềm lực nó càng cao, nhu cầu về thiên tài địa bảo đương nhiên cũng cao lên.

Phía xa một đám người thất thanh kinh hô, ai nấy trên mặt đều lộ vẻ sợ hãi.

“Lam Nguyệt Vô Ảnh Báo, âm thuộc tính hung thú, yêu thú huyết mạch, thân mang ngân nguyệt lam quang, mi tâm có ngân nguyệt ấn ký, hấp thu nguyệt quang tu luyện, thiên về tốc độ, đặc biệt dưới sự gia trì của ánh trăng có thể khiến tốc độ gia tăng đột biến”.

Hung thú phát ra khí tức chấn động khắp nơi phi cầm tiểu thú, khí tràng bạo phát càng khiến phong ba xoay chuyển, hai đoàn phong bạo bốc lên sau lưng nó, tàn phá toàn bộ những nơi mà nó đi qua.

Cho dù không muốn phe thế lực bên mình nhiều một vị Thiên Nhân, thì bọn hắn cũng sẽ không để cho những thế lực khác có được.

Bọn hắn có thể không cần dùng đến nhưng mỗi một thế lực đều cần những loại thiên tài địa bảo này, ai cũng sẽ không ngại thế lực của mình lớn mạnh hơn một chút.

“Thất Huyền Bạch Nguyên Hoa !!!”.

Lâm Vũ Thần ánh mắt vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía tiểu hắc miêu đang say ngủ, từng vệt lam quang nhàn nhạt chuyển động quanh thân thể nó.

Tâm tình hắn không thể nào tốt hơn, trước kia hắn nhặt được một đầu tiểu điểu, không ngờ lại là biến dị Tử Vân Lôi Điểu, đáng tiếc bị mẫu thân nó t·ruy s·át, chỉ có thể trả lại, hắn lúc đó thế nhưng là tiếc nuối không thôi.

“May mắn nó bị trận pháp vây lại, nhanh chóng rời đi chỗ này thôi, vạn nhất lại thêm một quyền, chúng ta căn bản chịu không nổi”. Người còn lại vội vàng lên tiếng, ngữ khí có chút thúc d·ụ·c.

“Phía trước có một toà núi đá, đến đó nghỉ ngơi đi”. Một người lên tiếng đề nghị.

“Cẩn thận, nhanh tránh”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Được”.

Âm thuộc tính linh thảo để Lâm Vũ Thần thúc thủ vô sách, hiện tại chỉ sợ cấp bậc của âm thuộc tính linh thảo cũng phải thuộc hàng cao cấp mới có thể hợp với khẩu vị của tiểu hắc miêu.

“Phụ….phụ thân”.

Hai người thi triển thân pháp nhanh chóng rời đi, bỏ lại hung thú đang gào thét ở phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Trưởng thành giai đoạn trong trường hợp không có ngoại vật phụ trợ có thể đạt đến hung thú cấp bảy, nếu phục dụng âm thuộc tính thiên địa linh vật có thể đạt đến hung thú cấp mười, nếu khai mở ngân nguyệt ấn ký có khả năng đạt đến yêu thú cấp bậc”.

“Thật đáng sợ, đây là sức mạnh của hung thú cấp chín sao ?”. Một người trong đó sợ hãi lên tiếng.

Hắn thế nhưng gặp qua Thối Thể cửu trọng tông sư, khí tức cũng không có đáng sợ như đầu hung thú này, tuỳ tiện một kích cũng có thể nghiền nát đám võ sư như bọn hắn một cách dễ dàng.

Ầm ầm ầm.

Chương 137: Thất Huyền Bạch Nguyên Hoa

“Đa tạ….ngươi…..khụ khụ”. Vạn Thu Thuỷ ho khẽ từng tiếng.

Hắn đến cạnh tiểu hắc miêu, một tay vén lông tơ tại mi tâm của nó, quả thực có một vết hằn nhỏ.

“A đúng, nó là thú ăn thịt, âm thuộc tính hung thú hẳn cũng nằm trong khẩu phần ăn của nó đi”.

“Không sai, ngươi đ·ã c·hết rồi, đây là kiếp sau của ngươi”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người may mắn thoát được, đứng tại phía xa, trong lòng kinh hãi không thôi, âm thầm cảm thấy may mắn, vừa rồi vị trí đứng của bọn hắn khoảng cách trung tâm có chút xa, vì vậy mới kịp thời né tránh.

Mặt đất nứt ra từng mảnh, quyền ảnh tốc độ kinh khủng xuyên qua một mảnh rừng cây, khí tràng đem xung quanh cây cối xoắn nát thành từng mảnh nhỏ, đất đá tung bay trong không trung.

“Ai, lại để sau này hẵng tính đi”.

Mấy dòng chữ đập vào mắt Lâm Vũ Thần, bên trong bí tịch miêu tả linh hoa giống đến tám chín thành với đoá linh hoa đang nằm trong túi trữ vật nằm bên hông hắn.

Hắn hiện tại muốn tìm hiểu về đoá linh hoa kia, những loại linh thảo trong dược điền hầu hết đều đã xuất hiện trong bí tịch, chỉ duy nhất đoá linh hoa kia là còn chưa xuất hiện.

Mà tiểu hắc miêu hậu đại của nó may mắn mới có thể sinh ra biến dị, hoá thành Lam Nguyệt Vô Ảnh Báo.

Nước là từ linh lực chuyển hoá mà thành, tác dụng giải khát không có bao nhiêu, chỉ sau một thời gian nằm trong dạ dày, tất nhiên sẽ chuyển hoá trở về thành linh lực, cuối cùng là tiêu tán thành linh khí.

“Thiên tài địa bảo phụ trợ xung kích Thiên Nhân Bảo Thể cảnh !!!”.

Một đầu hung thú thân hình cao lớn, vượt xa trên những ngọn cây, hình thể như vượn, miệng đầy răng nanh sắc nhọn, toàn thân lông lá một màu đen tuyền, sau lưng gia nhọn lởm chởm, sau đuôi hình thành một khối chuỳ lớn, vô cùng cứng cáp.

Lâm Vũ Thần xem xét một chút quyển bí tịch trong tay, phát hiện cũng không có thêm thông tin gì quan trọng, hắn liền đặt nó xuống bàn, tay trái lại với đến quyển bí tịch cuối cùng.

Tiểu hắc miêu cần thời gian để trưởng thành, Lâm Vũ Thần thời gian vẫn còn tương đối nhiều, đợi cảnh giới của hắn cao hơn lại đi tìm âm thuộc tính hung thú, linh thảo.

Lâm Vũ Thần nhảy xuống bàn, tay với lấy bát gỗ, thi triển một đạo thuỷ thuật, hắn nâng nhẹ Vạn Thu Thuỷ ngồi dậy.

“Này hẳn là ngân nguyệt ấn ký, có điều còn chưa khai mở, cũng không biết làm sao để khai mở”.

“Đúng rồi, nó lúc đó có hai khoả trứng linh thú, một khoả ta đã đem cho Trần thúc, không biết đã nở hay chưa”.

Có Huyễn Hồn Ma Công trong tay, Lâm Vũ Thần tự tin qua mấy năm hắn có thể tu luyện đến Luyện Hồn tam trọng đỉnh phong, đến lúc đó chính là xung kích tứ trọng thời cơ.

Đám người không biết khu vực phía trước là địa bàn của đầu hung thú hình vượn kia, bọn hắn chỉ đi qua liền đánh thức nó, còn tốt nó cũng không quá tức giận, chỉ hướng xung quanh vung mấy quyền xem như giải tỏa tinh thần.

Vạn Thu Thuỷ hai mắt chậm rãi mở ra, nàng đầu óc choáng váng, đau như búa bổ, trước mắt nàng hoàn cảnh u tối, ánh sáng mờ ảo, căn bản nhìn không rõ thứ gì.

“Như vậy ta vẫn còn sống, là ngươi cứu ta sao ?”.

Lâm Vũ Thần cười nói.

Lâm Vũ Thần lại xem bốn chân của tiểu hắc miêu, trên bàn chân đều có một cái bán nguyệt ấn ký, cộng thêm lam quang ẩn hiện quanh thân nó, Lâm Vũ Thần có thể xác định hắn quả thực đạt được một đầu Lam Nguyệt Vô Ảnh Báo.

Không nghĩ tới bây giờ hắn cũng có cho mình một đầu biến dị linh thú khác, hơn nữa còn không yếu hơn Tử Vân Lôi Điểu chút nào.

Bọn hắn cấp độ chưa đủ để dùng mấy nguyên liệu này nên hầu hết sẽ đều lấy ra buôn bán.

Một giọng nam tử từ bên cạnh truyền đến, Vạn Thu Thuỷ bất chợt nghiêng đầu sang một bên, một bóng dáng mờ ảo ngồi phía trên một cái bàn gỗ, tay hắn cầm một thứ gì đó, bỏ vào miệng nhai nhóp nhép. (đọc tại Qidian-VP.com)

Linh dược phụ trợ xung kích Thiên Nhân cảnh mấy chữ này quá sức nặng, so với nguyên liệu luyện đan cho Thiên Nhân cường giả còn quý giá hơn nhiều.

Có thể điều Lâm Vũ Thần không hiểu là tại sao Vạn Thu Thuỷ lại liều mạng như vậy, cho dù kích động cũng không cần bằng mọi giá phải nhanh chóng lấy cho bằng được, đến mạng của mình cũng không thèm để ý.

“Uống đi, ít nhất cũng tốt hơn một chút”.

“Thảo nào nàng lại kích động đến như vậy”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm, nhìn về phía đang hôn mê Vạn Thu Thuỷ.

Chỉ là hung thú cấp không đã có thể vận dụng thành thạo Phân Thân Thuật, tuyệt đối không phải là loại hung thú bình thường, trong người nó hẳn cũng có yêu thú chi huyết chỉ là không thể sinh ra biến dị mà thôi.

Nhưng âm thuộc tính hung thú cũng có chút hiếm thấy, ngoài U Hàn Đàm hẳn là chỉ có Thanh Huyền đại sâm lâm bên trong mới có thể tìm được một đầu âm thuộc tính hung thú.

Ầm ầm.

“Lâm…Lâm Vũ Thần ?”. Vạn Thủ Thuỷ hỏi.

“Mỹ nhân g·ặp n·ạn trước mắt, không cứu không được”.

Vài người bị quyền ảnh nghiền nát, cả cơ thể hoá thành một bãi máu thịt, căn bản không thể nhận ra hình dạng.

Một vị Thiên Nhân có thể đại biểu cho rất nhiều thứ, một vị Thiên Nhân địa vị cũng hơn một trăm vị tông sư cao thủ.

Lâm Vũ Thần cũng hiếu kỳ, khoả trứng linh thú kia có nở ra một đầu Lam Nguyệt Vô Ảnh Báo khác hay không.

Quyền ảnh quét qua, đem khu vực này đánh nát, mặt đất lõm xuống một trượng, đây là bởi quyền ảnh đã bị hoàn cảnh xung quanh suy yếu, nếu cự ly gần công kích chỉ sợ mặt đất b·ị đ·ánh lõm ba bốn trượng cũng không phải vấn đề.

Bí cảnh bên trong hung thú cấp bảy trở lên đều bị trận pháp ngăn cách với bên ngoài, bọn chúng chỉ có thể hoạt động trong một khu vực cụ thể.

Lâm Vũ Thần cũng không dám rời đi quá xa, vạn nhất gặp phải chuyện gì, hắn khó mà trở về được.

Mười dặm khoảng cách một đạo quyền ảnh đánh ra tốc độ vậy mà nhanh đến mức bọn hắn né tránh thời gian cũng không có.

Nguyên liệu luyện chế đan dược, binh khí cấp bậc Thiên Nhân trên thị trường nghe nói vẫn thường xuất hiện, giá cả đương nhiên sẽ được đẩy lên trên trời, không ít tu luyện giả cấp độ tông sư vẫn có nắm giữ mấy loại nguyên liệu này trong tay.

……………………...........................

Nguyên liệu cấp bậc Thiên Nhân chưa hẳn để Thiên Nhân động tâm nhưng thiên tài địa bảo phụ trợ xung kích Thiên Nhân lại là một câu chuyện khác, thậm chí có thể gây nên Thiên Nhân giao tranh, lẫn nhau tranh giành.

………………...........................

Đột phá tứ trọng cần âm thuộc tính linh khí phụ trợ, âm thuộc tính linh khí so sánh dễ tìm hơn nhiều, U Hàn Đàm tất nhiên là lựa chọn tốt nhất, Linh Quang Trấn cũng là một nơi mà Lâm Vũ Thần dự định sẽ đi dò xét, Phong quận bên trong cũng có mấy chỗ khu vực có thể có âm thuộc tính linh khí.

“Gào gào !!”.

Quyền ảnh khí thế kinh người, không thể cản phá, bay xa ra phía ngoài mười dặm.

Người còn lại cũng gật đầu đồng ý.

Lâm Vũ Thần lúc này cũng nhớ đến mẫu thân của tiểu hắc miêu năm đó cũng chỉ là hung thú cấp không, cường độ linh lực chỉ khoảng chừng Chuyển Linh ngũ chuyển cùng lục chuyển, còn chưa đến giai đoạn trưởng thành hoàn toàn.

“C·hết tiệt, ta không phải là nhặt được bảo vật đi”. Lâm Vũ Thần đọc từng dòng văn tự trong bí tịch, bản thân không nhịn được mà thốt lên.

Đoá linh hoa kia hẳn là một loại vô cùng cao cấp thiên tài địa bảo, ít nhất là so Thiên Nguyên Linh Diệp trân quý hơn, thậm chí Lâm Vũ Thần còn suy đoán, là dược liệu cấp bậc Thiên Nhân.

Có điều một dòng trong bí tịch lại để cho Lâm Vũ Thần chú ý, yêu thú huyết mạch, nói như vậy hung thú biến dị trong thân hẳn là đều chảy xuôi một chút yêu thú chi huyết, có thể tổ tông bọn chúng là yêu thú cường đại, có yêu thú huyết mạch sẽ có tỷ lệ nhất định sinh ra biến dị.

Vạn Thu Thuỷ hôn mê đã một ngày thời gian, trong khoảng thời gian này, Lâm Vũ Thần cũng không có rời đi mà tiếp tục ở lại chăm sóc nàng, đôi lúc chỉ là ra ngoài săn g·iết một chút phàm thú, xem như thực phẩm, nơi này không gần một con sông nào, căn bản tìm không ra nước ngọt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 137: Thất Huyền Bạch Nguyên Hoa