Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Hàn Thiếu Quân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Hàn Thiếu Quân


Đối với những người chưa đến hai mươi tuổi đột phá Thối Thể cảnh hắn cũng đã sớm loại ra, bởi vì khi bọn hắn đến trong tông, Hàn Thiếu Quân đã nắm rõ thông tin của bọn hắn.

“Ừm, Luyện Thi của ta đ·ã c·hết”. Một vị toàn thân hắc bào, không thể nhận biết được là nam hay nữ, đột nhiên lên tiếng.

“Hàn sư huynh, ngươi là Hàn sư huynh, quá tốt rồi”. Nam tử nhìn thấy gương mặt Hàn Thiếu Quân liền lộ vẻ vui mừng, không thèm để ý đến thương thế của hắn. “Hàn sư huynh, ngươi phải cứu Vương sư muội, ngươi phải ngăn cản Tiêu Kiệt, hắn muốn đem Vương sư muội luyện thành Luyện Thi”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một người đánh hai cái cao thủ, không c·hết cũng tàn phế.

Bạch y nam tử không nói gì, kiếm trong tay vừa xuất, kiếm khí lăng lệ, kèm theo một cỗ nhiệt lượng khủng bố.

“Ồ, lẽ nào là hung thú làm”. Tiêu Kiệt cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một toà sơn phong cao đến ba ngàn trượng, xuyên qua từng đám mây, sừng sững giữa thiên địa, xung quanh từng đợt hàn phong xoay chuyển, tốc độ cao đến mức âm thanh gió rít truyền đến tận chân núi, hàn phong đưa từng đoá hoa tuyết tung bay bốn phương tám hướng.

“Thật đáng sợ, hai đầu hung thú cấp hai cứ như vậy không chịu nổi một kích”. Đỗ Lục hít sâu một hơi, bạch y nam tử vừa rồi xuất kiếm chỉ là kiếm chiêu bình thường cũng không ra dáng một chút kiếm kỹ, điệu bộ cũng có chút tuỳ ý, nói rõ đây không phải là một chiêu toàn lực.

“Chư vị sư huynh, sư tỷ, nhanh cứu ta một mạng a”.

Hàn Thiếu Quân phóng ra một đạo hoả diễm đốt cháy Luyện Thi, không để nó có cơ hội hồi phục.

Hai đầu Hắc Phong Điểu xoay vòng trên không, lại cúi đầu lao thẳng xuống mặt đất bên dưới.

“Nói như vậy chính là người làm, có lẽ là đồng môn của hắn”. Tiêu Kiệt đáp lời.

Bọn chúng thà rằng cả đời cũng không đột phá đến cấp bảy còn hơn là cả đời quanh quẩn trong một cái lồng giam.

“Đi, đi nhìn một chút xem kẻ này là thần thánh phương nào”.

“Không thể nào, trừ khi là hung thú trung cấp, nhưng chúng ta không hề cảm nhận được khí tức cường đại nào”.

“Không có gì, chúng ta đi tiếp đi”. Họ Mã nam tử lên tiếng, một bộ không thèm để ý.

Nước màu ngọc bích, bên trong mặc dù không có cá bơi lội nhưng mọc không ít thanh liên, từng đoá từng đoá nở rộ, phát tán mùi hương ra xung quanh.

Hắn trong chớp mắt đã xuất hiện tại nam tử phía sau lưng, kiếm chiêu vô ảnh, Luyện Thi trong một sát na liền bị cắt thành bốn mảnh, ngã tại mặt đất.

Ba người khác đột nhiên xuất hiện phía sau Đỗ Lục, hai nữ một nam, hai vị nữ tử đều là Thối Thể nhị trọng tu vi, nam tử ngược lại lại là Thối Thể tam trọng.

“Mã sư huynh, đành nhờ ngươi rồi”.

Cuối cùng ba người cùng Hàn Thiếu Quân rời đi, một vị nữ tử ở lại chăm sóc nam tử kia, nếu để Đỗ Lục ở lại thì có chút không ổn.

Nhân vật như vậy, hắn vậy mà chưa từng nghe nói, ít nhất họ Mã nam tử tại ngoại môn bên trong cũng phải náo ra một hồi danh tiếng, vậy mà không có một chút thông tin nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai đầu Hắc Phong Điểu bị một kiếm chém trúng, trong chốc lát đã bị thiêu thành tro bụi, liền một chút cặn cũng không có giữ lại, một làn gió thổi đến đem tro tàn của bọn chúng cuốn đi mất.

Ngoại môn thi đấu nhị bảng chỉ lấy ba mươi người, không đến mức quá nhiều để các nàng không nhớ ra đi.

Hàn Thiếu Quân nhíu mày, thân hình bỗng chốc hóa thành một cơn gió thoảng.

Nơi này hung thú rất nhiều, để một vị Thối Thể nhị trọng ở lại vẫn là tốt hơn một chút.

Bởi vì họ Mã nam tử bên hông còn treo lấy Huyền Thương Lệnh hơn nữa còn không có địch ý, Hàn Thiếu Quân mới chưa vạch trần hắn, chỉ yên lặng theo dõi, cao thủ như vậy có thể lợi dụng được chút nào hay chút đó.

“Đồng môn cũng vậy thôi, Tiêu sư huynh một khi thành công, một đám Huyền Thương Môn đệ tử cùng xông lên cũng không đủ để sư huynh đánh”.

Bọn hắn là ngẫu nhiên gặp mặt, họ Mã nam tử thể hiện ra thực lực để Hàn Thiếu Quân phải kinh ngạc, hắn tự nhận nếu chính mình cùng họ Mã nam tử giao chiến, ai thắng ai thua còn khó phân định.

Đỗ Lục từ dưới mặt đất chui lên từ một chỗ khác, trước mặt hắn là một vị bạch y nam tử, gương mặt trắng trẻo, tay cầm trường kiếm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới chân núi là một mảnh hồ nước trong xanh, hồ nước rộng lớn vô cùng, gọi là hồ không bằng gọi một tiếng biển.

Mảnh hồ nước bên ngoài được bao phủ bởi rừng cây rậm rạp, bên trong truyền đến từng đạo khí tức khủng bố, ngột ngạt đến nghẹt thở, từng đầu hung thú thân hình khổng lồ di chuyển xung quanh, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.

Hàn Thiếu Quân tại Huyền Thương Môn bên trong cũng có tâm phúc, phe phái của mình, hắn cũng muốn thu nạp vài tên sư đệ có tiềm năng, bởi vậy những tin tức này hắn đều sớm nghe ngóng một hai.

Phong độn.

Bên cạnh truyền đến giọng điệu yêu kiều, là một vị nữ tử, gương mặt xinh đẹp, y phục càng lộ vẻ mị hoặc, lộ ra không ít da thịt.

Bí cảnh trung tâm.

Lời vừa mới dứt, từ phía sau hắn lại xuất hiện một đạo thân ảnh khác, tốc độ vô cùng nhanh chóng, móng vuốt khổng lồ định bắt lấy đầu lâu của nam tử kia.

Nói cách khác, người này là bỗng nhiên xuất hiện, nguy cơ có thể xảy ra là hắn là thế lực khác trà trộn đi vào.

Đến thời điểm lật mặt, bên hắn có bốn người, hắn tu vi càng cao hơn nam tử kia một bậc, tất nhiên cầm xuống nam tử kia hẳn là không khó.

Hắc Phong Điểu nhất tộc đã sinh sống trong bí cảnh mấy ngàn năm, gần nhất ngàn năm bọn chúng đều phát hiện ra bí cảnh biến thiên, giống như bị người điều khiển, nhất là khu vực trung tâm, căn bản chính là một cái lồng giam hung thú cấp cao.

Bạch tượng tại nơi này sinh sống đã hơn trăm năm thời gian, nó chỉ quanh quẩn trong một khu vực nhất định, một toà trận pháp ngăn cách nó lại với khu vực bên ngoài.

Hàn Thiếu Quân mặc dù ra vẻ cười cười nhưng thâm tâm bên trong vẫn luôn âm thầm đề phòng họ Mã nam tử.

Nơi này sinh tồn đại lượng phi cầm phi điểu, có thể nói là điểu tộc địa bàn.

Cách đó mấy dặm đường.

Chương 142: Hàn Thiếu Quân

Nam tử tâm tình kích động khiến cho trên người hắn v·ết t·hương càng trầm trọng hơn, máu tươi thấm đẫm y phục, hắn chỉ nói được vài câu, cả thân thể đã ngã ra đất, hôn mê b·ất t·ỉnh.

Chính giữa hồ là một toà đại điện khổng lồ, nó tọa lạc ngay chính giữa, cả toà kiến trúc dựng đứng trên một cột trụ duy nhất, cột trụ rộng lớn có thể sánh ngang với một toà nhà, bề mặt sáng bóng, dù đã bị lực lượng thời gian ảnh hưởng nhưng như cũ lộ vẻ rắn chắc, không có lấy một vết xây xước.

Bên này có Hàn Thiếu Quân cùng với họ Mã nam tử hẳn đã có thể làm chủ cục diện, dù sao Tiêu Kiệt cũng chỉ là một người.

Hàn Thiếu Quân tự nhận mình thực lực dưới võ t·ông x·em như là thê đội thứ nhất nhưng hắn cũng không mù quáng đến tự cho mình là vô địch, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

Đỗ Lục mắt thấy nguy hiểm, cả thân thể hắn liền bị lún xuống mặt đất, hai đầu Hắc Phong Điều đâm xuống mặt đất, âm thanh to lớn truyền đến, mặt đất vị trí Đỗ Lục vừa đứng liền bị cắt thành bốn mảnh, bụi mù tứ tung.

Hàn Thiếu Quân tin chắc họ Mã nam tử phải là đệ tử cùng thời với hắn, nếu không cũng sẽ không có tu vi Thối Thể nhị trọng, nói đùa cái gì, một tên đệ tử mới đến trong vòng một năm đột phá từ Chuyển Linh cửu chuyển đến Thối Thể nhị trọng, ai mà tin tưởng.

Hàn Thiếu Quân lạnh giọng nói, một vị nữ tử tiến đến nhấc nam tử đã b·ất t·ỉnh lên, Đỗ Lục cũng móc ra một chút đan dược chữa thương cho hắn, dù sao cũng là đồng môn, không thể cứ thế nhắm mắt làm ngơ.

Mắt thấy nam tử khóc lóc thảm thiết, Hàn Thiếu Quân cảm nhận được mọi chuyện không đơn giản, vội vàng hỏi lại.

Xa về phía Đông, một mảnh rừng rậm khác.

Ầm ầm tiếng động cứ như vậy truyền ra, thân thể nó v·a c·hạm với một cỗ lực lượng vô hình, bạch tượng lảo đảo lùi về phía sau, nhìn thấy không gian phía trước không có lấy một chút thương tổn nào, bạch tượng ánh mắt phẫn nộ rời đi.

“Tiêu Kiệt là người nào ?”.

Người kia lắc đầu.

Bạch tượng tại toà trận pháp này bên trong đã là vương giả, không có đầu hung thú nào có thực lực mạnh hơn nó nhưng nó vẫn không thể thoát ra ngoài, tổ tiên nó cũng phải chịu đựng t·ra t·ấn như vậy. Bây giờ đã đến thời đại của nó, chỉ là không biết hậu đại của nó có thể thoát khỏi lồng giam này hay không, hay cũng chỉ như nó, quanh quẩn một chỗ chậm rãi chờ đợi c·ái c·hết.

Khu vực trung tâm là nơi linh khí dư giả nhất, nơi này thiên tài địa bảo cũng nhiều vô số kể, hung thú ở nơi này chỉ cần hằng ngày hấp thu linh khí, gặp mấy gốc thảo dược cũng có thể nhanh chóng tiến cảnh.

Đám người đang di chuyển, phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh.

Cả toà đại điện chầm chậm xoay chuyển, tâm chính là trụ đá khổng lồ, nó cứ như vậy xoay chuyển, đến nay cũng đã vượt qua ngàn năm.

“Tiêu Kiệt, hắn là Luyện Thi Các đệ tử, thực lực vô cùng mạnh mẽ, đã có không ít đồng môn c·hết trong tay hắn, Hàn sư huynh, ngươi phải báo thù cho chúng ta”.

Thế núi đứng thẳng, muốn leo lên đến đỉnh chỉ có cách ngự khí phi hành, muốn bằng tay không leo núi căn bản không có khả năng.

“Tiêu Kiệt”. Hàn Thiếu Quần thầm nhớ kỹ cái tên này, có thể để cho nam tử này sợ hãi như thế, thực lực hẳn là rất mạnh, yếu nhất cũng là Thối Thể tam trọng.

Hắc Phong Điều, một chi chủng tộc sống tại hẻm núi bên trong, thực lực vô cùng cường đại, điểu vương thực lực đã đi đến cấp sáu, chỉ kém một chút là có thể đột phá đến cấp bảy.

“Mã sư đệ thực lực thật mạnh mẽ, cho dù là ta cũng không dễ dàng như vậy g·iết c·hết hai đầu hung thú cấp hai”. Hàn Thiếu Quân bước đến, ý vị tán thưởng, nói.

Nhưng mà đến khi hắn hỏi hai vị nữ tử phía sau, hai nàng vậy mà không nhận ra người này.

Muốn đột phá cấp bảy thì chỉ có thể tiến vào khu vực trung tâm, nhưng một khi đột phá sẽ không thể nào thoát ra.

Cảnh tượng mỹ lệ đến động lòng người.

Người kia cũng không nói gì thêm, hắn cũng không lộ vẻ tiếc nuối hay biểu cảm gì.

Người kia sắc mặt trắng bệch, trên thân v·ết t·hương vô số, một cái cánh tay càng là không thấy tăm hơi, hắn nhìn thấy Huyền Thương Lệnh bên hông mấy người, hết sức vui mừng.

Vì thế, họ Mã nam tử chỉ có thể là đệ tử cùng thời với hắn, có lẽ những năm này đều đang giấu dốt, yên lặng tu luyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Hàn Thiếu Quân