Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 165: Lâm Vũ Nhạc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 165: Lâm Vũ Nhạc


Đại Mạc nhỏ bé này căn bản không giữ chân được hắn.

“Tại hạ đang tìm Cửu Vân Thành Lâm gia, không biết huynh đệ có thông tin gì hay không ?”. Lâm Vũ Thần đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vị lão giả kia còn chưa kịp nói, từ phía xa đã truyền đến thanh âm nữ tử, trong trẻo, ngọt thanh.

“Vũ Thần là ngươi sao ?”.

Thanh nhi biết chuyện cũng không nhiều, Lâm Vũ Đồ trước ngày thú triều công kích liền ban bố mệnh lệnh di tản, trong phủ thành chủ nô bộc đều được sắp xếp cùng Lâm gia tử đệ rời đi, một đường tiến đến Vân Thành.

Lâm Vũ Thần tâm tình chìm vào đáy cốc, nhị thúc ngày thường đối với hắn rất tốt, hai năm trước còn cứu hắn một mạng, không nghĩ tới hiện tại trở về liền người cũng không thể gặp lại.

“Bá phụ”. Lâm Vũ Thần nhìn thấy người này liền đứng dậy cúi chào.

Lâm Vũ Thần cũng đứng im để nàng khóc, Thanh nhi tính tình vốn yếu đuối, rất dễ dàng rơi nước mắt, gặp chuyện như vậy làm sao nàng có thể chịu được.

Vân Mạch nếu bị chiếm, Vân Thành sẽ vô cùng nguy hiểm, dân chúng hiện tại căn bản không có chỗ để tiếp tục trốn chạy, vì thế chỉ có thể giữ vững Vân Mạch mới mong tiến đến thắng lợi.

Lâm Vũ Thần quay người nhìn xem, phát hiện trong góc phòng nữ tử là Thanh nhi, tiểu nha hoàn của hắn.

“Huynh đệ không phải đang gấp sao, thôi được, năm trăm cũng được”. Nam tử đáp lại, ánh mắt lộ vẻ bất đắc dĩ.

Lâm Vũ Thần phải xưng hô một tiếng bá phụ.

“Một ngàn kim tệ, ta có thể chỉ chỗ cho ngươi”. Nam tử kia cười nói.

“Vậy công tử phải cố gắng trở về, Thanh nhi không muốn lại mất thêm một người thân bên cạnh mình”.

Lâm Vũ Thần tìm kiếm một hồi cũng không thấy Lâm gia tử đệ, Lâm gia mặc dù không phải gia tộc mạnh mẽ gì, cũng không thiện về tu luyện nhưng dù sao cũng là Lâm Vũ Đồ tổ tộc, đương nhiên sẽ được sắp xếp di dời trước tiên, bọn hắn hẳn phải còn sống không ít mới đúng.

Thanh nhi cố gắng lau đi từng giọt nước mắt trên khoé mi, giọng nói như bị nghẹt mũi, đem mọi chuyện kể cho Lâm Vũ Thần.

Vân Thành bến cảng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Vũ Nhạc không có tu luyện, tuổi tác cũng đã cao, cũng không biết còn sống được mấy năm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh nhi là thiếu nữ mười tám tuổi, dáng vẻ thành thục, nàng hai mắt đẫm nước mắt chạy đến ôm lấy Lâm Vũ Thần, khóc nức nở.

Vân Quận phía Tây.

“Một ngàn kim tệ, ngươi điên rồi sao, không có ngươi ta đi tìm một chút cũng có thể tìm ra”. Lâm Vũ Thần tức giận nói.

Lâm Vũ Thần gật đầu, xem như xác nhận.

Lâm Hoá Sinh là Lâm Vũ Nhạc con thứ, tuổi so Lâm Vũ Thần lớn hơn mười tuổi, ngày thường cũng đều bận bịu giao thương buôn bán, Lâm Vũ Thần đối với vị ca ca này cũng không quá thân thuộc.

“Vị huynh đệ này, ngươi là đang tìm người nào, ta có lẽ sẽ giúp được”. Bên cạnh một vị nam tử đi đến, người này tướng mạo bình thường, tu vi cũng chỉ là Thối Thể nhất trọng.

“Công tử, ngài bắt buộc phải đi tiền tuyến sao ?”. Thanh nhi ở phía sau lên tiếng.

Lâm Vũ Thần thần sắc khẩn trương, hắn không thèm đợi ai, nhanh chóng chạy đến Vân Thành quảng trường.

“Phụ thân ta thì sao ?”. Lâm Vũ Thần vội vàng hỏi, đây là thứ hắn quan tâm nhất.

Lâm Vũ Thần mặc dù tức giận nhưng cũng lấy ra năm trăm kim tệ ném cho nam tử, nam tử nhanh chóng bắt lấy sau đó chỉ một cái phương hướng cũng nói một cái danh tự. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Vũ Thần đẩy cửa đi vào, hắn nhanh chóng tiến đến chủ quầy, nói.

Thanh nhi vốn dĩ mồ côi từ nhỏ, khi còn bé liền được một vị gia nhân trong phủ thành chủ nhặt về nuôi nấng, lớn lên lại trở thành Lâm Vũ Thần nha hoàn, hiện tại cũng chỉ còn Lâm Vũ Thần xem như là người thân duy nhất còn lại của nàng.

“Vũ Thần, Vũ Văn chuyện ngươi cũng không cần tiếp tục đau buồn, sống c·h·ế·t có số, ngươi tiếp tục đau buồn cũng không giải quyết được cái gì, thậm chí có thể ảnh hưởng đến con đường tu luyện của ngươi, không bằng sau này ra chiến trường, g·i·ế·t nhiều hung thú một chút, xem như trả thù cho nhị thúc ngươi”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tu luyện giả hiện tại cũng không ít, khắp nơi đều có thể nhìn thấy bóng dáng, bọn hắn trên người đều thụ thương, có người tình trạng vô cùng thảm thương nằm bên vệ đường.

“Lão bản, nơi này có phải có người của Lâm gia ở lại hay không ?”.

“Thành chủ ngày hôm trước cũng đã trở lại Vân Thành một chuyến, gặp qua Lâm gia gia chủ, sau đó lại rời đi, đi tiền tuyến bên kia”.

Không khí trầm mặc bị phá vỡ, phía sau đi đến một người, dáng vẻ trung niên, trên đầu đã có hai thứ tóc, râu ria lún phún.

Vân Thành quảng trường hiện tại số lượng người tập trung vô cùng nhiều, Cửu Vân Thành địa bàn mặc dù đa số là rừng núi nhưng cư dân sinh sống cũng không ít.

Bọn hắn tiến đến Vân Thành phía sau liền chọn ở lại gian khách điếm này.

“Thế nhưng nhị gia không may mắn như thế, ngài ấy phải nằm lại ở Cửu Vân Thành”. Thanh nhi nước mắt lần nữa chảy xuống, run rẩy nói, nàng cũng biết Lâm Vũ Thần sẽ cảm thấy thế nào, nói ra lời này nàng cũng không nói thêm cái gì.

Lâm Vũ Thần nghe vậy liền thở phào một hơi, nhưng câu nói tiếp theo của Thanh nhi liền để lòng hắn quặn đau.

Nhưng vị nội môn đệ tử kia chỉ là thu được tin tức như vậy, cụ thể như thế nào hắn căn bản không có rõ ràng.

Một chiếc phi chu khổng lồ từ từ hạ xuống, trên cột buồm còn thêu Huyền Thương hai chữ, Huyền Thương Chu phi hành hai canh giờ đã đến được Vân Thành.

Lâm Vũ Thần thân là Huyền Thương Môn đệ tử, sớm muộn cũng sẽ được điều ra tiền tuyến, chuyện này căn bản là ngăn không được, Lâm Vũ Nhạc cũng chỉ muốn an ủi cháu trai mình một chút, Lâm Vũ Văn tử trận cũng để hắn có chút buồn bã.

“Ừm, chuyện này căn bản không thể lựa chọn, ta cũng muốn trả thù cho vô số sinh mạng ở Cửu Vân Thành”. Lâm Vũ Thần gật đầu, nói.

Mấy chục vị đệ tử nhanh chóng xuống thuyền, Tề Kính Minh cùng Lãnh Thiên Long ngự khí mà lên, bay hướng Vân Thành Thành chủ phủ.

“Công tử !!”.

“Tiểu Thần đúng là đã gia nhập Huyền Thương Môn, đã lâu không gặp bá phụ sức khoẻ vẫn còn tốt, quả thực là chuyện tốt”.

Mấy năm trước Luyện Thi Các tập kích phủ thành chủ, toàn bộ người thân của nàng đều đã bỏ mạng, chỉ còn một mình nàng sống sót, sau đó Lâm Vũ Thần cũng rời đi Cửu Vân Thành, để nàng một mình ở lại.

Đại Mạc cảnh nội.

Trong tình thế nguy cấp ai cũng muốn giữ lại mạng nhỏ của mình, nào có để ý đến gia tài tích góp mấy năm, Lâm gia xem như thê đội đi đầu vì thế cũng may mắn thoát được.

Hung thú địa bàn cứ như vậy đã kéo đến Vân Mạch, Vân Mạch hiện tại đang trong tình thế giằng co, nhân tộc cao tầng cũng không muốn hung thú toàn bộ chiếm cứ Vân Mạch, đem nơi này biến thành chiến trường.

Ngay thời điểm hắn nghe được Cửu Vân Thành bị công phá lúc, tâm trí hắn liền trở nên điên cuồng, liên tục gặng hỏi vị nội môn đệ tử kia.

Lâm Vũ Thần cười nói, hắn tâm trí đều đặt ở độ cao mà Thanh nhi căn bản không tưởng tượng nổi, tương lai khi lông cánh đã đủ hắn muốn bước ra thế giới bên ngoài, thấy những thứ chưa được nhìn thấy.

Lâm Vũ Nhạc năm nay đã hơn sáu mươi, gần bảy mươi tuổi, tu vi chỉ là Thối Thể nhất trọng, hắn cũng không thích tập võ, có tu vi như vậy cũng chỉ là dùng linh thảo linh dược đắp mà lên, thực lực so ra còn kém Lâm Vũ Thần.

“Ai, cũng đừng cố gắng hết sức, cố gắng sống sót là được”. Lâm Vũ Nhạc đứng dậy, vỗ vỗ vai phải của Lâm Vũ Thần sau đó liền rời đi.

Người đến là Lâm Vũ Nhạc, chính là Lâm gia hiện tại gia chủ, dựa theo vai vế, Lâm Vũ Nhạc là nhị ca, Lâm Vũ Đồ cùng Lâm Vũ Văn lần lượt là tứ đệ cùng lục đệ.

“Thanh nhi”. Lâm Vũ Thần vội vàng đi đến, Thanh nhi ở đây cũng có nghĩa là Lâm gia hẳn cũng sẽ ở chỗ này, xem ra tên nam tử kia không có lừa hắn.

“Cửu Vân Thành tình huống thế nào, có thể nói cho ta biết chứ”. Lâm Vũ Thần đỡ nàng ngồi xuống ghế, trầm giọng hỏi.

Vân Thành hiện tại số lượng người trở nên đông đúc, đa số không phải là dân bản địa quanh năm sinh sống ở Vân Thành, mà là dân chúng tị nạn từ Cửu Vân Thành đổ về, số lượng cũng có mấy vạn người nhiều.

Lâm Vũ Thần thở dài một hơi, đối mặt thú triều, sống c·h·ế·t quả thực khó nói.

Bọn hắn thông báo Cửu Vân Thành đã bị diệt, thú triều cũng sắp kéo đến nơi này, đám đông người dân bắt đầu trở nên loạn lạc, ai nấy cũng đều ra sức chạy đi, của cải đều bị bỏ lại phía sau.

“Ai, ta lão già này cũng đã sống đủ, sớm đã chán nản việc quản gia, lợi dụng kiếp nạn lần này, ta đã đẩy chức gia chủ cho Hoá Sinh tiểu tử kia”.

“Ồ, nhìn điệu bộ huynh đệ lo lắng như vậy hẳn là Lâm gia tộc nhân đi”.

Lâm Vũ Thần theo hướng đó mà đi, tìm kiếm một chút hắn rốt cuộc phát hiện gian khách điếm mà nam tử kia nói.

“Thấy được ngươi thật tốt, nghe nói ngươi đã gia nhập Huyền Thương Môn”. Lâm Vũ Nhạc ngồi xuống cười nói.

Muốn từ Cửu Vân Thành đi đến Vân Thành phải băng qua Vân Mạch, kể từ lần trước Huyền Thương Môn tổ chức thu đồ đại điển, số lượng hung thú bên trong Vân Mạch đã giảm mạnh nhưng số lượng người di chuyển quá nhiều, địa hình lại không bằng phẳng, không ít người mệnh tang trong miệng hung thú.

Chương 165: Lâm Vũ Nhạc

“Đa tạ bá phụ đã nhắc nhở, tiểu Thần sẽ cố gắng hết sức”.

“Ha ha, nha đầu ngươi cũng phải trưởng thành lên, cuộc vui nào rồi cũng sẽ sớm tàn, ta và ngươi sớm muộn cũng phải chia xa, ngươi ở Vân Thành không bằng tìm cho mình một chỗ dựa, tự bảo vệ mình”.

Trên đường đi càng ngày càng có nhiều người gia nhập tạo thành một đoàn người khổng lồ, di chuyển qua Vân Mạch lại phải chia ra thành nhiều nhóm nhỏ để dễ di chuyển, mới vào được Vân Mạch khoảng chừng một ngày thì phía sau có tu luyện giả chạy loạn mà đến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 165: Lâm Vũ Nhạc