Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 198: Sóng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 198: Sóng


Ngừng một lúc, Mạc Cung nói tiếp.

Mạc Cung một hơi nói ra hết tâm sự của hắn, những chuyện này hắn còn chưa nói cho người nào biết, chẳng hiểu thế nào, hoàn cảnh hiện tại lại khiến cho hắn nhớ đến cảnh tượng năm đó, mặt trời lấp ló sau rặng núi, bầu trời nhuộm sắc cam, từng áng mây trôi hờ hững, chim bay về tổ, thú trốn về hang, hắn một người nhìn về phía khu rừng.

“Vậy Mạc sư huynh thì sao ?”. Lâm Vũ Thần hỏi.

“Mạc tiền bối”. Lâm Vũ Thần nhìn thấy người đến liền vội vàng cúi người chào hỏi, đã biết được thân phận của Mạc Cung, trong lòng hắn đối với vị tiền bối này càng thêm một tầng nể sợ. “Cửu Vân Thành là nơi ta lớn lên, hiện tại đổ nát hoang sơ, tư vị không dễ chịu lắm”.

“Cái gì !!”. Lâm Vũ Thần lộ vẻ khó có thể tin được, hắn cũng chỉ nghĩ mẫu thân hắn cùng lắm là lục trọng tu vi, hai vợ chồng cộng lại mới có thể trấn áp toàn trường, không nghĩ tới mẫu thân lại là một vị tông sư cao thủ.

“Phụ thân ngươi cũng không nói rõ cho ta biết, chỉ là dặn dò ta không để cho ngươi biết, mẫu thân ngươi bởi vì một chút chuyện nên đang bị gia tộc truy đuổi, ngươi sau này vẫn là cẩn thận một chút, mặc dù không rõ là chuyện gì nhưng hẳn cũng có chút nghiêm trọng, nếu không gia tộc nàng cũng không quyết liệt như vậy”.

“Nhưng sau đó ta đã nhận ra, hối hận cũng không thể thay đổi mọi chuyện, chỉ có thể tiếp tục đi tiếp con đường mình đã chọn”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hạo nắm trong tay Thiên Nguyên Linh Diệp, tâm tình kích động.

“Ta, ta đúng là đã từng hối hận, đã từng đổ lỗi cho mọi thứ”. Mạc Cung tự giễu nói, hắn năm đó vô cùng đau khổ, đại ca hắn đến an ủi cũng không được hắn đón nhận, cũng bởi vì chuyện này mà hắn quyết định không tiếp tục dây dưa với triều đình, tình cảm huynh đệ cũng đã phai nhạt đi.

Lời còn chưa hết, Trần Hạo đã xen vào.

So với lúc trước, Mạc Cung hiện tại già nua hơn rất nhiều, trên mặt nhiều thêm mấy nếp nhăn, có lẽ là do bí pháp ảnh hưởng đến.

Tiết trời trong xanh, gió thổi nhàn nhạt, Trần Hạo dẫm lấy phi kiếm đưa Lâm Vũ Thần trở về Cửu Vân Thành, vốn dĩ hắn dự định đem Lâm Vũ Thần mang về Vân Thành, nhưng Lâm Vũ Thần còn có ý định di dời mộ phần của mẫu thân hắn.

Mạc Cung lộ ra vẻ ngoài ý muốn, câu hỏi của Lâm Vũ Thần nhìn như chỉ là vô tình hỏi đến nhưng cũng khiến Mạc Cung nhất thời không biết nên nói thế nào, sau đó lại nhìn về hướng đại sâm lâm, ký ức trong đầu hắn như đang chảy ngược.

Mạc Cung thân ảnh hiện ra bên cạnh Lâm Vũ Thần, vẫn bộ dáng lôi thôi như thường thấy, tay vuốt vuốt chòm râu, cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đây không phải Lâm tiểu tử sao, trở lại chốn cũ cảm giác thế nào ?”.

“Hai người chúng ta tình cảm cũng có chút sâu đậm, chỉ là mấy lần cùng nhau tiến vào Thanh Huyền đại sâm lâm ngoại vi khu vực tầm bảo, mấy lần suýt c·hết dưới nanh vuốt hung thú”.

Chương 198: Sóng

Trần Hạo đối với việc này cũng không có ý kiến, dù sao Cửu Vân Thành hiện tại cũng tương đối an toàn.

Chỉ khác biệt ở chỗ, hiện tại có Lâm Vũ Thần, câu hỏi của hắn đả động đến Mạc Cung khiến cho hắn cũng dễ dàng giải bày nỗi lòng của mình.

“Trước khi Cửu Vân Thành được xây dựng, nơi này chỉ là một cái trấn nhỏ, người nơi này đa số là lang bạt tứ phương, chuyên môn săn g·iết hung thú mà sống, mỗi ngày đều có người mệnh tang trong miệng hung thú”.

“Hơn nữa phụ thân ngươi cũng đã thú nhận với ta, thân phận của nàng có chút đặc thù”.

“Hắc hắc, ngươi chỉ mới rời đi hai năm mà thôi, đợi ngươi sống lâu một chút sẽ dần quen thuộc với loại chuyện này, thời gian luôn khiến mọi thứ thay đổi”. Mạc Cung cười nói, lời nói của một kẻ từng trải, lộ ra có chút t·ang t·hương.

Bốn mươi tuổi đã đột phá đến tông sư cấp độ, này gọi là gì, thiên tài sao.

Lâm Vũ Thần mẫu thân có thể đã dùng tên giả là Lý Như Nguyệt, hoặc là thực sự có một cái đại gia tộc gọi Lý gia, chỉ là nó căn bản không phải ở Huyền Nguyệt Quốc mà là ở các vương triều khác.

“Ta khi còn trẻ cũng có hùng tâm tráng chí, muốn xông xáo bốn phương, đi qua nơi này ta gặp được một người, nàng bất luận là nhan sắc, khí chất, thực lực, tính cách đều đã thống trị trái tim non trẻ của ta”.

“Vậy tiền bối, ngài có hối hận với quyết định của mình không ?”.

“Thiên tài là một chuyện, tu luyện nhanh lại là chuyện khác, mẫu thân ngươi thiên phú cao có thể hiểu được nhưng công pháp, thuật pháp, kiến thức của nàng ở đâu mà có, ngươi chưa từng thấy nàng tu luyện căn bản không hiểu được công pháp của nàng phẩm cấp cao thâm thế nào”.

Mẫu thân hắn xưa nay vẫn nói bản thân là tán tu xuất thân, bởi vì phụ thân không để ý đến thân phận nàng nên hai người mới kết thành phu thê. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Vũ Thần nghe vậy liền sững người, hắn quả thực chưa suy nghĩ quá nhiều về chuyện này, lúc còn nhỏ hắn cũng chỉ nghĩ là phụ thân hắn tài giỏi mới đạt được chức vị thành chủ, lớn lên cũng đã quen với cái danh thiếu thành chủ vì thế hắn cũng không để ý chuyện này.

“Hiểu rồi chứ, mẫu thân ngươi thiên phú tu luyện còn mạnh hơn cả tam đệ của ta, một người như vậy làm sao có thể chỉ đơn giản là tán tu”.

“Tiền bối, đa tạ”. Lâm Vũ Thần nói lời tạ ơn, nhưng Mạc Cung thân ảnh đã sớm biến mất, hắn có nghe được hay không Lâm Vũ Thần cũng không chắc chắn.

“Ta ở nơi này chờ đợi mấy chục năm, tâm cũng đã sớm vỡ nát, nói là chờ không bằng gọi là hộ, trấn nhỏ đó là quê hương của nàng, ta cho người xây dựng Cửu Vân Thành cũng là để cho dân chúng ở nơi này bớt đi một phần khổ cực, cũng là để bọn họ có được một nơi an toàn để nhắm mắt mỗi tối”.

Tiền nhiệm Cửu Vân Thành thành chủ nghe nói cũng là một vị tông sư, chỉ là tuổi già sức yếu, căn bản không thể thể hiện được toàn bộ thực lực ở thời đỉnh cao.

Mạc Cung để lại một mình Lâm Vũ Thần đứng trên tường thành, bản thân hắn lại nhanh chóng rời đi.

“Vậy Trần thúc nói, phụ thân ta đạt được thành chủ chức vị, lẽ nào là bởi…”.

Nói như vậy, tiền nhiệm thành chủ là bởi vì nhận thấy tu vi của mẫu thân hắn nên mới đề cử Lâm Vũ Đồ lên làm thành chủ, đương nhiên, đề cử thành chủ cũng không phải qua loa như vậy, Lâm Vũ Đồ cũng phải thể hiện được khả năng lãnh đạo, nếu không cho dù chỗ dựa có vững chắc đến đâu cũng khó mà leo lên được vị trí này.

Năm phụ thân hắn lên chức thành chủ, mẫu thân hắn bất quá mới khoảng bốn mươi tuổi.

“Chỉ là mấy năm ngắn ngủi nhưng với ta như là cả cuộc đời, một thời gian sau ta phải trở về Nguyệt Quận trợ giúp đại ca xưng vương, để lại nàng ở đó với một lời hứa, bọn ta giành thắng lợi nhưng ta lại phải chờ để Đại Mạc ổn định mấy năm, sau đó ta mới tìm trở về trấn cũ, chỉ là nàng đã không ở đó, một lần tầm bảo, không thấy quay về”.

Lâm Vũ Thần cũng lấy Thiên Nguyên Linh Diệp đưa cho Trần Hạo, vốn dĩ là để dành cho phụ thân, nhưng hiện tại chỉ có thể đưa cho Trần Hạo.

“Mạc Quân đứa trẻ này, cũng là sai lầm của ta, ta để nó lại ở Lục Vân Thành, từ nhỏ nó lớn lên mà không có ta ở cạnh, nó vậy mà cũng không có ghét bỏ ta khi ta lần đầu gặp nó, chuyện này càng khiến ta áy náy hơn bội phần, nhưng ta cũng không làm gì hơn, con đường của nó, phải để nó tự đi”.

“Không sai, mẫu thân ngươi năm đó là một vị tông sư Thối Thể thất trọng cảnh giới”.

“Mạc tiền bối, ngài tại sao lại chọn Cửu Vân Thành để ở lại ?”. Lâm Vũ Thần im lặng hồi lâu, đột nhiên mở miệng.

“Chúng ta gặp nàng là ở địa phận giáp ranh giữa Đại Nguyên cùng Huyền Nguyệt quốc, ta đã từng đi qua một chuyến Huyền Nguyệt Quốc, nơi này cũng không có một gia tộc họ Lý nào nổi danh vì thế cũng khó mà xác định được”.

Lâm Vũ Thần ánh mắt nhìn Trần Hạo bóng dáng dần biến mất ở nơi xa, trong lòng lại có chút buồn rầu, cứ như vậy, hắn hiện tại chỉ còn lại một mình.

“Trần thúc, mẫu thân ta không phải là tán tu sao ?”. Lâm Vũ Thần vội vàng hỏi lại.

“Nói tóm lại, tương lai nếu ngươi hướng về phương Bắc, lời khuyên của ta là tránh xa Huyền Nguyệt Quốc, tương lai của ngươi do ngươi quyết định, ta cũng chỉ khuyên như thế, lựa chọn như thế nào là quyền của ngươi”. Trần Hạo thở dài nói, một tay đặt lên vai Lâm Vũ Thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vũ Thần, ngươi lẽ nào không có lần nào hiếu kỳ, tại sao phụ thân ngươi lại được tiền nhiệm thành chủ đề cử chức thành chủ sao, phải biết phụ thân ngươi năm đó cũng chỉ là một vị võ tông Thối Thể ngũ trọng cảnh giới mà thôi”.

Nhưng dù sao cũng là tông sư cao thủ, trấn áp một đám võ tông là không có vấn đề, Lâm Vũ Thần lúc này mới hiểu, Lâm Vũ Đồ có thể đạt được chức vụ thành chủ quả thực khó mà tin được, nếu năm đó phụ thân hắn đã có tu vi Thối Thể lục trọng còn có thể hiểu được.

Để lại Lâm Vũ Thần ở Cửu Vân Thành, Trần Hạo liền ngự kiếm rời đi, lần này rời đi cũng không biết có thể gặp lại hay không, Trần Hạo cũng chỉ dặn dò Lâm Vũ Thần đôi điều, lại để lại cho hắn một cái túi trữ vật.

“Nhưng Trần thúc, thiên tài sinh ra ở chỗ nào căn bản là không thể khống chế được, cho dù là nông hộ cũng có tỷ lệ sinh ra con cháu thiên tư cao thâm hẳn mới đúng”. Lâm Vũ Thần không cho là vậy, Huyền Thương Môn đại trưởng lão cũng là tán tu xuất thân, chuyện này đã được chép lại thành bí tịch, đám đệ tử hầu như đều biết được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hạo chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, Thiên Nguyên Linh Diệp có thể trợ hắn thuận lợi đột phá tông sư cấp độ.

Lâm Vũ Thần ngỡ ngàng, nói như vậy, mẫu thân hắn lẽ nào xuất thân từ một đại gia tộc nào đó.

Lâm Vũ Thần cảm thấy có chút đau đầu, Huyễn Hồn Ma Công đã đủ để hắn lo lắng cho tương lai mờ mịt phía trước, hiện tại lại thêm chuyện này, cứ như là lão thiên gia muốn chơi hắn một vố vậy.

“Lâm tiểu tử, tương lai ngươi sẽ đối mặt với nhiều chuyện, sẽ phải tự mình đưa ra quyết định, những quyết định này có cái có thể không đáng nhắc đến, nhưng có cái sẽ định hình con đường mà ngươi sẽ đi. Nhớ lấy một điều, không quan trọng ngươi đưa ra quyết định nào thì cũng đừng hối hận với quyết định của mình, cho dù nó có tồi tệ đến thế nào”. Mạc Cung trầm giọng nói.

Trần Hạo từ tốn nói, Lâm Vũ Thần mẫu thân đã có một thời gian ngắn đi theo ba huynh đệ Trần Hạo, Trần Hạo tự nhiên đề phòng với nàng, đối với tốc độ tu luyện của nàng hắn cũng hiểu rõ một hai, chỉ là nhị đệ cùng nàng có tình cảm, hắn mới không tiện nói ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 198: Sóng