Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 201: Sư đồ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 201: Sư đồ


Liễu Hoàng ánh mắt liếc qua thân thể Lâm Vũ Thần một lần, gật gù nói.

“Không cần, ta tự đi là được”. Lâm Vũ Thần nói một câu cáo biệt sau đó đi sâu vào bên trong đại điện.

“Đồ nhi bái kiến sư phụ”. Lâm Vũ Thần cúi người bái chào.

Lâm Vũ Thần gật đầu, đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoại môn đệ tử ngược lại có mấy chục người, qua hai năm, số lượng ký danh đệ tử đột phá đến võ sư cấp độ cũng không ít, chỉ có thêm mười mấy người gia nhập vào Trận Pháp Đường, trong đó tất nhiên có Bá Hùng một người.

Tốc độ tu luyện như vậy đặt tại trong tông cũng chỉ thua mỗi Mã Thiên Tinh, Mã Thiên Tinh thân phận là chân truyền đệ tử, lại là đại trưởng lão đồ đệ, bất luận là kiến thức hay tài nguyên nhận được cũng không phải là Lâm Vũ Thần có thể so sánh, vì thế trong mắt Liễu Hoàng, Lâm Vũ Thần thiên phú đã là số một Huyền Thương Môn.

“A, Lâm sư huynh, đã lâu không gặp”.

Đi sâu vào bên trong đại điện, rẽ qua từng gian phòng, Lâm Vũ Thần đã sớm quen thuộc với đường đi bên trong đại điện, trong chốc lát đã đến cửa một gian phòng lớn.

“Bách Trận Lục học thế nào ?”. Liễu Hoàng mở miệng hỏi.

Liễu Hoàng là tông sư cao thủ, linh thức đã sớm ngưng tụ, Lâm Vũ Thần Liễm Tức Thuật phẩm cấp thấp còn không thể che giấu được con mắt của Liễu Hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù là vậy Liễu Hoàng cũng không có cảm thấy bất mãn, thân là tu luyện giả cũng nên thận trọng một chút, phàm nhân thế giới, cho dù là thân

Tận cùng bên trong gian phòng là một cái đài cao, bên trên đặt lấy một chiếc bàn thấp, sau bàn là một vị lão giả, tay trái vuốt vuốt chòm râu, tay phải cầm một cuốn bí tịch.

Hắn mấy chục năm sống tại trong tông cũng không thu nhận một tên đệ tử, lần đầu tiên thu đồ vậy mà thu được một tên tiểu tử thiên phú cao như vậy, Liễu Hoàng làm sao có thể không vui mừng.

Lâm Vũ Thần nghe vậy liền đại hỉ, tiến đến gần Liễu Hoàng, hai người một người hỏi một người đáp, cứ như vậy mấy canh giờ trôi qua.

“Ừm, tu luyện không nên vội vàng, cho dù thiên tư có tốt, đột phá quá nhanh cũng chưa hẳn là chuyện tốt lành gì, có một đoạn thời gian lắng đọng lại cũng là một phương pháp để tu bổ căn cơ”.

“Không tệ lắm, ta biết thiên phú tu luyện của ngươi không tồi, để ngươi học tập trận pháp quả thực lãng phí không ít thời gian nhưng ta thực sự muốn một người thừa kế y bát, ngươi hiểu chứ ?”.

Hai năm trước, Lãnh Thiên Long được Mạc Cung lộ ra tin tức Huyền Thương Môn bên trong có thể còn có một tên linh thể giả, Lãnh Thiên Long vốn tưởng Mạc Cung chỉ là đùa giỡn hắn, tức giận mấy ngày.

Liễu Hoàng vốn từ đầu đã có suy nghĩ thu nhận Lâm Vũ Thần, lời nói của Lãnh Thiên Long cứ như nước đẩy thuyền trôi tạo thành động lực cho hắn, vì thế trước khi mấy lão già kia hành động, hắn đã trước một bước đi gặp Lâm Vũ Thần.

Hắn đẩy nhẹ cửa bước vào bên trong, gian phòng rộng lớn, bốn phía cũng không có cửa sổ, bên trong chỉ có nguồn sáng yếu ớt từ mấy chục ngọn nến sắp xếp dàn đều ở hai bên. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sư phụ không cần lo lắng, đồ nhi học tập trận pháp cũng là vì bản thân mong muốn, học tập tốt một loại kỹ nghệ, sau này có vân du bốn phương cũng không lo không có chỗ trọng dụng”.

“Vũ Thần sao, vào đi”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Có, sư huynh có cần ta đi báo một tiếng hay không ?”.

Liễu Hoàng đã thử tìm kiếm nhưng đoàn thương nhân gần nhất cập bến Hoa Thành đã rời đi mấy năm trước, hắn cũng không còn cách nào.

Bách Trận Lục là một bộ bí điển, bên trong ghi chép một trăm loại trận pháp khác nhau, từ hoàng giai đến địa giai đều có, đa số vẫn là hoàng giai trận pháp.

Lâm Vũ Thần đi đến quầy tiếp khách, nam tử phía trong vừa thấy Lâm Vũ Thần thân ảnh đã vội vàng đứng dậy tươi cười chào hỏi.

“Ta vẫn tạm được, trong nhà thê tử vừa sinh được một tiểu cô nương”. Đoàn Chân cười đáp, hắn tuổi đã hơn bốn mươi, đã sớm lấy vợ sinh con, hắn đối với việc đột phá cũng dần buông bỏ chấp niệm, hiện tại chỉ mong con cái hắn có thể bình an lớn lên, vậy đã đủ.

“Bẩm, đệ tử vừa mới kết thúc bế quan, tạm thời muốn để cho thân thể cùng linh hồn thoải mái một đoạn thời gian”. Lâm Vũ Thần vội vàng nói.

Mộ cũng được xây dựng khang trang, Lâm Vũ Thần có thể bớt lo nghĩ một phần, hắn nếu có rảnh sẽ trở lại thắp cho phụ mẫu một nén nhang.

Liễu Hoàng đã mấy lần vận dụng thủ đoạn khảo thí thiên phú Lâm Vũ Thần nhưng kết quả đều rất bình tường, nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến Lâm Vũ Thần thiên phú có lẽ là nằm ở linh hồn.

Nam tử bên trong quầy tên gọi Đoàn Chân, toàn bộ đại sảnh này đều do hắn một tay quản lý, Đoàn Chân tuổi tác cũng khá cao, tu vi đã đi đến Thối Thể tam trọng đỉnh phong, chỉ là gặp phải bình cảnh, đã mười năm trôi qua vẫn một mực dừng chân tại cảnh giới này, điều này cũng khiến hắn thổn thức không thôi.

“Đoàn sư đệ, dạo này vẫn khỏe chứ ?”.

Lâm Vũ Thần đối với loại chuyện này cũng không quá để tâm nhưng hắn muốn xây cho phụ mẫu hắn một nơi an nghỉ, còn có tam thúc Bạch Tử Du cùng nhị thúc Lâm Vũ Văn.

“Không sai, đã đến Luyện Hồn nhị trọng đỉnh phong, dự định khi nào trùng kích tam trọng ?”.

Lâm Vũ Thần trận đạo thủ pháp vẫn chỉ là sơ cấp trận pháp sư, khoảng cách trung cấp trận pháp sư còn có một đoạn khoảng cách.

Chỉ đợi Lâm Vũ Thần gật đầu đồng ý, Lâm Vũ Nhạc liền lấy ra gia tộc tộc sử ký, nhánh của Lâm Vũ Đồ lại một lần nữa được nối lại. Lâm Vũ Nhạc cũng cho xây dựng một khu mộ riêng cho Lâm Vũ Đồ mấy người, về phần Lý Như Nguyệt, mặc dù Lâm Vũ Thần không chắc mẫu thân hắn có dùng tên giả hay không nhưng cái tên này có chút nguy hiểm.

Nhưng khi đóng trú tại Cửu Vân Thành, Lãnh Thiên Long vậy mà phát hiện Lâm Vũ Thần cùng Mạc Cung tâm sự trên tường thành, hắn bèn sai người điều tra Lâm Vũ Thần một phen.

Lâm Vũ Thần thiên phú vậy mà thực sự có khả năng là linh thể giả, tốc độ tu luyện như vậy chỉ sợ cũng chỉ có linh thể giả mới thể hiện ra được.

Không đợi Lâm Vũ Thần gõ cửa, bên trong truyền đến một đạo thanh âm to lớn, vang bên tai Lâm Vũ Thần.

Tốc độ tu luyện như vậy mặc dù không tính chậm nhưng cũng chưa hẳn là nhanh, ít nhất so với đa số người thì quả thực có nhanh hơn đôi chút, hơn nữa vì Luyện Hồn nhất trọng so sánh dễ đột phá hơn so với Thối Thể nhất trọng vì thế mà Lãnh Thiên Long cũng không chắc Lâm Vũ Thần có phải người mà Mạc Cung nói đến.

“Đệ tử đã đem toàn bộ trận pháp bên trong ghi nhớ trong đầu, tạm thời chỉ có thể bố trí mười ba bộ hoàng giai trận pháp”. Lâm Vũ Thần vội đáp lời.

“Không dám, không dám, sư đệ thay mặt nữ nhi đa tạ sư huynh”. Đoàn Chân vội vàng đưa tay nhận lấy bình đan dược, miệng không ngừng nói.

Liễu Hoàng ngược lại càng yêu thích tên đệ tử này, tâm tư không tệ, thiên phú cũng không tồi, phải biết Lâm Vũ Thần vừa mới đột phá Luyện Hồn chưa đến ba năm, hiện tại đã có thể trùng kích tam trọng cảnh giới. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sư huynh hôm nay đến đây là muốn gặp đường chủ sao ?”.

“Ồ, quả thực là chuyện vui”. Lâm Vũ Thần cười cười, hắn từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một chút đan dược đưa cho Đoàn Chân. “Đây là một chút lòng thành tặng cho tiểu nữ, mong rằng sư đệ không chê”.

Nếu xây riêng một khu mộ đồng thời thuê người chăm sóc thường xuyên thì quá phiền phức, Lâm Vũ Thần cũng không chắc bản thân có trở lại thường xuyên hay không, vì thế không bằng để Lâm gia tộc nhân hỗ trợ.

Khảo thí linh hồn loại thủ đoạn này toàn bộ Đại Mạc cũng không có một phương pháp nào, Thanh Huyền đại lục thiên về thể tu, hồn tu số lượng vô cùng ít ỏi, muốn phương pháp khảo thí linh hồn cũng chỉ có thể mua từ Thiết Long đại lục.

Chương 201: Sư đồ

Trở về tổng đàn phía sau, Lãnh Thiên Long đem chuyện này nói với toàn thể trưởng lão, đám trưởng lão nghe xong cũng có chút nghi hoặc, có người tin có người lại không tin nhưng đa số vẫn là chần chừ suy nghĩ có nên thu lấy Lâm Vũ Thần hay không.

Người qua lại hầu hết đều là ngoại môn đệ tử, Trận Pháp Đường bên trong, nội môn đệ tử chỉ có chín vị, một vị vẫn là hơn một năm trước thành công đột phá Thối Thể tứ trọng, trở thành nội môn đệ tử.

Liễu Hoàng gật gù, Lâm Vũ Thần đã thành đệ tử của hắn có hơn một năm nhưng đối với hắn vẫn có chút giữ lại, trong thâm tâm có chút sợ sệt.

Tại tông môn quy định bên trong, trưởng lão có quyền thu nhận đệ tử từ bất kỳ đâu, bao quát các khu vực bên trong tổng đàn.

Trấn Linh Phong, Trận Pháp Đường chủ điện.

Tin tức này vừa ra liền chấn động trên dưới tông môn, người nào sinh sống ở trong tổng đàn lâu năm đều biết Liễu Hoàng xưa nay chưa từng thu đồ, không nghĩ tới hiện tại lại tự mình thu một tên đệ tử.

Hiểm hoạ này chưa hẳn đi đến được trên đầu Lâm Vũ Thần nhưng chắc chắn có thể huỷ diệt Lâm gia, vì thế hắn không khắc tên mẫu thân lên bia mộ, chỉ để là Lâm Vũ Đồ thê tử chi mộ.

“Không sai, lão nhân gia ngài ấy có tại trong đại điện hay không ?”.

Lâm Vũ Thần đối với chuyện này có chút bất ngờ, nhưng được trưởng lão thu làm đồ đệ, cơ hội này mấy ai có thể từ chối, cứ như vậy Lâm Vũ Thần thuận lợi trở thành đệ tử của Liễu Hoàng.

Nói đến chuyện này, Liễu Hoàng vẫn nên cảm tạ Lãnh Thiên Long một phen, nếu không có thông tin của hắn, Liễu Hoàng chưa chắc sẽ thu nhận Lâm Vũ Thần, có thể sẽ lỡ mất một tên thiên tài.

Nếu tính cả tuổi tác lẫn tu vi, Lâm Vũ Thần đều phải gọi Đoàn Chân một tiếng sư huynh nhưng hiện tại đã khác, Lâm Vũ Thần thân phận để cho đám ngoại môn đệ tử cũng không dám làm bậy, chỉ có thể tự nhận bản thân thấp hơn một bậc, Đoàn Chân vì thế mà đối với Lâm Vũ Thần cũng có chút lễ độ.

“Sư phụ dạy phải”.

“Ha ha, nghĩ được như thế quả thực khó được”. Liễu Hoàng cười lớn nói, Lâm Vũ Thần muốn được chu du bốn phía, Liễu Hoàng cũng không ngăn cấm, dù sao mỗi người đều có chí hướng của riêng mình. “Đến, có gì muốn hỏi cứ hỏi, ta sẽ giải thích toàn bộ”.

Lâm Vũ Thần thân phận rõ ràng, thanh bạch trong sạch, trước đó mặc dù không biểu hiện ra thiên phú gì nhưng khi gia nhập Huyền Thương Môn, hắn rõ ràng chỉ là Chuyển Linh thất chuyển, tu luyện một năm vậy mà đi đến Luyện Hồn nhất trọng.

Sau chuyện này, Lâm Vũ Thần hầu như đều ở tại Trấn Linh Phong tu luyện, rất ít khi rời núi, Liễu Hoàng vốn nghĩ Lâm Vũ Thần sợ bị đám đệ tử theo đuôi nhưng hiện tại thì suy nghĩ đó đã bị ném bỏ, Lâm Vũ Thần chỉ đang cố gắng tu luyện mà thôi, chuyện này cũng khiến hình ảnh Lâm Vũ Thần trong mắt Liễu Hoàng càng thêm tốt đẹp.

huynh đệ cũng có thể ám hại lẫn nhau nói gì là sư đồ.

Lâm Vũ Thần hôm nay mặc một bộ thanh sắc y phục, vải thêu đều là loại chất lượng nhất, bên trên ngực phải có thêu một cái cổ mộc ấn ký, đây là Lâm gia tộc huy, Lâm Vũ Đồ mặc dù đã phân gia nhưng Lâm Vũ Thần hiện tại chỉ còn một thân một mình, Lâm Vũ Nhạc đề nghị Lâm Vũ Thần lần nữa trở lại Lâm gia, xem như là một cái phân nhánh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 201: Sư đồ