Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 207: Gặp lại Trương Du
Lâm Vũ Thần còn nhớ rõ năm đó Cao Khang là như thế nào bị Tiền Hữu Tài g·iết c·hết, Tiền Hữu Tài chỉ là Thối Thể nhị trọng tu vi, chỉ cần vận dụng một chút độc dược đã có thể dễ dàng g·iết c·hết một vị Thối Thể tam trọng.
Tắm rửa ăn uống xong xuôi, Lâm Vũ Thần biểu lộ thoả mãn, cuộc sống nếu cứ trôi qua như vậy thực sự cũng không tệ, hắn có thể hiểu được cảm giác của mấy tên công tử bột trong mấy đại gia tộc.
Lâm Vũ Thần một đường rời đi Trấn Linh Phong, Kinh Vân Bộ môn bộ pháp này đã được hắn luyện đến tiểu thành, di chuyển tựa như cưỡi gió mà đi, tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Chờ Lâm Vũ Thần rời đi, nam tử còn lại mới vỗ vai người kia, nói.
Nhưng dưới tình trạng chưa đột phá Thối Thể nhất trọng, Lâm Vũ Thần có lực lượng như vậy đã xem như khó được.
Họ Lý nam tử vừa nghe thấy đã tỏ ra ngoài ý muốn, sau đó liền tức giận gõ đầu nam tử kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Họ Lý nam tử tỏ vẻ tiếc nuối, sớm biết thân phận của Lâm Vũ Thần hắn nào dám nhận tiền, thậm chí còn có thể tự mình dẫn đường.
Hắn hướng đến không phải là ngoại môn đệ tử chỗ khu vực mà là Luyện Linh Phong, một ngọn núi khác ở Hoa Sơn Trúc Lâm, nơi đây đặt chủ điện của Thí Luyện Đường.
Kỳ thực thế nhân rất ít người biết về sự tồn tại của Mạc Cung, trong mắt bọn hắn, Lãnh Thiên Long xứng đáng với danh hiệu này nhưng từ cấp độ tông sư trở lên đều biết đến Mạc Cung.
“Hai vị sư huynh, tại hạ Lâm Vũ Thần, đến Luyện Linh Phong là vì muốn gặp Trương sư huynh một lần”.
“Ai ?”. Bên trong truyền đến tiếng một người.
Tiểu Vân từ bên ngoài bước vào, trong tay còn nắm một kiện phong thư, vẻ mặt cung kính đáp.
Thí Luyện Đường bởi vì vậy mà được đám đệ tử xưng là phân đường mạnh mẽ nhất trong tông môn, không ít đệ tử lựa chọn gia nhập, thậm chí, đám đệ tử còn e ngại Thí Luyện Đường hơn là Chấp Pháp Đường.
Lâm Vũ Thần gật đầu biểu thị đã hiểu sau đó nhanh chóng rời đi.
“Trương sư huynh ? Là Trương Du Trương sư huynh sao ?”. Một vị trong đó lên tiếng.
“Á, Lý sư huynh, ngươi làm cái gì ?”.
Dưới chân Luyện Linh Phong đứng lấy hai người, đều có Thối Thể nhị trọng tu vi.
Cửa phòng mở ra, Trương Du một thân bạch y, trên cằm lún phún râu, người không biết nhìn qua sẽ nghĩ hắn đã hơn ba mươi kỳ thực chỉ mới hai mươi tư tuổi.
Lâm Vũ Thần tàn phá xung quanh, cây cối đứt gãy, đất đá nứt vỡ, mặt đất cũng bị dày xéo đôi phần.
Két.
Lâm Vũ Thần liền lấy ra một chút kim tệ đưa cho hai người.
Lâm Vũ Thần hạ xuống mặt đất, tiến đến ôm quyền chào, phong thái lễ độ.
“Liệu Nguyên Phi Đao toàn bộ đã được phục hồi, Lâm sư đệ thật may mắn, có được một bộ cực phẩm pháp khí chất lượng tốt như vậy”. Trương Du miệng cười nói một lời chúc mừng.
Lâm Vũ Thần nhìn ngó xung quanh, phát hiện Vô Ảnh Báo đã trốn mất dạng, xem ra là bị thực lực của hắn đả kích, Lâm Vũ Thần đã sớm hiểu rõ Vô Ảnh Báo tính tình, đoạn thời gian tiếp theo hẳn sẽ yên tĩnh mấy phần.
“Ồ, đã sửa chữa xong, trùng hợp như vậy”. Lâm Vũ Thần ồ lên, hắn vừa kết thúc tu luyện thì lại có chuyện tốt đưa đến bên người, không nghĩ tới vận khí tốt như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong thư nhanh chóng bị xé bỏ, Lâm Vũ Thần mở ra một tờ giấy trắng, ánh mắt chăm chú.
Đại triển thần uy một hồi, Lâm Vũ Thần cảm thấy vô cùng sảng khoái, nếu có thêm linh lực gia trì, hắn có thể đọ lực lượng với Thối Thể nhị trọng tu luyện giả, đương nhiên là phổ thông Thối Thể nhị trọng.
Thủ đoạn Lâm Vũ Thần có thể nghĩ đến là độc dược, thế giới rộng lớn, độc dược chỉ sợ cũng phải có mấy trăm vạn chủng, làm sao có thể phòng tránh được tất cả.
“Ra tay có chút quá trớn, xem ra phải bỏ một chút tiền nhờ người bù đắp”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm.
Lâm Vũ Thần đã từng đến Luyện Linh Phong một lần, chỉ là nam tử phía dưới cũng không có nhớ rõ hắn, dù sao năm đó hắn cũng chỉ là một tên nhất trọng tu vi mà thôi.
Lãnh Thiên Long tại Đại Mạc cũng được xưng là dưới thiên nhân đệ nhất nhân, tất nhiên là về mặt chiến đấu.
Lâm Vũ Thần tâm tình vốn đã tốt nay lại càng tốt hơn, hắn gọi tiểu Vân vào dặn dò đôi chút sau đó nhanh chóng rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trương sư huynh, là ta”. Lâm Vũ Thần nói.
Lâm Vũ Thần đưa tay nhận lấy, tiểu Vân hiểu chuyện nhanh chóng lui ra bên ngoài.
“Ách, ta cũng vừa mới nhớ lại mà”. Nam tử kia uỷ khuất nói.
Lưỡi đao bóng loáng, chuôi đao nhẵn nhụi, linh quang thập phần, không một chút tì vết, Trương Du thủ đoạn thực sự cao minh.
“Nhớ kỹ chỉ có thể đi khu vực đệ tử, không được tiến vào chủ điện”.
Thí Luyện Đường tại trong tông địa vị cũng có chút cao, bọn hắn chuyên môn ban bố nhiệm vụ cho cả ngoại môn lẫn nội môn đệ tử, bất kể là thu đồ đại điển hay là hai năm trước bí cảnh tầm bảo đều là do Thí Luyện Đường một tay đảm nhận bố trí.
Khác với những phân đường khác, Thí Luyện Đường nếu không phải có chuyện quan trọng hay có thân phận đủ cao, người bình thường sẽ bị ngăn cấm bên ngoài, việc này cũng là để bảo mật thông tin cho những kế hoạch của tông môn.
“Công tử, bên ngoài đến một vị đệ tử, nói là giao thư cho ngài”.
“Lý sư huynh, làm như vậy có ổn không ?”.
Cao Khang cũng không phải là bình thường Thối Thể tam trọng, hắn có thể xếp vào mười vị trí đầu thì tuyệt đối là mạnh hơn nhiều so với mấy vị tu vi tam trọng khác.
Chỉnh lý tốt thân thể, Lâm Vũ Thần rời đi khu vực này trở về biệt phủ của chính mình, tiểu Hoa đã dọn sẵn cho hắn một bàn tràn ngập đồ ăn, hương thơm ngào ngạt.
“Hắc hắc, tiểu tử ngươi mới làm việc này còn không hiểu rõ, nhìn như canh cổng nhưng kiếm cũng không ít đâu”. Họ Lý nam tử cười nói.
Nam tử kia liếc qua túi tiền, linh lực khẽ động, túi tiền trên tay Lâm Vũ Thần biến mất không thấy, hắn làm ra vẻ cao thượng, nói.
Lãnh Thiên Long cùng Mạc Cung ai mạnh ai yếu thực sự là một câu hỏi lớn, có thể tông sư cũng không phải là mấy tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch không hiểu sự đời, bọn hắn rất ít khi đem mấy chuyện này chiếu cáo thiên hạ.
“Tiểu tử thối, biết được thân phận của hắn làm sao không nói sớm”.
Nhục thân lực lượng cộng thêm tu vi Luyện Hồn tam trọng, Lâm Vũ Thần có thể tự tin hắn hiện tại đặt tại ngoại môn đệ tử hàng ngũ hẳn là có thể xếp vào mười vị trí đầu.
Chương 207: Gặp lại Trương Du
Cảnh quan thiên nhiên xung quanh rất quan trọng, nếu cứ để bừa bãi như thế, vạn nhất có Chấp Pháp Đường đệ tử phát hiện thì sẽ bị phạt rất nặng.
Nam tử gật gật đầu, sau đó tránh sang một bên, Lâm Vũ Thần vội vàng luồn vào trong, một đường hướng l·ên đ·ỉnh núi, bên tai lại nghe thanh âm của vị nam tử kia truyền đến.
“Ta làm sao nghe cái tên Lâm Vũ Thần này có chút quen”. Vị nam tử còn lại suy tư hồi lâu mới ồ lên. “Đúng, Lâm Vũ Thần không phải là tên đệ tử mà Liễu trưởng lão mới thu hơn một năm trước hay sao”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Họ Lý nam tử tức giận mà không làm được gì, chỉ có thể lấy nam tử bên cạnh để giải tỏa, dưới chân núi không ngừng vang lên tiếng chửi mắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hai vị sư huynh mời hỗ trợ một chút, tiểu đệ có chút lòng thành, tặng hai vị một bữa rượu thịt”.
Hắn đi đến một gian phòng đóng kín cửa, gõ gõ hai tiếng.
“Tiểu đệ tự có phúc duyên, nếu không được sẽ lập tức từ bỏ”.
Cảnh giới tu vi có thể không chênh lệch nhưng thuật pháp, thủ đoạn, kinh nghiệm những thứ này đều có thể tạo ra chênh lệch to lớn, tu luyện giả tu luyện càng lâu, thủ đoạn cũng sẽ nhiều hơn những kẻ mới chập chững bước chân vào con đường tu luyện.
Lâm Vũ Thần tự mình cũng có thể phục hồi cảnh vật xung quanh nhưng việc này quá tốn thời gian, không bằng bỏ ra chút tiền tài nhờ người giải quyết.
Lâm Vũ Thần là trưởng lão đệ tử, tương lai tất có thành tựu, nếu có thể ôm được cái đùi này, hắn chẳng phải sau này cũng có thể đạt được chức vụ nào đó, chỉ tiếc hiện tại đã không được.
Lần đó trên dưới tông môn đều chấn động, đám đệ tử bàn tán xôn xao, hắn vẫn còn nhớ được vài chi tiết.
Vì thế, Lâm Vũ Thần cũng không ngại mà gọi hai tiếng sư huynh.
Hai người này tu vi cảnh giới thấp hơn Lâm Vũ Thần nhưng so về tuổi tác thì có nhỉnh hơn không ít, hơn nữa hắn còn đang vận dụng Liễm Tức Thuật che giấu cảnh giới, người ngoài nhìn vào chỉ thấy hắn vừa mới đột phá nhị trọng mà thôi.
Thí Luyện Đường đệ tử ra ngoài cũng được nhiều vị đệ tử khác nể phục, về phần Chấp Pháp Đường, bởi vì chuyên môn trừng phạt đệ tử sai phạm môn quy vì thế đại đa số đệ tử có phần ghét bỏ phân đường này.
Lâm Vũ Thần hướng đến khu vực dành cho đệ tử, bên trong xây dựng một dãy nhà lớn, tựa như ký danh đệ tử dãy nhà nhưng khuôn viên rộng hơn rất nhiều.
Hai người nhanh chóng đi đến một chỗ hoa viên gần đó, kiếm một cái bàn đá cùng ngồi xuống.
“Dừng lại, không được đến gần”.
Thí Luyện Đường đường chủ là Lãnh Thiên Long, tại Huyền Thương Môn bên trong, Lãnh Thiên Long địa vị chỉ dưới chưởng môn cùng đại trưởng lão, luận thực lực, chưởng môn căn bản không thể đọ cùng với Lãnh Thiên Long.
Trương Du không nhiều lời, từ trữ vật giới chỉ lấy ra một cái hộp ngọc, một tay mở ra nắp hộp, bên trong nằm lấy ba thanh phi đao, lưỡi đao ánh lên ngân sắc quang mang, linh khí kinh người.
“ Hừ, Trương sư huynh ngày thường rất ít khi gặp mặt người khác, ngươi vẫn là từ bỏ đi”. Nam tử kia hừ nhẹ, nói.
“Không sai”. Lâm Vũ Thần gật đầu.
Nếu vị tu luyện giả kia luyện cái gì đặc thù công pháp, phục dụng cái gì đặc thù đan dược, linh quả giống như hắn, hắn chưa chắc có thể đánh lại người ta.
“Nhìn ngươi xem như hiểu chuyện, cho ngươi qua cũng không sao, nhưng ta cũng không chắc Trương sư huynh sẽ gặp ngươi đâu”.
“Ha ha, Lâm sư đệ, ngươi đến thật nhanh, đi, đi bên ngoài nói chuyện”. Trương Du cười nói.
“Đa tạ sư huynh”. Lâm Vũ Thần tâm tình phấn khích, hắn đưa tay nhấc một thanh đao lên xem xét.
Có lẽ hắn còn có thủ đoạn chưa thi triển đi ra, đáng tiếc đã không có thời gian để vận dụng.
Có thể bình yên sinh hoạt như thế, ai lại thèm tu luyện cái gì công pháp, luyện cái gì võ kỹ thuật pháp, không thành Thiên Nhân cũng chỉ có thể làm một thế phàm nhân, thay vì truy cầu trường sinh còn không bằng sống một đời phàm nhân khoái hoạt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.