Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 214: Phiền phức
“Tiểu thư, ngài định đi đâu ?”. Vị thị nữ kia vội đuổi theo.
“Không biết công tử có quen biết nàng hay không, nếu là quen biết mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều, nàng dù sao cũng là Thanh Hương Lâu hoa khôi”.
Lâm Hoá Sinh cũng thường dẫn Lâm Vũ Thần đi gặp mặt mấy gia tộc khác, đặc biệt là Từ gia, Từ Gia cùng Lâm gia quan hệ hiện tại là thông gia vì thế Từ gia gia chủ đối với Lâm Vũ Thần cũng là vô cùng hâm mộ.
Hắn đã từng cùng Lâm Vũ Thần giao thủ qua một lần, trong vòng mười hơi thở đã là bại tướng dưới tay Lâm Vũ Thần, dù vậy tên này cũng không tỏ vẻ tức giận hay là gì.
“Đương nhiên là đi gặp hắn”.
“Không xong tiểu thư, Kỳ thiếu gia tìm đến rồi”.
“Hắn là Kỳ Gia Bình, là Kỳ gia gia chủ trưởng tử, cũng là khách quen ở Thanh Hương Lâu chúng ta, hôm nay ta vốn dĩ phải tiếp hắn”. Lạc Tiên vội vàng giải thích, biểu lộ áy náy.
“Công tử xin dừng bước, xem qua mấy loại đan dược của ta, tuyệt đối là hàng cao cấp nhất, chữa thương giải độc đều có cả”.
“Công tử, mời xem qua mấy loại pháp khí này, đều là xuất từ luyện khí đại sư thủ pháp, vô cùng chất lượng”.
Năm đó hắn gặp qua Mạc Cung nhưng cũng không rõ người bên trong Thanh Hương Lâu tình cảnh thế nào, nhất là Lạc Tiên, nàng đối với hắn cũng tính là một vị bằng hữu.
Tại Thanh Hương Lâu bên trong, thân phận của gia nhân còn thấp hơn cả thị nữ, nói gì trước mặt hắn là một vị hoa khôi tại Thanh Hương Lâu, quyền lực tương đối cao.
“Nhưng còn Kỳ công tử thì sao ?”.
“Lâm…Lâm Vũ Thần”. Nam tử run rẩy đáp, hắn bị ánh mắt chăm chú của Lạc Tiên đả động đến, miệng lắp bắp khó phát thành lời.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt Lâm Vũ Thần đã ở lại Thiên Vân Thành được nửa tháng, những ngày qua hắn đa số thời gian đều ở lại trong Lâm gia biệt phủ chỉ điểm Lâm Hoá Sơn luyện tập, thuận tiện đôi lúc cũng dạy bảo Thanh nhi phương pháp tu luyện.
Đến khi lâu chủ mở lại Thanh Hương Lâu tại Thiên Vân Thành, nàng cũng những người khác mới được thuyên chuyển đến đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiểu thư, Kỳ công tử đã hẹn trước, hiện tại đi gặp người khác thì không ổn lắm”. Vị thị nữ đang chải tóc phía sau nhẹ giọng nói.
Lâm Vũ Thần chen lấn hồi lâu mới lên đến được tầng hai, hắn không thích đại sảnh quá ồn ào, đưa tay vỗ vai một tên gia nhân bên cạnh, tỏ ý dò hỏi.
Trong một gian phòng lớn, bên trong phù kín một loại hương thơm ngào ngạt khó tả, khắp nơi đều có đồ vật trang trí, lồng đèn, cây cảnh, thủ công mỹ nghệ đều có đủ.
Lâm Vũ Thần cũng chỉ cười trừ, trong lòng lại than nhẹ một chút, quả thực phiền phức a, nếu sớm biết Lạc Tiên có hẹn từ trước, hắn cũng sẽ không đến làm phiền nàng, hiện tại thì tốt, cả hai đều gặp rắc rối.
Vị thị nữ khổ sở không thôi, lần này Vương tổng quản chắc chắn sẽ trách phạt nàng.
Mặc dù rắc rối này đối với Lâm Vũ Thần mà nói chẳng đáng bận tâm nhưng cũng khiến hắn có chút khó chịu, có điều chuyện cũng đã rồi, có than thở cũng không làm được việc gì.
Nam tử kia gọi Từ Nguyên, được Từ gia gia chủ nhờ vả, đồng thời cũng là nhị ca nói đỡ, Lâm Vũ Thần mới miễn cưỡng chỉ dạy Từ Nguyên.
Trong lúc chờ đợi, Lâm Vũ Thần gác tay vào lan can, chăm chú quan sát tiết mục biểu diễn bên dưới, mặc dù người qua kẻ lại có chút ồn ào nhưng mấy vị vũ nữ quả thực xinh xắn, cũng xem như bù trừ lẫn nhau.
Lạc Tiên ánh mắt hướng về phía hai người, ngạc nhiên hỏi lại.
Lâm Vũ Thần cũng không có rời đi mà tiến vào bên trong, đại sảnh đông chật kín người, bên trên đài cao có mấy vị vũ nữ đang biểu diễn, tiếng nhạc du dương nghe mà êm tai.
Lâm Vũ Thần nói một lời tạ ơn, lại lén đưa cho nam tử mấy khối kim tệ, nam tử thuần thục thủ pháp thu vào, kích động nói.
Hiện tại ai cũng biết được hắn là cao thủ số một tại Lâm gia, Lâm gia hiện tại không có võ tông cao thủ, người mạnh nhất chỉ là Thối Thể tam trọng tu vi, người này cũng không phải là Lâm gia con cháu, chỉ là ở bên ngoài thuê đến.
“Không phải nói ta cáo bệnh sao ?”. Lạc Tiên tỏ vẻ không vui, hỏi.
Cảnh cửa phòng chợt mờ, một vị thị nữ khác bước vào, sau lưng là vị gia nhân vừa nãy, biểu lộ kính trọng.
“Giống như là vừa rồi tiểu thư ra ngoài liền bị một người trông thấy, hắn đã mách lẻo chuyện này với Kỳ thiếu gia, Vương tổng quản nhất thời cũng cản không được”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Là Kỳ công tử sao ?”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bẩm, Lâm Vũ Thần”.
Hiện tại Từ Nguyên tạm thời ở lại trong Lâm gia biệt phủ, ngày đêm cùng Lâm Hoá Sơn luyện tập, Từ Nguyên tính nết cũng không tồi, tự biết thiên phú thường thường vì vậy cũng rất nỗ lực luyện tập.
Một vị thị nữ bước vào, thần sắc lo lắng nói.
Lạc Tiên nghe vậy cũng gật đầu, vẫy tay để vị gia nhân kia ra ngoài.
Lâm Vũ Thần dù sao cũng là Huyền Thương Môn đệ tử, bại dưới tay hắn cũng không có gì khó hiểu, ngược lại nếu là tên kia thắng được mới là bí ẩn khó hiểu.
Lâm Vũ Thần dạo chơi trên đường phố, vui vẻ ngắm nhìn xung quanh, hiếm có một ngày rảnh rỗi, hắn liền để Lâm Hoá Sơn cùng Từ Nguyên tự mình luyện tập, bản thân lại đi ra ngắm nhìn phố phường.
Từ gia lần này cũng mong muốn đưa con cháu gia nhập Huyền Thương Môn chỉ tiếc là nam tử kia chỉ mới tu vi Chuyển Linh thất chuyển, Từ gia đối với hắn kỳ vọng thực chất cũng không cao, chỉ là trông chờ vào một chút cơ may nào đó.
Lạc Tiên tỏ vẻ yêu kiều, Lâm Vũ Thần năm đó rời đi Cửu Vân Thành cũng không tới từ biệt nàng, khiến nàng buồn bã không thôi, ba năm trôi qua mới gặp lại, Lâm Vũ Thần phong thái cũng đã khác xưa, không giống thiếu niên tuổi trẻ năm xưa.
Lâm Vũ Thần dừng lại ở một tòa lầu cao, đại môn lại có hai con thạch sư canh cổng, chạm khắc thủ pháp vô cùng tinh xảo, toát lên vẻ oai phong, mơ hồ có thể cảm nhận được một cỗ uy thế.
Đang thoải mái tận hưởng, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm to lớn đả động đến Lâm Vũ Thần, hắn thính giác rất nhạy, vừa nghe đã biết có người đến gây chuyện.
Lâm gia con cháu cũng dần quen với sự hiện diện của hắn, vốn dĩ đám người có người chỉ nghe qua Lâm Vũ Thần danh tự, có người thậm chí còn không biết đến hắn.
Nàng vốn là muốn tự mình đi tiếp Lâm Vũ Thần nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chính mình vừa lúc trước còn cáo bệnh, hiện tại liền lộ diện giữa lượng lớn quan khách chẳng phải là tự mình làm khó mình, vì thế đành nhờ người đưa Lâm Vũ Thần đến gian phòng này.
“Thanh Hương Lâu nhìn qua vô cùng tráng lệ, tại hạ từ phương xa tới cũng bị kinh diễm đến, không biết lâu chủ lại là người nào, có tiếng tăm hay không ?”.
Lời này cũng khiến cho Lạc Tiên bận tâm, Thiên Vân Thành mấy vị công tử nàng đã gặp qua nhiều người, nói là quen biết nàng cũng không biết có bao nhiêu người cho xuể, dù vậy nàng vẫn hỏi một câu.
“Nhưng Lạc tiểu thư, vị kia nói là có quen biết ngài”. Nam tử cũng không có vội rời đi.
Cánh cửa phòng bị đẩy mạnh ra, một tên nam tử biểu lộ tức giận nhìn Lâm Vũ Thần hai người.
“Không phải, là một người khác”. Vị gia nhân kia vội vàng đáp.
Lâm Vũ Thần nghe vậy cũng cảm thấy có lý liền đem tên họ mình nó cho nam tử, hắn lại nhanh chóng chạy đi.
Thu đồ đại điển sắp đến gần, Thiên Vân Thành ngày càng có nhiều tu luyện giả đến nơi này, không khí cũng theo đó nhộn nhịp lên, không khác những lần trước là bao, hàng loạt sạp hàng buôn bán được dựng lên, tán tu cũng muốn nhân cơ hội này để kiếm lời, đủ loại đồ vật được đem ra rao bán.
Vị gia nhân nhìn qua Lâm Vũ Thần cách ăn mặc liền biết là người có tiền, hai mắt tỏa sáng, vội vàng xoa tay nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Toà tửu lâu này lại đề biển Thanh Hương Lâu ba chữ, cũng bởi vì thế là chặn lại bước chân của Lâm Vũ Thần, hắn cũng khách khí nói.
“Vị Kỳ thiếu gia này là ai a ?”.
“Hả”. Lạc Tiên tỏ vẻ ngạc nhiên. “Ngươi nói hắn tên gì ?”.
Lâm Vũ Thần cũng kể cho Lạc Tiên nghe cuộc sống của hắn tại Huyền Thương Môn, biết được hắn trôi qua cũng không tệ, Lạc Tiên cũng lộ vẻ vui mừng liền vì hắn đàn mấy khúc phổ nhạc, Lâm Vũ Thần một bên ăn điểm tâm một bên tận hưởng, cảm giác thoải mái quen thuộc này đã lâu hắn chưa trải nghiệm lại.
“Lâm công tử, Lạc Tiên thực sự nhớ ngài a”.
“Công tử thứ lỗi, lâu chủ của chúng ta không thích gặp người lạ vì thế rất ít khi lộ mặt, tiếng tăm chưa hẳn là có”.
Xung quanh kẻ ra người vào, không khí vô cùng tấp nập, mấy tên gia nhân không ngừng chào mời.
Một vị nữ tử ngồi tại bàn trang điểm, phía sau một vị thị nữ đang chải chuốt mái tóc dài của nàng.
Bởi vì biết được tin tức sớm hơn nên bọn hắn cũng là phân đội đầu tiên rời khỏi Cửu Vân Thành, trên đường cũng tương đối thuận tiện, Ngô tổng quản cùng vài người khác không may c·hết trong miệng yêu thú, Lạc Tiên may mắn thoát được.
“Vị huynh đệ này, không biết Thanh Hương Lâu bên trong có một vị nào gọi là Lạc Tiên cô nương hay không ?”.
Vị gia nhân kia bị hỏi đột nhiên sững người, biểu lộ cổ quái, khách đến không hỏi hoa khôi lại hỏi lâu chủ, tình huống như vậy hắn vẫn là thấy lần đầu, mặc dù vậy hắn cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, vội vàng đáp.
Một lúc sau, vị gia nhân kia trở lại đưa Lâm Vũ Thần đi đến tầng thứ năm, bên trong gian phòng Lạc Tiên đã chờ đợi sẵn.
Rầm !!
Lâm Vũ Thần ngồi dậy, biểu lộ bình tĩnh, hướng về Lạc Tiên cười hỏi.
Chương 214: Phiền phức
“Vị công tử này, hiện tại Thanh Hương Lâu chúng ta đang có vũ hội, không ngại vào xem một chút”.
Lạc Tiên nhận thấy mình cũng không có nghe lầm, vẻ mặt lập tức trở nên vui mừng, nàng vội đứng dậy đi về phía cửa.
Hai người bắt đầu cười nói vui vẻ, mở đầu là Lạc Tiên, nàng kể về chuyện năm đó trải qua như thế nào, Thanh Hương Lâu lâu chủ là người đầu tiên phát hiện ra hung thú đại quân, Thanh Hương Lâu gấp rút rời khỏi Cửu Vân Thành.
“Thanh Hương Lâu chúng ta xác thực có một vị gọi là Lạc Tiên, nàng tại Thanh Hương Lâu tư sắc cũng tính nhất lưu, công tử muốn gặp nàng thì mời chờ một chút, tại hạ sẽ đi thông báo”.
Két.
“Công tử yên tâm chờ, sẽ không lâu”. Đi được một đoạn, hắn liền quay lại, biểu lộ khó xử mà hỏi nhỏ.
“Người đến tên là gì ?”.
“Tiểu thư, bên ngoài có một vị công tử muốn tìm ngài”. Thị nữ nhẹ giọng nói.
“Ồ”. Lâm Vũ Thần giả bộ ngạc nhiên nhưng trong lòng đã có đáp án, xem ra Thanh Hương Lâu này thật đúng là Mạc Cung tiền bối gây dựng, cũng không biết là tiến bối có tại trong lâu hay không.
Từ gia phát triển không lâu, nội tình so ra còn kém Lâm gia một chút, Từ gia gia chủ mặc dù tuổi tác cũng đã đến năm mươi nhưng vẫn cùng Lâm Hoá Sinh xưng huynh gọi đệ, nhìn qua vô cùng thân cận.
Vô số âm thanh rao bán truyền đến trong tai hắn, nhưng mà Lâm Vũ Thần đều không thèm liếc mắt cái nào, Cảm Linh Thuật sớm đã được thi triển, xung quanh hàng quán căn bản không có thứ gì tốt, thậm chí còn có rất nhiều đồ vật phế phẩm lại được đám tán tu tâng bốc lên đến trời cao. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nói với Vương tổng quản là ta không may sốt nhẹ, hẹn Kỳ công tử hôm khác ghé thăm”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.