Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 216: Giao hảo
“Tiểu tử này lực đạo thật kinh người, hắn linh lực cường độ chỉ là Thối Thể nhất trọng mà thôi, hắn là làm sao làm được”.
“Kim Ngọc Long”.
Đám đông mắt thấy mọi chuyện cũng ngã ngũ, rất nhanh liền tản ra bốn phương tám hướng, trận chiến hôm nay thực sự đã mắt, lâu lâu có một trận như vậy cũng là hiếm thấy.
Lâm Vũ Thần tiếp xúc một hồi cũng là hiểu được, tiểu tử này là đang lo lắng Lâm Vũ Thần có ý định với tỷ tỷ của hắn.
Lâm Vũ Thần tỏ vẻ quái lạ, bản thân mình giống như đắc tội với Kim Ngọc Long, có thể hắn đây là lần đầu tiên cùng hai người tiếp xúc, làm sao lại có mâu thuẫn.
“Tiểu muội Kim Ngọc Phượng gặp qua sư huynh”. Kim Ngọc Phượng nhẹ nhàng nói.
Kim Ngọc Long rất rõ ràng còn tính khí trẻ con, so với tên Kỳ Gia Bình kia chỉ sợ phiền phức hơn rất nhiều.
“Sư huynh ? tiểu tử này lại có quan hệ với Kim gia”. Lời vừa nói ra, lão giả càng thêm phần lo lắng, trong lòng than thở không thôi.
Tốc độ của lão giả so với Kỳ Gia Bình còn nhanh hơn gấp đôi, Lâm Vũ Thần nhíu mày, này là chuyện gì, muốn trả thù sao.
“Kim sư muội, đa tạ vừa rồi đã giải vây”. Lâm Vũ Thần cũng đáp lễ.
“Được rồi, mọi chuyện dừng lại ở đây thôi”.
Lão giả nhất thời cứng họng, hắn biết việc làm của hắn sẽ khiến người đời bàn tán, tất nhiên là theo hướng tiêu cực, nhưng hắn không thể không làm vậy, nếu không trở về sẽ bị gia chủ trách phạt.
“Mẹ nó, Kỳ công tử bại nhanh như vậy, giống như cũng chưa đến ba hơi thở”.
Đám người bàn tán xôn xao, từ việc hâm mộ thân phận của Lâm Vũ Thần sau đó liền chuyển qua nói xấu Kỳ Gia Bình, lý do thất bại của Kỳ Gia Bình cũng chuyển từ việc Lâm Vũ Thần quá mạnh sang thành Kỳ Gia Bình quá yếu.
“Lạc cô nương yên tâm, ta không có b·ị t·hương”. Lâm Vũ Thần cười nói, Lạc Tiên là thực sự quan tâm hắn.
Kim Ngọc Phượng cùng Kim Ngọc Long trên thân đều mang kim tiền ấn ký, không khó để nhận ra xuất thân của bọn hắn, nhất là tại Thiên Vân Thành này.
“Chuyện này là thật ?”.
Lâm Vũ Thần cùng Kim Ngọc Phượng trò chuyện vui vẻ, Kim Ngọc Long suốt quá trình đều là ăn uống, căn bản không hé môi nửa lời, nhưng ánh mắt của hắn đôi lúc vẫn hướng về phía Lâm Vũ Thần, biểu lộ địch ý.
“Không sai, những lần trước tỷ thí với Kỳ thiếu gia đa số đều là tán tu, bởi vì lo lắng thân phận của hắn mà không xuất toàn lực, hắn mới dễ dàng thắng cuộc như vậy”.
“Kim gia !!”. Lão giả thầm nghĩ không ổn, lúc này làm sao lại có Kim gia đứng ra, biến số này có chút lớn.
Lâm Vũ Thần chớp lấy thời cơ, hắn vốn không có di chuyển quá nhiều, chỉ đợi lão giả quay người liền tung quyền mà đến, lần này đã rút kinh nghiệm, hắn cố hạn chế lực đạo nhất có thể.
“Ta còn nghe nói, Kỳ thiếu gia những lần trước đều là đã mua chuộc những người kia mới có thể dành chiến thắng”.
Lão giả tay phải kết thành trảo thủ đánh đến, nhắm đến yết hầu của Lâm Vũ Thần, tựa như hùng ưng vồ mồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không tốt, huyễn thân”. Lão giả kinh hô, cảm nhận được có người sau lưng, hắn vội quay người nhanh như cắt, lại một trảo tung đến, phía sau vậy mà cũng là một đạo huyễn thân.
Lão giả sợ hãi nghĩ thầm, hắn cũng phát hiện được một quyền này tạo ra áp lực so với mấy quyền trước đó có phần giảm sút, nói rõ Lâm Vũ Thần vừa rồi đã nương tay với hắn.
“Tiền bối, hai vị công tử cùng nhau giao thủ, đây là quyết định đến từ cả hai phía, có chơi có chịu, làm sao nhà mình công tử thua rồi, lại còn thượng đài trả thù, thực sự là mất hết mặt mũi gia tộc”. Kim Ngọc Phượng hướng về lão giả mà nói.
Phía dưới đám đông say sưa quan chiến, thỉnh thoảng lại ồ lên vui sướng, trong mắt bọn hắn như thế mới là Lôi đài quyết đấu, nào như Kỳ công tử tên kia, vừa lên chưa được bao lâu đã bị hạ đo ván.
Miệng hắn rỉ một chút máu tươi, lão giả là Thối Thể tam trọng tu vi, sức chịu đựng so Kỳ Gia Bình cao hơn nhiều, trực tiếp nhận một quyền của Lâm Vũ Thần, lão giả càng thêm thấu hiểu cho thất bại của Kỳ Gia Bình.
Lúc này, Kim Ngọc Phượng lại nói tiếp.
Lão giả phía trên đài cũng nghe thấy đủ thứ truyền miệng, mặt mũi đều đã sớm đen, không nhịn được mà bước xuống đài cùng đám thuộc hạ mang Kỳ Gia Bình trở về, tình thế lúc này đã như vậy, có đứng lại thì cũng tiếp tục làm trò cười mà thôi.
Lâm Vũ Thần đợi Lạc Tiên đi xa mới quay người đi đến một hướng, nơi đó có hai người vẫn đang đợi hắn.
“Ngươi…..”.
“Không sai, Kỳ công tử thật đúng là xui xẻo, đối đầu Huyền Thương Môn đệ tử, hắn làm sao có cửa thắng chứ”.
Lâm Vũ Thần đối với chuyện này cũng không có để tâm, hắn thực chỉ muốn giao hảo một hai mà thôi, nếu không hành động quá giới hạn tất nhiên sẽ không gặp bất cứ phiền phức nào.
“Chuyện nhỏ mà thôi, Lâm sư huynh không cần để ý”.
Lão giả mắt thấy đồ đệ của mình b·ị đ·ánh thảm như vậy cũng vô cùng tức giận, quay người hướng thẳng lên Lôi đài, toàn thân Thối Thể tam trọng đỉnh phong khí tức toàn bộ bạo phát.
“Cái này, được rồi, vậy ta trở về trước”. Lạc Tiên nghe vậy, nàng mặc dù không biết Lâm Vũ Thần định làm gì nhưng cũng đồng ý, nói xong liền nhanh chóng cùng thị nữ của mình trở về.
“Lac cô nương trước về lại Thanh Hương Lâu đi, giúp ta đặt một bàn tiệc, không cần quá lớn”. Lâm Vũ Thần mở miệng nói.
Một quyền đánh bay lão giả, lão giả trên không trung nhanh chóng xoay người, ổn định lại thân hình, vận dụng linh lực kéo thân thể trở lại, thân thể hắn lảo đảo lùi về phía sau một chút, mắt thấy sắp rơi khỏi Lôi đài liền lập tức dừng lại.
“Không biết vị sư đệ đây tên gọi là gì ?”.
Ba người đi đến Thanh Hương Lâu, Thanh Hương Lâu gia nhân thủ đoạn vẫn là rất nhanh, từ lúc Lạc Tiên rời đi cho đến lúc Lâm Vũ Thần gặp Kim Ngọc Phượng hai người bất quá là mấy phút mà thôi.
Hắn cũng không có sợ hãi, hiện tại đối với hắn, trừ khi là võ tông cao thủ nếu không chỉ là võ sư, Lâm Vũ Thần cũng có thể tự tin ở lại giao thủ vài chiêu.
Có lẽ là muốn xoa dịu lão giả nhưng Lâm Vũ Thần đám Kỳ Gia Bình toàn bộ người quan chiến đều thấy, hai bên đã đứng ở thế đối lập căn bản không phải mấy loại hành động nhỏ này của Lâm Vũ Thần có thể giải quyết.
Lại nghe thấy đám đông bên dưới bàn tán, đa số đều tỏ vẻ đồng tình với Kim Ngọc Phượng, lão giả cũng cảm thấy khó xử. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần tốc độ cũng không kém, nhanh chóng né tránh hiểm chiêu, tung quyền trả lại cho lão giả, có thể lão giả mặc dù già nua nhưng thân pháp cũng không tệ, dễ dàng liền né được quyền ảnh của Lâm Vũ Thần.
“Vừa rồi thực sự là doạ ta một hồi, ngươi không bị làm sao là tốt rồi”.
Lạc Tiên không có tu luyện, Lâm Vũ Thần cùng lão giả giao thủ không phải là một phàm nhân như nàng có thể xem thấu, mỗi một chiêu thức đều vô cùng nhanh chóng, Lạc Tiên căn bản không rõ trận chiến như thế nào, chỉ đứng một bên nghe mấy tên tu luyện giả nói chuyện.
Hai bên quyền trảo giao thủ, bất phân thắng bại, Lâm Vũ Thần không thiện quyền pháp, chiêu thức của hắn đều vô cùng bình thường, hắn là đang dựa vào lực đạo để đánh ngang hàng với lão giả, lão giả tất nhiên là bị lực đạo kinh diễm đến cho dù là thủ pháp dở tệ nhưng cũng không dám tiếp lấy chỉ có thể né tránh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Kỳ công tử thật thảm a, lần này chỉ sợ to chuyện”.
Lão giả lúc này vận dụng lượng lớn linh lực, trảo pháp biến ảo khôn lường, tốc độ tăng lên đáng kể, hai trảo vung vẩy trong không trung hình thành dư ảnh đánh đến.
Lạc Tiên vốn dĩ còn muốn mời thêm vũ công nhưng đã bị Lâm Vũ Thần từ chối.
Hắn cũng chỉ là thân bất do kỷ mà thôi, ai lại muốn bản thân trở thành trò cười cho thiên hạ chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần không kịp ngăn lại, một trảo của lão giả nhắm thẳng đến cổ họng hắn, lão giả miệng cười gằn, rốt cuộc chiến thắng vẫn là về phần hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Huyền Thương Môn đệ tử, thảo nào lại mạnh như vậy”.
Nhưng mà trảo thủ chạm đến Lâm Vũ Thần lúc, hắn liền hoá thành mấy đạo điểm sáng tan biến trong không khí.
“Người kia rốt cuộc là ai, Lâm gia hậu bối từ lúc nào có người mạnh như vậy”.
Đám đông cũng lộ vẻ tò mò, xem ra thân phận của công tử họ Lâm này cũng không kém, hoá ra là bọn hắn đánh giá thấp người ta.
Kim Ngọc Phượng cũng không có từ chối, Kim Ngọc Long ánh mắt bất thiện nhìn Lâm Vũ Thần.
“Lâm sư huynh giống như chúng ta, đều là Huyền Thương Môn đệ tử, hơn nữa…”. Kim Ngọc Phượng đang định vì Lâm Vũ Thần giới thiệu nhưng lúc này nàng lại nhìn thấy Lâm Vũ Thần cũng đang nhìn mình.
Lão giả mặc dù thụ thương nhưng cũng không tỏ vẻ gì là muốn dừng lại, hắn thân là sư phụ của Kỳ Gia Bình, đòi lại công đạo cho đồ đệ là điều cần phải làm, mặc dù lão giả trong lòng cũng không có nắm chắc chính mình có thể đả bại Lâm Vũ Thần.
“Ta cũng chỉ là nghe kể lại”.
Lúc Lâm Vũ Thần mấy người tiến đến, chỉ đợi một chút đã có một bàn tiệc lớn dọn ra trong một gian phòng.
Chương 216: Giao hảo
Lạc Tiên đến bên cạnh Lâm Vũ Thần, biểu lộ lo lắng kiểm tra mặt mũi hắn.
Vô số thanh âm bàn tán xôn xao vang vọng khắp nơi, đám thuộc hạ Kỳ gia thì nháo nhào cả lên, chuyến này trở về khẳng định sẽ bị gia chủ trách phạt không bảo vệ tốt công tử.
Hắn lắc nhẹ đầu, Kim Ngọc Phượng ngay lập tức hiểu ý, lời còn chưa nói ra liền bị nuốt lại vào trong.
“Áp lực thật lớn”. Lão giả thầm nghĩ, hắn khoảng cách gần cảm nhận được lực quyền của Lâm Vũ Thần, lực đạo lớn như thế quả thực không hợp thói thường, thảo nào đồ đệ của hắn lại bại nhanh như vậy.
“Hơn nữa, có đánh tiếp tiền bối ngươi cũng không phải đối thủ của Lâm sư huynh, làm gì phải tự mình làm hại mình”.
“Không bằng như vậy, ta mời hai người một bữa xem như thay lời tạ ơn”. Lâm Vũ Thần lúc này đề nghị, Kim gia tộc nhân, có thể kết giao cũng là một chuyện tốt.
Đôi bên trò chuyện một canh giờ mới chia tay nhau ra về, Lâm Vũ Thần rốt cuộc có được một ngày thoải mái của hắn, mặc dù gặp chút phiền phức nhưng đối với hắn căn bản không đáng là bao.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.