Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Lý Như Nguyệt
Câu nói đấy đã in sâu vào tâm trí hắn, hắn quyết định lấy nó làm tôn chỉ cho chính mình, cũng là dựa theo mong muốn của mẫu thân, hắn bắt đầu chăm chỉ tu luyện.
Lâm Vũ Thần lần này đến nghĩa địa vốn là tham dự việc chôn cất cho những người đã ngã xuống trong trận chiến vừa qua.
“Không biết”.
Cửu Vân Thành phụ cận một chỗ hoang vắng khu vực.
Nghĩ đến đây, Lâm Vũ Thần chợt giật mình, hắn hai mắt không biết từ khi nào đã chảy xuống hai dòng lệ, hai hốc mắt đều ửng đỏ.
Hắn mẫu thân lấy phụ thân, mấy năm sau liền sinh ra hắn, hắn lúc còn nhỏ cực kỳ nghịch ngợm, ham chơi, thường xuyên đi gây chuyện, nhiều lần bị phụ thân trách mắng nhưng hắn mẫu thân lại không một lần đối với hắn nặng lời, mỗi lần bị mắng hắn liền trốn vào mẫu thân trong lòng tìm kiếm sự vỗ về.
Hắn cũng đi một chuyến Thanh Hương Lâu cùng Lạc Tiên cô nương nói lời từ biệt.
Luyện Thi xung quanh cơ thể được linh lực bao bọc, nó từ từ chậm rãi chìm xuống lòng đất, mặt đất vậy mà không xuất hiện dấu vết gì.
Tử y nam tử mặt nghiêm nghị nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tử y nam tử đảo mắt nhìn xung quanh, hắn vỗ bên người túi vải, triệu hồi ra một đầu luyện thi, lại từ trong áo lấy ra một tấm bùa, dán tại luyện thi trên người.
Lâm Vũ Thần âm trầm nhìn ngắm toà này bia mộ, trong đầu hắn từng dòng ký ức hiện ra.
Hắn mở miệng hỏi nàng thêm một số chuyện, bất quá đợi hồi lâu không nhận được câu trả lời, cảm thấy tình cảnh hiện tại có chút khó xử, hắn lắc đầu thở dài, đi ra khỏi hang động, thu hồi trước đó chôn xuống đất luyện thi, thi triển bộ pháp lập tức rời khỏi.
“Mẫu thân, ngài ở trên cao có linh, hy vọng có thể phù hộ cho ta từng bước chân, hy vọng ngài có thể nhìn thấy ta từng bước trở thành cường giả một phương”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nữ tử lại hỏi. “Là Cửu Vân Thành thành chủ làm ?”.
Hắn hai mắt nhắm lại, nhỏ giọng nói.
Xung quanh rừng rậm, dây leo chằng chịt, từng gốc cây cao đứng sừng sững, tán lá rộng mở che lấp ánh mặt trời, từng tia nắng xuyên qua lá cây chiếu xuống mặt đất.
“Ta đã theo kế hoạch đánh vào phủ thành chủ, bất quá hắn mãi không thấy xuất hiện, khiến kế hoạch thất bại, ta trở về thời điểm vậy mà phát hiện hắn thi thể nằm tại đại sâm lâm bên trong, bị một chưởng đánh c·h·ế·t”.
Nữ tử sắc mặt âm trầm, so trước đó có chút hoà hoãn, nàng đại ca bị người g·i·ế·t c·h·ế·t, người kia lại giống như có thực lực cường đại, nàng muốn báo thù xem ra căn bản không có khả năng.
“Ai làm ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại cửa hang bên ngoài, xuất hiện một người, là một tên nam tử, hắn khoác trên người tử sắc y phục.
Thành Huyền đại sâm lâm ngoại vi một chỗ khu vực.
Trần Hạo cho hắn thời gian ba ngày để chuẩn bị, ba ngày này hắn đã chuẩn bị xong đồ đạc, nói chuẩn bị nhưng thật ra hắn chỉ mang theo vài bộ y phục, cùng một số vật dụng cá nhân, tất cả đều được hắn vứt vào trữ vật giới chỉ không gian.
Tử y nam tử ung dung nói.
Lâm Vũ Thần đứng tại phía trước một ngôi mộ, nó được xây dựng đã lâu, những vết nứt bên trên thể hiện dấu ấn của thời gian, ngôi mộ này so với những ngôi mộ xung quanh có chút bề thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩa địa cũng không phải được tuỳ ý chôn cất, mỗi hộ gia đình lại được phân chia một mảnh đất của riêng mình, những người không xác định được danh tính liền chôn cất tại một khu vực riêng biệt.
Nói xong hắn liền đứng dậy, quay người rời đi.
“Ta phu nhân Lý Như Nguyệt chi mộ”.
Nàng không nói không rằng, trực tiếp bỏ qua tử y nam tử, lại nhắm mắt dưỡng thần.
Mấy chữ này chính là Lâm Vũ Đồ tự tay khắc lên, toà này mộ phần chủ nhân chính là vợ của hắn, cũng chính là Lâm Vũ Thần mẫu thân.
Tử y nam tử thấy vậy cũng không ngoài ý muốn, hắn quen biết nàng đã lâu, đã hiểu nàng tính cách, biểu hiện như vậy xem như nàng đồng ý với ý kiến của hắn.
“Tại sao chỉ có ngươi đến, ta đại ca đâu ?”.
“Không phải, là người khác, có thể một chưởng đánh c·h·ế·t Lăng sư huynh, xem ra Cửu Vân Thành vẫn còn ẩn tàng cao thủ, chúng ta nhiệm vụ thất bại, hiện tại chỉ có thể báo cáo với tông môn”. Tử y nam tử giải thích.
Hắn lấy tay lau đi nước mắt, lại lấy hắn đem đến hoa quả đặt lên đĩa, lại lấy ba que hương, đem đầu hương đốt cháy, hắn chắp tay vái lạy, cắm hương vào trong bát.
Hang động bên trong, đang tại tĩnh toạ người, đột nhiên mở mắt, hắn hai mắt nhìn chằm chằm tử y nam tử, mở miệng nói.
Lâm gia chỗ nghĩa địa được xây dựng đồ sộ, tuy vậy vẫn giữ được tính uy nghiêm, trang trọng cần thiết.
Hai năm sau, mẫu thân hắn lâm bệnh nặng, mặc dù mẫu thân hắn lúc đó cũng là một vị võ tông, nhưng nghe phụ thân hắn nói, kể từ sau khi sinh hạ hắn, sức khoẻ của mẫu thân yếu đi rất nhiều, cảnh giới tu hành không có tăng lên mà ngược lại giảm xuống.
Bên trong hang ngồi đấy một bóng người, linh khí xung quanh cấp tốc tràn vào hắn cơ thể theo mỗi nhịp thở.
“Tiểu Thần, ngươi cần phải nhớ kỹ, muốn sinh tồn tại thế giới này, ngươi cần phải dựa vào chính bản thân mình, tự thân cường đại mới có thể bảo vệ chính mình, có thể bảo vệ những người ngươi muốn bảo vệ”.
Nói xong lời này, mẫu thân hắn cũng liền qua đời, hắn điên cuồng ôm lấy mẫu thân gào khóc, nước mắt ướt đẫm y phục.
Nói như vậy là bởi thế giới này hung hiểm khắp nơi, có người c·h·ế·t tại hung thú trong bụng, có người lại phơi thây bên ngoài, không tìm được thi thể, có người lại c·h·ế·t dưới tay người khác, bị hủy thi diệt tích, chính vì vậy con người nơi này không mấy quan trọng chuyện chôn cất, trừ khi thi thể còn tại, nếu không chỉ cần tại bàn thờ phía trên đặt cái di ảnh, lại duy trì hương hoả liền có thể.
Người này giọng nói ngọt ngào, thanh âm trong trẻo, có thể thấy được là một vị nữ tử.
Chương 22: Lý Như Nguyệt
“Chuyện gì xảy ra ?”.
Hắn nghĩ đến mình sắp rời đi Cửu Vân Thành, không biết bao lâu sẽ trở lại, vì vậy quyết định đến nơi này một chút.
Bởi vì thiếu hụt ánh mặt trời, những loài thực vật nhỏ tại nơi đây rất khó sinh trưởng, chỉ những loài tương đối ương nghạnh mới có thể tồn tại tại nơi này.
Làm xong những chuyện này, tử y nam tử mới tiến vào trong động.
Trước mặt hắn bia mộ gợi cho hắn nhiều kỉ niệm buồn, bia mộ bên trên khắc liền mấy chữ.
Lâm Vũ Thần tại Cửu Vân Thành bên trong cũng không có nhiều tri kỷ, đa phần bởi vì hắn thân phận, nhiều người sợ đắc tội đến hắn nên ngày thường đều đối với hắn kính lễ nhưng tuyệt không dám cùng hắn làm thân.
“Hắn đã c·h·ế·t”.
Năm lên mười hai tuổi, phụ thân hắn cấp cho hắn một cuốn công pháp, yêu cầu hắn ngày ngày chăm chỉ tu luyện, bất quá hắn đối tu luyện không hứng thú, tính cách ham chơi khiến hắn bỏ bê việc tu luyện, hắn phụ thân nhiều lần tức giận nhưng đều bị hắn mẫu thân khuyên can. Mẫu thân cũng khuyên hắn nên chăm chỉ tu luyện nhưng đều bị hắn bỏ ngoài tai.
***************
Nơi này là Cửu Vân Thành khu vực nghĩa địa, người sống tại Cửu Vân Thành khi c·h·ế·t đi hơn phân nửa đều được chôn cất tại nơi này.
Nữ tử nghe vậy liền trợn ngược hai mắt, trong con ngươi có thể thấy rõ sự tức giận, nàng lại mở miệng tra hỏi.
Một ngọn núi đá bên cạnh, trên vách núi nứt ra tạo thành một cửa hang nhỏ, bên trong bóng đêm bao phủ, bên ngoài từng dòng linh khí tuôn vào trong hang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phụ thân hắn cho mời nhiều vị y sư nổi danh nhưng cũng không có cách nào.
“Bịch”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.