Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 224: Giao tranh
“Tề huynh yên tâm, Lý gia bên kia đoán chừng cũng không có quá nhiều cao thủ, ít nhất là sẽ không có tông sư xuất hiện”. Hàn Tân Quân tự tin nói.
“Chỉ với hai vị võ tông, liệu có thể dành lại được mỏ quặng không ?”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần cũng gật gật đầu biểu thị đồng tình, lại hỏi tiếp.
Trải qua đại chiến với hung thú hai năm trước, Vân Thành tứ đại gia tộc chỉ có mình Kim gia là không có tổn thất một vị tông sư nào, Lê, Lý Hàn tam đại gia tộc mỗi bên đều mất một vị tông sư.
“Hàn gia phong thái làm việc cũng thật nhanh nhẹn, ngắn ngủi như thế đã tập hợp được một nhóm người như vậy”. Lâm Vũ Thần biểu lộ tán thưởng, nói.
“Tiểu hữu muốn tìm âm khí sao ?”. Hàn Thiên Quan hỏi lại.
Liệu Nguyên Phi Đao không ngừng múa lượn trong không trung, Lý gia Thối Thể nhất trọng tu luyện giả căn bản không chịu nổi một đòn của Lâm Vũ Thần, thân thể trực tiếp bị đục thủng ba cái lỗ máu, ngã xuống mặt đất.
Đoàn người dựa theo sự chỉ dẫn của Hàn Tân Quân di chuyển khoảng chừng nửa canh giờ, phía trước mặt là một ngọn đồi nhỏ, dựa theo lời nói của Hàn Tân Quân, sườn đồi bên kia có mấy khối đá lớn, bên trong có một cái hốc nhỏ, bên dưới vô cùng lạnh lẽo, bọn hắn cũng là may mắn mới phát hiện ra mỏ quặng, không nghĩ tới còn chưa kịp vui mừng liền đụng phải đám người Lý gia đi qua chỗ này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn gia đành phải phái một người tiến đến nói chuyện với trưởng trấn, sau khi biết bọn hắn chỉ đi ngang qua đây thì cư dân trong trấn mới nguôi ngoai phần nào.
Hàn Thiên Quan hiểu rõ đối với mấy tên này căn bản không thể nói lý, hắn ngay lập tức xuất ra trường kiếm, lao thẳng về phía trước.
“Còn trẻ như vậy ?”. Hàn Thiên Quan thầm nghĩ, Lâm Vũ Thần trong mắt hắn còn rất trẻ, thậm chí tiểu tử này hẳn là còn nhỏ tuổi hơn Hàn Tân Quân, độ tuổi này đã là Luyện Hồn tam trọng tu vi, lẽ nào là đại phái đệ tử.
Hàn Thiên Quan thấy căn bản không thể ép Lâm Vũ Thần nói ra cũng đành bỏ qua, theo hắn thấy, lời nói của Lâm Vũ Thần chưa hẳn đáng tin, có lẽ bản thân hắn không muốn lộ ra.
“Âm khí có thể để tiểu hữu thu lấy, chúng ta cũng không có nhu cầu dùng âm khí để làm gì, ngược lại ta đối với bí pháp thề nguyền của tiểu hữu rất hứng thú, không biết tiểu hữu có nguyện ý bán ra ?”. Hàn Thiên Quan hỏi.
Hàn Thiên Quan không rõ ràng lắm hồn tu công pháp nhưng xác thực biết hồn tu cần phải tìm đặc thù linh khí để đột phá, Lâm Vũ Thần không tìm địa sát chi khí mà lại tìm âm khí, có lẽ là công pháp khác biệt, Hàn Thiên Quan cũng không quá để tâm.
Dựa theo lời nói của tên thuộc hạ lúc trước, U Minh quáng thạch bên trong có không ít âm khí, để Lâm Vũ Thần thu lấy một chút cũng không sao, dù sao thì một khi bọn hắn bắt đầu khai thác, địa hình chắc chắn sẽ biến đổi, âm khí cũng sẽ tán đi, căn bản không thể tiếp tục dưỡng d·ụ·c U Minh quáng thạch.
“Lý Huyền Tự, U Minh quáng thạch là chúng ta Hàn gia tìm được, các ngươi không có quyền khai thác”. Hàn Thiên Quan hô lớn nói, tự nhiên là nhận ra người kia.
Nếu là Hàn gia thì còn tốt nhưng nếu là Lý gia thì thực sự phiền phức lớn.
Điều này khiến hắn đối với Lâm Vũ Thần càng thêm lo sợ, cũng không biết người này là thân phận gì, vậy mà có thủ đoạn khó lường như vậy, dù vậy hắn cũng không dám hỏi nhiều.
Mỏ quặng này tương đối quan trọng, đôi bên sẽ không có ai nguyện ý để cho bên còn lại chiếm được nơi này, tuy vậy, U Minh quáng thạch còn chưa đủ để tông sư tự mình đăng tràng, giao cho mấy vị võ tông đến đảm nhiệm là được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn hắn trên không trung giao đấu, âm thanh to lớn truyền khắp bốn phương tám hướng, mấy tên võ sư như Lâm Vũ Thần cũng không dám ở lại lâu, Hàn Tân Quân dẫn đầu đám người cùng nhau xông l·ên đ·ỉnh đồi.
Pháp ngôn cùng phương thức vận hành linh lực bọn hắn đã biết, chỉ còn lại pháp chú giải nguyền trên người Lâm Vũ Thần, chỉ cần có được nó, Hàn gia sẽ nắm được hoàn mỹ bí pháp này.
Nửa giờ sau, Lâm Vũ Thần cùng Hàn Tân Quân đã trở lại Quang Linh Trấn chờ đợi, Hàn Tân Quân trước đó vốn là có năm người phân làm hai đường bỏ trốn, Lý gia công tử chỉ chú trọng vào Hàn Tân Quân nên mới điều động thêm bốn người cùng nhau truy đuổi.
“Lẽ nào không còn phương pháp nào khác sao ?”.
Lâm Vũ Thần sau lưng rất có thể có thế lực lớn chống lưng, Hàn Thiên Quan cũng kiêng kỵ điều này nên sẽ không động đến Lâm Vũ Thần, dù sao Lâm Vũ Thần cũng không nguy hại gì Hàn gia, còn không bằng tạo mối quan hệ tốt một chút, sau này có lẽ còn có chỗ dùng.
Phía sau lưng hắn lại nhảy ra thêm hai vị võ tông cao thủ, một vị ngũ trọng cùng một vị tứ trọng, Hàn gia vị võ tông còn lại cũng vội vàng tiến lên tiếp ứng.
“Vãn bối kiến thức hạn hẹp, còn không nghĩ ra cái gì khác”.
“Được rồi, toàn bộ di chuyển đi”. Hàn Thiên Quan ra lệnh nói, đám người bắt đầu hướng về hướng Đông Nam chạy đi, thoáng chốc liền để lại vẻ yên bình vốn có của Quang Linh Trấn.
“Tề huynh quá khen, tộc bên trong luôn sẽ có vài người chờ đợi, đề phòng có chuyện phát sinh”.
Người này tuổi chừng bốn mươi có hơn, gương mặt góc cạnh, dưới mí mắt phải còn có một cái nốt ruồi nhỏ.
Cũng chính bởi lý do này mà bọn hắn không dám tranh vũng nước đục với Kim gia ở Thiên Vân Thành, cho dù chuyển dời toàn gia đi Thiên Vân Thành cũng chỉ là kẻ dưới quyền.
Hàn Thiên Quan thầm nghĩ, hắn nghĩ đến Huyền Thương Môn nhưng Hàn gia cũng có một vị con cháu gia nhập Huyền Thương Môn, tuy không quá nổi bật nhưng hắn cũng thường xuyên về nhà, các loại tin tức bên trong Huyền Thương Môn đều được truyền đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần cũng vô cùng ra lực, hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh, trận chiến diễn ra càng lâu càng dễ xảy ra biến cố, đôi bên tiếp viện đều có thể đến bất cứ lúc nào.
“Dừng”. Hàn Thiên Quan hô lớn.
Chương 224: Giao tranh
Loại bí pháp này nếu dùng để dùng lên người thuộc hạ thì rất hữu dụng, có thể bảo toàn độ trung thành của thuộc hạ, không chỉ Hàn Thiên Quan, mấy gia tộc khác nếu biết được loại bí pháp này cũng sẽ động tâm.
Phía trước mặt bọn hắn lần lượt xuất hiện nhiều bóng người sau tán cây, nhìn phục sức cùng tộc huy, tất nhiên là Lý gia tộc nhân, xem ra bọn hắn vẫn là trễ một bước.
Lý gia cùng Hàn gia hiện tại mỗi bên chỉ có một vị tông sư, thế cục xem như cân bằng.
Lâm Vũ Thần tự nhiên biết căn bản không có cái gì gọi là pháp chú giải nguyền, hắn nghĩ ra một cái lý do, cười nói.
“Ừm, người kia đâu ?”. Hàn Thiên Quan mở miệng hỏi.
Lâm Vũ Thần nghe thấy liền hiểu hắn đang tìm mình liền đứng lên chào hỏi.
“Hừ, người nào làm chứng là các ngươi tìm ra, Lý gia chúng ta may mắn mới tìm được mỏ quặng này, các ngươi từ nơi nào đến lại tự xưng là của mình, thực sự là nực cười”. Lý Huyền Tự biểu lộ đắc ý nói.
“Thất thúc, ngài tự mình đến sao ?”. Hàn Tân Quân biểu lộ vui vẻ, vội vàng hành lễ.
“Không nghĩ tới lại là Hàn Thiên Quan ngươi tự mình đến”. Một người trong đó lên tiếng.
“Tiền bối thứ lỗi, pháp chú giải nguyền chỉ có thể từ người khác thi triển, vãn bối trước khi được người truyền lại bí pháp này cũng đã thề không được đem pháp chú giải nguyền truyền ra ngoài nếu không sẽ c·hết bất đắc kỳ tử”.
Quang Linh Trấn khoảng cách Vân Thành cũng không xa, chỉ cần đợi thêm nửa canh giờ, Lâm Vũ Thần đã cảm nhận được phía xa đang có người chạy tới, tốc độ rất nhanh, hai người cầm đầu là võ tông cao thủ, phía sau còn có mười mấy người, yếu nhất cũng là Thối Thể nhất trọng.
“Không sai, vãn bối muốn tìm kiếm âm khí nhằm chuẩn bị cho việc đột phá tứ trọng sau này”. Lâm Vũ Thần thành thực đáp.
Rất nhanh nhóm cao thủ kia liền tiến vào Quang Linh Trấn, cư dân tại đây rất hiếm khi thấy được nhiều cao thủ như thế tụ họp, bọn hắn ai nấy trên mặt đều tỏ vẻ lo sợ, chỉ sợ Quang Linh Trấn sẽ xảy ra chuyện.
Lâm Vũ Thần cũng cảm thấy lão thiên gia là đang trêu ngươi bọn hắn, đụng lúc nào không đụng, lại đụng phải lúc vừa tìm được bảo.
Lý Huyền Tự thối lui về phía sau, Thối Thể lục trọng uy lực mạnh hơn hắn nhiều, một mình hắn căn bản không thể thắng được Hàn Thiên Quan.
Hắn đã thử qua suy nghĩ theo hướng ảnh hưởng xấu đến Lâm Vũ Thần, tim của hắn dường như bị một loại lực lượng vô hình nào đó tác động, nếu không phải hắn dừng lại kịp thời, chỉ sợ đã vỡ tim mà c·hết.
Hàn Tân Quân căn bản không rõ ràng hai người kia có bỏ trốn được hay không vì thế đành để thuộc hạ của mình trở về báo tin, bản thân thì ở lại cùng Lâm Vũ Thần, cũng là để thể hiện cho Lâm Vũ Thần thấy hắn là người giữ chữ tín.
“Ta không hiểu ngươi đang nói gì”.
Song kiếm v·a c·hạm bắn ra từng tia lửa điện, linh lực hai bên v·a c·hạm vào nhau, không khí xung quanh lưu chuyển với tốc độ kinh người, mấy tên võ sư phải bốc lên linh lực chống đỡ mới không bị cuốn bay đi.
Căn bản không có người nào trẻ tuổi như vậy đột phá đến tam trọng cảnh giới.
Lâm Vũ Thần cũng biểu lộ ngưng trọng, khoảng cách gần càng khiến hắn cảm nhận rõ ràng võ tông cao thủ uy lực.
“Ngươi bản thân tự mình hiểu rõ, làm gì lại lừa dối chính mình ?”. Hàn Thiên Quan mặt không đổi sắc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Tân Quân nghĩ đến đầu tiên là tà tu, cộng thêm việc Lâm Vũ Thần tìm kiếm âm khí thì tên này là tà tu tỷ lệ có chút cao, nhưng hắn đang nắm giữ tính mệnh của mình, Hàn Tân Quân sẽ không dám làm việc thiếu suy nghĩ.
Thay vì thế, ở lại Vân Thành tranh quyền thế chẳng phải là tốt hơn vạn lần, cả Lý gia cùng Hàn gia đều có suy nghĩ này.
Hàn Thiên Quan tu vi Thối Thể lục trọng, Lý Huyền Tự thì chỉ là ngũ trọng cảnh giới, bọn hắn trong tay trường kiếm đều là hạ phẩm pháp bảo.
Lý Huyền Tự cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Hàn Thiên Quan không kiên nhẫn như vậy, trận pháp sau lưng còn chưa bố trí xong đâu, bản thân hắn cũng lấy ra một thanh trường kiếm đối địch.
Trên đỉnh cũng xuất hiện không ít Lý gia tộc nhân cùng thuộc hạ, hai bên rất nhanh liền lâm vào chiến đấu bên trong, quân số đôi bên chênh lệch cũng không quá nhiều, ít nhất là không bị thua thiệt về lực lượng.
“Hàn tiền bối”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.