Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 243: Thiên Sơn
Điều này lại khiến Kim Ngọc Long cảm giác không vui, vẻ bất mãn biểu lộ rõ ràng trên gương mặt hắn, mỗi một giây mỗi một khắc ánh mắt của hắn đều nhìn chằm chằm Lâm Vũ Thần, chỉ cần Lâm Vũ Thần có bất cứ hành động gì đi quá xa giới hạn của hắn, hắn sẽ không ngại mà liều sống c·hết với Lâm Vũ Thần.
“Chuyện này cũng xem như là chúng ta xui xẻo nhưng sư huynh xuất hiện lại thật sự khiến ta ngạc nhiên, chẳng lẽ Liễu trưởng lão cũng không thể sắp xếp được sao ?”. Kim Ngọc Phượng cười đáp lời.
Lâm Vũ Thần cùng Kim Ngọc Phượng trò chuyện qua lại, biểu lộ rất vui vẻ, tựa như là bằng hữu quen biết lâu năm, người ngoài nhìn vào sẽ có cảm giác bọn hắn vô cùng tâm đầu ý hợp.
Địa điểm tập kết là một bãi đất trống cách ngoại môn đệ tử khu vực chừng hai dặm, bên trên đã xuất hiện hai cỗ linh chu, xung quanh đứng lấy không ít người, bọn hắn toàn bộ đều là người được chọn để tham gia vây quét tà tu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh chu bên trên cũng không quá đông, số lượng ngoại môn đệ tử đại khái là khoảng chừng ba mươi người, còn có một vị nội môn chấp sự tháp tùng.
Một giọng nói thanh nhẹ vang lên, Lâm Vũ Thần quay đầu, phát hiện người đến là Kim gia tỷ đệ, Kim Ngọc Phượng cùng Kim Ngọc Long.
Mấy loại truyền ngôn này đa phần đều chỉ lưu truyền giữa phàm nhân với nhau, tu luyện giả cũng có nhiều người tin tưởng vào mấy thứ này nhưng số còn lại đều chỉ cho là bịa đặt.
Thứ này rốt cuộc có đáng để bỏ ra đại giới là mấy chục vị đệ tử cùng một vị trưởng lão hay là không.
Bị người nhìn chằm chằm như vậy, Lâm Vũ Thần cũng sớm phát hiện được, có điều hắn cũng không có để ý, chỉ cần hắn không có động chạm gì tất nhiên Kim Ngọc Long sẽ không có lý do gì để ra tay với hắn, cho dù có, tiểu tử này cũng không phải đối thủ của hắn, tuỳ tiện liền có thể trấn áp.
Chạy dọc theo địa giới của Phong Quận là ba dãy sơn mạch hùng vĩ, bên trong có đến hàng trăm toà núi cao, mỗi một toà đều cao ít nhất ngàn trượng, xung quanh hoàn cảnh vô cùng phức tạp, đường di chuyển có chút khó khăn, nếu không sử dụng linh chu, tu luyện giả muốn di chuyển trên mặt đất thì cũng phải mất mấy tháng mới có thể rời khỏi Phong Quận địa giới.
Chuyện này cũng tương đối dễ hiểu, số lượng tà tu có hạn nhưng các thế lực tại Đại Mạc lại có chút nhiều, không tính đến các đại thế lực, tiểu thế lực đã có đến mười mấy cái, mỗi một bên lại sai phái đi mười mấy hai chục người, chỉ sợ đám tà tu cũng không đủ cho bọn hắn g·iết.
Đây là lần thứ nhất Lâm Vũ Thần đến Phong Quận, nhìn toà Thiên Sơn sừng sững trước mắt, Lâm Vũ Thần âm thầm cảm khái, cảnh tượng hùng vĩ như vậy là lần thứ nhất hắn thấy trong đời, cũng không biết trên toàn bộ Thanh Huyền đại lục này liệu có xuất hiện một toà núi cao hơn Thiên Sơn trước mặt hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Truyền ngôn kể lại rằng muốn xuyên qua tầng mây để tiến đến thượng sơn, chí ít cũng phải có tu vi tông sư cấp độ, nếu không hàn khí cùng cương phong tại thượng sơn sẽ đem người leo núi xé nát thành nhiều mảnh nhỏ.
Nổi danh nhất tại Phong Quận cũng là trong truyền thuyết Thiên Sơn, với độ cao hơn năm ngàn trượng, chân núi phạm vi kéo ra đến hơn trăm dặm bên ngoài, Thiên Sơn cũng không thẹn với tên gọi của mình.
Lâm Vũ Thần đến cũng là thời điểm sắp đến giờ khởi hành, đám đệ tử nhao nhao lên thuyền, bọn hắn phân thành hai nhóm tiến lên linh chu khác biệt, Lâm Vũ Thần cũng theo lên một chiếc.
Lâm Vũ Thần thở dài một hơi, công pháp của hắn cần linh khí đặc thù tương đối dễ dàng hơn nhưng Đại Mạc bên trong cũng không có chỗ nào có thể tìm thấy, tương lai hắn vẫn phải hướng đến phương Bắc, nhưng phương Bắc hoàn cảnh hắn lại không có một chút thông tin nào.
Thậm chí dân chúng sinh sống lâu năm dưới chân Thiên Sơn còn lưu truyền đủ loại truyền thuyết, tỷ như Thiên Sơn đỉnh núi thường xuyên ẩn hiện dị tượng, bên trên khẳng định có thần nhân sinh sống.
Hoàn cảnh tại thượng sơn khốc liệt đến nỗi người ta còn đồn rằng, thậm chí ngay cả Thiên Nhân cường giả cũng không thể tồn tại trên đó quá một tháng, cho dù là có bảo vật phụ trợ cũng chỉ có thể ở tối đa hai tháng.
Tuy nhiên, có thể tiến nhập thượng sơn cùng với có thể tự do di chuyển tại thượng sơn là hai chuyện hoàn toàn khác biệt, tông sư cấp độ là điều kiện để tiến nhập thượng sơn, nhưng muốn nghỉ lại ở đó trong một khoảng thời gian thì hoặc là có bảo vật hộ mệnh hoặc là có tu vi ít nhất là Thối Thể cửu trọng.
Huyền Thương Môn linh chu di chuyển với độ cao chừng hai trăm trượng, lực gió tại độ cao này đã đạt đến trung phẩm pháp khí toàn lực một kích thậm chí có thể mơ hồ chạm đến thượng phẩm pháp khí tiêu chuẩn, nếu không phải có trận pháp bảo hộ ở bên ngoài làm giảm đi sức gió, đám đệ tử ở trên boong thuyền đã gặp phải tai kiếp.
Tiểu Vô Ảnh vô cùng thiếu khuyết thực chiến, bởi vì thế Lâm Vũ Thần mới quyết định mang nó theo cùng, thời điểm hiện tại cũng rất thích hợp để huấn luyện kinh nghiệm chiến đấu cho nó.
Cương phong biến ảo khôn lường, bất luận là tốc độ hay hướng gió đều có thể trong nháy mắt thay đổi, càng hướng lên cao sức gió lại càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Lâm Vũ Thần cảm thấy hẳn là sẽ có, dù sao thế giới này còn có vô số thứ hắn không có thấy qua, Đại Mạc lại quá nhỏ bé giữa một thế giới rộng lớn, nghĩ đến đây hùng tâm của hắn càng được mở rộng.
Chủ vật liệu của bộ trận kỳ lần này là Nguyên Từ Tinh Thạch không giống với Hoả Tâm Thạch của bộ trận kỳ trước đó, vì thế hoả trận bố trí đi ra sẽ yếu hơn đôi chút, ngược lại tốc độ bố trận lại cao hơn một chút.
Tuy nhiên Đại Mạc cảnh nội bên trong lại chỉ có Thiên Sơn mới có tỷ lệ thu thập được Thiên Cương chi khí cao hơn, nhưng có loại cương phong này hoành hành, Thiên Cương chi khí thu thập được chỉ sợ là bị đẩy lên đến giá trên trời, võ tông cao thủ tài lực cho dù bán đi cả gia tài cũng không đủ để mua xuống.
Mới chỉ ở độ cao như vậy mà sức gió đã có uy lực như thế, nếu lại hướng đến thượng sơn, độ cao mấy ngàn trượng thì sức gió còn kinh khủng đến nhường nào.
“Đây là tông môn mệnh lệnh, sư phụ cũng không thể làm gì hơn, thậm chí ta còn có cảm giác, sư phụ ta cũng có ý muốn ta đi một chuyến”. Lâm Vũ Thần nói.
Lâm Vũ Thần ngược lại lựa chọn tin tưởng truyền ngôn này, hắn đứng trên mũi thuyền, cảm nhận từng dòng khí lưu lướt qua cơ thể.
Chương 243: Thiên Sơn
Lại mấy ngày trôi qua.
Cái gì mà tông sư là tiêu chuẩn để tiến vào thượng sơn, theo Lâm Vũ Thần suy đoán, Thối Thể thất trọng cao thủ tiến đến thượng sơn thậm chí còn không chịu nổi nửa giờ thời gian.
Đối với loại truyền ngôn này, không có một người dám phản bác bởi vì bọn hắn không phải Thiên Nhân cường giả, ngoài ra, Thiên Nhân cường giả cũng không rảnh rỗi đi chứng thực tin đồn này làm cái gì.
Không nghĩ tới cả hai đều bị chọn, Lâm Vũ Thần có chút bất ngờ, cặp tỷ đệ song sinh này luôn dính chặt lấy nhau, lẽ nào đây là mệnh của bọn hắn.
Lâm Vũ Thần rốt cuộc đã đem trận kỳ luyện hoá hoàn tất, hắn hiện tại có thể điều động chúng một cách dễ dàng, bởi vì kích cỡ cùng số lượng đều giống với bộ trận kỳ trước đó nên Lâm Vũ Thần cũng không mất quá nhiều thời gian để làm quen với chúng.
Hắn lúc này cũng hiểu được vì sao hồn tu lại vô cùng ít ỏi, công pháp hồn tu bình thường đều cần có Thiên Cương chi khí để tấn nhập Luyện Hồn thất trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Kim sư muội, Kim sư đệ, quả thực là đã có một thời gian rồi, không nghĩ tới cả hai người đều đụng phải lệnh triệu tập”.
Lam Nguyệt Vô Ảnh Báo thời gian dài nghỉ lại tại biệt phủ của Lâm Vũ Thần, đối mặt với nó ngoại trừ Lâm Vũ Thần bản thân thì cũng chỉ là đám phàm thú tại sơn cốc phía sau.
“A, Lâm sư huynh, đã lâu không gặp”.
Đợt vây quét lần này xem ra chỉnh chu hơn rất nhiều so với lần ở Huyền Xa Đảo một năm trước, Lâm Vũ Thần cũng bởi vậy mà càng chắc chắn, hai vị trưởng lão lần đó căn bản không phải vì vây quét tà tu mà đến.
Nói cách khác, kẻ nào đi hồn tu con đường đều xem như là đoạn mất tương lai, tối cường cũng chỉ có thể tu luyện đến Luyện Hồn lục trọng, nếu muốn tiến xa hơn thì chỉ có tiến ra ngoài Đại Mạc địa phận tìm kiếm, có lẽ là hướng đến phương Bắc xa xôi.
Hai nửa được ngăn cách bởi một tầng mây mù phủ kín cả một vùng trời, nghe nói tầng mây này đã tồn tại mấy trăm năm nhưng cũng không có dấu hiệu di chuyển hay là tan rã.
Thiên Sơn cao lớn, cho dù là cách xa mấy trăm dặm bên ngoài vẫn có thể thấy được hình dáng mờ ảo của nó.
Thiên Sơn phân làm hai nửa, bên dưới là hạ sơn, bên trên là thượng sơn.
Đến mức là vì nguyên nhân gì, Lâm Vũ Thần cũng không thể đoán ra, chỉ là nguyên một toà Huyền Xa Đảo bị nổ tung, hắn cũng không biết Trần trưởng lão có thu được thứ mình muốn hay không.
Dựa vào lời nói của Trần Hạo để lại cũng không có bao nhiêu thông tin đáng giá, hơn nữa những lời nói này toàn bộ đều thuộc về hơn hai mươi năm trước, tình cảnh hiện tại có lẽ đã đổi thay rất nhiều.
Phong Quận được đặt tên như vậy cũng là có lý do của nó, Phong Quận địa giới bên trong tồn tại một loại cương phong đặc thù, loại gió này tốc độ vô cùng cao, lại thập phần sắc bén, mỗi một luồng gió đều giống như một kiện hạ phẩm pháp khí toàn lực công kích đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong Quận địa thế hoàn toàn khác biệt với Hoa Quận, nếu Hoa Quận đa phần là đồng bằng, địa thế tương đối bằng phẳng, thì Phong Quận lại có rất nhiều đồi núi.
Linh chu một đường hướng thẳng đến Thiên Sơn mà đi, xem ra nhiệm vụ lần này của hắn nằm ngay tại Thiên Sơn dưới chân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian chấp hành nhiệm vụ đã đến, Lâm Vũ Thần cũng sớm rời đi biệt phủ của mình mà tiến đến vị trí tập kết, lần này hắn cũng có mang theo Vô Ảnh Bảo, tiểu gia hỏa này thực lực cũng đã tạm ổn, lại kéo thêm một hai tháng hẳn là có thể đột phá đến cấp hai.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.