Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Hồn tu
Lâm Tiêu nhìn hắn, trong đầu không biết suy nghĩ cái gì, cũng không hỏi nhiều, hắn lại nhìn hướng Cố tiểu thư.
“Như ngươi đã biết, chúng ta tu luyện thiên về rèn luyện cùng cường hoá cơ thể, những người giống chúng ta được gọi là thể tu, về phần hồn tu, chính là người tu luyện thiên hướng về linh hồn, bọn hắn thay vì cường hoá cơ thể thì lại cường hóa linh hồn, Cố tiểu thư chính là một tên hồn tu”.
“Lâm ca, hồn tu là cái gì ?”. Lâm Vũ Thần vội vàng hỏi, hắn cấp thiết muốn biết hồn tu nghĩa là gì.
Lâm Vũ Thần gật đầu liên tục, biểu thị đúng là như vậy.
Đám người vội vàng thu xếp, người nào liền tự mình trở lại vị trí, rất nhanh đoàn xe lại khởi hành.
Lúc này, hai đầu Dực hổ bị ép đến không có lực phản kháng, bọn chúng giận dữ nhìn nhau, giống như có cái gì ẩn ý.
Lâm Vũ Thần thấy cảnh này, trên mặt liền hiện ra không hiểu gì biểu lộ, hai đầu Dực hổ tại sao lại lăn ra c·hết, vừa rồi Cố tiểu thư cũng không có xuất ra cái gì kiếm chiêu a.
Hai đầu Dực hổ nhìn thấy đòn t·ấn c·ông của mình bị triệt tiêu, đứng ngơ ngác một hồi, bọn chúng không nghĩ chính mình mạnh nhất đòn t·ấn c·ông lại dễ như vậy bị phá huỷ.
Lâm Tiêu gật gù nói “Ừm, Cố tiểu thư nàng là một tên hồn tu vì vậy nàng cso thể sử dụng hồn lực cũng không phải điều gì ngạc nhiên”.
Cố tiểu thư cũng không có bỏ lỡ cơ hội này nàng cấp tốc tiếp cận xuất kiếm chém về phía hai đầu Dực hổ, kỳ lạ là nàng cũng không xuất ra cái gì kiếm chiêu chỉ là vung kiếm trong không trung.
Bất quá, bởi vì là hung thú nên hai đầu Dực hổ sức chịu đựng tương đối cao, mặc dù trên thân có v·ết t·hương nhưng sức chiến đấu của chúng vẫn luôn tại đỉnh phong, không vơi đi chút nào, trái lại, mùi máu tươi cùng cơn đau truyền đến càng làm bọn chúng hăng máu hơn, những đòn công kích phát ra ngày càng trở nên uy lực hơn, tốc độ thi triển cũng nhanh hơn không ít.
“Hồn tu tu luyện giả có chút khác với thể tu, ngoài việc chuyển hóa linh lực giống thể tu, bọn hắn có thể chuyển đổi một chút linh lực thành hồn lực, giống với linh lực nhưng chúng là vô hình, cần phải quan sát rất kỹ cũng khả năng cảm nhận tốt mới thấy được các đòn t·ấn c·ông b·ằng hồn lực”.
Hắn cũng để ý trong tay nàng thanh kiếm cũng không phải pháp khí mà chỉ là một kiện bình thường trường kiếm.
“Gào !!!!”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Tiêu lại nói tiếp.
Nàng kỹ thuật chiến đấu cực kỳ điêu luyện, các đòn t·ấn c·ông của hai đầu Dực hổ đều bị nàng hoặc là né tránh hoặc là cản lại, cản bản không đụng được đến nàng một sợi tóc.
“Hồn tu !!!”. Lâm Vũ Thần hai mắt mở to, hắn là lần đầu tiên từ miệng người khác nghe được hai chữ này, hắn trước đó xem xét đủ loại bí tịch, bí điển cũng không có tìm đến hồn tu tư liệu, hắn chỉ đoán hồn tu là cũng thần bí linh hồn có quan hệ.
Lâm Vũ Thần ngượng ngùng cười nói.
Đối mặt hai đầu hung hãn Dực hổ, Cố tiểu thư vẫn giữ nguyên bình tĩnh vẻ mặt, cơ thể uyển chuyển né tránh đòn t·ấn c·ông, đợi đến cơ hội lại ra tay phản kích, chém nhiều nhát vào cơ thể Dực hổ.
“Ách, ta chỉ là lần đầu nghe thấy nên có chút hiếu kỳ mà thôi”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nói như vậy, chẳng phải hồn tu so thể tu lợi thế quá nhiều”. Lâm Vũ Thần nói ra nghi vấn.
Lâm Tiêu nghe vậy vẻ mặt có chút ngạc nhiên, sau đó hắn lại đưa tay vỗ trán, cười nói.
Lâm Tiêu cũng gật đầu, biểu thị đồng ý.
Lâm Vũ Thần đăm chiêu suy nghĩ, những thông tin này quả thực rất giống với suy đoán của hắn về hồn tu.
“Vậy linh hồn lại là cái gì ?”.
Lâm Tiêu thấy thế cũng không ngại nói cho Lâm Vũ Thần, cũng không phải bí mật gì.
“Lâm ca, Cố tiểu thư vừa rồi sử dụng là chiêu thức gì, ta không nhìn thấy bất cứ chiêu thức hay thuật pháp phát ra”.
“Cố tiểu thư chiêu vừa rồi cũng không bình thường, nàng sử dụng hồn lực chém ra một đạo kiếm trảm, đem hai đầu Dực hổ linh hồn cho chém đứt, vậy nên ngươi nhìn thấy hai đầu Dực hổ ngã c·hết mà trên thân lại không có bất kỳ v·ết t·hương nào”.
Sau đó, Lâm Tiêu lại nhìn chằm chằm Lâm Vũ Thần hỏi.
“Tiểu tử ngươi giống như đối hồn tu rất mong muốn ?”.
Lâm Vũ Thần trở lại xe ngựa, hắn trong lòng có chút suy tính, bất quá bên ngoài vẫn thể hiện bình thường khuôn mặt.
Hắn dựa lưng vào thành xe, ngồi xếp bằng lại lấy Liễm tức thuật ra tham ngộ.
“Pháp…Pháp bảo”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nói vậy cũng đúng, bất quá hồn tu tu luyện so thể tu độ khó cao hơn rất nhiều, hơn nữa việc chuyển hoá hồn lực cũng rất khó khăn, đối với một chút thiên tài, nhìn ra đòn t·ấn c·ông b·ằng hồn lực không khó, vì vậy hồn tu cùng thể tu cũng không chênh lệch nhiều như ngươi nghĩ”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không sử dụng pháp khí liền có thực lực như vậy, nếu như nàng xuất ra pháp khí thực lực lại khủng bố cỡ nào”. Lâm Vũ Thần thầm nghĩ.
“Nếu so với thể tu thì cũng không tính nhiều, đại khái chiếm khoảng ba thành Thiết Long đại lục tu luyện giả đi, cũng có rất nhiều tông môn lấy hồn tu làm cơ sở”. Lâm Tiêu đăm chiêu suy tính một lúc lại đáp.
“Linh hồn, cái này có chút khó giải thích, trong cơ thể mỗi người ngoài phần thể xác còn có một thứ gọi là linh hồn. nó vô hình vô dạng, chỉ những hồn tu tu giả mới có thể cảm nhận thấy nó, hoặc là một chút cường đại thể tu cũng có thể nhìn thấy, ngươi có thể hiểu theo cách dễ hiểu hơn là linh hồn giống như cơ thể thứ hai của chúng ta bất quá nó vô hình”.
Tia sáng bắn thẳng đến Cố tiểu thư, nàng vẻ mặt không đổi, từ giới chỉ bên trong xuất ra một chiếc hồ lô, đánh vào mấy đạo linh lực, hồ lô miệng bắt đầu phát sáng.
Chương 27: Hồn tu
Cả hai đầu Dực hồ đồng thời lùi ra xa, bọn hắn hướng phía Cố tiểu thư gầm lớn, từ bọn chúng miệng bắn ra hai đạo ánh sáng, nhiệt lượng từ tia sáng đem cây cối xung quanh cháy rụi.
Bên kia đã có vài tên võ giả tiến đến hai đầu Dực hổ tiến hành thu thập t·hi t·hể.
Tại phía xa, Lâm Vũ Thần chấn kinh, từ uy lực của chiếc hồ lô có thể thấy rõ nó là một kiện pháp bảo, không hổ là con cháu đại gia tộc, chỉ là võ sư liền có một kiện pháp bảo, Lâm Vũ Thần thực sự có chút ao ước cùng ghen tỵ.
Hắn hướng bên cạnh Lâm Tiêu hỏi.
Bất quá hai đầu Dực hổ không hiểu chuyện gì xảy ra, bọn chúng hai mắt trắng dã, cơ thể đổ rập xuống đất, sinh cơ đoạn tuyệt.
Lâm Vũ Thần đứng ngoài quan sát, âm thầm thán phục, nàng thực lực thật sự thâm bất khả trắc, chỉ sợ Quản Khương cùng Tề Khánh hai người cùng một chỗ cũng không phải là đối thủ của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhanh bọn hắn liền đêm hai bộ t·hi t·hể thu thập sạch sẽ, Cố tiểu thư thấy vậy cũng liền ra lệnh để thương đoàn tiếp tục di chuyển.
“Hồn lực ?”. Lâm Vũ Thần ngạc nhiên nói, hắn không biết hồn lực là gì.
“Lâm ca, Thiết Long đại lục hồn tu rất nhiều sao ?”.
Tại bọn hắn trò chuyện lúc, bên kia chiến trận cũng đã đạt đến cao trào, hai đầu Dực hổ trên người loang lổ v·ết m·áu, thần sắc thập phần giận dữ, phía ngược lại Cố tiểu thư lại hoàn hảo không có bất cứ thương tổn gì.
Sau đó, một lực hút khổng lồ phát ra từ miệng hồ lô, đem hai đạo tia nhiệt hút vào trong, biến mất không còn lại gì.
“Ta vậy mà quên mất, Thanh Huyền đại lục bên này hồn tu cũng không phổ biến, ngươi hẳn là chưa nghe qua hồn tu là gì đi ?”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.