Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Vân Thành
“Ngươi, thanh y thiếu niên, đến đây”.
Lâm Vũ Thần trước đó đã nói lời tạm biệt với Lâm Tiêu đám người, Lâm Tiêu bọn hắn đến Vân Thành liền lập tức đi hướng bến cảng.
“Tiểu Phàm, ngươi có hay không nghĩ đến việc trở thành tu luyện giả ?”.
Bên cạnh tiến đến một tên chừng mười hai mười ba tuổi thiếu niên, hắn vẻ mặt tươi cười hỏi.
Tên kia binh lính bất ngờ hỏi lại.
“Công tử muốn cho bao nhiêu liền cho, ta trước giờ đều lấy thù lao dựa trên sự hài lòng của khách hàng”.
Đại Mạc vương triều cảnh nội có hai toà hải cảng lớn, phân biệt nằm tại Hoa Thành cùng Vân Thành, trong đó, bởi vì vị trí địa lý, Hoa Thành bên kia so Vân Thành càng thêm phồn hoa. Từ Vân Thành muốn đến Hoa Thành, đi đường biển vẫn là nhanh hơn một chút so với đường bộ.
Cổng thành bên trên bảng hiệu bằng đá, khắc hai chữ “Vân Thành” khổng lồ, cho dù đứng ở nơi xa cũng có thể nhìn rõ ràng.
“Ngươi có thể vào”.
“Công tử nơi này là Đan Các, là Vân Thành lớn nhất một toà cửa hàng, chuyên môn buôn bán các loại đan dược, hầu như công tử có thể tìm thấy mọi loại đan dược nơi này, bọn hắn uy tín cũng rất tốt, được nhiều người đánh giá cao, chỉ là giá cả so nơi khác cao hơn một điểm, bất quá công tử sẽ không phải lo về vấn đề chất lượng”.
“Không phải, ta là đến gặp một người”. Lâm Vũ Thần lắc đầu đáp.
“Vị công tử này, ngài có hay không cần người dẫn đường ?”.
“Công tử mời đi bên này, công tử, ngài là Huyền Thương Môn đệ tử sao”. Trương Bình Phàm ngạc nhiên nói, Huyền Thương Môn là Đại Mạc đại phái, uy danh ngập trời, hắn nếu có thể vì Huyền Thương Môn một tên đệ tử dẫn đường quả thực là may mắn.
“Công tử có thể yên tâm, ta từ nhỏ lớn lên tại Vân Thành, mọi ngõ ngách trong Vân Thành ta đều rất quen thuộc”.
“Huyền Thương Môn, vậy ngươi là Huyền Thương Môn đệ tử sao ?”.
Đại Mạc vương triều cảnh nội.
Lâm Vũ Thần trải qua hơn nửa tháng đi đường, rốt cuộc là đến được Vân Thành, may mắn trên đường gặp được Linh Vũ thương hội đám người, nếu không hắn cũng chưa hẳn thuận lợi như vậy đến được Vân Thành.
Lúc này, hắn lại để ý sắc trời, thời điểm này đã là xế chiều, trời cũng dần chuyển màu, hắn quay qua nói với Trương Bình Phàm.
Tại xe ngựa bên trong chờ đợi gần một canh giờ, rốt cuộc đã đến phiên bọn hắn vào thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến khi lớn hơn một chút, cảm thấy t·rộm c·ắp con đường không có tương lai, Trương Bình Phàm quyết định tách nhóm, trở thành một người dẫn đường, hắn thường xuyên vì những người có tiền dẫn đường, có người thưởng cho hắn rất nhiều, hắn từ đó cũng đã mua được một gian phòng nhỏ tại Vân Thành, xem như là bước đầu thành công. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên kia binh lính nhìn chằm chằm Lâm Vũ Thần, hắn lại từ chiếc bàn gần đó cầm lên một xấp giấy, giống như là truy nã đối tượng, hắn xem xét một hồi, quay ra nhìn Lâm Vũ Thần nói.
Lâm Vũ Thần nghe vậy cũng không nói gì thêm, Trương Bình Phàm để lại cho hắn ấn tượng tương đối tốt, một kẻ không có gì trong tay, sống dưới đáy xã hội nhưng vẫn biết quay đầu đi con đường làm ăn chân chính, không cần biết tương lai hắn ra sao, hiện tại hắn phải để nhiều người nể phục.
Một đạo nam tử thanh âm vang lên, không ai khác chính là Lâm Vũ Thần, hắn tại xe ngựa bên trong, đưa đầu qua cửa sổ, hào hứng đánh giá Vân Thành.
Vân Thành bên này thương nhân chủ yếu đến từ Đại Ngụy, Thanh Huyền đại lục khu vực Đông Nam chỉ có Đại Nguỵ cùng Đại Mạc hai cái vương triều, con đường liên kết giữa Đại Ngụy với những vương triều phía Tây đã bị chặn ngang bởi Thanh Huyền đại sâm lâm, Đại Mạc tình huống tốt hơn một chút, biên giới phía Bắc tương đối rộng rãi, phù hợp giao lưu buôn bán với những vương triều phía Bắc.
Một toà to lớn, sừng sững thành trì, tường thành cao đến mười mấy trượng, tường thành kéo dài liên miên vô tận, đứng tại tường thành phía trên cũng không thể nhìn thấy toàn bộ tường thành.
Thiếu niên mặt tràn đầy tự tin nói, giống như thập phần chắc chắn bộ dáng.
Lâm Vũ Thần bình tĩnh khai báo, muốn yên ổn vào thành, báo ra Trần thúc thân phận hẳn dễ dàng hơn một chút, mỗi người lại được kiểm tra cách xa nhau, hắn cũng không lo lắng có người nghe thấy.
“Chà chà, không hổ là Vân quận chủ thành, khí thế thật bá đạo, lấy Cửu Vân thành đến xem, giống như chỉ là một góc của băng sơn”.
Chương 29: Vân Thành
Một tên phụ trách canh gác binh lính chỉ thẳng Lâm Vũ Thần, để hắn tiến đến.
Vân quận.
Trước kia, Trương Bình Phàm cùng một đám nhóc khác hành nghề trộm c·ướp sống qua ngày, bởi vì bọn hắn còn nhỏ, đồng thời đều là ă·n c·ắp vặt nên tuần tra cảnh vệ cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua, trừ khi sự việc diễn ra trước mắt nếu không đám cảnh vệ cũng không thèm để ý.
“Đa tạ công tử, mời ngài đi bên này”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn hắn muốn lập tức rời đi, đi Hoa Thành bên kia.
Lâm Vũ Thần nhanh chân bước vào bên trong, quang cảnh bên trong Vân Thành cũng từ từ hiện ra.
Muốn vào được Vân Thành cần trải qua một cửa kiểm tra, nếu là người bị truy nã hoặc bị phát hiện là tà tu, căn bản không có cơ hội vào thành, còn bị tại chỗ trấn áp, một số ít đặc thù cá nhân, từng tại Vân Thành vi phạm luật lệ cũng bị cấm trở lại.
“Cũng không phải, ta sư thúc muốn ta gia nhập Huyền Thương Môn nên để ta đến Vân Thành lịch luyện”.
Trương Bình Phàm dẫn Lâm Vũ Thần đi một vòng quanh Vân Thành, trên đường miệng không ngừng nói, đến mỗi địa điểm hắn đều tiến hành giới thiệu về lịch sử, bối cảnh, từng điểm đặc thù của địa điểm đó, thậm chí để Lâm Vũ Thần kinh ngạc là hắn còn nói ra một số thứ mà người ngoài chưa chắc đã biết được, cũng không biết là hắn lấy được thông tin từ đâu.
“Xem ra không còn sớm, ngươi dẫn ta đi Huyền Thương Môn phân đà, ngươi hẳn biết đường đi ?”.
Lâm Vũ Thần suy nghĩ một lúc lại nói.
Lâm Vũ Thần ngạc nhiên, hắn còn là lần đầu thấy qua chuyện như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần cảm thấy hào hứng, hắn cũng không vội đi tìm Trần Hạo, lần đầu đến Vân Thành, hắn muốn tự mình đi thăm thú một chút.
“Ngươi muốn lấy bao nhiêu ?”.
Lâm Vũ Thần hai người bắt đầu tiến sâu vào Vân Thành cảnh nội, Lâm Vũ Thần hỏi qua biết được thiếu niên tên gọi Trương Bình Phàm, cha mẹ hắn từ lúc hắn còn nhỏ đã bệnh nặng q·ua đ·ời, hắn liền phải tự mình mưu sinh tại Vân Thành.
Tại Vân thành đại môn phía trước, một đoàn người xếp hàng chờ đợi để được vào thành, kéo dài nửa dặm đường. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tốt, nếu ngươi làm ta cảm thấy hài lòng, ta sẽ thưởng lớn”.
Đại Mạc vương triều kinh doanh với các quốc gia lân cận, hầu hết thương gia đều cập bến tại Hoa Thành, thậm chí thương nhân từ Thiết Long đại lục vượt biển mà đến cũng cập bến Hoa Thành, đơn giản bởi vì Hoa Thành so Vân Thành gần hơn.
Rất nhiều người từ khắp nơi đổ về Vân quận, mục đích mỗi người cũng là khác biệt, có người đến để giao thương, mua bán hàng hoá, có người lại muốn tại nơi này định cư.
Lâm Vũ Thần dựa theo hắn nói, tiến đến gần.
Trương Bình Phàm cấp Lâm Vũ Thần giới thiệu một toà lầu các, Lâm Vũ Thần cũng gật gù đánh giá, hắn từ khoảng cách xa cũng đã ngửi được mùi thơm của đan dược, bên trong đan dược chất lượng hẳn rất tốt.
“Dẫn đường, ngươi đối Vân Thành tình huống rất quen thuộc sao ?”. Lâm Vũ Thần nghi hoặc nói.
“Ngươi tên gì ? Đến Vân Thành làm cái gì ?”.
“Ta thật đúng là có nghĩ đến bất quá muốn tu luyện cũng không phải dễ, nhập môn công pháp bán rất đắt, với kẻ còn phải lo lắng bữa ăn hàng ngày như ta, tu luyện chỉ là giấc mơ hão huyền”. Trương Bình Phàm vẻ mặt có chút tiếc nuối, nói.
“Ta gọi Lâm Vũ Thần, ta đến Vân Thành lịch luyện, ta sư thúc là Huyền Thương Môn một tên chấp sự, hắn có thể đảm bảo cho ta”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.