Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: Vô Ảnh Báo
Lưu Hồng giải thích nói.
Lâm Vũ Thần cùng Hàn Linh gật đầu, biểu thị đồng ý, bọn hắn lấy ra vũ khí theo sau Nghiêm Sâm ba người.
Năm người hướng Vô Ảnh Báo xông đến, đầu kia Vô Ảnh Báo lại nhanh chóng lùi về phía sau, nó không muốn cùng bọn hắn đối cứng, thế mạnh của nó là tốc độ.
Lâm Vũ Thần yên vị trên một cành cây cao, hắn im lặng không nói gì, hơi thở cũng rất nhẹ nhàng, cơ thể không cử động, không muốn phát ra bất cứ âm thanh nào.
Hung thú yên lặng chờ đợi, Lâm Vũ Thần cũng vậy, hắn nếu là xuất thủ chưa chắc có thể hạ sát nó, trái lại còn có thể khiến nó trốn mất, nguy hiểm hơn là hắn đánh không lại nó, trực tiếp bị g·i·ế·t c·h·ế·t.
Hung thú nhìn chằm chằm Lâm Vũ Thần mấy người, bộ dáng thận trọng, như lâm đại địch đồng dạng, nó trước kia đều dựa vào tốc độ, cùng lẩn trốn khả năng hiện tại vậy mà lọt vào cái bẫy này.
Lâm Vũ Thần âm thầm khiếp sợ, hắn còn chưa kịp định thần, hung thú bên kia đã đem Võ Hùng tay trái cắt đứt.
“Gào”.
Hắn phu nhân từ lâu đã qua đời, hắn thân gia hiện tại chỉ có một tên nhi tử, hắn rất thương yêu chính mình nhi tử, mong muốn đem mọi thứ tốt nhất dành cho nhi tử, để nhi tử tương lai so hắn đi được càng xa trên con đường tu luyện.
Lâm Vũ Thần không nhận ra lai lịch của nó, bất quá hắn lại không hề cảm nhận được một chút linh lực trên cơ thể nó, đầu hung thú này, thu liễm khí tức đến mức hoàn hảo, so trước kia Lâm Tiêu còn mạnh hơn một chút.
Một đạo nam tử âm thanh hô lớn, là Nghiêm Sâm giọng nói, mấy người còn lại như đã bàn trước đó, di chuyển xung quanh kích hoạt từng cái bẫy đã đặt ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy mà lão thiên gia lại cướp mất nhi tử khỏi tay hắn, lại còn ngay trước mắt của hắn, hắn lúc đó chỉ có thể bất lực nhìn xem nhi tử bị mang đi, nếu không phải được người qua đường tìm thấy, hắn lúc đó cũng đã bỏ mạng, bất quá, hắn hiện tại đều sống trong đau khổ, dằn vặt vì bản thân nhỏ yếu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Võ Hùng cung cấp cho Lâm Vũ Thần đám người thông tin cũng không nhiều, hắn cũng không nhận biết là loại gì hung thú, chỉ biết cơ thể nó như hổ, nhưng mảnh mai hơn, hai con mắt vàng rực, tốc độ nhanh đến mức Võ Hùng lúc đó còn không kịp thủ thế đã bị nó móng vuốt cắt ba đường giữa ngực.
Tưởng chừng đã c·h·ế·t Võ Hùng, hắn gồng lên cơ thể ôm chặt lấy hung thú thân thể.
“Ta cùng Lưu muội, Hàn đệ đánh chính, Lâm đệ, ngươi cùng Hàn muội phía sau hỗ trợ”. Nghiêm Sâm phân phó nói.
“Lẽ nào đầu hung thú nãy đã đạt đến Thối Thể cấp độ”. Lâm Vũ Thần có chút suy nghĩ, bất quá rất nhanh liền gạt đi, hung thú Thối Thể cấp độ hình thể đều tương đối lớn, đầu này hung thú hình thể chỉ tính bình thường.
Tốc độ nhanh đến nỗi bọn hắn chỉ thấy một vệt đen thoáng qua, tựa như những người khác đã nói.
“Vô Ảnh Báo nổi tiếng với tốc độ, nghe nói nó tốc độ còn vượt qua cả Thối Thể cảnh, bất quá phải tầm Chuyển Linh cửu chuyển mới được, đầu này Vô Ảnh Báo cùng lắm là ngũ chuyển, nhưng cũng không thể khinh thường nó, muốn g·i·ế·t nó cũng không dễ”. Nghiêm Sâm lên tiếng, thay Lưu Hồng nói thêm một chút thông tin.
Đột nhiên, hung thú hai chân sau dẫm mạnh xuống đất, phi thân về phía trước, chớp mắt đã xuất hiện cách đó hai trượng, xông hướng Võ Hùng.
Đội ngũ bên trong, tu vi thấp nhất là Hàn Linh, mới Chuyển Linh tứ chuyển, kế tiếp là Lâm Vũ Thần, Hàn Thiên tu vi lục chuyển, Nghiêm Sâm cùng Lưu Hồng hai người đều đã đạt đến thất chuyển.
Hắn hai mắt nhìn về mảnh đất trống gần đó, tại nơi này đứng lấy một người, hắn trên tay cầm một cây đuốc, cả một khu vực chỉ có ánh sáng phát ra từ cây đuốc.
Lâm Vũ Thần phụ trách hướng Tây, hắn hiện tại trong lòng bồn chồn, có chút lo lắng, không biết hung thú sẽ đến theo hướng nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh Quang Trấn bên ngoài, một mảnh rừng rậm khu vực, xung quanh không khí u ám, màn đêm bao phủ cả không gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hung thú gầm nhẹ, cũng xông đến Võ Hùng, nó nhe ra răng nanh, cắn mạnh vào Võ Hùng cổ họng, máu tươi trào ra.
Vô Ảnh Báo trên thân linh lực phóng ra, tạo thành một màn sương đen kịt bao lấy cơ thể nó, nó phi thân xung quanh năm người.
Hắn chỉ có thể đợi hung thú tấn công Võ Hùng, lại cùng mấy người kia hợp lực, vây g·i·ế·t nó.
Hung thú cũng không có nhận ra Lâm Vũ Thần tại phụ cận, hắn hiện tại ngồi ở trên cao, tán cây che đi hắn thân ảnh, nếu không chăm chú quan sát sẽ khó nhận ra.
Chương 36: Vô Ảnh Báo
Lúc này, hắn chỉ muốn c·h·ế·t đi, nhưng nếu chỉ c·h·ế·t như vậy, hắn lại không muốn, có c·h·ế·t cũng muốn đem thứ s·ú·c sinh kia đi cùng hắn, nghĩ như vậy hắn tiếp tục chờ đợi, rốt cuộc cũng có nhóm người từ Vân Thành đến đây, đây là cơ hội của hắn.
Hung thú cố gắng dãy dụa, dù vậy Võ Hùng vẫn cố c·h·ế·t không buông, mặc dù sắp c·h·ế·t nhưng cơ thể hắn vẫn ôm chặt hung thú.
“S·ú·c sinh, ngươi rốt cuộc xuất hiện, hôm nay ngươi phải đền tội, cùng ta xuống địa ngục đi”.
Lâm Vũ Thần đám người tìm đến nhà Võ Hùng lúc, hắn đã tại trước cửa chờ đợi, hắn biết Vân Thành bên kia có người đến thực hiện nhiệm vụ.
Hung thú hai mắt nhìn hướng Võ Hùng bên kia, nó cũng không trực tiếp tấn công mà chỉ từ xa quan sát, giống như đang chờ cơ hội.
“Lưu tỷ ngươi biết hung thú này lai lịch sao ?”. Lâm Vũ Thần nghe vậy liền hỏi, hắn chưa nghe qua loại này hung thú.
Để có thể tru sát đầu hung thú này, bọn hắn đã tại xung quanh chuẩn bị vô số bẫy rập, Võ Hùng sẽ là người trực tiếp dụ ra đầu hung thú này, hắn hiện tại trong đầu chỉ có đầu kia hung thú, trên thân linh lực giống như cảm nhận được hắn sát khí, ba động mãnh liệt.
“Thật không ngờ tại đây có thể gặp qua một đầu Vô Ảnh Báo”. Lưu Hồng lên tiếng.
Thời gian từ từ trôi qua, Lâm Vũ Thần tại trên cây chờ đợi cũng đã hơn một canh giờ, cơ thể hắn vì thời gian dài không cử động, cũng đã có chút đau nhức, bất quá hắn vẫn cố giữ tỉnh táo.
Võ Hùng hét lớn, không màng thương thế xông đến hung thú, muốn cùng nó đồng quy vô tận.
“Tên này, hắn vậy mà làm thật”. Lâm Vũ Thần nghĩ thầm.
“Vô Ảnh Báo rất hiếm gặp, chủng tộc này chỉ hoạt động đơn độc, nó cũng không thường ở một nơi, vì vậy không có nhiều người gặp qua nó”.
Bất quá, vết thương cũng không sâu, Võ Hùng vẫn giữ được tính mạng, đầu kia hung thú hẳn cũng không muốn lập tức g·i·ế·t Võ Hùng, mà muốn trêu đùa một chút.
“Lúc này”.
Kẻ đứng phía dưới không ai khác chính là người bọn hắn muốn tìm trước đó, Võ Hùng.
“Gào”.
Đột nhiên, khu vực gần đó một bụi cây chợt rung động, Lâm Vũ Thần ngưng lại hơi thở, chăm chú quan sát, hắn nhìn thấy một thân thể đen tuyền đang luồn lách qua từng bụi cây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên cây rơi xuống từng khúc chông gỗ, bọn hắn đặt bẫy không phải muốn bẫy hung thú này mà là muốn chặn đường lui của nó.
Không lâu sau đó, xung quanh đều bị chông gỗ chặn lại, biến khu đất trống thành một đấu trường.
Võ Hùng trên tay ngọn đuốc rơi xuống đất, hắn tay phải nắm chắt vết thương, hai mắt tràn ngập tơ máu, gương mặt nhăn lại bất quá miệng hắn lại nở một nụ cười.
Trực tiếp săn g·i·ế·t cũng chỉ có năm người bọn hắn cùng Võ Hùng, sau nhiều lần thất bại, võ giả trong trấn cũng không muốn mạo hiểm, bọn hắn hiện tại liền tại trấn bên trong phòng thủ.
Hung thú đem Võ Hùng thi thể ném qua một bên, Võ Hùng trước đó sinh cơ đã đoạn tuyệt, hắn cũng đã câu đủ thời gian cho Lâm Vũ Thần đám người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.