Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Nhập lâm tìm bảo
“Gào”.
“Lâm công tử, phía trước là khu vực núi đá, theo như suy đoán của chúng ta bảo vật có rất lớn tỷ lệ xuất hiện ngay tại khu vực này, bất quá nơi này là địa bàn sinh sống của Hắc tựu tộc, chúng ta muốn tìm được đồ vật hẳn là cần phải vượt qua chúng”. Vương Thương hướng Lâm Vũ Thần nhắc nhở.
Tại thanh niên đắc ý lúc, lại có vài người dần xuất hiện, từ từ tiến đến gần thanh niên.
Phía xa xa, tại một ngọn cây cao đứng lấy một người, hắn một đạo băng lãnh ánh mắt quét qua Lâm Vũ Thần đội hình. Đột nhiên hắn ánh mắt dừng lại, nhìn chăm chú một người.
“Vâng, công tử”. Đám người đồng thanh đáp.
Phủ thành chủ bên trong, tại dùng bữa tối sau đó, Lâm Vũ Thần trở về Lâm Vũ Lâu, tại bàn đọc sách, thưởng thức trà ấm, chậm rãi chờ đợi.
Còn lại đám người theo đó cũng nhao nhao phụ hoạ.
Vụt vụt.
“Quản ca ngươi vất vả, trước uống ngụm trà, có gì từ từ nói”. Lâm Vũ Thần đẩy một chén trà về hướng Quản Khương.
“Công tử không nên khiêm tốn, với tiềm năng của công tử, thực lực của ngài sớm muộn cũng sẽ vượt lên trước bọn ta a” Quản Khương nghe thấy thế liền vội nói.
“Chúc mừng công tử thực lực tinh tiến”.
“Đã có không ít tu luyện giả tiến vào tìm bảo, số lượng không quá ngàn người, trong số đó, tu vi hầu hết chỉ dừng ở Chuyển Linh giai đoạn Luyện Khí cảnh, Thối Thể cảnh võ sư cũng có hơn trăm người, về phần có hay không cao hơn cảnh giới võ giả tiến vào thuộc hạ không thể tra được”.
Hắn chính là Lâm Vũ Thần, lần này tiến vào Thanh Huyền đại sâm lâm ngoài việc tìm bảo, hắn còn có ý định khác là trau dồi kinh nghiệm chiến đấu, ngoài ra, hắn cũng muốn thử nghiệm một chút thực lực của mình sau khi đột phá. Chính vì vậy, vừa rồi đầu kia gấu đen là hắn tự tay đánh bại, Quản Khương cùng đám thuộc hạ đều tại một bên quan sát, trừ khi là tình huống nguy hiểm đến tính mạng hoặc có thể có v·ết t·hương nghiêm trọng bọn hắn sẽ không ra tay.
“Hắc tựu”.
Tại Lâm Vũ Thần đăm chiêu suy nghĩ lúc, trước mặt bọn hắn không ngờ xuất hiện một cái khác đội ngũ, chặn phía trước đường đi.
“Công tử việc đã tra rõ ràng”. Quản Khương sau khi vào phòng liền lập tức nói ra.
Mặt trời hạ xuống sau dãy núi, vĩnh dạ bao phủ toàn bộ Cửu Vân Thành. Từng nhà thắp sáng chính mình đèn lồng, làm rực sáng mọi dãy phố, hàng quán xung quanh cũng không có đóng cửa, người qua đường tấp nập, so sáng sớm còn náo nhiệt mấy phần.
Chương 4: Nhập lâm tìm bảo (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Vũ Thần mặc dù còn chưa đến mức có thể không cần ngủ mà vẫn hồi phục được năng lượng nhưng với cảnh giới của hắn, không ngủ một ngày cũng không tạo ra nhiều ảnh hưởng.
Không lâu sau đó, Quản Khương sau khi hoàn thành điều tra lại nhanh chóng trở về báo cáo.
“Có chút thú vị”. Hắn nhếch mép cười.
Sau đó, không đến một cái chớp mắt thời gian, hắn thân ảnh liền biến mất.
Quản Khương nhanh chóng nhận lấy, một hơi uống sạch chén trà, bắt đầu báo cáo: “Đạ ta công tử. Công tử Thanh Huyền đại sâm lâm sự việc về cơ bản đều giống như những gì Lạc Tiên cô nương nói, thuộc hạ đã tra hỏi vài tên võ giả, bọn hắn lúc đó cách dị biến khu vực khoảng cách mười mấy dặm nhưng vẫn có thể nhìn rõ mọi chuyện”.
Tề Khánh tại tửu quán thuê được mười tên võ giả, đều là thợ săn lành nghề trong đại sâm lâm, trong đó một người tu vi cũng đã đạt đến Thối Thể cảnh nhất trọng thiên, cộng thêm Lâm Vũ Thần thuộc hạ, Lâm Vũ Thần đội ngũ cũng có gần hai mươi người, tổng cộng ba vị Thối Thể cảnh, còn lại đều là Chuyển Linh cảnh. Đội hình như vậy đã rất cường đại.
Tu luyện giả cấp thấp hầu như đều cần mỗi ngày đi ngủ để hồi phục năng lượng, đến cảnh giới nhất định có thể không ngủ mấy ngày nhưng vẫn có đủ năng lượng hoạt động. Nghe nói tu luyện giả cấp cao cũng có thể không cần ngủ mà vẫn giữ được tinh thần tỉnh táo, cơ thể luôn tại trạng thái đỉnh phong.
Lâm Vũ Thần nhíu mày, Hắc tựu là một chủng tộc sống tại Thanh Huyền đại sâm lâm, nếu là nói về độ nguy hiểm, một đầu Hắc tựu căn bản không quá nguy hiểm, một tên thợ săn chỉ với cung tên và kinh nghiệm cũng có thể nhẹ nhõm săn g·iết, bất quá Hắc tựu không bao giờ đi một mình, bọn chúng sống quần cư, đi săn đều là bay theo nhóm, mỗi nhóm đều có hơn mười mấy đầu, lần này bọn hắn muốn tiến vào Hắc tựu địa bàn, đối mặt với toàn bộ Hắc tựu tộc, độ nguy hiểm rất cao.
“Vậy liền tiếp tục di chuyển đi” Lâm Vũ Thần ra lệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Phù, rốt cuộc đuổi được nó” Thanh niên miệng nở một nụ cười, trong lòng tự nhủ.
Lâm Vũ Thần ngạc nhiên “Đông như vậy, xem ra chuyến này đi đại sâm lâm tìm bảo thập phần khó khăn đi”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại gấu đen t·ử v·ong sau đó, một thanh niên từ bụi cây bên phải đi ra, hắn một thân hắc sắc y phục, tay trái nắm lấy một thanh hắc đao, trên đao chảy xuôi từng dòng máu đỏ tươi.
Đội ngũ bằng tốc độ nhanh chóng di chuyển.
Lâm Vũ Thần đội ngũ dần tiến sâu vào đại sâm lâm, một đường đi tới, bọn hắn bắt gặp rất nhiều đội ngũ, có thể thấy rõ mục đích cũng giống như bọn hắn, hai bên đều giữ khoảng cách, rời đi chính mình phương hướng. Bảo vật còn chưa tìm thấy, ra tay đánh nhau không có ý nghĩa.
Tiến vào Thanh Huyền đại sâm lâm tìm bảo nhân nhiều vô số kể, bọn hắn đều là tự kiến tạo đội ngũ hoặc là gia nhập cái nào đó đoàn đội, không có lấy một vị đơn độc người, ai cũng hiểu rõ đạo lý thất phu vô tội, hoài bích có tội, nhiều người như vậy tìm bảo vật, một mình độc chiếm cơ bản không cách nào thực hiện. Trái lại, lập đội tìm bảo không những có thể gia tăng độ an toàn, lại còn có thể được chia một chén canh.
“Theo như bọn hắn nói, khu vực xảy ra dị biến đại khái nằm ở hướng Tây Nam tính từ Cửu Vân Thành, cụ thể vị trí cũng không rõ ràng”.
Một đầu hình thể to lớn gấu đen đang điên cuồng bỏ chạy, trên người nó chi chít v·ết t·hương, có thể thấy nó vừa trải qua một trận ác liệt chiến đấu, gấu đen chạy đến đâu cây cỏ chỗ đó liền dính một mảng lớn máu tươi.
“Được rồi, chỉ là một đầu tiểu thú mà thôi, đám các ngươi mỗi người thực lực đều so ta mạnh hơn, nói ta thực lực cường đại có chút không phù hợp”. Thanh niên miệng cười đáp lại.
Bỗng từ bên phải gấu đen bay đến hai đạo phong nhận, chém vào cơ thể tàn tạ của nó.
*****************
“Rõ”. Quản Khương cùng Tề Khánh miệng đáp ứng, ôm quyền thối lui.
Tại một cái tương đối trống trải khu vực, bốn bề đều là núi rừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Như vậy đi, Quản ca huynh đi chuẩn bị một chút sáng sớm hôm sau chúng ta liền đi Thanh Huyền đại sâm lâm, Tề ca huynh đi chiêu mộ một chút nhân thủ, tốt nhất là thông thuộc đại sâm lâm địa hình người, số lượng không cần nhiều, chỉ nhìn chất lượng”.
Hắn gọi Vương Thương, là được Tề Khánh thuê đến võ giả, hắn năm nay hai mươi sáu tuổi, tu vi Chuyển Linh cửu chuyển, sống bằng cách săn g·iết sinh vật trong đại sâm lâm, vì thế đối đại sâm lâm địa hình cực kỳ thông thuộc, ngày xảy ra dị tượng hắn cũng từ xa nhìn thấy, bởi vì biết được Tề Khánh đang tuyển người, hơn nữa thù lao cũng không thấp vậy nên mới nhận làm người dẫn đường.
Đợi Quản Khương cùng Tề Khánh hai người rời đi, Lâm Vũ Thần cũng không đi ngủ mà trực tiếp ngồi tại bồ đoàn bên trên, hai mắt khép lại, bắt đầu vận chuyển công pháp, chuyển hóa linh khí.
Ngày hôm sau.
“Được rồi, không nói những thứ này. Vương Thương, từ chỗ này đến khu vực xuất hiện dị bảo còn xa sao ?” Lâm Vũ Thần đối một tên nam tử bên cạnh nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Gấu đen chỉ kịp gầm lên một tiếng sau đó liền ngã xuống thảm cỏ, cơ thể không động đậy.
Vị này nam tử vội vàng lên tiếng “Lâm công tử, chúng ta hiện tại vị trí còn cách dị biến khu vực đại khái khoảng hai dặm đường”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.