Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 96: Hắc ám không gian

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Hắc ám không gian


Lâm Vũ Thần đột nhiên bừng tỉnh, trước mắt hắn không còn là quen thuộc gian phòng mà là một nơi khác, toàn bộ trước mắt hắn toàn bộ đều là hắc ám.

Nơi này giống như không có phân chia thiên không cùng đại địa, Lâm Vũ Thần nhìn về phía dưới chân hắn, không có sự khác biệt nào khác, toàn bộ đều là hắc ám, cơ thể hắn giống như đang phiêu phù trong không gian.

Hắn không cảm nhận được linh lực hay hồn lực, cơ thể hắn một điểm khí tức cũng không có, hắn tâm trí đang vô cùng hoang mang, không hiểu tại sao bản thân mình lại ở một nơi như vậy.

“Tiểu tử, ngươi lá gan quả thực rất lớn, vậy mà dám bước vào huyễn ma chi lộ”. Một đạo thanh âm trầm lắng truyền đến tai của hắn.

“Nơi này vậy mà có người”. Lâm Vũ Thần hoang mang, hắn cố gắng tìm nơi âm thanh phát ra.

Lâm Vũ Thần hướng mắt về một cái phương hướng, bên kia ngoại trừ hắc ám bao trùm còn có một đôi con ngươi cũng đang nhìn về phía hắn.

Lâm Vũ Thần thân thể đột nhiên căng cứng, toàn thân không ngừng run rẩy, hô hấp trở nên khó khăn hơn rất nhiều, một cỗ hàn ý kéo dài dọc xương sống hắn, toàn bộ lông tơ trên cơ thể toàn bộ dựng lên.

Hắn lâm vào sợ hãi, hắn không hiểu tại sao cơ thể hắn lại đang run sợ, bên kia chỉ là một cái ánh mắt mà thôi nhưng lại để cho hắn có cảm giác đối phương chỉ cần một cái suy nghĩ cũng có thể đem hắn hôi phi yên diệt.

Đối phương phải là cảnh giới gì mới có thể mang đến cho hắn cảm giác uy h·iếp đến như vậy, Lâm Vũ Thần căn bản không dám suy đoán.

Hắn vội vàng đem ánh mắt dời đi nơi khác, không muốn cùng người kia tiếp tục nhìn nhau.

Lúc này, Lâm Vũ Thần mới hoảng sợ phát hiện, đôi mắt kia không chỉ có một, bốn phương tám hướng đều có những cặp mắt hiện lên, mỗi cái con ngươi đều có hình dáng khác biệt nhưng đặc điểm chung là toàn bộ đều là tử sắc.

Mỗi một cặp mắt đều mang lại cho hắn cảm giác sợ hãi, mỗi người ở nơi này tu vi đều cao hơn hắn rất nhiều, mặc dù hắn còn chưa gặp qua Thiên Nhân cường giả nhưng hắn cũng không tin Thiên Nhân cảnh giới thứ nhất có thể chỉ bằng ánh mắt liền có thể g·iết người.

Lâm Vũ Thần căn bản không trụ nổi vô số ánh mắt như vậy, cơ thể hắn ngã quỵ xuống, ánh mắt dần mờ đi, cuối cùng thân thể hắn tan biến, hoàn toàn biến mất khỏi nơi này, một chút khí tức cũng không lưu lại.

“Chỉ là một tên tiểu bối mà thôi”.

Từng đạo ánh mắt dần dần biến mất, bọn hắn đối với Lâm Vũ Thần không có chút e ngại, ngược lại có chút khinh thường.

Mãi cho đến khi chỉ còn một đôi mắt còn sót lại, ánh mắt chăm chú vị trí mà Lâm Vũ Thần vừa tan biến.

“Tên này…”. Đôi mắt trầm ngâm một hồi sau đó liền biến mất.

………...................................

Lúc này, tại Huyền Thương Môn ngoại môn khu vực.

Chữ Tân dãy nhà.

Bên trong một gian phòng, Lâm Vũ Thần đột nhiên bừng tỉnh, hắn bật người dậy, hoảng sợ quan sát xung quanh, phát hiện nơi này thực sự là gian phòng của hắn.

“Hộc hộc”.

Hơi thở của hắn có chút gấp, toàn thân bao phủ bởi mồ hôi, giống như là hắn vừa mới tắm xong, Lâm Vũ Thần đưa tay ôm ngực, trái tim của hắn đập liên hồi, thân nhiệt cao hơn so với bình thường.

Lâm Vũ Thần trải qua nửa canh giờ mới đem cơ thể hồi phục bình thường, hắn nghĩ lại chuyện vừa rồi, càng nghĩ càng sợ hãi, hắc ám không gian là chuyện gì xảy ra, tại sao hắn lại bị kéo vào đó.

“Tên kia hắn có nói đến huyễn ma chi lộ, lẽ nào là liên quan đến Huyễn Hồn Ma Công”. Lâm Vũ Thần thầm nghĩ, hắn cho rằng tám chín phần mười là lý do này, nhưng hắn tu luyện Huyễn Hồn Ma Công đã hơn một năm cũng không gặp hiện tượng bất thường gì, ngược lại chỗ tốt rất nhiều.

Hắn đột nhiên nghĩ đến chính mình ngưng tụ mà thành Huyễn Ma Ấn, đây là điều kiện cần thiết để tiếp tục tu luyện Huyễn Hồn Ma Công, hắn vội vàng lấy ra một chiếc gương nhỏ, nhìn qua chính gương mặt của mình.

Huyễn Ma ấn ký tại mi tâm đã biến mất, hắn cũng nhận thấy con ngươi của mình mặc dù vẫn giống như trước nhưng bên trong có ánh lên một tia tử sắc, con ngươi của những người kia cũng đều là tử sắc, lẽ nào tiếp tục tu luyện Huyễn Hồn Ma Công con ngươi của hắn cũng sẽ như vậy.

Lâm Vũ Thần không hiểu huyễn ma chi lộ trong lời nói của người kia là gì nhưng hắn thấy được tiềm năng to lớn của Huyễn Hồn Ma Công, những cặp mắt kia mỗi một người đều vô cùng khủng bố, tu vi hẳn phải đạt đến cảnh giới rất cao, nói cách khác nếu tiếp tục tu luyện hắn cũng có cơ hội đứng ngang hàng với những người kia.

Mặc dù nói Huyễn Hồn Ma Công chỉ sợ không đơn giản như vậy, khẳng định lai lịch bất phàm, cũng có thể muốn tu luyện sẽ phải bỏ ra đại giới gì nhưng dựa theo công pháp hiện tại Lâm Vũ Thần không thấy có viết về nhược điểm gì, cũng không cần phải bỏ ra cái gì.

“Huyễn Hồn Ma Công hiện tại có thể để ta đi được càng xa trên con đường tu luyện, nếu hiện tại từ bỏ ta chỉ sợ cũng không đi được bao xa”.

Lâm Vũ Thần qua một hồi suy tính, hắn quyết định vẫn tiếp tục tu luyện Huyễn Hồn Ma Công, ít nhất là đến Hồn Mệnh cảnh trước đó.

Nếu sau này đạt được ngang bậc công pháp, hắn có thể sẽ suy nghĩ đến việc chuyển tu công pháp.

Lâm Vũ Thần lúc này mới sực nhớ đến một chuyện, hắn vội vàng nội thị cơ thể, linh lực, hồn lực tràn đầy so với trước đó cao hơn rất nhiều.

“Luyện Hồn nhất trọng, rốt cuộc đạt đến”. Lâm Vũ Thần vui mừng, dựa theo linh lực cùng hồn lực cường độ, hắn có thể chắc chắn chính mình đã đột phá.

Hắn lúc này lại nhìn về linh hồn của mình, kinh ngạc phát hiện linh hồn vậy mà đang tự ngưng thực, không cần vận dụng đến hồn lực vẫn có thể tiếp tục ngưng thực.

Mặc dù tốc độ không quá nhanh nhưng nếu Lâm Vũ Thần tập trung cung cấp cho nó hồn lực, tốc độ ngưng thực sẽ nhanh hơn rất nhiều.

“Nói mới nhớ, lúc trước linh hồn của ta giống như đã tự ngưng thực, lẽ nào linh hồn của ta có cái gì đặc thù”. Lâm Vũ Thần nhìn hơn nửa giờ cũng không có phát hiện cái gì đặc thù, linh hồn của hắn ngoài việc có Huyễn Ma ấn ký ở giữa mặt còn lại cùng trong bí tịch mô tả giống như nhau.

Lâm Vũ Thần cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đem công lao quy cho Huyễn Ma ấn ký, bất kể là chuyện gì xảy ra nhưng đối với Lâm Vũ Thần đây là chuyện tốt.

Hắn hiện tại mới mười tám tuổi, sắp qua tuổi mười chín, lẽ nào hắn có thể giống như Linh Vũ thương hội Cố tiểu thư, chưa đến hai mươi tuổi đột phá đến Luyện Hồn nhị trọng.

Đối với chuyện này, Lâm Vũ Thần có chút chờ mong.

Hắn phát hiện bụng hắn réo liên hồi, Lâm Vũ Thần mới nhớ đến, chính mình giống như đã có hơn bảy ngày không có gì bỏ bụng, chỉ lấy đan dược lót bụng.

Hắn vội vàng thay một bộ ý phục, chạy một mạch xuống phòng bếp.

“Tiểu tử này là chuyện gì xảy ra ?”. Bếp trưởng là một vị lão đầu, tu vi chỉ là Chuyển Linh nhị chuyển, là Huyền Thương Môn từ bên ngoài thuê đến, người như hắn tại Huyền Thương Môn bên trong cũng không ít.

Trước mặt hắn là một đống dĩa lớn, Lâm Vũ Thần còn đang điên cuồng ăn uống, hắn đã ăn gấp bốn lần một người, vẫn còn đang tiếp tục ăn.

“Lẽ nào là tu luyện một loại đặc thù công pháp”. Lão đầu đối với chuyện này chỉ có một chút nghi hoặc nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Nửa canh giờ sau, Lâm Vũ Thần bụng căng tròn, hài lòng rời khỏi phòng bếp, hắn một bữa này tiêu tốn năm điểm cống hiến, ra tay có chút xa hoa.

Giữa đường Lâm Vũ Thần không ngờ lại đụng phải Bá Hùng, không biết có phải là hàng xóm hay không nhưng Lâm Vũ Thần rất dễ gặp được tên này.

“Lâm sư đệ, buổi sáng tốt lành”.

“Bá sư huynh, buổi sáng tốt lành”.

“Hắc hắc, ta nói Lâm sư đệ ngươi cũng thật biết chơi a, ngươi khoảng thời gian này đang làm cái gì làm sao ngay cả Ngọc Linh Mễ cũng không thèm trồng ?”. Bá Hùng cười hỏi.

“Ta mấy ngày nay đều đang tu luyện”. Lâm Vũ Thần mới sực nhớ ra, qua mấy ngày nữa là đến lúc thu hoạch Ngọc Linh Mễ, Lâm Vũ Thần mảnh ruộng trống không căn bản không có gì để nộp lên, hắn lần này cũng phải bỏ ra không ít cống hiến.

“Tu luyện sao, vì tu luyện bỏ ra cống hiến điểm có đáng không ? Ngươi cũng thật…..ngươi…..ngươi vậy mà đột phá đến Thối Thể cảnh rồi !!”. Bá Hùng đang nói chuyện đột nhiên cảm nhận trên người Lâm Vũ Thần cường hãn linh lực, hoảng hốt nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Hắc ám không gian