Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Tuyển chọn danh ngạch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Tuyển chọn danh ngạch


Ở quảng trường trung tâm lúc này có một người trẻ tuổi, khuôn mặt điển trai, tu vi còn là Nguyên Anh cảnh, hắn mặc một thân áo bào màu trắng, càng tô thêm khí chất của hắn.

“Không phải vừa mới ba tuần trước hắn còn là Tụ Linh sơ kỳ sao, làm sao lại tăng tiến nhanh như vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Quách sư huynh uy vũ.”

“Trận này Thiên Vô Niệm chiến thắng.” Vị trọng tài nhìn Thiên Vô Niệm không khỏi gật đầu liên tục, vừa rồi tuy chỉ ngắn ngủi giao phong tuy nhiên hắn cũng nhìn ra được tu vi của Thiên Vô Niệm.

“Tụ Linh trung kỳ.”

Chỉ là còn chưa kịp củng cố cảnh giới mà thôi.

“Mặt khác, nhưng người đứng từ thứ hạng mười trở lên cũng sẽ được ban thưởng hậu hĩnh, không để các vị chờ lâu, lần này tuyển chọn danh ngạch chính thức bắt đầu.”

“Tu vi?”

Bên ngoài đã có đến hơn ngàn người tụ tập lại, càng có nhiều hơn là những võ giả tham dự lần chi chiến này, số lượng người tham gia cực kì đông, có đến hơn ba trăm người, chủ yếu là Tụ Linh cảnh.

Mà Vệ Thần thì cũng có nghe nói đến Tiêu Sơn, hắn là một người cực kì độc ác, ra tay với kẻ thù cực kì tàn nhẫn, thậm chí hắn xém chút đã g·i·ế·t c·h·ế·t một vị đồng môn khi cả hai chiến đấu, nhưng Vệ Thần lại không để tâm đến mấy, chỉ cần có thực lực vậy thì dù cho là ai cũng có thể chiến một trận, không cần sợ hãi như đám người kia.

“Keng.”

“Thảo nào hắn dám ngông cuồng như vậy, thì ra là có thực lực nha.”

Mà đối thủ của hắn là Lý Kinh Nam lại được xếp hạng thứ mười chín trong hai mươi cường giả đứng đầu, cảm thấy bị xúc phạm Lý Kinh Nam tức giận, thế nhưng trọng tài còn chưa ra hiệu chiến đấu hắn cũng chỉ có thể nhẫn lại một chút,

Vị trọng tài tu vi Nguyên Anh cảnh, đứng ở chính giữa, nhìn xem hai bên đã sẵn sàng, phất tay một cái ra hiệu bắt đầu, lập tức tựa như hổ dữ xổng chuồng, Lý Kinh Nam linh khí bạo phát, tốc độ cực kì nhanh nhẹn phóng đến Thiên Vô Niệm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mẹ nó, cái này...”

Vị phụ trách tiếp nhận người đăng kí kêu lên, hắn mới may mắn thoát khỏi tình cành bị vây kín xung quanh, vội vàng chạy đến chỗ đăng kí, người phụ trách nhìn hắn một cái, con ngươi lộ ra chút kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng thu liễm.

Không ít nữ đệ tử theo đó hò hét.

“Ý vị của hắn là thiên tư còn vượt qua cả các thiếu gia? Kinh khủng nha.”

“Tên là gì?” Người phụ trách hỏi.

“Ngươi nói đùa, mạnh như hắn sao lại không tham gia, có thể cùng Đoàn sư huynh một trận chiến chứng tỏ thực lực hắn xếp vào hàng ngũ mười người đứng đầu.”

Cho nên hắn dự định sẽ đi tu luyện một chút, trước giờ nâng cao thực lực, nhưng nhìn thấy nhiều đối thủ mạnh mẽ, hắn lại gạt bỏ ý định này, ở lại tiếp tục quan sát, thăm dò đối phương thực lực cũng là một cách tốt để tăng khả năng chiến thắng.

“Tụ Linh cảnh đỉnh phong.”

Toàn trường lúc này như nổ tung, rất nhiều tiếng hò hét, lần này chi chiến chính thức bắt đầu.

Không đến hai giờ sau, việc đăng kí cũng kết thúc, lúc này mặt trời vừa mới lên gần đến đỉnh đầu, đám người nhao nhao bây giờ hoàn toàn tĩnh lặng, tập trung phía quảng trường, quảng trường của

“Các vị sư huynh sư đệ, ta lần này đến đây cũng giống các vị có chung một mục đích, đều là vì một cái danh ngạch, hi vọng các vị sẽ nhân nhượng một chút, để cho ta lấy được cái danh ngạch này, ta sẽ có hậu tạ.” Một tên dáng người cao lớn, khuôn mặt hơi dữ tợn, cười ha hả nói ra.

“Như các vị đã biết, lần này chính là đại hội tám tộc thi đấu, mà chúng ta đã có được bốn cái người tuyển chọn, chỉ thiếu khuyết đó là một người nữa, cho nên lần thi đấu này sẽ rất căng thẳng, danh ngạch thì chỉ có một là dành cho người đứng đầu ở lần thi đấu này.”

Cho dù là không có trở thành thiếu chủ hay gì, nhưng ít nhất là lấy tư chất của Vệ Thần đạt được một vị trí trường lão cũng không quá.

“Thanh kiếm kia có chút bất phàm.” Hắn lại nhìn vào thanh kiếm mà Thiên Vô Niệm đang cầm, chí ít muốn đánh vỡ Hoàng giai hạ phẩm quyền sáo của Lý Kinh Nam, phẩm chất thanh kiếm kia cũng phải là thượng phẩm hoặc cao hơn là Huyền giai binh khí.

Tắm rửa một cái, hắn đi ra khỏi biệt viện, bên ngoài lúc này cực kì yên tĩnh vì đa phần các đệ tử đều tập trung đi tham gia hoặc là đi xem danh ngạch chiến, Vệ Thần một đường ung dung vận chuyển Tịch Lôi Thuật, tốc độ cực kì nhanh lao đến phía quảng trường gia tộc.

Toàn trường cũng lặng thinh tựa hồ là có thể nghe thấy tiếng kim rơi, sau đó là một tràng diện cực kì bi thàm, cặp quyền sáo của Lý Kinh Nam bị vỡ nát, hai tay bên trong càng có nhiều vết thương chằng chịt.

Thiên Vô Niệm mặc một thân áo xanh, tay cầm trường kiếm, khuôn mặt lại nhìn rất anh tuấn, có thể nói là không thua kém gì vị lúc đầu, thế nhưng từ đầu đến cuối lại không hề biểu lộ ra cảm xúc gì, tựa như một người vô cảm.

Thấy nhiều người đến nói chuyện như vậy, hắn lộ ra có chút lúng túng, lần đầu tiên có nhiều người đến bắt chuyện với hắn một cách bình thường như vậy, khiến hắn không quen.

“Trận thứ tám Thiên Vô Niệm đấu với Lý Kinh Nam.”

Hắn cũng lấy ra một cặp quyền sáo, đeo vào trên tay, đồng dạng thi triển ra quyền thuật, thẳng hướng đấm đến đạo kiếm khí kia, thế nhưng đạo kiếm khi kia tựa hồ không giống bên ngoài mờ nhạt, ẩn chứa bên trong là cuồng cuộn linh khí cùng sức mạnh, mà Thiên Vô Niệm càng giống như là hờ hững chém ra.

“Được rồi, tất cả im lặng một chút.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thiên Vô Niệm anh dũng, thần uy đại đại.” Một tên nhỏ con, đứng ở một bên la hét cổ vũ cho Thiên Vô Niệm, lúc này cả hia người đều đã bước lên quảng trường.

. . .

“Kiếm ý.”

Lần này tham dự cũng có giới hạn độ tuổi, bằng không số lượng người tham gia sẽ không chỉ có ba trăm, vào xếp hàng đăng kí liền có người đem hắn nhận ra.

“Trận thứ chín, Hoàng Khánh Vân đấu...”

Cảm thấy nhịp độ đã lên rất cao, hắn ho khan hai tiếng sau đó điều tiết tình hình.

Đạo kiếm khí cùng quyền sáo va đập toát ra từng cái tia lửa, Lý Kinh Nam sắc mặt chợt biến, đột nhiên phun một ngụm máu, hai tay không ngừng run rẩy, ánh mắt khiếp sợ nhìn Thiên Vô Niệm.

“Đệt, lần thi đấu này làm sao lại ra nhiều cái quái vật như vậy?”

Lý Kinh Nam ngồi bệt trên đất, giờ phút này hắn mới biết vì sao Thiên Vô Niệm chẳng thèm nhìn thẳng hắn, bởi vì hắn còn không đủ để cùng đối phương giao đấu hai chiêu, làm sao có thể thèm nhìn một kẻ thua cuộc đây.

Sau đó là có một màn bốc thăm lựa chọn số thứ tự cùng đối thủ, bởi vì số lượng người tham gia khá đông nên cuộc tuyển chọn sẽ kéo dài hai ngày, ngày đầu tiên liền xem như một trận bán kết, ai thua thì bị loại, người thắng sẽ tiếp tục đi tiếp.

Cũng có không ít người cảm thấy hắn không vừa mắt, chỉ nhìn hắn một cái rồi lại tiếp tục yên lặng điều dưỡng, cũng có người cảm thấy bản thân thực lực không đủ mạnh, đều chủ động nhường hắn đi một bước.

Đám người nghị luận xôn xao, mà Vệ Thần thì hầu như không để tâm đến, nhưng sự thật cũng khá đúng như vậy, ở Luyện Khí cảnh, hắn đem thân thể gột rửa đến hoàn mỹ, không lẫn tạp chất, cho nên tốc độ tu luyện nhanh đến chóng mặt.

Vệ Thần đã ba tuần chưa ra khỏi biệt viện, giờ phút này nhìn hắn cực kì xơ xác, tựa như một tên ăn mày, trên người toàn là bụi bặm, nhưng khí tức cũng đã lắng đọng đi rất nhiều, ba tuần chăm chỉ tập luyện để chuẩn bị cho ngày hôm nay.

Đám người đều cho rằng kết cục đã định, đánh với hai mươi người đứng đầu hầu như là bất khả thi, thế nhưng một màn tiếp theo khiến tất cả mọi người kinh ngạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không đến mức đó, dù sao trận chiến kia cũng là do có trưởng lão can thiệp bằng không thắng bại đã phân.”

Sau đó cầm lấy thanh kiếm chỉ hướng Lý Kinh Nam, nhẹ nhàng một chém, bắn ra một đạo kiếm khí mờ nhạt, Lý Kinh Nam cười thầm, “Ngươi nghĩ là kết thúc rồi sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

. . .

“Số 327 sao? Có vẻ sẽ rất lâu đây nha.” Vệ Thần bốc trúng số thứ tự gần như là đứng cuối cho nên trận đấu của hắn sẽ diễn ra ở cuối ngày, mà bây giờ chỉ là mới giữa trưa, còn rất lâu nữa mới đến lượt hắn.

“Thật đáng mong chờ nha.”

Đám người ở đây ánh mắt đều bị hắn thu hút đến, cũng có một ít người đem hắn nhận ra.

Hắn đến đây khiến không ít người chú ý,cũng có một số người chủ động lại hỏi thăm cùng hắn giao lưu kết bạn, đừng nhìn hắn trước đây bị đánh đập, bây giờ hắn có thực lực, biết đâu được ngày nào đó lại có cơ hội quật khỏi, kết bạn một chút sau này vẫn là lợi rất nhiều.

“Tuổi trẻ bây giờ thật mạnh mẽ nha.”

“Vệ Thần.”

Lập tức đám người xung quanh nhao nhao lên.

Các nam đệ tử thì tỏ ra chán ghét, không chỉ ngoại hình đẹp mắt, mà tu vi cũng cao như vậy, đây là muốn ép c·h·ế·t người khác sao, thiên thượng thật là trêu người nha.

Vệ gia cực kì rộng lớn, trung tâm hình tròn đường kính chừng bốn trăm mét, mà xung quanh thì bao quanh bởi nhiều dãy ghế, chỉ có một lối đi vào.

Thiên Vô Niệm chỉ nói nhẹ một tiếng: “Kết thúc rồi!”

“Đây là...”

“Người tiếp theo.”

“Hắn là Tiêu Sơn, một vị có thực lực xếp thứ hai mươi trong các đệ tử Vệ gia thu nhận.”

“Vệ Thần.” Hắn đáp.

“Vãi, hắn vậy mà cũng tham gia lần tuyển chọn này.”

Vệ Thần bên ngoài ánh mắt híp lại, dựa theo hắn quan sát trận chiến, một chiêu vừa rồi không phải là kiếm ý, mà là kiếm khí ngưng tụ đến cực đại, đã tiếp cận đến kiếm ý, tuy vậy kiếm khí vừa rồi không phải là đơn giản, coi như cùng kiếm ý chân chính cũng có thể đánh một trận.

Chương 7: Tuyển chọn danh ngạch

“Quách sư huynh quá đẹp trai rồi, ta yêu ngươi.”

Nói xong hắn ra hiệu cho cả hai lui xuống, tuyên bố trận tiếp theo.

Trận đấu thứ tám này được rất nhiều người mong chờ trong đó có cả Vệ Thần, bởi vì hắn quan sát được một đối thủ cực kì mạnh mẽ, chính là Thiên Vô Niệm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Tuyển chọn danh ngạch